Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1512 chữ

Chương 21: Đại Chiến

Một nơi đất trời đỏ màu máu. Nó như là ngày diệt vong của thế giới vậy.

Keng Keng

Những tiếng binh khí va chạm vào nhau không ngớt. Nhưng tiếng kêu ghào, những tiếng hô vang, trống đánh, kèn thổi. Tại một bãi chiến trường xa đến tận cùng, khói lửa bốc lên ngùn ngụt, mùi máu tanh pha đậm trong bầu không khí hỗn loạn. Hàng trăm nghàn chiến binh ồ ạt dậm đạp trên xác địch nhân và đồng đội mình để tiến đánh. Một chiến trường với hàng tá sự khốc liệt, những vụ nổ oanh động kinh thiên. Những cổ pháo bắn nổ tung đất trời, dáo mác, gươm kiếm lóe sáng trong đêm. Xác chết trải dài, quốc kì rách nát bị dẫm đạp lên. Cứ ngỡ khung cảnh trước mặt đây chỉ có trong phim ảnh thế nhưng nó lại là đang diễn ra. Một trận chiến điên cuồng, liên minh Đại lục đang là diễn ra một trận ác chiến với Huyết Ma quân đoàn để bảo vệ lấy quê hương của mình.

Từ đằng xa ta đã có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, những đám khỏi đen bốc lên từ đại hải như bão táp bay vào đất liền, nó che kín cả một vùng trời. Những đám đen ấy lại là quân đoàn Huyết Ma, chúng đông đến mức mà ta chỉ có thể xem như là một cơn lốc bão đang cuốn vào đại lục.

Tại một mõm đá cao, nơi quốc kỳ bay lên phấp phới trong gió. Hàng nghàn cổ pháo to lớn đến dọa người. Miệng những cổ pháo này lại là hướng về phía đám nồng vụ đen kia đang lao đến với tốc độ kinh thiên.

“Tất cả pháo binh tập hợp tại vị trí chỉ định, nghe lệnh của ta” Người vừa nói là đại tướng Nhất Phong của Nhân tộc.

Đôi mặt với trận đại chiến này, Nhật Phong là một lòng kiên định, nét mặt uy nghiêm, đôi vai to lớn. Đôi mắt sâu lắng đọng, sống đến từng tuổi này, lại là còn đại tướng của Nhân tộc, có trận đánh khốc liệt nào mà ông chưa từng trải qua chứ. Nơi chiến trường này, ngoài đế vương Nguyệt Tuyết Hoàng, không phải Nhật Phong thì chẳng ai ở cái nơi tối tăm này có để thể trở thành ánh sáng hy vọng cho đại quân nhân tộc cả.

Nghe lệnh, những cổ pháo này bắt đầu động đậy, những khối kim loại bắt đầu được nạp vào cổ pháo. Những đại pháo này dù thiết kế giống nhau nhưng lại vô cùng đặc biệt, cả thùng thân nằm trên một cái bánh xoay đặt ngang trên đất, cái bánh này lại được đóng đinh cố định xuống đất vô cùng chắc chắn. Cái bánh này được thiết kế để pháo dể dàng xoay khắp nơi khi cần thiết. Cái thùng thân to lớn bằng cả gian phòng bốn người ở chính giữa thùng có thể là thứ gì khác ngoài một cổ đại pháo chỉa lên trời 45 độ, xung quanh thân pháo to lớn này là các pháo binh, tổng cộn có bốn người, họ đều ngồi trên chiếc ghế giữ cố định trên thùng và được đặt quanh thân pháo, mỗi bên hai người, đặt theo hàng dọc, không có mái che.

Muốn ngồi ở trên cái ghế pháo binh này đều là những người hết sức phi thường, không những cần có tu vi cao mà còn cần cả kiến thức, trình độ, sự am hiểu và được huấn luyện rất kĩ càng. Có thể nói những người pháo binh này chính là đang nắm trong tay bảo vật quốc gia và nó là một Nguyên đạo khí cấp 7 ahh… là cấp 7 ahh, uy lực mà nó bắn ra là trời long đất lở, dù cho là võ giả có tu vi Ma Vũ Kỳ cũng không dám trực diện đối mặt. Tên đại pháo này là Thần Công Đại Pháo, niềm tự hào của Nhân tộc.

Lúc này toàn bộ người ở đây là im lặng hết mức, chỉ có đại quân phía dưới là vẫn đang đánh tàn dư sót của đợt bão thứ nhất.

P/S: đợt tiến quân của Huyết Ma quân đoàn được gọi là đợt bão.

“Chính là lúc này, Khai pháo” Nhất Phong hô to, đập tan bầu không khí có phần lắng đọng của trận chiến.

Khai hỏa

Đùng Đùng Đùng x 10

Mười đại pháo oanh thiên bùng ra tiếng nổ lớn, mười hòn pháo được bắn lên trời, chúng bay theo một đường cong hoàn hảo trúng thẳng vào tâm của vụ bão.

Một luồng sáng lóe lên từ tâm bão ngoài đại hải, chúng nhanh chóng tỏa, phát quang cực đại sáng đến chói mắt, chỉ nghe thấy những thanh kinh thiên động địa.

Oanh

Long

Long

Mặt nước trào ngược lên trời làm lộ cả đáy đất. Khi ánh sáng giảm dần trả lại một bầu trời như cũ, lúc này nhìn vào tâm vụ nổ, đợt bão kia như tan vào không khí, huyết tinh còn vương trong bầu không khí làm đỏ cả một vùng trời, cả vùng đại hải chìm trong huyết tinh bốc mùi tanh nồng nặc, chỉ ngửi thôi thì chắc chắn là nôn hết cả ra.

Thế nhưng may thay, cơn bão thứ hai đã gần như bị chấn tan, chỉ còn lại vài nghàn tên lâu la đang bay về nơi đại quân liên minh chấn giữ. Đúng là bọn ma vật ngu ngốc, ngay cả khi đại quân của chúng bị hủy diệt gần hết, chúng vẫn không từ bỏ ý định tiến công của mình.

Có thể hiểu cho lũ ma vật, chúng có lý do để làm việc này, ma vật ( hay có tên gọi khác là Huyết Tộc ), là một chủng tộc mà sự hiếu chiến ăn sâu vào máu, đồng ý là chúng mạnh hơn các chủng tộc khác, thậm chí là chủng tộc mạnh nhất, thế nhưng những trận chiến của chúng thì đều là sinh tử, không chết không lùi. Có về thì cũng chỉ là nổi ô nhục, bị kẻ khác chỉ trích, sỉ vả, rồi sớm cũng bỏ mạng vào tay đồng tộc.

Vài nghàn so với trăm nghàn quả thực là quân số nhỏ bé, ngay khí chúng tụ họp lại với nhau định tiến lên thì…

Phíu, sục sục

Hàn vạn mũi tên từ không trung bắn thẳng trực diện, ngay lập tức cái gọi là nghàn quân ấy, mất dấu bị quét sạch hoàn toàn.

Đùng

Một cái tiếp đất khiến đất trời rung chuyển. Một tên ma vương tọa vị trên nền đất, toàn thân đầy rẩy vết thương, da thịt đen sần sùi, khuôn mặt vô cùng dị hợm và ánh lên vẻ căm phẫn. Dáng người to lớn, chắc phải bằng nhân tộc năm bốn người trưởng thành cộng lại may ra mới đọ nổi hắn. Trên tay hắn lúc này cầm một thanh đao to lớn, sát khí bốc ra ngùn ngụt của một ma vương khiến quân lính ở đây đúng là tái mặt ahh. Phải giết bao nhiêu người mới được sát khí lực lượng khủng bố như vậy?

Bỗng hắn ghầm lên một tiếng “Grừ!!” cả thân vác đại đao lao vào đại quân phía trước. Lúc này tên ma vương gồng hết sức mạnh vào đòn đánh, Huyết lực vận chuyển cực hạn, chỉ thấy trên thân người hắn sinh ra biến hóa, cái thân hình to xác ấy bỗng rực lên nguồn hỏa diễm tử sắc, đại đao chỉa lên trời, những dòng hăc hỏa ồ ạt chạy vào thân đao. Trong khoảnh khắc đó, đại đao rực sáng, nguồn hỏa diễm bùng cháy, chúng được bắn với tốc độ kinh thiên về phía đại quân.

Thế nhưng hắn lại là quá xem thường sức mạnh quân đội của liên minh rồi, lúc này những bộ binh cầm khiên chắn trước, dị biến xảy ra, những nguyên ký tự được khắc trên tấm khiên bỗng rực sáng, chúng mỗi tấm lại một ký tự riêng biệt, bấy giờ lại kết nối với nhau, chúng tạo thành một tấm chắn năng lượng khổng lồ bảo vệ đại quân. Ngay khi hỏa diễm tiếp xúc đến tấm năng lượng thì lại bị đánh tạt hết ra bên ngoài.

“ Chỉ một tên ma vương nhỏ nhoi cũng muốn đấu cùng liên minh?” Một cái bóng đen xuất từ đại quân bay ra bên ngoài…

Khi hiển hiện thì chính là một chàng trai gương mặt vô cùng anh tuấn, ánh lên nét sắc sảo không thôi. Trên tay cầm song kiếm, một hắc một bạch, quanh thân khí thế bốc lên ngùn ngụt.

“Tử Phong…đệ tự hạch tâm của Vân Kiếm Tông, xin được phép ứng chiến “ Tử Phong khảng khái mở lời, trên môi cong lên nét cười tinh xảo

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.