Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuần Phục

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Oanh!!!

Phanh!!!

Băng tinh nổ tung như pháo hoa, rơi xuống như mưa. Một màu tia sáng bất ngờ từ trong bên trong phóng ra ngoài hướng về phía Tuyết Phong Bạch Hồ bay tới.

Tốc độ vô cùng nhanh, bản thể của Tuyết Phong Bạch Hồ vốn to lớn không thể kịp thời tránh né.

Phốc!!!

Hưu!!!

Gào!!!

Trường thương màu đỏ đâm vào một chi của Tuyết Phong Bạch Hồ, máu tươi chảy ra ngoài, Tuyết Phong Bạch Hồ kêu lên một tiếng, khiến cả ngọn núi chấn động.

“Đây chỉ là hình phạt nhỏ mà thôi, ráng mà chịu lấy.”

Tiêu Minh lên tiếng nói.

Chỉ thấy trên bầu trời là một thân ảnh bình tĩnh nhìn lấy Tuyết Phong Bạch Hồ.

Ánh mắt sắc lạnh, sau lưng mọc ra một đôi cánh long dực có mấy phần bị băng tinh phủ lấy.

Trải qua trận chiến với Tuyết Phong Bạch Hồ, Tiêu Minh có thể nói là đây là trận chiến căng thẳng nhất từ lúc ra ngoài lịch luyện cho tới nay. Không giống như lúc đối chiến Hải Ba Đông hay Mỹ Đỗ Toa.

Nhưng Tiêu Minh cũng phải cảm ơn Tuyết Phong Bạch Hồ nhờ có sự trợ giúp không nhỏ mới khiến cho hắn đột phá Tam tinh Đấu Vương, sức chiến đấu gia tăng lên không ít, chưa kể sức phòng ngự cũng được gia tăng đáng kể.

Trang bị thêm Bá Vương Thương khiến cho Tiêu Minh có thể phát huy ra Đấu Vương đỉnh phong chiến lực.

Tiêu Minh từ trên không hạ xuống, đi về phía Tuyết Phong Bạch Hồ.

“Ba chiêu đã qua, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa của mình.” Tiêu Minh ngữ khí có chút lạnh lùng nói.

Nếu như hắn không kịp đột phá rất có thể đã bị chiêu thứ ba của Tuyết Phong Bạch Hồ đánh nát thân thể. Ba chiêu đó hẳn không giống kiểm tra, mà như muốn đoạt mạng hắn. Tiêu Minh chỉ giáo huấn nó một chút mà thôi.

Lúc này Tuyết Phong Bạch Hồ cũng không dám làm ra hành động gì ngu ngốc, Tiêu Minh không đem nữ nhân kia ra đánh nàng một trận coi như đã nương tay lắm rồi.

Đem Hồi Khí Đan nuốt xuống Tiêu Minh đi về phía Tuyết Phong Bạch Hồ.

Nhìn thấy thanh niên lúc gặp gỡ chỉ là một Đấu Linh nho nhỏ vậy mà bây giờ chưa đầy một ngày đã là Đấu Vương Tam tinh, còn vượt qua được ba chiêu của Lục cấp ma thú như nó.

“Ngươi giống như là không ngạc nhiên lắm?” Tiêu Minh nghị hoặc hỏi.

“Ngạc nhiên thì có ít gì chứ, ai cũng có bí mật riêng của mình mà thôi.” Tuyết Phong Bạch Hồ thản nhiên nói.

Sau đó lại thở dài nhìn Tiêu Minh nnói: “Bất quá ta vẫn cảm thấy kinh ngạc, ngươi còn trẻ như vậy, thuần phục ngươi cũng không phải là chuyện xấu gì.”

Biết được Tiêu Minh trẻ tuổi, hơn nữa còn là một Luyện Dược Sư, Tuyết Phong Bạch Hồ cảm thấy thuần phục một người như vậy cả đời cũng không không phải chuyện gì xấu hổ. Hơn nữa nếu Tiêu Minh có đủ thời gian trưởng thành nhất định là một nhân vật bá chủ một phương, đi theo hắn so với làm chủ của vùng Băng Thiên Sơn Mạch nho nhỏ vẫn tốt hơn.

Ban đầu giao dịch là Tuyết Phong Bạch Hồ đi theo Tiêu Minh làm hộ vệ năm năm, nhưng Tuyết Phong Bạch Hồ muốn khảo nghiệm vị chủ nhân tương lai này cho nên đã thay đổi yêu cầu.

Sau khi chống đỡ hai chiêu kia, Tuyết Phong Bạch Hồ liền nhận định thiếu niên trước mặt này tiềm lực kinh người, lại thêm một tầng thân phận Luyện Dược Sư, khiến cho thành tựu sau này của hắn không thể đoán được, cho nên nó đã quyết định thuần phục hắn cả đời.

Mặc dù Tiêu Minh đâm nó bị thương, nhưng vết thương cũng không nặng so với bị giết tốt hơn nhiều lắm.

“Đem linh hồn bổn nguyên của ngươi giao ra.” Tiêu Minh nhìn Tuyết Phong Bạch Hồ nói.

Nghe vậy Tuyết Phong Bạch Hồ không khỏi biến sắc.

Một khi giao ra Linh hồn bổn nguyên thì không khác gì đem sinh mạng của mình đưa cho người khác. Sinh tử chỉ cần một ý niệm trong đầu.

Bất quá Tuyết Phong Bạch Hồ cũng nhíu mày một cái mà thôi, cũng ngoan ngoãn giao ra. Nó đã quyết định đi theo Tiêu Minh thì tự nhiên sẽ nghe lời hắn mà không hề phản kháng, dù như vậy sinh mạng của nó đã nằm trong tay của hắn, nó cũng không có lựa chọn khác.

Đem Linh Hồn Bổn Nguyên thu lấy, Tiêu Minh liền thu phục Tuyết Phong Bạch Hồ thành công.

Sau đó hắn liền lấy ra một ít đan dược trị thương cùng Hoá Hình Đan đưa cho nó.

“Chủ nhân.” Tuyết Phong Bạch Hồ đối vối Tiêu Minh cung kính nói.

“Ngươi tên là gì?” Tiêu Minh hỏi.

“Ta không có tên, mòi chủ nhân ban tên.” Tuyết Phong Bạch Hồ lắc đầu một cái sau đó nhìn Tiêu Minh nói.

“Cũng được, nhưng mà ngươi là nữ Hồ hay nam Hồ?” Tiêu Minh nghi hoặc nói.

Dù sao từ lúc gặp Tuyết Phong Bạch Hồ vẫn duy trì trạng thái ma thú nên không thể phân biệt được, cho nên Tiêu Minh đành hỏi trước vẫn tốt hơn.

“Là nữ Hồ.” Tuyết Phong Bạch Hồ nhàn nhạt nói.

“Ra là vậy, ngươi là Tuyết Phong Bạch Hồ, ta lấy Hồ làm họ Tuyết làm tên Bạch làm đệm, sau này ngươi tên Hồ Bạch Tuyết như thế nào?” Tiêu Minh nhìn Tuyết Phong Bạch Hồ nói.

“Hồ Bạch Tuyết sao, ta rất thích cái tên này, đa tạ chủ nhân ban tên.” Hồ Bạch Tuyết khoé miệng cười tươi đáp.

“Được rồi, mau dẫn ta lấy Băng Linh Hàn Tuyền đi, sau khi lấy được Băng Linh Hàn Tuyền, ta sẽ giúp ngươi hộ pháp hoá hình.” Tiêu Minh nhìn Hồ Bạch Tuyết nói.

“Vâng, mời chủ nhân đi theo ta.” Hồ Bạch Tuyết liền dẫn theo Tiêu Minh đi về phía hang động.

Thấy vậy Tiêu Minh liền nhảy lên lưng Hồ Bạch Tuyết.

Hồ Bạch Tuyết cũng không nói gì, tiếp tục đi sâu vào bên trong hang động.

Bên trong hang động có không ít những khối băng toả ra ánh sáng xanh, đem hang động tối đen soi sáng.

Những khối băng toả ra băng thuộc tính nồng đậm, nếu như tu sĩ hệ băng tu luyện ở đây nhất định là làm ít công to a.

Rất nhanh Hồ Bạch Tuyết mang theo Tiêu Minh đi đến cuối hang động, một hồ nước sáng chói xuất hiện trước tầm mắt của Tiêu Minh.

Băng Linh Hàn Tuyền!!!

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.