Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bên Trong Điện Thần

Tiểu thuyết gốc · 1087 chữ

Chương 18: Bên Trong Điện Thần

Kể từ sau khi nhìn thấy hình vẽ, lão giả là một mặt chấn kinh, ông hối hả bay về để gặp Chấn Nguyên vì nếu không nhầm, lúc cởi y phục cậu, ông cũng đã nhìn thấy một hình vẽ tương tự in sâu trên lưng.

————-

“ Aaaaaaa.....sư phụ à.....chầm chậm thôi “ Chấn Nguyên hét toáng cả lên

Ông xách Chấn Nguyên bay thẳng đến Điện Thần, với tộc độ 1/3 của lão giả, chẳng mấy chốc cả hai đã đến nơi.

Víu

Ầm

Ầm

Từ trên không có một sinh vật lao xuống với tốc độ kinh thiên, kẻ đó không phải Chấn Nguyên thì còn là ai? Hắn bị lão giả ném cái nhẹ, đầu cắm xuống đất, mông chỉa lên trời.

Hắn giờ vừa hôi vừa bẩn, khuôn mặt lấm lem trông vô cùng buồn cười.

Bị ném xuống mạnh như vậy thế nhưng gân cốt hắn cũng đâu còn kém như vậy, rất nhanh, hắn bật cả người dậy, hắn nhìn một hồi xung quanh, khắp nơi đều là những cái hố to tướng, nhìn cũng biết là do những vụ nổ năng lượng gây ra. Hắn mới là thắc mắc ai đã gây ra chuyện này?

“Tiểu tử thối, mau đặt tay của ngươi lên cái phiến đá to nhất trên cánh cửa điện “

Lúc này lão giã cũng là đã lăng không đi tới.

“ Vâng “ Chấn Nguyên nhanh chóng đáp lời.

Bước chân của cậu có chút vội, cậu cũng rất hiểu kì muốn biết rõ chuyện gì xảy ra.

Ngay khi vừa đặt tay lên phiến đá. Dị biến lại tiếp tục xảy ra, cả điện như rung chuyển một hồi rồi dựng lại, ánh sáng từ điện phát ra huy hoàng, một tia năng lượng bắn từ trên không xuống. Chấn Nguyên thì không thấy, thế nhưng Lão giả đứng sau thì thấy rất rõ ràng, sau lưng cậu, một hình vẽ rực sáng.

Ầm

Cánh cửa bổng chốc mở ra, chỉ nhìn bên ngoài vào trong cũng khiến cho Chấn Nguyên lạnh sống lưng, một màn đêm yên tĩnh lạ thường.

Bước qua khỏi cửa, Chân Nguyên lại là tiến sâu hơn vào điện, đi được một đoạn ngắn, bỗng cậu nghe thấy âm thanh gì đó.

Róc rách róc rách

“ Tiếng một con suối? Sao lại có suối trong đây “ Chấn Nguyên bất giác lên tiếng hỏi.

Vì không sử dụng được thị giác thế nên các giác quan còn lại của cậu vô cùng nhạy bén.

Cậu mơ hồ có thể hình dung được lối đi, phía dưới chân mình là những chiếc lá, xung quanh có rất nhiều cỏ liên tục cọ xát trên chân cậu.

Lúc này Chấn Nguyên có thể khẳng định rằng bản thân đã đi vào một nơi đầy hoa lá.

Vì không nhìn thấy, thế nên đôi tay cậu liên tục mò mẫm lên phía trước để tránh bị tông phải vật gì đó trước mặt.

Bập

Đôi tay bỗng nhiên chạm trúng vật gì, nó giống như làm bằng đá, hình như là một tấm bia, chưa dừng lại, đôi tay cậu lại tiếp tục xờ xoạng. Bất ngờ....

Binh

Một ánh sáng xanh rực lên, đôi mắt Chấn Nguyên nhanh chóng bắt lấy. Lúc này đây, một vòng tròn được khắc trên tấm bia rực sáng lên, đôi tay cậu là mảy may đặt vào vòng tròn ấy.

Binh

Binh

Binh

Có thứ gì đó vừa khởi động, các ánh sáng xanh lần lượt xuất hiện trên các tấm bia mộ nhanh chóng lan khắp nơi. Tiếp nối điều vi diệu lúc ấy, những đốm sáng nhỏ từ những lùm cây, mặt đất, trong đám cỏ, nhanh chóng bay lên cao khiến cho bên trong điện lung linh những màu sắc đầy huyền ảo.

Chấn Nguyên là đồng tử giản ra hết cở nhìn cái cảnh tượng khác xa với tưởng tượng của cậu, bên trong điện lúc này lung linh vạn màu sắc, những cái cây to lớn vươn lên cao toả ra những màu sắc u tối, những đám hoa như kết đàn sinh sống, nơi đây nơi đó nơi kia, làm cho khắp nơi đây đủ loại màu sắc. Những cái hơi nước nhạt nhạt bay trong không khí làm nơi đây càng trở nên huyền bí. Chấn Nguyên không hiểu sao nhưng cậu nghe thấy những âm thanh hài hoà kết hợp với nhau tạo thành một bản nhạc thiên nhiên làm đầu óc cậu như được thả lỏng, hết sức thoan thoái.

Cậu lại tiế tục bước đi, một dòng suối xanh mát ‘ róc rách ‘ tiếng nước chảy, Chấn Nguyên là như bị thu hút bởi sự trong suốt và tinh khiết của nó, cậu vội ném đôi giày của mình đi, bàn chân trần nhẹ nhàng đặt lên dòng nước tươi mát này. Chấn Nguyên là cứ tiếp tục bước đi, mặc cho dòng nước cứ ùa vào chân cậu khiến cảm xúc bản thân như được thăng hoa.

Rất nhanh chỉ hơn chục bước, cậu phát hiện bản thân đi theo sự chỉ dẫn của dòng nước đã đến ngay trước một cái cây có thể nói là to lớn nhất trong đây, rễ của nó cũng là trồi dài lên mặt đất.

Cậu bước chân ra khỏi dòng nước và đi đến trước mặt cổ đại thụ này, bây giờ cậu mới biết, hoá ra bản thân đã đứng trên một cái sân đá phủ đầy rêu xanh. Đang ngó xuôi ngó dọc, bỗng....

Một giọng nói già nua bỗng cất lời

“ Mừng Tân chủ nhân đến với điện thần “

“ Già là...?” Chấn Nguyên bị giọng nói ấy làm cho giật mình, thế nhưng rất nhanh là lên tiếng hỏi.

“ Không giấu, ta là thủ điện nhân của điện thần này, rất vui vì đã gặp được cậu “ giọng nói già nua ấy đáp lời.

“ Ông gọi ta là tân chủ nhân không biết là vì lý do gì ?” Chấn Nguyên là từ tốn cất giọng hỏi.

————————-

Xin lỗi anh em chương này ta viết hơi ít, một phần bởi vì cho đúng giờ. Một phần là bởi vì t đang viết hay thì cứ bị gọi, mà toàn là bị gọi vì mấy chuyện vớ vẩn...thế nên tâm trạng có chút bực mình, tối nay ta sẽ đăng thêm chương coi như hối lỗi ahh.

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.