Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo hạch Luyện Dược Sư

Tiểu thuyết gốc · 3486 chữ

Trong lòng hơi chút kinh ngạc, Tiêu Sơn lại lần nữa quay đầu lại nhìn thiếu nữ áo tím đang đứng cách đó không xa. Thiếu nữ tuổi tác chỉ khoảng hai mươi, hai gò má xinh đẹp động lòng người, thân hình xinh xắn, nhưng độ phát dục khiến người ta phải kinh ngạc, chỗ lồi chỗ lõm tạo thành một thân thể mềm mại thành thục cùng đầy đặn, mặc một bộ phục sức Luyện Dược Sư màu tím bó sát người. Nhìn như vậy, rất có vẻ cao quý trang trọng. Dù sao, trang phục của Luyện Dược Sư không thể tùy tiện mặc, tuy mặc trang phục của Luyện Dược Sư, nhưng trên ngực nàng không có bất kì cái huy chương nào.

Thiếu nữ có một mái tóc thật dài, bị một dải lụa tím bó lại, vắt xuống tận phía mông. Mỗi khi lay động, mái tóc lại nhẹ nhàng quét qua quét lại trên cặp mông nhỏ, cực kỳ thu hút ánh mắt của nam nhân.

Dường như nhận thấy ánh mắt đánh giá của Tiêu Sơn, nữ tử quay đầu lại, nhìn thấy hắn phục trang bình thường, mày liễu không khỏi nhíu lại, lại nhìn hai gã hộ vệ hừ nói:

- Tránh ra đi, hai ngươi định chắn ở cửa đến bao giờ???

- Hắc hắc, Lâm Phỉ tiểu thư hôm nay là tới để khảo hạch Nhất phẩm Luyện Dược Sư sao? Áo Thác Đại Sư không hổ được xưng là một trong những Luyện Dược Sư mạnh nhất Hắc Nham thành, ngắn ngủi trong vòng ba năm, đã làm cho tiểu thư trở thành nột vị Luyện Dược Sư chân chính.

Mặc dù thanh âm thiếu nữ có chút không khách khí, nhưng hai gã đại hán vội vã cười làm lành, sau đó tránh ra tạo một cái thông đạo.

- Yên tâm đi, chờ ta chính thức trở thành một Luyện Dược Sư, nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.

Thiếu nữ cười dài nói, chợt ánh mắt tùy ý liếc về phía tiên sinh mặc quần áo bình thường bên cạnh. Mặc dù sư phụ cùng phụ thân nàng thường xuyên dạy nàng nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo, nhưng nàng đánh giá một chút vị tiên sinh này, vẫn như cũ không phát hiện ra bất kì điểm nào khác thường. Nói về anh tuấn, Hắc Nham thành người anh tuấn hơn hắn có thể xếp thành một hàng dài, nói về thực lực, nàng do cảnh giới khá thấp nên không nhìn thấu thực lực của hắn. Nhưng cho dù hắn có cảnh giới là Đấu Sư, trong mắt nàng cũng không có gì giỏi, ở tại Hắc Nham thành này, một Đấu Sư cũng phải gọi nàng là Lâm Phỉ tiểu thư. Nếu để Tiêu Sơn biết được suy nghĩ trong đầu nàng có lẽ hắn phải cười lên thích thú...

Chậm rãi thu hồi ánh mắt, Lâm Phỉ hơi lắc đầu, rốt cuộc đem chú ý lực từ người Tiêu Sơn dời đi chỗ khác. Lần đầu gặp mặt, trong lòng không nói xem thường, nhưng cũng không có để vào trong lòng, thuần túy coi như một người qua đường bình thường.

- Được rồi, đi thôi, nha đầu. Hôm nay nhất định phải thành công, nếu không thì sau này lão gia hỏa Phất Lan Khắc kia sẽ không bỏ qua việc này để chêu trọc ta.

- Yên tâm đi sư phụ, không phải chỉ là luyện chế một viên đan dược thôi sao, đâu có thể làm khó đệ tử thông minh của ngài chứ.?

Lâm Phỉ thấy Áo Thác thất thần quan sát vị tiên sinh kia liền lay lay cánh tay của hắn nói.

Lúc này, lão giả phía sau rốt cuộc đã đi lại đây, hướng về phía thiếu nữ cười trêu nói.

- Áo Thác Đại Sư, ngài đi thong thả.

Nhìn thấy lão giả, hai gã thủ vệ đại hán vội vàng cung kính khom người hành lễ.

- ỪM...

Gật đầu cười với hai người, lão giả được xưng là Áo Thác Đại Sư bước từng bước về phía trước, đột nhiên ánh mắt dừng lại ở Tiêu Sơn đang đứng đợi ở một bên, không khỏi sững người, hắn nhìn tiên sinh trước mặt không hề có một chút Đấu Khí dao động, thế nhưng kinh nghiệm của hắn nói cho hắn biết, chắc chắn người này cảnh giới phải trên hắn rất nhiều. Vị tiên sinh này, chắc chắn hắn sẽ phải lôi kéo. Hắn liền quay sang vị tiên sinh này nói:

- Không biết vị tiên sinh này đến đây có gì chỉ giáo?

Tiêu Sơn thấy Áo Thác khách khí với mình như vậy trong lòng rất vui vẻ, liền đáp lễ:

- Không dám.... Không dám..... Tại hạ hôm nay đến Luyện Dược Sư Công Hội chỉ có hai nguyên nhân.

- Mời Tiên sinh nói.

Áo Thác gật đầu nói.

- Thứ nhất là Khảo hạch Luyện Dược Sư, thứ hai là tìm về một vài nguyên liệu luyện chế Đan Dược.

Tiêu Sơn nhìn hắn bình thản trả lời. Thanh âm kinh hãi vang lên, Áo Thác cùng hai tên thị vệ nghe xong, lộ ra thần sắc không thể tin nổi, câu từ đứt quãng từ trong miệng hai người phun ra:

- Cái.... Cái gì??? Khảo hạch Luyện Dược Sư?? Tiên sinh, không biết ngài đã đạt được đến mấy phẩm rồi? Sư phụ ngài là ai?

- Miễn cưỡng đạt Thất Phẩm. Với lại, ta không có sư phụ.

Mọi người nghe hắn nói xong liền chấn kinh tột độ. Áo Thác nhìn hắn lắp bắp nói:

- Thất..... Thất phẩm???? Tiên sinh, ngài không đùa lão già này đấy chứ?

Tiêu Sơn lúc này chỉ mỉm cười không đáp. Thấy hắn biểu hiện trầm ổn như vậy, thật sự khó có thể không tin hắn được. Như nghĩ đến điều gì đó, thân hình Áo Thác hơi run lên. Thầm lau nhẹ giọt mồ hôi lạnh, hắn nhìn Lâm Phỉ cười duyên kéo cánh tay Áo Thác, làm nũng liền mỉm cười hiền hậu, rồi quay sang hai tên thị vệ nói:

- Hai ngươi cho vị tiên sinh này vào được chứ? Mọi việc ta sẽ nói với Phất Lan Khắc.

- Có thể có thể, tiểu huynh…à không, đại nhân, mời ngài vào bên trong!

Hai gã liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng khom người xuống, cung kính nói. Áo Thác lúc này liền quay sang Lâm Phỉ, sủng nịnh vỗ vỗ đầu Lâm Phỉ, Áo Thác liền kéo nàng đi vào bên trong Luyện Dược Sư Công Hội.

- Sư phụ, ngươi thân thiện với người khác từ bao giờ thế? Đây dường như không phải tính cách của ngài a?

Đi vào trong công hội Lâm Phỉ nghi hoặc nói.

- Ta không thể nhìn thấu được tu vi của hắn. Có lẽ hắn là cường giả một phương. Điều rất có lợi cho chúng ta sau này khi xác định tạo một mối quan hệ tốt với hắn. Đương nhiên, nếu quan hệ không tốt, chúng ta sau này sẽ khó có chỗ dung thân ở nơi đây.

Áo Thác cười nói. Nghe vậy, Lâm Phỉ bất đắc dĩ lắc đầu, đành phải bước nhanh theo Áo Thác vào bên trong.

Đi vào Luyện Dược Sư Công Hội, một mùi thơm nhàn nhạt bay tới làm cho thần trí con người có chút thoải mái.

Trong đại sảnh nhân viên cũng không nhiều, chỉ có một ít người đang an tĩnh làm chuyện của mình. Tựa hồ nghe được tiếng bước chân, một số người ngẩng đầu, ánh mắt liếc nhìn đám người trong đó có một thiếu niên đang tiến đến, trong mắt bọn họ thoáng hiện nét nghi hoặc, sau đó lại vùi đầu vào làm việc. Họ không cho rằng có ai gan lớn lại đến làm loạn tại Luyện Dược Sư Công Hội.

Đứng một lúc trong đại sảnh vắng lặng, Tiêu Sơn hơi lắc đầu một chút, bỗng nhiên một nữ tử mặc quần áo xanh nhạt vội vàng từ hậu trường đi ra, sau đó bước nhanh đến chỗ của hắn.

- Vị tiên sinh này, nhìn bộ dáng của ngươi, hẳn là lần đầu tiên đến Luyện Dược Sư Công Hội Hắc Nham thành?

Đi tới trước mặt Tiêu Sơn, thanh y nữ tử đôi mắt đẹp quét một vòng mỉm cười hỏi.

- Ừm...

Đánh giá một chút thanh y nữ tử trước mặt, bộ dáng mắt ngọc mày ngài, thật khiến cho người ta yêu thích. Tiêu Sơn mỉm cười nói:

- Đúng vậy, thật sự là lần đầu tiên đến.

Áo Thác lúc này cũng tiến đến bên nữ tử này mỉm cười nói:

- Ngươi đi đăng ký cho vị tiên sinh này tham gia khảo hạch đi.

- Vâng. Áo Thác Đại Sư. Không ngờ rằng tiên sinh này cũng là một Luyện Dược Sư!

Nghe Áo Thác nói vậy thanh y nữ tử hơi kinh hãi, trên mặt rõ ràng thêm vài lần cung kính, nhìn hắn mỉm cười nói.

- Ừm. Có thể xem là như vậy. Vậy.... Cái kia...... Có thể nói cho ta biết trình tự không?

Tiêu Sơn nghe xong liền gật đầu nói.

- Mời tiên sinh đi sang bên này.

Nhìn thấy Tiêu Sơn gật đầu xác định, thanh y nữ tử liền lui ra phía sau vài bước, đi tới quầy trước, nhìn hắn mỉm cười nói.

Từ trong quầy lấy ra một mảnh da dê đã ố vàng, bàn tay trắng nõn của thanh y nữ tử có chút ưu nhã cầm bút, ngẩng đầu hướng về hắn nói:

- Tiên sinh, mời nói ra tên của ngài, tuổi tác. Thấy ngài đi cùng với Áo Thác Đại Sư, chắc ngài là đệ tử của ngài ấy đúng không??

Áo Thác nghe xong liền cười khổ, làm gì có chuyện một Thất phẩm Luyện Dược Sư lại đi làm đệ tử cho một Tứ phẩm Luyện Dược Sư được. Do vậy hắn nhanh chóng phủ nhận:

- Không phải đâu. Sư phụ của vị tiên sinh tuyệt đối không phải là ta.

- Tiêu Sơn, mười sáu tuổi. Đạo sư…không phải Áo Thác, lão nhân gia người tên là Thiên Đế.

Tiêu Sơn suy nghĩ một hồi rồi nói.

- Tiên sinh, thật không ngờ ngài còn trẻ như vậy.

Nghe tuổi tác của Tiêu Sơn, Nhã Hàm trong lòng không khỏi sợ hãi than nhẹ một tiếng. Mỉm cười vỗ mông ngựa một cái, mày liễu đột nhiên nhíu xuống, suy tư một lát, sau đó có chút xấu hổ nói:

- Tiên sinh, tên đạo sư của ngài, tựa hồ không có trong ghi chép của Luyện Dược Sư Công Hội chúng ta.

- Lão nhân gia người thích ẩn cư, cho nên cũng chưa từng ghi chép qua. Thế nào? Nhất thiết phải ghi tên người sao?

Cau mày, Tiêu Sơn lắc đầu nói.

- Tiên sinh, xin chờ một lát.

Nhìn thấy Tiêu Sơn hơi nhíu lại, Nhã Hàm vội vàng nói:

- Tiên sinh. Mặc dù không có ghi chép đạo sư của ngài, bất quá chỉ cần ngài thông qua khảo hạch, vẫn có thể lĩnh huy chương như thường.

Nghe vậy, Tiêu Sơn lúc này trong lòng thở dài một hơi, xoay người nhìn Nhã Hàm cười.

Nhanh nhẹn thu dọn đồ vật trên bàn, Nhã Hàm đem bản đăng kí cầm trong tay, sau đó giơ tay nói:

- Tiên sinh. Mời đi theo ta….. Nếu như ngài thông qua khảo hạch cấp bậc, như vậy liền có thể thuận lợi lĩnh huy chương. À, ngài định khảo hạch Nhất phẩm Luyện Dược Sư sao?

Lật xem tư liệu trên tay, Nhã Hàm thuận miệng mỉm cười hỏi.

- Không phải Nhất Phẩm, mà là Thất phẩm.

Bước chân đang đi đột nhiên dừng lại, lảo đảo khiến chút nữa Tiêu Sơn đụng phải, bất quá cũng hãm lại kịp thời, lập tức nghi hoặc nhìn dáng người yểu điệu trước mắt.

- Cái….. Cái…. gì??? Ngài nói…ngài muốn khảo hạch Thất phẩm Luyện Dược Sư sao?

Quay đầu lại, Nhã Hàm khẽ nhếch cái môi hồng nhuận nhỏ nhắn, thanh âm cực kỳ run rẩy nhìn chằm chằm Tiêu Sơn, mới mười sáu tuổi, đã khảo Thất phẩm Luyện Dược Sư sao? Cái này trong Luyện Dược Sư công hội của Gia Mã đế quốc hình như là đầu tiên a!

- Ừm, có vấn đề gì sao?

Hơi hơi gật đầu, Tiêu Sơn thản nhiên nói.

- Không … không có gì……

Phục hồi lại tinh thần, Nhã Hàm vội lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Sơn lại càng thêm cung kính, nhẹ giọng nói:

- Tiêu Sơn tiên sinh…

- Được rồi, bảo ta là Tiêu Sơn là được rồi.

Lắc đầu, Tiêu Sơn cười nhẹ nói.

- A, được thôi.

Nhã Hàm tốt xấu gì cũng ở trong Luyện Dược Sư Công Hội một thời gian, ngày thường gặp phải đại nhân vật cũng không ít, cho nên nghe hắn nói vậy, đã tỉnh táo lại phần nào, cười dài nói:

- Ngươi trước kia chưa có chiếc huy chương nào sao?

- Ừm. Vậy có thể khảo hạch luôn Thất phẩm được chứ?

- Điều này thật sự không được, tiên sinh. Như vậy đi, trước hết tiên sinh phải đến Nhất phẩm Luyện Dược Sư khảo hạch đã, nếu như thành công thăng cấp, sau đó mới có thể đến khảo hạch Nhị phẩm Luyện Dược Sư và tiếp nữa….

Nhã Hàm lắc đầu sau đó đem trình tự khảo hạch ra giải thích với Tiêu Sơn.

- Hazzz, vậy được đến đâu hay đến đó đi.

Nghe vậy, Tiêu Sơn ngẩn ra, bất đắc dĩ gật đầu.

Mỉm cười, Nhã Hàm tốc độ chậm lại một chút, một lát sau liền ngừng lại trước đại môn. Ở bên ngoài đại môn, bốn gã đại hán vũ trang hạng nặng canh gác ở đây.

Ánh mắt đảo qua trên ngực bốn gã đại hán, Tiêu Sơn phát hiện bốn người này, đều là Cửu tinh Đấu Giả, hơn nữa trong đó có một người hơi thở vững vàng, chứng tỏ đã dừng ở cấp bậc này rất lâu, tùy thời có thể đột phá tiến vào hàng ngũ Đấu Sư.

- Đặc Á đại thúc, bên trong khảo hạch bắt đầu rồi sao?

Nhã Hàm cầm tư liệu của Tiêu Sơn trong tay đưa cho tên đại hán kia hỏi.

- À chưa, bất quá sắp rồi. Ngươi mang thêm người vào sao? Thoạt nhìn không tồi a……

Tên được xưng là Đặc Á ánh mắt quét ngang trên người Tiêu Sơn, trong lòng dâng lên một cảm giác kinh dị. Lấy thực lực của hắn, dĩ nhiên không thể nhìn ra độ nông sâu của thanh niên trước mặt.

- Ân, tốt lắm, vào thôi.

Cẩn thận kiểm tra một chút tư liệu trên bản đăng kí cùng với ấn chương, Đặc Á lúc này mới móc trong người ra một cái băng tay màu đen, trên đó có một chữ Ngũ thật to:

- Đây là số báo danh của tiên sinh, đừng để mất.

Tiếp lấy băng tay, Tiêu Sơn đeo nó lên tay rồi mỉm cười cảm tạ Đặc Á.

- Tiên sinh, ngài chỉ có thể tự mình tiến vào phía dưới, dựa theo quy củ chúng ta không thể tùy tiện đi vào bên trong.

Nhìn thấy thủ tục đã đầy đủ hết, Nhã Hàm khẽ cười nói.

- Ừ, đa tạ.

Gật đầu, Tiêu Sơn ôm quyền đối với mấy người, sau đó nhanh chóng tiến vào trong đại môn. Đại sảnh bên trong rộng mở sáng như ban ngày. Lúc này trong đại sảnh có không ít người, tiếng xì xào bàn tán, tiếng cười nói không ngừng vang lên.

Tiêu Sơn vừa bước vào, ánh mắt liền đảo qua trên ngực mấy người này, phát hiện phần lớn trong số đó đều đều là Luyện Dược Sư.

Trong đám người Tiêu Sơn không ngờ phát hiện thấy có hai gã Tứ phẩm Luyện Dược Sư, trong đó một người chính là Đại Sư Áo Thác, mà một vị khác, đó là hội trưởng Luyện Dược Sư Công Hội Phất Lan Khắc Đại Sư.

Tại trung tâm đại sảnh, tỉ mỉ bày sẵn mười mấy bãi đá khác nhau. Trên mỗi bãi đá đều có đầy đủ các khí giới luyện dược, mà trong bãi đá, có bảy người trẻ tuổi đang sốt ruột đứng chờ, mà thiếu nữ tên là Lâm Phỉ kia cũng ở trong số đó.

- Phất Lan Khắc, Tuyết Mị đâu? Tại sao đến giờ này còn chưa thấy ra? Thời gian khảo hạch sắp tới rồi.

Áo Thác ánh mắt quét về phía hậu trường, nói với Phất Lan Khắc đang cười đùa bên cạnh.

- Đừng nóng vội, đừng nóng vội. Đây chính là lần khảo hạch đầu tiên của Tuyết Mị, nàng tự nhiên là muốn chuẩn bị đầy đủ.

Khoát tay áo, Phất Lan Khắc nhìn Áo Thác có chút không kiên nhẫn, mặt toát ra ý cười.

Nghe vậy, Áo Thác bĩu môi, lầm bầm nói:

- Còn có mười phút. Nếu còn không ra, dù ngươi là Hội Trưởng cũng không thể kéo dài thời gian chờ đợi khảo hạch.

Cười cười, Phất Lan Khắc quay đầu, tầm mắt đảo qua đại sảnh, cuối cùng dừng lại trước một thiếu niên, ánh mắt nhìn băng tay trên mình hắn, không khỏi có chút kinh ngạc hỏi:

- Tiểu tử, ngươi cũng đến khảo hạch Luyện Dược Sư sao?

Tiêu Sơn nghe được Phất Lan Khắc hỏi vậy liền gật đầu. Nhìn Tiêu Sơn ánh mắt vô cùng thanh tịnh, Phất Lan Khắc ánh mắt càng thêm kinh dị, hỏi:

- Tiểu tử, ngươi bao nhiêu tuổi?

- Ta mười sáu.

Tiêu Sơn mỉm cười nói ra. Nghe được Tiêu Sơn trả lời, không chỉ có Phất Lan Khắc mà Áo Thác đang ở bên cạnh cũng đem ánh mắt dời lại đây. Sau khi nhìn thấy Tiêu Sơn, không khỏi sửng sốt, cười khổ giải thích:

- Lúc trước ta thấy vị tiên sinh này ở bên ngoài, nghe hắn nói hắn muốn khảo hạch Thất phẩm Luyện Dược Sư. Ban đầu ta không tin tưởng lắm, thế nhưng người nhìn hắn mà xem, hắn thật sự khiến người khác cảm thấy thú vị. Ngươi không cảm thấy vậy sao?

Nghe được lời của Áo Thác, Phất Lan Khắc cũng chỉ biết mờ mịt lắc đầu ra vẻ không biết, sau đó nhìn hắn một hồi rồi nói ra:

- Tiên sinh??? Mười sáu niên kỷ? Lão Áo Thác, tên này so với hai đứa đệ tử của chúng ta hình như nhỏ hơn a?

- Có lẽ phải chờ hắn thuận lợi qua khảo hạch đã. Mặc dù hắn có điểm khiếp người, nhưng hai năm trước lúc Lâm Phỉ mười sáu tuổi cũng từng đến để khảo hạch đó thôi.

Lắc đầu, Áo Thác cười nói, mặc dù hắn không có ý xem thường Tiêu Sơn nhưng mới mười sáu tuổi mà muốn lấy Luyện Dược Sư huy chương tại Hắc Nham thành Luyện Dược Sư Công Hội, chuyện này cũng chưa có bao giờ.

- Nha đầu kia của ngươi lúc đó tới thuần túy tới là để quấy rối thôi. Khi đó nàng thiếu chút nữa đem lò dược làm nổ.

Phất Lan Khắc lắc đầu cười mắng, mặc dù nói thế nhưng hắn cũng minh bạch, mười sáu tuổi mà muốn qua khảo hạch Nhất phẩm, thật sự là khó khăn, chưa nói đến chuyện muốn Khảo hạch Thất phẩm.

Dù sao, muốn trở thành Luyện Dược Sư chính thức, ngoại trừ tiên thiên linh hồn khai mở, còn cần phải trở thành Đấu Giả. Hơn nữa, sau khi trở thành Đấu Giả, người muốn trở thành Luyện Dược Sư còn cần một đạo sư bắt tay dạy dỗ, sơ bộ đem luyện dược thuật học được, mà cái giai đoạn học tập này, ít nhất cũng phải tốn một năm.

Tổng kết mà nói, mười sáu tuổi trở thành Luyện Dược Sư, như vậy lúc hắn mười lăm tuổi hay trước đó phải trở thành một Đấu Giả, nhưng loại thiên phú tu luyện này, so với linh hồn đặc biệt của Luyện Dược Sư còn muốn hiếm có hơn.

Cho nên, cho dù Phất Lan Khắc cùng Áo Thác biết nhiều hiểu rộng, cũng khó có thể cho rằng, thiếu niên trước mặt có thể thành công thông qua khảo hạch.

- Thôi đi, đừng cho là ta không biết, ngươi năm đó lén cho Tuyết Mị đi khảo hạch, nàng không phải cũng đem dược đỉnh làm nổ sao.

Nhìn hai người trò chuyện, Tiêu Sơn bất đắc dĩ lắc đầu, vừa định mở miệng hỏi, một thanh âm lạnh như băng từ phía sau vang lên.

- Sư phụ, xin lỗi, ta đến muộn.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.