Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hổ xuống đồng bằng chó chẳng tha

Tiểu thuyết gốc · 1248 chữ

Trong thôn có người xây được nhà hai tầng cũng không ít, nhưng nhà có mái tôn và được sơn màu xanh bên ngoài thì chỉ có một.

Trong sàn nhà có cây cảnh trang trí trông không khác gì mấy ngôi nhà ở ngoài thành phố! Trước cổng còn có mấy chiếc xe máy, xe tay ga xếp ngổn ngang.

Hình như nhà ông Hào hôm nay có khách.

Quốc mon men đi lại phía cổng, hô lớn.

-Bác Hào ơi, Bác Hào!

Giọng nói lớn và vang vọng khiến người trong nhà có bịt tai cũng nghe được, ngay lập tức có một người đàn ông trung niên bước ra, ông này mặc quần áo sơ mi đóng thùng, xem ra giống người làm trong cơ quan nhà nước. bụng bia, mặt béo nom rất phúc hậu.

-Đứa nào đấy, gọi tao có chuyện gì?

Quốc cười hì hì, đưa tay gãi đầu trọc.

-Cháu có con cá Trám to lắm, biết hôm nay nhà bác có khách nên cố ý chạy ra đây.

Ông Hào lườm lườm, khệnh khạng bước ra cổng, nhìn lên nhìn xuống người thiếu niên phía đối diện. Ông hỏi bằng giọng nghi ngờ

-Cá đâu?

Quốc mở nắp xô cho ông Hào nhìn qua một lượt, thấy con cá to đùng nằm trong xô thổi bong bóng, ông đáp ngay.

-Mày ra sau bếp đợi một lát, vợ của bác sẽ ra nói chuyện.

Vừa nói ông Hào vừa dơ bàn tay đeo năm chiếc nhẫn của mình về phía gian nhà bên cạnh. Trên đó còn có khói bốc um lên.

Quốc nhanh nhảu dạ vâng vài câu rồi đi vào trong.

Trước mặt hắn là một gian bếp không khác gì ở thành phố, cũng có bếp ga, nồi cơm điện tủ lạnh… đủ cả. Trong bếp còn có một người con gái đang làm bếp, mặt mũi hồng hào mặc quần áo hình con vịt màu vàng. Tay đeo vòng ngọc, tóc buộc gọn ra đằng sau làm lộ ra cái cổ trắng ngần.

Không phải người giúp việc mà giống như con ông chủ hơn!

Ngẩn tò te một lúc, thì bà chủ nhà bước ra.

-Ê cu, đến bán cá đó hả.”

Quốc đang nhìn trộm thì bị giật thót, gã quay người đáp ấp úng

-Dạ, vâng, Bác Hào bảo cháu qua đây.

-Biết rồi! không cần nói nhiều, con cá đâu?

Quốc lôi chiếc xô cho bà chủ xem qua, khuôn mặt của bà mới đầu còn lạnh nhạt, sau khi thấy con cá liền gật gù.

-Bác chỉ mua con cá trám thôi đấy, thế định bán con này bao nhiêu.

Câu hỏi quá bất ngờ khiến Quốc quên béng mất, hắn chưa đi chợ bao giờ làm sao biết được giá cả.

-Cháu cũng không biết, lần đầu đi bán cá nên…

Bà chủ nhà gắt nhẹ.

-Ơ hay cái thằng này, đi bán mà không biết giá cả thế nào à…?

-Ấy, cháu chỉ ăn tôm ăn tép quen rồi, hỏi mấy người trong thôn thì ai cũng bảo nhà Bác Hào là ăn được con cá này thôi. Cháu cũng có ngờ mình bắt được con cá lớn thế này đâu.

-Mày ngu lắm con ạ, may cho mày là gặp được bác chứ gặp mấy mụ khác thì có mất trắng con cá cũng chẳng biết.

Bà chủ hắng giọng.

-Cũng đại khái thôi, cá trắm thì bán trên dưới 60 nghìn/kg, con này cho mày 200 nghìn, may là hôm nay có khách bằng không ngày thường nhà bác cũng chẳng mua tới.

Quốc gật đầu lia lia, có được 200 nghìn chỉ với một con cá, hắn có thể đi mua vài vật dụng cần thiết rồi.

Bà chủ lôi một xấp tiền dày cộp cố ý đếm trước mặt của Quốc, sau đó đưa cho hắn 200 nghìn và bảo.

-À tiện tay mang con cá vào trong bồn rửa hộ bác.

Đút tiền vào túi quần, Quốc xách chiếc xô vào trong nhà bếp, hay tay ôm có cá thả vào trong bồn rửa.

Cô con gái từ lúc nghe tiếng mẹ nói chuyện với thằng bé bán cá thì lâu lâu lại nhìn sang, giờ đây thấy một gã chạc tuổi đầu trọc lốc đi vào bếp không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Cô ngậm một đầu đôi đũa nhìn hắn bằng ánh mắt tròn xoe.

-Ủa sao nhìn bạn thấy quen quen nhi? Hình như từng gặp ở đâu rồi thì phải.

Giọng nói nghe ngọt ngào lắn, nhưng mà làm gì có chuyện quen nhau chứ, hắn mới về quê được vài hôm.

Quốc dìm con cá chết đuối trong bồn rửa sau đó quay sang cười hì hì.

-Ôi con gái bây giờ thật là, cứ thấy trai đẹp là lại bắt quàng làm người quen.!

-Không! Quen thật mà, chắc chắn đã gặp rồi.

-Ờ vậy thì mình cũng phải thú thật, mình là chồng tương lai của bạn thường hiện về trong giấc mơ.

Bà chủ nhà thấy vừa cất tiền vào trong nhà, thấy hắn làm xong việc mà vẫn còn đứng nói chuyện tán tính con gái của mình, liền quát lên.

-Ơ cái thằng bán cá! xong việc rồi thì về đi ở đó mà chọc ghẹo con gái bác à?

-Hiền, đi vào nhà ngay cho mẹ!

Quốc lủi thủi xách chiếc xô cong đít chạy ra ngoài cổng. Vừa gặp được một tiểu thư nhà giàu còn chưa kịp trêu ghẹo liền bị bà chủ nhà đuổi ra.

Nhưng không sao? Hắn đã có tiền, giờ ra ngoài hàng tạp hóa mua chút đồ dùng là ổn rồi.

Cửa hàng duy nhất nằm ở phía đầu thôn, rất gần với con đường lớn. Bên ngoài có mấy chiếc xe đạp của bọn học sinh tan học vào trong ngồi uống nước, ăn vặt.

Quốc bán luôn con cá rô cho ông chủ được thêm 40 nghìn, hắn dùng số tiền kiếm được trong ngày mua chiếc khăn rửa mặt, bàn trải đánh răng, mấy túi gia vị, thêm túi thuốc lá chô ông Bình.

Toàn bộ chi phí đi tong 120 nghìn.

Dù sao dùng tiền của mình tự tiêu xài vẫn có cảm giác khác bọt so với tiền ông bà trên thành phố đút vào túi hàng tháng. Hắn có thể tiêu tiền triệu trong ngày nhưng không bao giờ cảm thấy đủ. Hiện tại chỉ 120 nghìn hắn cũng cảm thấy đó là cả một vấn đề.

Đi bộ được chục mét, đến một đoạn vắng người, đột nhiên có mấy chiếc xe đạp lao vụt lên trước chặn đường.

-Ê thằng trọc, bán cá được nhiều tiền chia cho bọn tao một ít!

Mấy thiếu niên cùng trang lứa nổi máu thể hiện bản thân mình, Trò trấn lột này thì Quốc đã làm đi làm lại đến hàng trăm lần, thậm chí đạt loại ưu nếu môn học này nằm trong chương trình đào tạo ấy chứ.

Vậy mà hôm nay có người chặn đường xin đểu hắn! Đúng là hổ xuống đồng bằng chó chẳng tha.

-Tiền tao để trong túi, đứa nào có gan thì vào đây mà lấy.

Thằng cầm đầu là một người nhuộm tóc vàng, mặc quần áo đồng phục nhưng phanh ngực trông rất lếu láo, miệng còn hít một điếu thuốc rồi thở ra làn khói trắng.

-Tụi bay! Đánh nó!

Bạn đang đọc Hệ Thống Tự Hoàn Thiện Bản Thân sáng tác bởi Huy_Huy_Nguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huy_Huy_Nguyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.