Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta hứa với ngươi

Tiểu thuyết gốc · 1332 chữ

Thời gian nhanh chóng trôi qua, không mười ngày thì nửa tháng…

Trong thời gian này, Tiêu Minh luôn đắm chìm trong việc luyện dược, thành công có thì thất bại cũng không kém bao nhiêu, đa số thất bại chiếm tới bảy phần a.

Tại thời gian này hắn đã luyện chế được mười hai viên Nhất phẩm, năm viên Nhị phẩm.

Hắn tu vi lúc này cũng đã tăng lên Nhất tinh Đấu sư, trong mười hai đan dược hắn đã sử dụng hai viên cộng thêm Thôn Thiên Kinh liên tục hấp thu năng lượng khiến tu vi có chút đột phá.

Đồng thời hắn cũng đã chân chính trở thành một Luyện dược sư nhị phẩm hàng thật giá thật.

“Cũng đã đến lúc tiến hành nhiệm vụ.” Tiêu Minh thở ra một hơi nói.

Gần hai năm tu luyện, cuối cùng cũng đã bước lên Đấu sư, mặc dù vậy hắn cũng không có như vậy mà đắc ý, Sa mạc Tháp Qua Nhĩ luôn có kẻ mạnh hơn hắn, cho nên cẩn thận vẫn hơn. Hơn nữa hắn cũng chỉ còn hơn hai tháng để thực hiện nhiệm vụ a.

Tiêu Minh thừa dịp này sẵn tiện lịch luyện một phen. Nghĩ đến đây hắn có chút hưng phấn.

Hơn một năm chỉ quanh quẩn Ô Thản Thành có chút ngột ngạt, Tiêu Minh mong muốn được nhìn thấy thế giới bên ngoài.

Sau đó hắn liền thu dọn hành lý, rời khỏi sơn động.

Bước ra ngoài không được bao lâu, một thân ảnh muội tử xuất hiện trước mặt hắn.

“Tiêu Minh biểu ca, ngươi xuất quan rồi sao.” Tiêu Huân Nhi nhìn Tiêu Minh cười cười nói.

“Đúng vậy” Tiêu Minh gật đầu một cái xác nhận.

“Tiêu Minh biểu ca cũng thật là, lạnh nhạt như vậy, là ta khiến ngươi chán ghét như vậy sao?” Tiêu Huân Nhi ánh mắt có chút thất lạc nói.

Tiêu Minh từ khi đến thế giới này, luôn luôn trầm mặt ít nói, đối với Tiêu Huân Nhi là người nói nhiều nhất từ đó tới giờ cũng chỉ khoảng mười câu mà thôi.

Tiêu Huân Nhi thực sự không hiểu tại sao mình đã làm gì khiến cho Tiêu Minh lạnh nhạt với nàng như vậy.

“Ta đâu có ghét ngươi” Tiêu Minh không lạnh không nhạt nói.

Hắn đương nhiên lời này là nói thật, đâu có lý do gì để không thích nàng chứ, có ghét thì cũng là tên Tiêu Viêm kia thôi đối với nàng ra tay…

Hắn chỉ là không muốn cùng nàng tiếp xúc thôi, lúc này hắn chỉ muốn thật nhanh tăng lên thực lực bản thân.

Nghĩ tới thế lực phía sau nàng Tiêu Minh rùng mình một cái, hiện tại hắn cũng quá nhỏ yếu.

Hắn không muốn bản thân sống mà nhìn sắc mặt người khác, chỉ có dựa vào thực lực bản thân mới là vương đạo.

“Tốt quá rồi, ta còn tưởng rằng Tiêu Minh biểu ca còn ghét ta đây.” Tiêu Huân Nhi nhìn Tiêu Minh không khỏi vui vẻ nói.

Biết được Tiêu Minh không có như vậy chán ghét nàng, Tiêu Huân Nhi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút vui vẻ.

“Đúng rồi, nhân tiện ngươi ở đây ta muốn nói lời từ biệt.”

Lúc này Tiêu Minh lên tiếng khiến bước chân Tiêu Huân Nhi dừng lại.

Chỉ thấy sắc mặt nàng hơi trầm xuống, hai mắt hiện lên vẻ u buồn nhìn lấy Tiêu Minh.

“Tiêu Minh biểu ca, đây là ý gì, ngươi sao lại muốn rời đi?” Huân Nhi giọng nói có chút âm u.

“Ô Thản Thành đã không còn gì có thể giúp ta tu luyện, với lại ta cũng muốn ra ngoài rèn luyện một chút, dù sao ta cũng muốn ngắm nhìn thế giới rộng lớn này.” Tiêu Minh gật đầu nói.

“Là như vậy sao, Huân Nhi ngày này sớm muộn cũng tới, Tiêu Minh biểu ca ngươi lúc nào thì rời đi” Tiêu Huân Nhi miễn cường cười nói.

“Hẳn là ngày mai” Tiêu Minh nói, dù sao thì nhiệm vụ còn hơn hai tháng nữa, mặc dù không biết có gặp được muội muội của Mỹ Đỗ Toa hay không nhưng hệ thống xác định nhiệm vụ thì khả năng cao sẽ xuất hiện, hắn hiện tại không muốn chậm trễ.

“Ngày mai? Gấp gáp như vậy sao?” Tiêu Huân Nhi có chút không nỡ nói.

“Đúng vậy” Tiêu Minh để ý giọng nói của nàng có chút lạ nhưng không biết lạ chỗ nào.

Nghe vậy Tiêu Huân Nhi cười khổ một tiếng, sau đó nhìn Tiêu Minh nói.

“Tiêu Minh biểu ca sẽ còn trở về sao?”

“Điều này thật sự khó nói, ta cũng không biết có thể trở lại không dù sao vận mệnh rất khó nói trước.” Tiêu Minh vừa nói vừa nhìn hướng mặt trời sáng chói nói.

Đối với hắn mà nói, trở về hay không phải dựa vào chính hắn, không biết được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Nếu được hắn cũng muốn trở về.

“Dù sao cũng sắp đi, ta có thứ này cho ngươi.”

Nói xong, Tiêu Minh từ trong nạp giới lấy ra một sợi dây chuyền trên mặt dây chuyền có khảm một viên đá màu xanh lam trong khá quý giá.

Trên tay Tiêu Minh chiếc nạp giới từ trên Hệ thống rút được, đẳng cấp trung cấp nạp giới mà thôi, bên trong có khoảng hơn trăm mét vuông.

Sợi dây chuyền này cũng xuất phát từ Hệ thống, dạo này Tiêu Minh rút thưởng có chút xui xẻo, nhưng những thứ này có thể tán gái được nên cũng không sao.

“Thật là xinh đẹp nha” Tiêu Huân Nhi liền bị chiếc dây chuyền hấp dẫn lấy.

Nữ nhân mà, yêu thích những vật lấp lánh, Huân Nhi cũng như vậy mà thôi.

“Sợi dây này là ta nhờ người làm lấy, tuy không đáng giá bao nhiêu nhưng mong ngươi nhận lấy.” Đem dây chuyền đưa Huân Nhi, Tiêu Minh nói dối sắc mặt không chút thay đổi.

“Cám ơn ngươi, Tiêu Minh biểu ca.”

Nhận lấy sợi dây chuyền, Huân Nhi gương mặt xuất hiện nụ cười rạng rỡ.

“Tiêu Minh biểu ca, hứa với ta nhất định phải trở về, ta còn đợi ngươi tới nấu ăn cho ta đấy” Huân Nhi ánh mắt mong đợi nhìn Tiêu Minh nói.

“Ta không dám chắc, nhưng ta hứa sau khi trở về nhất định sẽ nấu cho ngươi một bữa thịnh soạn.” Tiêu Minh gật đầu đáp ứng nói.

“Dù sao cũng sắp rời đi, để ta hôm nay nấu cho ngươi hôm nay đi” Tiêu Minh cười đưa ra đề nghị. Dù sao cũng chỉ là một bữa ăn, hắn cũng không có keo kiệt thế.

“Cảm ơn ngươi, Tiêu Minh biểu ca”

“Xem ra ngươi chỉ đợi ta câu này phải không, tiểu nha đầu?”

“Hứ, Tiêu Minh biểu ca thật đáng ghét!!!”

“Ha ha”

Qua ngày hôm sau, Tiêu Minh sắp xếp hành lý rời khỏi Ô Thản Thành.

Tại nơi xa xa, Tiêu Huân Nhi nhìn về phía Tiêu Minh phương hướng rời đi, bàn tay không tự chủ được mà sờ sợ sợi dây chuyền trên cổ, khoé miệng hiện lên nụ cười ôn nhu.

“Ngươi nhất định phải trở về a, Huân Nhi sẽ ở đây đợi ngươi trở về…Tiêu Minh ca ca”

Nàng quan tâm đến Tiêu Minh cũng không phải là loại quan hệ kia, Huân Nhi chỉ xem hắn như một vị ca ca, một vị bằng hữu mà thôi.

“Tiểu thư xin yên tâm, Tiêu Minh thiếu gia khẳng định là đại nhân vật, hắn nhất định sẽ bình an trở về.”

Một giọng âm thanh vang lên nhưng không thấy người phát ra tiếng nói.

“Ừm!!!” Tiêu Huân Nhi nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.