Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Khỏi Hắc Tháp

Phiên bản Dịch · 1198 chữ

Vèo!!!

Diệp Tiêu Dao cong ngón tay búng một cái, một đạo chân khí màu đỏ ‌ngòm bắn ra, đem một gốc đại thụ đánh gãy ngã ầm ầm xuống đất.

"Không tệ. Đợi sau khi trở về ta sẽ lợi dụng tài nguyên của Hắc Tháp để đúc thành căn cơ bất hủ."

"Ta lại rộng truyền Thần Thông, thu hoạch hệ thống ban thưởng, từ đó để cho ta tại bên trên con đường tu hành hát vang tiến mạnh!"

Diệp Tiêu Dao hài lòng gật đầu nói.

Bất chợt thân ảnh hắn lấp lóe, từng bước hướng xuống.

"Người đời đều nói phàm thể không bằng chó, nhưng trong mắt của ta phàm thể so với thần thể còn cường đại hơn, cũng là vô địch chi thể!"

Diệp Tiêu Dao cười lạnh không thôi. Hắn dự định ra ngoài tìm Thiên Ma Tử để thanh toán một phen thật tốt.

Diệp Tiêu Dao có chân khí cộng thêm lực lượng 99 vạn cân, do đó tại Chân Huyền cảnh không có người nào là đối thủ của hắn.

Theo Diệp Tiêu Dao hướng xuống dưới, hắn gặp được mấy người Bồng Lai thánh tử, Cơ Tiên Vận, Nguyên Cảnh mà bắt đầu lộ ra ý cười, bởi vì thực lực của bọn họ đều có chỗ tiến bộ.

...

"Ta hiện tại tuyệt đối có thể chiến thắng một trong các Ma đạo thánh tử!"

Diệp Tiêu Dao xuống chút nữa thì gặp được Tiểu Kim Cương đang kích động hô to, chiến ý vô cùng mãnh liệt.

"Tốt lắm. Ta sẽ để cho đám ma đạo nhìn thấy thí luyện huyết quật lần này sẽ không còn giống như dĩ vãng, chính đạo chúng ta sẽ không lại ăn thiệt thòi!" Cơ Tiên Vận giơ lên nắm tay ‌nhỏ trắng nõn nói, nàng cũng nhịn không được mà nhìn lén Diệp Tiêu Dao một chút.

Diệp Tiêu Dao rõ ràng chỉ mới tám tuổi, nhưng vô luận là chiều cao, tướng mạo hay khí chất hắn đều không giống với đứa trẻ tám tuổi mà cực kỳ tuấn mỹ, đủ để hấp dẫn ánh mắt các tiểu cô nương.

Diệp Tiêu Dao để cho nội tâm của Cơ Tiên Vận cũng như hươu ‌con chạy loạn. Nàng khó có thể tưởng ‌tượng trên thân Diệp Tiêu Dao đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

Đáng nhắc tới là Vương Lập hiện tại vậy mà đã vượt qua rất nhiều thánh tử khi đạt đến tầmg ba mươi lăm. Điều này khiến cho Diệp Tiêu Dao nghẹn họng nhìn trân trối.

Thiên tuyển chi tử quả nhiên không giảng đạo lý a!

Nếu như truyền thừa của Huyết Tổ không bị ta cầm đi, vậy đoán chừng nó cũng sẽ không thể đến tay Thiên Ma Tử, mà sẽ đến trên thân Vương Lập!

Trên đường đi đám người liên tiếp nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, khắp khuôn mặt đều là vẻ phiền muộn, để cho hắn luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.

Trong chốc lát Diệp Tiêu Dao đã mang theo một đám thiếu niên chính đạo đi ra Hắc Tháp.

Phía trước bọn hắn đang có một thiếu niên mặc áo đen khoanh chân ngồi dưới đất.

Người này rất lạ lẫm, hẳn là gia hỏa không đáng chú ý bên trong Ma đạo.

Giờ phút này hắn nhìn xem các thiếu niên chính đạo đi ra Hắc Tháp mà thần sắc lộ ra vẻ ngoài ý muốn, rồi bất chợt nở một nụ cười gằn.

Hắn lấy ra một cái ống trúc và hướng lên không trung bắn ra một viên đạn tín hiệu.

"Ta đợi hai mươi lăm ngày các ngươi rốt cục cũng đi ra!"

"Còn Diệp Tiêu Dao đâu rồi?"

Thiếu niên mặc áo đen thông tri ‌cho Thiên Ma Tử hoàn tất. Hắn nhìn hồi lâu không thấy được thân ảnh Diệp Tiêu Dao thì nhíu mày tự hỏi.

"Ngươi đang tìm ta sao?" Lúc này giọng nói thản nhiên của Diệp Tiêu Dao đột nhiên vang lên.

Tay hắn khẽ vẫy, nguyên bản Hắc Tháp vô cùng to lớn cấp tốc thu nhỏ, hóa thành kích thước cỡ bàn tay và rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

"Ngươi chính là Diệp Tiêu Dao ư?" Thiếu niên mặc áo đen kinh ngạc hỏi.

Hắn dò xét toàn thân Diệp Tiêu Dao. Mặt mày tuấn tú, cái mũi cao thẳng, góc cạnh rõ ràng, hoàn toàn là hình tượng thiếu niên tuấn mỹ.

Diệp Tiêu Dao lúc này cùng tiểu tử tám tuổi trước khi vào Hắc Tháp có chênh lệch quá lớn.

Nhưng sau khi nhìn thấy Hắc Tháp rơi vào trong lòng bàn tay Diệp Tiêu Dao, thiếu niên mặc áo đen dù không muốn tin thì cũng phải tin đối phương chính là Diệp Tiêu Dao đã kế thừa truyền thừa của Huyết Tổ.

Trong lúc nhất thời thiếu niên mặc áo đen nhìn xem Diệp Tiêu Dao với ánh mắt tràn ‌ đầy vẻ ghen ghét.

Vù!!!

Thiếu niên mặc áo đen trực tiếp bỏ chạy với tốc độ cực nhanh, có thể xưng là cực tốc, để cho Diệp Tiêu Dao đều bị sửng sốt.

Không phải tên này su khi nhìn thấy ta là phàm thể thì sẽ xông lên đánh mặt ta sao?

"Ngươi trốn không được!" Diệp Tiêu Dao khẽ nói.

Hắn đạp mạnh bước chân, một tiếng long ngâm vang vọng, thân ảnh hắn vạch ra một đạo huyết quang tựa như thiểm điện đuổi theo thiếu niên mặc áo đen.

Từ sau khi lực lượng đạt đến cực hạn, tốc độ của Diệp Tiêu Dao đã trở nên quá kinh khủng, lại thêm chân khí cho nên tốc độ của hắn so Chân Đan cảnh còn nhanh hơn.

Ầm!!!

Một cái dao phay to như cánh cửa mang theo một mảnh bóng râm hạ xuống người thiếu niên mặc áo đen.

"Vãi lồng! Tốc độ của hắn nhanh vậy sao?" Thiếu niên mặc áo đen thấy thế mà da đầu đều nổ, kinh hô một tiếng.

Tại bên trong các thiếu niên Ma đạo hắn thân mang Thanh Phượng vương thể, am hiểu cực tốc, thậm chí so thánh tử còn nhanh hơn một chút.

Người có thể để cho hắn lưu lại nơi này trông coi chỉ có thể là Thiên Ma Tử mà thôi.

Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới Diệp Tiêu Dao vậy mà có tốc độ còn nhanh hơn hắn.

Yá!!!

Hai cánh tay thiếu niên mặc áo đen giơ lên, vận chuyển Thần Thông phòng ngự, một đôi cánh lớn bao phủ toàn thân hắn muốn ngăn cản một đao của Diệp Tiêu Dao.

Đáng tiếc là Diệp Tiêu Dao có lực lượng quá mức kinh khủng, lại thêm Thượng Cổ Long Đao có trọng lượng cực nặng, do đó đôi cánh lớn trực tiếp bị đập nát, hai tay của Thiếu niên mặc áo đen cũng bạo nổ.

Thiếu niên mặc áo đen chỉ kịp sợ hãi kêu to một tiếng rồi trực tiếp bị Diệp Tiêu Dao bổ thành hai nửa, chết thảm tại chỗ.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trời Sinh Phản Cốt, Ta Sáng Tạo Ma Công Quá Kỳ Dị - Dịch của Phì Miêu Cảnh Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.