Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào Mộ Địa...... Linh Hồn Thảo

Tiểu thuyết gốc · 2068 chữ

Trời vào đêm tối…

Bí cảnh này mặc dù có kích thước rất lớn, nhưng mặt trăng tại nơi này lại nhỏ hơn không ít, ánh sáng lờ mờ… càng vào khuya nhiệt độ càng hạ thấp, lạnh lẽo thấu xương, thậm chí xuất hiện từng bông hoa tuyết trắng xóa, bầu trời kết băng, thiên nhiên khắc nghiệt…

- Bí cảnh này có cả Mộ Địa sao?

Tiêu Sơn nhìn một vùng khung cảnh phía trước không nhịn được hỏi.

Trong tầm mắt của hắn lúc này, có đa dạng các loại quan tài cùng sương mù dày đặc. Đám quan tài này cũng đa dạng các loại kích thước, có treo cao trên cây, có đặt xuôi dốc núi, có nằm dưới thung lũng đầm lầy, kỳ bí đến cực điểm.

- Không sai..... Bọn họ trải qua các thời đại cũng gặp không ít địch nhân, những cường giả đó sau khi hy sinh sẽ được hậu nhân an táng hoặc chôn cất trong Mộ Địa. Song quá trình chôn cất có nhiều cường giả cũng được chôn cất kèm theo thiên tài dị bảo. Đây có thể xem như một loại vinh hạnh!

Hân Nghiên gật đầu cảm thán nói. Tiêu Sơn nghe vậy giật mình, bất quá cũng biết đây là sự thật.

- Chúng ta trộm mộ của bọn họ có ổn không?

Tiêu Sơn lên tiếng hỏi.

- Đương nhiên không ổn, nếu bị phát hiện sẽ đối mặt với vô tận truy sát!

Hân Nghiên không sao cả nói.

Tiêu Sơn khóe miệng giật giật, cũng không có nói gì nữa. Hắn suy nghĩ một hồi rồi rảo bước tiến vào bên trong.

- Ồ? Có nhân loại?

Tiêu Sơn chứng kiến lít nha lít nhít thân ảnh sau lớp sương mù, hơi kinh ngạc hỏi.

XOẸT…

Không đợi hắn phản ứng, hai thân ảnh đã lao vụt mà đến, trong tay bọn hắn nâng lấy cự phủ hàng ngàn cân, bạo lực nện xuống đầu Tiêu Sơn.

- Không phải nhân loại?

Tiêu Sơn một tay tung quyền đánh văng hai thân ảnh, không cảm giác được khí tức của bọn chúng, nhất thời nhận ra đây không phải nhân loại.

- Là khôi lỗi! Phần lớn chúng được hình thành từ những nhánh quân đội chết trận nhưng không được lập mộ mà vùi chôn tập thể, càng vào sâu sẽ có tầng tầng lớp lớp các loại nguy hiểm, một số tên còn ưa thích bố trí bẫy rập xung quanh Mộ Địa!

Hân Nghiên lên tiếng nhắc nhở, đồng thời lúc này Tiêu Sơn cũng đem một con Khôi Lỗi đánh nát.

Tiêu Sơn đã hiểu, xem ra hy sinh chết trận cũng có phân biệt đối xử, chỉ những người lập chiến công hiển hách mới có bia mộ đàng hoàng…

Tiêu Sơn vừa đi được một đoạn, đám cương thi không ngừng lao về phía hắn, tạo nên động tĩnh tương đối lớn.

Đi chưa được bao lâu, trước mắt là một quan tài bằng gỗ được đặt một phần hai xuống mặt đất, bên trên bia mộ còn khắc lít nha lít nhít chữ viết:

- Ma Thiên Tướng Quân, Tứ tinh Đấu Tông tu vi, tử trận sau khi giết chết ba tên Tam tinh Đấu Tông, hưởng thọ năm 539 tuổi…

Tiêu Sơn gật đầu, đám thông tin này tương đối đầy đủ, khiến hậu nhân đối với công ích của người xưa ghi chặt trong tâm khảm.

- Hân Nghiên, có tin tức về dị bảo chưa?

Tiêu Sơn hơi suy nghĩ hỏi, Mộ Địa này quá lớn, cũng không thể kiểm tra từng bia mộ được, như vậy chẳng biết phải tìm đến ngày tháng năm nào.

- Không có! Thiếu gia tưởng kỳ trân dị bảo dễ kiếm như chó chạy ngoài đường hay sao?

Hân Nghiên chu môi, bất mãn nói.

Sương mù tại đây cũng đặc biệt đến cực điểm, vậy mà có thể ngăn cản dò xét của hắn, chỉ có thể thấy mơ hồ tình cảnh xa xa, muốn xem hết một lần bên trong các bia mộ là điều không thể.

Tiêu Sơn nhíu nhíu mày, xem ra phải tốn kha khá thời gian tại Mộ Địa này rồi.

- Thiếu gia, mau hái nó!

Đúng lúc này, Hân Nghiên ánh mắt hướng về một hướng, vui vẻ nói ra.

- Hả? thứ đồ gì?

Tiêu Sơn kinh ngạc, nhìn theo chỉ dẫn của nàng.

Trên một ngôi mộ nhìn như gò đất, ở tận trên cao mọc lấy một bụi hoa đen kịch tràn đầy âm u, bên trong ẩn chứa lực lượng hết sức cường đại, xung quanh nó thậm chí có tiếng hú hú rất kỳ bí.

- Hân Nghiên, đó là thực vật gì?

Tiêu Sơn nhất thời giật mình hỏi thăm.

- Linh Hồn Thảo, chỉ hình thành ở những nơi có Linh Khí cực kỳ nồng đậm, chính là bảo bối có công dụng lớn với các Luyện Dược Sư!

Hân Nghiên lập tức cho ra đáp án.

- Quá tốt, không phải thích hợp nhất với ta sao?

Tiêu Sơn trong lòng mừng rỡ, cẩn thận quan sát ngôi mộ hình gò đất, thấy không có gì nguy hiểm mới phi thân mà lên.

Dễ dàng hái xuống gốc Linh Hồn Thảo…

Bỗng nhiên lúc này phát sinh dị biến, từ trong lòng đất tưởng chừng yên tĩnh, một luồng linh hồn cực kỳ mạnh mẽ lao vụt ra ngoài, chỉ trong chớp mắt đã xâm nhập vào người Tiêu Sơn…

- KHẶC......KHẶC...... KHẶC......... Chờ vô số năm rốt cuộc có ngày bổn tọa có thể đoạt xác sống lại!

Trong đầu Tiêu Sơn, một tiếng cười dữ tợn vang lên, âm thanh tràn ngập hưng phấn.

- Muốn đoạt xá ta?

Tiêu Sơn trong lòng cảm thấy buồn cười.

- KHẶC..... KHẶC........ Tiểu tử nhục thân không tệ, ngoan ngoãn thì để bổn tọa cắn nuốt linh hồn, ta sẽ dùng cỗ thân thể này của ngươi vang danh bốn bể!

Linh hồn tên này đắc ý cười to.

Năm xưa hắn chết trận trong một lần đại chiến, nhưng may mắn tồn tại một tia tàn hồn yếu ớt, qua vô số năm được Linh Khí và các tàn hồn phách ở Mộ Địa bồi dưỡng, linh hồn ngày càng trở nên ngưng thực, cuối cùng quyết định đoạt xá sống lại…

Tên tiểu tử này không thể nghi ngờ trở thành kẻ xấu số đó.

- Muốn đoạt xá ta? Ai cho ngươi gan chó?

Tiêu Sơn cười gằn.

- Tiểu tử cuồng vọng, thời điểm bổn tọa tung hoành ngang dọc ngươi còn là một vũng chất lỏng đó biết không?

Linh Hồn nhất thời phẫn nộ, phải biết khi còn sống hắn từng lá Lục tinh Đấu Tông cao quý đấy.

Nói xong không cho Tiêu Sơn cơ hội phản ứng, linh hồn dốc hết sức bình sinh bạo phát, muốn đem toàn bộ linh hồn Tiêu Sơn nuốt chửng, đoạt quyền chưởng khống cơ thể.

Chính lúc này, một cỗ Linh Hồn Chi Lực tinh thuần cuốn mạnh mà ra, va thẳng vào linh hồn của kẻ đang xâm nhập…

- AAAAA..... ĐAU CHẾT TA RỒI!

Một tiếng hét thảm thê lương thảm thiết, mà Tiêu Sơn ánh mắt trở nên sắc lạnh.

- Làm sao có thể như vậy?

Cảm giác được linh hồn của mình đang điên cuồng bị công kích, kẻ xâm nhập hoảng sợ đến cực điểm, nếu có thân thể thì hắn đã tè ra quần rồi.

Tại bí cảnh này, linh hồn của hắn nhờ đủ loại điều kiện thích hợp mới có thể ngưng thực và cô đọng được đến như vậy, nào ngờ tên tiểu tử vô danh tiểu tốt trước mặt lại vượt qua gấp trăm lần…

Đối với linh hồn này, Tiêu Sơn nhẹ nhõm diệt sát.

Rất nhanh, thanh âm hệ thống vang lên bên tai, Tiêu Sơn mở ra ánh mắt, bên trong tràn ngập sắc thái vui mừng, hắn vừa giết được Linh Hồn, được hệ thống ban thưởng, lại chiếm đoạt được trí nhớ của Linh Hồn kia, hài lòng cười to:

- Haha, buồn ngủ gặp chiếu manh, ta còn phải cảm ơn ngươi!

- Chúc mừng thiếu gia!!!

Hân Nghiên âm thanh có chút phấn chấn.

- Không chỉ đạt được thu hoạch của hệ thống, lại có toàn bộ ký ức của hắn, đối với tình huống trong Mộ Địa lý giải hơn rất nhiều!

Tiêu Sơn ung dung gật đầu, nụ cười trên miệng không khép lại được, đem thông tin vừa chiếm được kể lại một lần.

Kẻ muốn đoạt xá hắn là một tên Nhất tinh Đấu Tôn tồn tại từ một thời đại rất xa xưa. Tại thời đại cổ xưa đó, Đấu Khí Đại Lục do một có Đà Xá Cổ Đế đứng đầu, đã đạt đến cảnh giới Đấu Đế, địa vị có thể nói là chí cao vô thượng.

Thời điểm đó, cường giả đứng đầu của Viễn Cổ Bát Tộc so với hắn như đom đóm so với ánh trăng vậy.

Nhưng vật đổi sao dời, Đà Xá Cổ Đế sau một trận đại chiến với thế lực cường đại đến từ Thế Giới khác, cùng đối phương lưỡng bại câu thương, sau đó mới dần lâm vào diệt vong.

Sau khi Đà Xá Cổ Đế diệt vong, Viễn Cổ Bát Tộc mới có cơ hội phát triển, leo lên địa vị cao thượng trong mắt thế nhân. Qua đó có thể thấy Đà Xá Cổ Đế từng là nhân vật khủng bố như thế nào.

Ngoài ra, Tiêu Sơn còn từ ký ức của hắn đạt được tin tức của một hài cốt của một cường giả Đấu Thánh.

Nơi chôn cất của nàng nằm tại nơi tận cùng của Địa Mộ, Tiêu Sơn dựa theo trí nhớ của tên xui xẻo kia cung cấp, cẩn thận bước đi…

Dựa theo ký ức được cung cấp, tên xui xẻo muốn đoạt xá Tiêu Sơn khi còn sống thuộc về một thế lực dưới trướng Đà Xá Cổ Đế tại thời đại đó, còn chưa đủ tư cách chôn gần đó.

Mà vị kia khi còn sống có địa vị cực cao, chính là con gái của Đà Xá Cổ Đế, một thân thực lực càng là thâm bất khả trác, oai hùng cùng cực, trong trận chiến với cường giả đến từ thế giới khác càng là vượt cấp giết chết hơn mười vị cường giả, cuối cùng mới kiệt lực mà chết.

Nữ cường nhân như vậy, chắc chắn có kỳ trân dị bảo trong Mộ Địa, chưa nói đến hài cốt của nàng, nếu có thể thu thập, chính là thập toàn kỳ mỹ.

Không thể không nói, càng vào sâu bên trong…nguy hiểm ngày càng nhiều, các thứ ly kỳ cổ quái cũng không hề ít.

Mà Tiêu Sơn càng là chứng kiến một vài mộ phần rỗng tuếch, ngay cả nắp quan tài cũng không giữ lại, hiển nhiên là dù ở bất kỳ thế giới nào cũng không thiếu kẻ trộm mộ, cũng không chỉ riêng hắn.

- Một số cường giả sau khi chết thường mang theo toàn bộ gia tài và truyền thừa của mình, chính là nguyên nhân chủ yếu khiến bọn trộm mộ ngấp nghé! Bất quá cái nghề này, làn ranh giới giữa sống và chết hết sức mỏng manh.

Hân Nghiên mỉm cười đáp. Nhìn dưới chân Tiêu Sơn là vài cỗ thi thể đã hủ mục đến thảm thương, trên thân còn khoác hắc y cũ kỹ đầy bùn đất, hiển nhiên cũng là mấy tên trộm mộ đi không coi ngày, cuối cùng tán thân tại Mộ Địa.

- Muốn bước chân vào con đường trộm mộ đòi hỏi có gan liều mạng, tinh thông phong thủy bảo địa cũng như các loại bẫy rập, mấy người chúng ta thậm chí còn không được xem là trộm mộ nghiệp dư!

Tiêu Sơn cảm thấy thú vị nói.

Chính vì không phải kẻ trộm mộ chuyên nghiệp nên từ đầu đến cuối hắn chưa hề chạm qua các ngôi mộ không liên quan, thậm chí một vài mộ phần nhìn qua hết sức bất phàm, cao quý lộng lẫy cũng chỉ ngó lơ mà qua để tránh gặp phải phiền phức không đáng có.

Mục tiêu duy nhất lúc này chỉ là phần mộ của vị kia mà thôi.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.