Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Thần Rio

Tiểu thuyết gốc · 3944 chữ

Cánh Thiên Thần

Chương 1:Hắc Thần Ri-O(phần 1)

Sở cảnh sát thôn Thuỷ Bình

_Reeng...reng....!

_Alo...sở cảnh sát thôn Thuỷ Bình nghe đây....sao sập nhà á...gần khu trại hoạt động ngoại khoá trường học á...vâng vâng chúng tôi đưa người đến ngay....vâng ....

Cảnh sát nhanh chóng có mặt tại hiện trường,xe cứu thương nhân viên y tế cả phụ huynh cũng đã có mặt,đó là một nhà thờ nhỏ đã bỏ hoang lâu năm,nằm lẻ loi trên một đồi cỏ,cách xa thôn làng,nhưng gần khu cắm trại của trường trung học Hoa Xuyên.

Viên cảnh sát lấy lời khai của một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.

_Anh là giáo viên chủ nhiệm à?

_Vâng ạ?

_Sao anh không quản bọn trẻ hả?

_Dạ đây đang giờ tự quản,học trò tự do đi lại nhưng có mấy đứa nghịch ngợm trốn khỏi khu cấm trại chạy lên đây chơi.

_Thế danh sách học sinh đã đủ chưa?

_Dạ tôi đã điểm danh hết rồi đã đủ cả,danh sách đây anh hãy xem qua.

Viên cảnh sát lấy tờ ghi danh sách xem thử ,thì có đồng nghiệp chạy đến

_Báo cáo sếp đã xác minh hết,mấy em học sinh đều đầy đủ và chỉ bị hoảng sợ thôi không ai bị thương cả,phụ huynh họ muốn đưa con mình về ạ.

Viên cảnh sát đi đến hỏi mấy đứa học sinh ở hiện trường

_Mấy đứa còn có bạn nào đi cùng nữa không,chỉ có bảy đứa thôi hả?

Mấy học sinh sợ sệt nhìn nhau

_Dạ đã đủ rồi ạ,chỉ có bảy đứa con thôi.

_Ừm...

Sau đó tất cả đều lần lượt rời đi

_Sếp còn đống đổ nát này?

_Cậu muốn lấy xà bần về đắp đường sao?Chỉ là một cái nhà hoang gạch mục sập đi thì có gì để bận tâm,đi thôi,rút đội....ui da....trời đổ tuyết rồi về nhanh kẻo lạnh....

_Dạ.....

Thế là những người cuối cùng trên đồi cũng rời đi,thế nhưng sau khi những tiếng càu nhàu của phụ huynh,tiếng khóc của học sinh,tiếng còi xe của cảnh sát ,tiếng hú của xe cứu thương không còn nữa,thì trong đống đổ nát ,từ một cái hầm dưới lòng đất vang lên giọng nói yếu ớt run run

_Cứu con với.....thầy ơi....con ở đây....cứu với....dì ơi....dượng ơi....thả mình ra đi mấy bạn ơi....hức hức....cứu cháu với chú ơi....cứu cháu....hic...hic....

Một cô bé khoảng mười hai tuổi trong bộ đồng phục học sinh nhàu nát,gương mặt dơ bẩn bị nhốt lại nằm gọn trong hầm dưới đất,cái hầm này rất nhỏ và cạn có lẽ dùng để đặt những vật dụng đơn giản,nó rộng vừa bằng một người co ro nằm vào,giống như một cái rương chứa đồ.,được âm xuống đất vậy.

Bên trên cái nắp đã bị khoá chốt,còn bị vô số đá tảng đè lên ,cho nên dù có cố đẩy thế nào,kêu gào thế nào,cô bé cũng không thoát ra nổi ,cũng chẳng ai nghe.Mười đầu ngón tay đã rớm máu vì cào lên nắp hầm,toàn thân lạnh cóng,cô bé cố thở ,cố hít chút không khí len lõi qua khe hở nhỏ trên nắp,lòng sợ sệt,tiệt vọng

_Sao không ai cứu con hết vậy...tại sao vậy...hu huhu...tại sao....tại sao lại là con...hic hic.....

Cô bé nhớ lại đêm qua đã cố làm cho xong việc nhà do dì giao mỗi ngày ,còn thức suốt đêm làm cho xong số hộp giấy giao cho chủ kiếm tiền nộp phí tham dự khoá học mùa đông cho thầy chủ nhiệm,sáng nay nhân lúc dì và dượng chưa thức đã nấu xong bữa sáng dọn sẵng ra bàn ,sao đó đeo cặp sách mang vở ghi chép và hai bộ đồng phục,nhanh chân lắm mới chạy kịp đến trường

_Đủ cả rồi mấy em ổn định chỗ ngồi ,xe sẽ chạy thẳng đến thôn Thuỷ Bình nha...

_Thầy ơi đợi em...hộc hộc.....đợi em với...

_Hừm...em đến đây làm gì...em không nộp đủ học phí,không được đi...

_Dạ có ...em có mang theo học phí...

_Hừm lôi thôi ...lên đi...

Giáo viên chụp lấy bao thư chứa tiền đếm xong rồi lên xe

_Đi thôi bác tài....

Cô bé đi tìm chỗ ngồi nhưng đến đâu cũng bị xua đuổi

_Cút chỗ khác

_Đã có người

_Ai thèm ngồi với ma xui xẻo cậu chứ...

Một cậu bé to khoẻ còn xô ngã cô bé

_Ma xui xẻo ngồi dưới sàn đi

_Phải đấy phải đấy đó mới là chỗ của cậu...

_Em ổn định đi ,em thật phiền phức mà...ngồi đại đi....

Cô bé đáp lí nhí

_Dạ....

Khi đến khu trại cô bé bị xếp nghỉ lại một mình trong phòng kho chứa vật phẩm ,điều này không là gì cả so với ngủ trong bếp ở nhà dì còn sạch hơn một chút.

Đến giờ giải lao tự do hoạt động cô bé bị nhóm bạn học bắt nạt cướp lấy cặp sách đem lên đồi cỏ gần đó

_Mày muốn lấy lại hả,mang tiền đến nhà thờ chuộc đi

_Mình không có tiền,mấy bạn trả cho mình đi ,mình xin các cậu hic hic..

_Hừm...hồi sáng tao thấy mày đưa tiền cho thầy chủ nhiệm ,mày lén lấy lại đi...đi tụi bây..

_Hic hic ...đó là học phí mà không lấy lại được đâu...hic hic..

Cô bé không dám xin lại tiền càng không dám trộm tiền nên đành đi đến nhà thờ trên đồi quỳ gối xin lại cặp sách.Nhưng không được mấy đứa bạn thông cảm còn xúm lại nắm tóc đánh đập,cô bé xô ngã đứa béo ú liền bị nó đạp ngã.

_Hừm đúng là ma xui xẻo đi chết đi...

_Á...

_Tụi bây khiên nó nhốt xuống hầm đi..

_Ừ...vui đó...cho nó chừa...

_Đừng mà..thả mình ra...đừng mà hu hu hu....

Nhốt cô bé xong bọn chúng giậm chân vào nắp hầm hù doạ khiến cô bé hoảng loạn chỉ biết khóc,thế nhưng do nhà thờ đã mục nát nên mỗi khi có gió thổi mạnh là xiêu vẹo,cộng thêm khi nãy bọn trẻ xô xát đã khiến vách tường nứt ra .

_A sao bụi không vậy

_Á nhà sắp sập rồi

_Chạy mau

_Á...aaaaaa.....chạy đi.....

_Rắc....rầm...rầm.....

Vì sợ bị truy cứu trách nhiệm nên bọn trẻ đã giấu chuyện nhốt bạn trong hầm nhỏ,sau đó quên lãng...

Cô bé không kêu cứu được nữa ,môi cũng không còn mấp máy,mắt vẫn mở trân trân,bỗng dưng cô thấy cơ thể mình nhẹ nhàng bay lên,bay cao vút lên ,cô nhìn xuống thấy mình sao vẫn còn nằm trong hầm,xung quanh cảnh vật đều là màu đen ,một khoảng không vô định không thấy được gì,nhưng hình ảnh bản thân nằm trong hầm vẫn ở đó còn phát sáng.

_Sao lại như vậy....

Cô bé không cảm nhận sự lạnh lẽo,buồn bã hay đau thương gì nữa chỉ thấy đầu óc trống rỗng,bổng dưng trước mặt cô bé xuất hiện một ánh lửa xanh lam,từ từ sáng và lan toả ra ,một người hiện ra giữa đám lửa đó,hắn mặc bộ đồ màu đen,có hai cánh lớn sau lưng như hai cánh dơi,gương mặt trắng bệch,đôi mắt một màu đỏ rực,miệng hắn mỉm cười,lộ ra bốn cái răng nanh nhọn hoắt.

_Ha ha ha ...để xem ngươi có gì mà một con bé con như thế có thể kết nối ác niệm được với ta....

Hắn đưa bàn tay có móng vuốt ra làm động tác búng tay,lập tức từ trong thân người đang lơ lửng của cô bé thoát ra một luồn khí đen,luồn khí này như một màn ảnh ,chứa đựng hình ảnh một khu rừng mà cây cối trong đó đã trơ thân khô khốc đen đúa chỉ còn một cây vẫn còn tươi nhưng chỉ còn một chiếc lá phát sáng đang lúc lắc sắp rơi xuống.

_Tâm hồn ngươi vỡ nát,hi vọng đóng băng,niềm tin khô cằn ,khu vườn này lưu luyến làm gì,chỉ cần ngươi bán linh hồn cho ta,làm việc cho ta một trăm năm,ta sẽ thực hiện cho ngươi một điều ước...nào nói đi ngươi ước gì....trả thù...ha ha ha....hãy giơ tay ra ấn một cái vào bản khế ước....ngươi sẽ có ngay thần lực ....đi trả thù những kẻ ức hiếp ngươi...nào ấn vào đi....

Một bản khế ước bổng hiện ra bây lơ lửng trước mặt cô bé,trong đầu cô lại lướt qua những hình ảnh đau thương,mất mác,bị đánh đập bị bỏ rơi...tròng mắt cô bé chuyển thành màu đen, nơi cổ nổi lên những đường gân đen chạy dài lên mặt,hai tay cô bé nắm chật nghiến răng,hai hàm răng bổng xuất hiện thêm răng nanh sắc nhọn.

Chiếc lá phát sáng cuối cùng rơi xuống tắt lịm hoà vào đất đen tuyền,cái cây cũng từ từ khô cằn đen đúa.

Cô bé đưa tay ấn vào bản khế ước,lập tức nó in dấu tay cô bé và biến mất,tên quỷ bí ẩn lại đưa bàn tay về hướng cô bé,hắn hút ra từ người cô bé một linh hồn,cô bé đau đớn la hét,linh hồn đó giống hệt cô bé ,nó bị thu nhỏ lại rồi ẩn vào lòng bàn tay hắn,trán của cô bé lúc này hiện lên một dấu ấn đen hình ngọn lửa.

_Giờ ngươi đã trở thành Hắc Thần của ta,ngươi hãy dùng ác niệm mà tự triệu hồi lưỡi hái của Tử Thần ,đi làm việc đi..Ri_O...ha ha ha ....

Ri-O không còn ký ức nữa chỉ còn ác niệm trả thù,những hình ảnh hiện ra trong đầu đều là chân dung con người,không biết tại sao lại hiện ra,chỉ biết nếu có kết nối là phải đi thu thập linh hồn kẻ đó về nộp cho Quỷ chủ ,một ngày có thể thu được cả ngàn linh hồn,nếu không chạm trán với các Hắc Thần khác con số đó còn cao hơn,nhưng cũng có lúc gặp phải Thiên Thần ,phải giao đấu giành lấy linh hồn,con số đó giảm đi đáng kể ,đôi khi Ri_O bị thương linh hồn gần tan biến.

Cứ thế RiO làm việc đã hơn năm mươi năm mỗi lần nghỉ ngơi là trở về quanh khu vực nhà thờ ,nhưng đồi cỏ bây giờ đã trở thành một khu thương mại sầm uất,có đông người đến ở,nhưng lúc thi công nơi này,bọn nhà thầu lại gặp rắc rối với chủ đất nên khu vực nhà thờ bị rào lại, lâu dần thành một khu cấm trong khuôn viên bệnh viện tư nhân .

Vào hai mươi năm trước RiO trong lúc đi thu thập linh hồn đã gặp một nam ca sĩ điển trai ,người này bị tai nạn xe mà chết ,vì cứ chấp niệm hình ảnh ấy mà RiO đã biến thân thành hình thể của nam ca sĩ này,và dùng gương mặt này tồn tại cho đến bây giờ.

Cánh Thiên Thần

Chương 1:Hắc Thần RiO(phần 2)

_Cứu với...hu..hu....

_Không em à,mình à...hu hu....không....

_cứu với làm ơn....

Tiếng khóc than,tiếng cầu cứu,tiếng còi xe inh ỏi vang lên nơi giao lộ ,một chiếc xe khách đã đâm vào một cửa tiệm thời trang khiến cho giao thông nơi đây ùn tắt,người chết ,người bị thương ,trên xe lẫn trong tiệm nằm là liệt,máu vươn vãi khắp nơi.

_Gọi cứu thương đi,gọi cảnh sát đi,cứu người đi...

Mọi người bu lại ngày càng đông khiến cho quan cảnh thêm hỗn loạn,lúc này nhiều người mặc đồ đen xuất hiện,áo của họ có mũ trùm lên đầu,không ai nhìn thấy họ,thậm chí còn đi xuyên qua người họ,đó là những Hắc Thần vừa cảm nhận được mùi của linh hồn mới thoát xác đã tụ hợp đến kéo linh hồn đi theo như cách bọn họ gọi là thu thập linh hồn.

Mỗi một Hắc Thần đều cầm trong tay một cây lưỡi hái có cán dài như cái lưỡi hái của Thần Chết,nhưng bọn họ không phải là Thần Chết,không phải ma nhưng lại có pháp lực hơn cả quỷ.

Những linh hồn vừa thoát ra đã bị bọn họ dùng lưỡi hái kéo cổ cắt đứt đầu ,tức thì biến thành một đóm sáng xanh ,Hắc Thần liền thu vào tay áo.

_Ha haha cái này nữa là năm mươi ....á..

Hắn vừa định đưa lưỡi hái kéo cổ một linh hồn thì có một chiếc lông vũ trắng phát ra ánh sáng bạc to như chiếc lá chuối bay cấm xuống đất che chở cho linh hồn đó bay lên trời.

Chiếc lông rung rinh bay lên nhỏ dần trở về ghim lên cánh của một Thiên Thần.

_Thiên Thần đến rồi.

Những Thiên Thần khác cũng xuất hiện ngăn cản Hắc Thần cướp linh hồn con người,một trận đánh nhau xảy ra quyết liệt giữa Thiên Thần và Hắc Thần trong chiều không gian mà con người đang qua lại đó không thể nhìn thấy hay đụng phải họ.

Nhiều Hắc Thần bị đánh tan thành khói,cũng có Thiên Thần bị thương bay chập chờn,nhưng vẫn chiến đấu .

_Chạy thôi...

Có nhiều Hắc Thần bỏ trốn,nhưng vẫn có nhiều Hắc Thần bị thương không bay nổi hay ẩn thân được,trong lúc đó giữa không trung bổng dưng bay đến bốn cái lưỡi hái,những lưỡi hái này không có cán cầm như các Hắc Thần khác mà được nối liền với những sợi xích,một Thiên Thần bị cả bốn cái lưỡi hái cấm xuyên qua hai cánh,vòng mấy vòng xích ,xé toạc ra.

_Á,aaaaaa....

Vị Thiên Thần đó bị xé nát đôi cánh rơi xuống,cũng may có hai Thiên Thần khác kịp bay đến dìu hắn bay lên

_RiO....RiO đến rồi...

RiO hiện ra thu lại mấy lưỡi hái sau đó lại tấn công tiếp,vừa nhanh vừa hiểm,khiến các Thiên Thần bị đánh mang thương tích.

_Hắn là ác linh ngàn năm hay sao?

_Tiền bối tính sao đây?

_Cứu linh hồn,cứu được bao nhiêu hay bấy nhiêu nhanh

_Dạ...

Các Thiên Thần vội chưởng ra một luồn sáng dẫn dắt các linh hồn bay theo,bên phía Hắc Thần cũng tranh nhau kéo cổ linh hồn không kịp bay vào luồn sáng.

RiO tung ra bốn lưỡi hái vừa nhanh vừa gọn chém bay đầu nhiều linh hồn thu nhiều hồn châu vào tay áo .

Ác niệm của Rio mở ra một lỗ hỏng không gian tăm tối,anh bước vào trong,không gian này là nơi ở của Quỷ chủ Cố Thiên,các Hắc Thần một khi đã kết nối với Cố Thiên đều có thể mở ra được không gian này.

Cố Thiên không phải Thần Chết nhưng việc hắn làm còn đáng sợ hơn ,hắc giết linh hồn cướp hồn châu là để tăng thần lực mở rộng không gian ác niệm,hồn châu nào càng mang nhiều oán khí càng làm không gian này rộng thêm,nó tồn tại trong vô định nhưng có thể lấn át tam giới,khiến vũ trụ đảo điên lẫn lộn .

Các Hắc Thần của hắn sau khi hoàn thành giao kèo trong khế ước không thăng thiên không hạ địa không thành người mà trở thành một phần của không gian ác niệm,giúp hắn làm lá chắn bảo vệ .

Không gian này người không có ác niệm sẽ không mở ra được nên suốt bao năm qua chẳng có Thiên Thần nào tìm ra chỗ ẩn nấp của hắn.

_Rio ngươi hôm nay mang về ít hồn châu rồi...

Cố Thiên mặc áo sơ mi đen ,chân mang ủng ngồi trên chiếc ghế đầu lâu có lửa cháy rực chung quanh ,một chân gác chữ ngũ một chân nhịp nhịp,tay trái chống cằm tay phải gõ mấy ngón tay vào cái đầu lâu nhỏ trên tay vịn ghế.

Gương mặt hắn đẹp trai cực kỳ giống như những diễn viên hot trên phim ảnh bây giờ,không biết đó là gương mặt thật của hắn suốt hai ngàn năm qua ,hay là đã sao chép lại của ai .

RiO mặc bộ đồ màu đỏ ,gương mặt trắng bệch không cảm xúc

_Bọn Thiên Thần cản phá,mang đi nhiều linh hồn lên trời,không giữ lại được...hình ảnh tiếp theo vẫn chưa hiện lên....lẽ nào kẻ thù của ta chết sạch rồi....

Cố Thiên nhếch mép cười ,ánh mắt ma quái chuyển thành đỏ

_Thế trong lòng ngươi còn chấp niệm không?

RiO cảm nhận trong thần thức vẫn còn thứ gì đó ấm ức.

_Nếu còn....thì vẫn còn....

Cố Thiên đã lấy sạch đi ký ức của RiO chỉ để lại chuyện đau thương thù hận,tiệt nhiên cũng xoá mặt những kẻ thù đó của Rio,chỉ khi Rio mang về nhiều hồn châu thì mới cho anh ta nhìn thấy rõ mặt kẻ thù.

Rio đã giết được kẻ gây ra tai nạn xe chở bố mẹ mình,khiến hắn bị xe tông,nhưng vẫn thoi thóp không chết được kéo dài suốt ba tháng bằng cách giết một Thiên Thần khi vị này xuất hiện dẫn linh hồn hắn đi xét tội,dùng đôi cánh của Thiên Thần đó che lên người hắn làm cho lời cầu nguyện của hắn phát đi cũng chẳng có Thiên Thần nào nghe thấy nữa.

RiO không nhớ ra bố mẹ,cũng không nhận ra kẻ thù chỉ dựa vào cảm giác nhận thức sự giận dữ khi nhìn thấy hình ảnh của người này khi gây ra tai nạn ,và sự hướng dẫn của ác niệm phải biến hắn thành như vậy mới được.

Nhưng khi giết hắn xong trong đầu Rio cũng trống rỗng,không cảm xúc gì cả,không vui,không buồn,càng không hiểu tại sao phải giết hắn như vậy.

RiO để tồn tại trong thế giới loài người đã giả làm một bác sĩ ,sống đơn độc trong một ngôi nhà trong rừng,ít tiếp xúc với ai ,mở một phòng khám tư trong thành phố ,y thuật đương nhiên là tài giỏi,cũng cứu không ít người.

Đẹp trai,tài giỏi ,độc thân là mẫu hình lý tưởng cho các cô gái bây giờ,nhưng lối sống bí ẩn cũng chẳng ai biết rõ về anh,muốn tìm hiểu cũng chẳng được gì,vì anh quá kiệm lời,có thể nói RiO chỉ được ngắm không được yêu.

_Bác sĩ Quách Tư Lạc tối nay anh có rảnh không,chúng ta đi ăn nhé,hôm nay là sinh nhật của em.

_Tôi bận.

_Ơ...vậy mai nhé...

_Tôi không thích cô ,đừng phiền,nhớ về uống thuốc,người tiếp theo.

_Hừm...khúc gỗ mà...hứ...

Hai cô y tá nhìn nhau mỉm cười

_Cô Trần này chắc là sẽ hết bệnh rồi

_Ừm...ngày nào cũng đến khám...cô ta nên đi khám não thì đúng hơn...hi hi...

_Bác sĩ à hết người rồi..

_Ừm vậy hai cô về đi...

_Bác sĩ Quách em thấy anh cũng nên hẹn hò đi...sắp tết rồi đấy cần có người bên cạnh vui xuân..

_Không cần...đi ra nhớ tắt đèn...

.._Ơ...ừm,tạm biệt bác sĩ ạ

_Tạm biệt anh....

_Lạnh lùng quá à...

_Nhỏ tiếng thôi đi mau...

Rio dùng niệm lực dịch chuyển tức thì về lại căn nhà ở khu rừng,đặt lưng nằm xuống giường nhắm mắt.

_Xoẹt xoẹt....

Một bóng ma lướt vào nhà anh làm cho đèn đóm chập chờn ,nó nhẹ áp mặt lên mặt anh định hút dương khí,nhưng không hút được gì nó trố mắt đen sì kinh ngạt thì một lưỡi hái xuất hiện từ không trung câu cổ nó cắt đứt đầu

_Ưa..ư....

Rio mở mắt đưa tay chụp lấy hồn châu

_Ngu ngốc.

Con ma này là linh hồn chết đã lâu trong rừng luôn đi lang thang tìm hút dương khí của những ai đi lạc vào rừng ,nó muốn giữ lại thần lực hoá thành quỷ để không đi nhận phán xét trên trời ,càng không bị đưa xuống địa ngục,nhưng xui cho nó lại đi nhầm vào nhà của Hắc Thần ,bị đánh tan biến chỉ còn thần thức.

Sáng hôm sau trở về phòng khám mở cửa Rio đã bị một thám tử lén chụp ảnh từ xa,người này không có ác niệm nên Rio không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

_Đáng yêu,quá đẹp trai....

_Này..cái bà già kia sao mới sáng sớm đã chu mông vào tiệm nhà người ta thế hả...đi đi ...đi chỗ khác mà chụp .

_Đi thì đi làm gì dữ vậy...

Thì ra đó là một bà già khoảng trên sáu mươi tuổi đang đứng bên góc đường đối diện phòng khám theo dõi RiO,bà bị đuổi đi nên trở về nhà mình,bà vào phòng rửa ảnh rồi mang treo lên,lại nhìn qua bức hình đã ngả vàng

_Giống quá thật là giống quá,thần tượng của em ,ca sĩ Tống Hy...

Hoá ra gương mặt mà RiO biến thành chính là chàng ca sĩ quá cố Tống Hy và bà lão lại là một fan hâm mộ ngày đó.

_Bà ơi có nhà không?cháu đói.

Một cậu thanh niên vào nhà đã bật ti vi ,mở tủ lạnh lấy nước uống..

_Rầm,rầm,rầm...

Ba tiếng đổ vỡ văng lên liên tục khiến bà lão giật mình chạy ra

_Ôi trời lại nát hết rồi...

_Cháu,cháu..để cháu dọn ...

_Rầm,xoảng...

_đứng yên đó,cháu cứ đứng yên đó..để bà làm...đừng nhúc nhích....

_Cháu xin lỗi...

Đây chính là Thẫm Nhất Hàn cháu nội bà Tứ,năm nay đã ba mươi tuổi là một cảnh sát,không biết có trúng tà hay không mà năm lên mười tuổi đã liên tục gặp vận xui,xui đến nỗi bị đặt cho biệt danh ma xui xẻo ,hồi học trung học chỉ ngồi xem bóng chày thôi cũng bị cây chày bay lên khán đài đập vỡ trán,đi ngang cây ,cây ngã bật gốc,đi ngang cửa cửa rơi gẫy,đứng trú mưa dưới mái hiên thì sét đánh nổ banh căn nhà,đợi xe búyt thì xe nổ lốp,đi ngân hàng gửi tiền thì gặp cướp nhà băng,đi xem triển lãm tranh thì bị hoả hoạn cháy sạch,uống nước bị nghẹn đá,ăn cơm thì gãy răng ,quen bạn gái chưa được hai ngày đã bị gạt hết tiền còn bị đá,đi đường đang vui vẻ lại lọt cống.

Đáng ra anh ta làm cảnh sát tình báo chỉ làm việc văn phòng đơn giản,chẳng hiểu sao ngày nọ mở mail ra đã kích hoạt virus ăn sạch dữ liệu quan trọng bị sếp điều đi tuần tra đường phố,hôm nay là ngày đi tuần đầu tiên đã chạm ngay hai băng đảng giang hồ đánh nhau,Thẫm Nhất Hàn chỉ muốn rút súng bắn chỉ thiên cảnh cáo,ai ngờ bắn viên đạn trúng máng đèn đường khiến nó văng một mãnh vỡ bay ghim vào mông của sếp lớn đang ăn sáng với bạn gái ở quán bên đường đối diện,lập tức cả đồn cảnh sát được điều đến bảo vệ,bắt hết bọn giang hồ,đình chỉ công tác anh ta luôn.

_Anh làm ơn về nhà nghỉ dưỡng một tháng đi chợ chuyện này lắng xuống...thật là báo hại mà..

Nhất Hàn thất thỉu về nhà định mở tivi xem thì cái chân bàn để ti vi tự gẫy ,vừa mở tủ lạnh thì cửa tủ bung ra rơi xuống,định gắn lên thì làm ngã cả cái tủ xuống luôn.

_Hôm nay cháu không có đeo bùa may mắn nội đưa à?

_Nội ơi cháu là cảnh sát mà sao tin vào mê tín dị đoan chứ,vả lại bà đừng làm nghề buôn thần bán thánh nữa,đồng nghiệp mà biết là chết cháu đấy.

_Hừm...bà nhờ nghề này mà nuôi cháu khôn lớn đấy nhé...thôi đi tắm đi rồi ra ăn cơm.

_Dạ...

Nhất Hàn vừa đi vào nhà tắm thì đạp ngay cục xà phòng trượt bay vào tường.

_Á...

_ạch...

_Lại té nữa rồi à....mau đeo bùa vào mau...hừm...đây là lời nguyền mà...

Bạn đang đọc Hẹn Gặp Ngươi Ở Không Gian Khác sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.