Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quán đỉnh

Tiểu thuyết gốc · 4263 chữ

Mễ Đặc Nhĩ......

Trong một gian mất thất bằng đá.....

Một thiếu nữ mặc một bộ đồ áo đỏ bó sát người hiện nên những nét người ma quỷ. Nàng còn mặc một chiếc váy thiết kế được xẻ tà hai bên. Đặc biệt chiếc váy còn xẻ vô cùng sâu, hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng quần lót của nàng.

Một thiếu niên mặc hắc bào ngồi bình thản ở trên ghế đang chăm chú quan sát một thiếu nữ đang Luyện Đan. Bên cạnh thiếu niên là một nữ nhân mang trên mình một bộ y phục màu trắng, đang nắn bóp vai cho hắn, phía sau nàng chín chiếc đuôi cứ ngoe ngẩy sang hai bên, từ đôi mắt đến khuôn mặt nhìn vô cùng mĩ lệ. Trên người nàng toả ra một mùi hương quá mê người khiến cho bất cứ nam nhân nào đứng gần nàng cũng không tự chủ mà chào cờ.

Thiếu nữ lúc này hai tay liên tục huy động ngọn lửa bên trong chiếc lô đỉnh, Dược liệu liên tục cuốn tròn lấy một viên Đan dược.

Mùi hương Đan dược ngập tràn bốc ra khắp khỏi phòng. Thiếu nữ cả người ướt đẫm mồ hôi nhưng nàng không hề có ý dừng lại, liên tục luyện viên Đan dược khiến cho nó bắt đầu trở nên tròn hơn, hơn nữa mùi hương cũng bắt đầu trở nên đậm hơn.

- Bang!

Một âm thanh nhẹ vang lên. Nắp lò bị ngọn lửa thổi bung ra, đồng thời từ trong lò một viên Đan dược bắn ra ngoài rơi vào trong tay. Thiếu nữ cầm trong tay đứng phắt dậy, mặc kệ trên người đầy mồ hôi nàng xoay người nhào vào lòng hắn cười khanh khách nói:

- Sư phụ, người thấy hôm nay ta Luyện Đan thế nào!?

Thiếu nữ xoay người từng đường cong thân thể uyển chuyển như ma quỷ. Tiêu Sơn đưa lên miệng một chén trà giải nhiệt, hắn cũng không khỏi ngắm nhìn thiếu nữ này nhiều một chút. Bất chợt thiếu nữ xoay người cười khanh khách thì chiếc váy xẻ sâu của nàng cũng tung bay để hiện một chiếc quần lưới hoa văn màu đen bên trong.

Cả chiếc quần lót màu đen bên trong ôm chọn lấy chỗ bí mật của thiếu nữ. Chiếc quần lót ôm lấy chỗ tư mật, tại chỗ tư mật do độ đàn hồi của chiếc quần lót mà phần tư mật hiện lên một khe hẹp dài bó sát lấy hạ thể của nàng.

Qua khe hẹp có thể thấy một mép hồng hồng của hai cánh hoa và một mảnh da trắng xen kẽ một mảnh đen kịt của lớp lông đan xen với nhau.

Hắn vừa uống trà vừa liếc về phía đó. Lúc này nữ nhân đang đấm bóp vai cho thiếu niên cũng ngừng lại, ghé sát tai hắn truyền âm:

- Chủ nhân, người quả là dâm tặc!

Tiêu Sơn nghe xong, hắn quay đầu ra phun ra một ngụm nước sang bên ngoài.

Thấy vậy Đát Kỷ liền cười khanh khách, Nhã Phi thầm vui vẻ trong lòng. Nàng ngẩm nghĩ:

- Hừ hừ...... Lão nương còn không tin người nhịn được lâu như vậy. Không sớm thì muốn người cũng dùng thứ đó đút vào nơi đó của lão nương. Đến khi đó xem người còn hay không chạy khỏi lão nương!

Nhưng Nhã Phi trên đôi môi nhỏ nhắn đỏ ửng kéo lên một nụ cười, đôi mĩ mâu chớp chớp như cướp hồn đoạt phách nam nhân hỏi:

- Sư phụ, người bị làm sao vậy!?

- Khụ, khụ...

Tiêu Sơn bị nước vào phổi liên tục ho khan, nhưng hắn vẫn bình thản nói:

- Không sao, không sao...chẳng qua là nước quá nóng mà thôi!

Hắn nhẹ lấy chiếc khăn tay của mình ra để lau nước trên cằm của mình. Bất chợt Nhã Phi bước lên trên đến gần hắn. Nàng dùng hai tay ôm lấy cằm của hắn đó nhẹ nhàng dùng môi hôn lên vết nước trên môi. Một hồi sau, nàng cảm giác hắn có chút phản ứng lại liền bắt đầu dùng đầu môi nhẹ nhàng áp lên đôi môi của hắn.

Tiêu Sơn cùng với Nhã Phi, hai người hoàn toàn dây dưa một chút. Nhưng hai người lần này cũng không có dây dưa quá lâu sau đó hai người tách nhau ra. Tiêu Sơn nhẹ nhàng dùng bàn tay vuốt lên mặt của nàng. Thiếu nữ thấy vậy cười hì hì sau đó lui lại. Thiếu nữ lúc này lấy ra viên Đan dược sau đó cúi khom người nói:

- Sư phụ, người xem!?

Tiêu Sơn cười khổ. Bất quả thân thể của Nhã Phi thật là thơm, sau khi nụ hôn hai người bắt đầu cùng với nhau dây dưa mùi hương vẫn còn thoang thoảng trên mũi hắn.

Thiếu nữ lúc này cúi khom người xuống để hở một mảnh sâu hoắm. Hơn nữa thiếu nữ mặc một bộ đồ cổ khá thấp làm cho bộ ngực của nàng hoàn toàn bại lộ trước mặt của Tiêu Sơn.

Trong đó là một chiếc áo lót màu đen, làn da trắng nõn mềm mại mang hương thơm nhè nhẹ sau lớp áo lót kia. Nhã Phi đôi mắt híp lại vẻ mặt cực kỳ gian tà khoái trá bởi vì nàng âm hắn một lần. Tiêu Sơn hít một hơi lại, tay của hắn nhanh nhẹn thò ra bắt lấy Nhã Phi. Nhã Phi kinh ngạc kêu lên một tiếng:

- Nga! Sư phụ người thật là háo sắc....

Ngay sau đó thiếu nữ bị hắn mạnh mẽ kéo vào trong ngực của mình. Viên Đan dược rời tay của thiếu nữ rơi xuống bị hắn ở một tay thu lại. Nhã Phi hiện tại đã nằm gọn vào trong lòng của hắn.

- BA....

Một âm thanh thanh thuý vang lên, bàn tay của Tiêu Sơn vỗ mạnh lên mông của Nhã Phi.

- Ah.....

Nhã Phi cắn răng kêu lên đau đớn, thanh âm nàng phát ra vô cùng khiêu gợi. Nàng nhìn về phía hắn, hai má hơi ửng đỏ, mĩ mâu hơi ươn ướt, từ miệng nàng nhỏ nhắn đỏ thắm như đóa hoa anh đào kia phả ra một mùi hương nhẹ nhàng. Âm thanh nhu nhuyễn đảnh thẳng vào lòng người mang theo vẻ oán trách:

- Sư phụ, người tại sao lại đánh ta!?

Tiêu Sơn khóe miệng kéo lên, khuôn mặt khó chịu nói:

- Còn dám mắng sư phụ là háo sắc, có phải đáng đánh hay không!?

- Nha..... Đau....

Nhã Phi hoàn toàn ra vẻ một bộ vô tội. Tiêu Sơn không biết phải làm sao với yêu tinh này. Nàng càng ngày càng được nuông chiều giống như bắt đầu thái quá rồi. Nhã Phi che lấy miệng khanh khách cười nói:

- Hì, hì... ta đâu có nói như vậy a! Không tin sư phụ hỏi Đát Kỷ tỷ tỷ xem? Phải không tỷ tỷ? Ủa.... Người đâu rồi?

Đôi mắt long lanh đầy nước nhìn quanh gian thạch thất, thoáng cái đã không thấy nàng đâu, Nhã Phi liền hướng về phía Tiêu Sơn, đôi mắt này giống hệt đôi mắt của hồ ly tinh khiến Tiêu Sơn không biết làm sao.

Nhã Phi lúc này quàng hai tay ra phía sau gáy của hắn lại tiếp tục hỏi:

- Sư phụ, tỷ tỷ hình như e thẹn hay sao mà thoáng cái đã không thấy đâu rồi?

- Ây da.... đùi người thật là cứng nha, hình như người còn dấu hung khí dưới đó phải không? Thứ này cứ chọc vào mông của Nhã Phi thật là khó chịu a!

Tiêu Sơn thực sự vô cùng bực mình. Hắn lúc này xoay người thiếu nữ lại đè lên sau đó môi kề môi. Hắn hôn lên đôi môi của Nhã Phi, hai người bắt đầu dây dưa. Hai chiếc lưỡi dây dưa giống hai con du long quấn quýt vào nhau. Một mùi hương bắt đầu xộc vào mũi của Tiêu Sơn làm cho hắn tâm mê ý loạn.

Nhã Phi cảm giác được một bàn tay mạnh mẽ chộp vào ngực của nàng, từ bên ngoài liên tục xoa nắn. Thiếu nữ hai má đỏ ửng bắt đầu thở ra hồng hộc, thân thể của nàng run lên. Thiếu nữ hái má ửng đỏ, đôi mắt mê ly nhìn về phía Tiêu Sơn, hai người lúc này đã tách ra trên miệng của hai người vẫn lưu trữ một ít nước miếng.

Thiếu nữ vấn thở ra hồng hộc, hai má ửng đỏ. Bàn tay của hắn vẫn hoạt động trên một bên bộ ngực phong mãn của nàng. Nhã Phi hở ra hồng hộc, âm thanh phát ra như mê lực:

- Sư phụ, Phi Nhi yêu người! Muốn ta đi! Ta chỉ nguyện dành cho người thôi...

Tiêu Sơn lắc đầu cười khổ, dừng lại việc xoa bóp bộ ngực của nàng, hắn dùng bàn tay vỗ nhè nhẹ lên mông của nàng nói:

- Được rồi, Phi Nhi...... nàng tốt nhất không nên trêu chọc ta nữa! Ta thực sự không nhịn được sẽ đặt người xuống mà làm luôn đấy!

Nhã Phi cười khanh khách nói:

- Như vậy sao ngươi không làm a? Có cần Phi Nhi diễn một chút không?

Nói xong nàng bắt đầu giãy dụa, vẻ mặt vô cùng hốt hoảng:

- Đừng, đừng... tránh xa ta ra...

- Ba, ba...

Mấy âm thanh phát ra, mấy cái này vỗ mạnh lên mông của thiếu nữ làm cho nàng có chút đau đớn kêu lên, sau đó vô thức xoa xoa bờ mông của mình.

Tiêu Sơn lúc này rời khỏi người nàng hắn thở dài lắc đầu nói:

- Phi Nhi.... Nàng đúng là tiểu yêu tinh! Không biết bao nhiêu nam nhân bị câu dẫn rồi đây!?

Nhã Phi thấy vậy giọng oán trách, nàng dùng tay xoa xoa bộ mông của mình:

- Sư phụ người đánh thật đau a! Chỗ này mai sau Nhã Phi còn dùng để hầu hạ người đây này. Người nỡ lòng nào mà làm như vậy a?

Tiêu Sơn lắc đầu, ánh mắt dần trở lên lạnh hơn:

- Đủ rồi! Ngừng lại ở đây được chứ?

Nghe thấy vậy Nhã Phi có chút kinh hãi, nội tâm tràn ngập uỷ khuất. Nàng ngay lập tức im lặng lại. Đến lúc này hắn bắt đầu có chút giận, cách tốt nhất lúc này không nên trêu chọc hắn.

Nhìn nàng khuôn mặt ảm đạm khuôn mặt ủ rũ xuống, bất cứ người nam nhân nào nhìn thấy nàng tuyệt đối sẽ vô cùng thương tâm.

- HAZZZ....

Tiêu Sơn nhìn nàng khẽ thở dài, bước đến kéo nàng vào lòng. Hắn ôm lấy nàng vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ nàng an ủi. Tiêu Sơn vuốt vuốt tóc của thiếu nữ, hắn nhẹ nhàng ngửi mùi hương thơm từ mái tóc của thiếu nữ tỏa ra. Hắn đột nhiên hỏi những câu vô cùng khó hiểu:

- Phi Nhi.... Tại sao cứ phải câu dẫn ta như vậy? Chẳng lẽ nàng sợ mất ta sao!?

- Nha.....

Nghe thấy vậy Nhã Phi có chút ngẩn người. Sau đó hai vòng tay của thiếu nữ không nhịn được vòng qua eo của hắn bắt đâu ôm chặt lấy hắn. Nàng ôm thật chặt lấy hắn nhẹ nhàng gật đầu một cái nói:

- Ân!

Tiêu Sơn chỉ vuốt ve nàng một chút sau đó nói:

- Nàng yên tâm đi. Dù có chuyện gì xảy ra ta tuyệt đối cũng không phụ nàng!

Nhã Phi nghe xong liền an tĩnh đi một chút. Hiển nhiên biết được lời này không giả mà xuất phát từ chân tâm của hắn. Đây là lời xuất phát từ trong tâm can của hắn, giác quan thứ sáu của nữ nhân cho nàng biết đây là thật.

Nhã Phi hiển nhiên có chút ấm áp. Thực sự nàng mấy ngày nay có chút ăn ngủ không yên. Nàng biết hắn sẽ không phụ nàng, tuyệt đối sẽ không. Nhưng cứ nghĩ đến việc mình cùng với nữ nhân khác chia sẻ nam nhân, nam nhân của mình sẽ ở trên người nữ nhân khác ở trên giường hì hục cày cấy thì trong lòng của nàng xuất hiện một ngọn lửa ghen tuông, một ngọn lửa vô hình đang đốt cháy làm cho nàng vô cùng khó chịu.

Nhã Phi đột nhiên nói ra:

- Nam nhân các người đúng là đểu như nhau. Rõ ràng đã có nữ nhân bên cạnh rồi vậy mà vẫn ra bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt cho được... hừ... hừ...

- Khụ.... Khụ....

Tiêu Sơn đỏ mặt xấu hổ. Hắn bị Nhã Phi nói trúng tim đen, không có cách nào phản bác. Nhã Phi lườm quýt hắn với cặp ánh mắt oán giận. Nhưng trong cặp ánh mắt đó lại có chút vui vẻ. Tiêu Sơn bất đắc dĩ lái sang chuyện khác:

- Phi Nhi, nàng thật sự muốn trở thành Luyện Dược Sư hay sao? Nàng Luyện Dược bây giờ đã rất mệt mỏi rồi, còn đâu thời gian dành cho kinh doanh Đặc Thước Nhĩ nữa?

Nhã Phi ôm lấy hắn, nàng dùng bàn tay vuốt vuốt bộ ngực của hắn, lắc lắc đầu nói:

- Điều đó không quan trọng! Hiện giờ thân phận Luyện Dược Sư của ta phần lớn Trưởng Lão cao tầng Đặc Thước Nhĩ Gia tộc đã biết. Ngoài ra công việc mà ta đem đến cho Gia tộc cực tốt chỗ lớn, do vậy ta có thể đề bạt người mình vào chỗ đó. Ta sẽ tuyển chọn vài người giúp ta xử lý công việc này! Hơn nữa, không phải người đang thiếu một Luyện Dược Sư hay sao...

Tiêu Sơn nghe thấy thế liền vuốt ve mái tóc của nàng. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng nâng lên khuôn mặt tuyệt mĩ của thiếu nữ, đôi mắt uông uông nước, làn da trắng nõn, thân thể của nàng lúc nào cũng tỏa ra mùi hương hoa nhè nhẹ, đôi môi đỏ mọng ướt át. Tiêu Sơn nhìn về phía khuôn mặt của nàng nhẹ nhàng thốt lên:

- Vì ta mà nàng cực khổ như vậy, có đáng hay không!?

Nhã Phi nhìn chăm chú khuôn mặt của hắn, đôi môi mím lại khe khẽ mở ra nhả hương khí vào mặt hắn:

- Sư phụ.....Không phải là có đáng hay không, mà đây là lựa chọn của Phi Nhi. Ai bảo tên gia hỏa vô lương tâm nào đó cướp đi trái tim của ta rồi chứ!?

Tiêu Sơn không biết nói gì nữa, đôi môi của hắn nhẹ nhàng áp lên đôi môi của nàng. Nhã Phi nhắm mắt lại bắt đầu hưởng sự ôn nhu của hắn. Cái ôm chặt của hắn rồi nụ hôn say đắm của hắn thật lâu.

Sau gần nửa ngày, hai người cũng tách ra, thiếu nữ vuốt ve lại mái tóc, hai má đỏ ửng mỉm cười hạnh phúc.

Hắn cười khổ không biết nói thế nào bắt đầu kéo nàng vào chiếc giường khá lớn. Hai người ngồi lên chiếc giường đó. Hắn sau đó cẩn trọng nhắc nhở:

- Lát nữa nàng thả lỏng tinh thần. Lần này ta sẽ quán đỉnh vào trong nàng một bộ công pháp được chứ? Lát nữa sẽ rất đau nàng chịu khó nhịn được chứ!?

Nhã Phi nghe thấy gật gật đầu sau đó ra vẻ bộ mặt thật ngây thơ nói:

- Cái này Phi Nhi đã biết rõ!

Sau đó nàng kéo chiếc quần da để hờ quần lót của mình sau đó nhìn về phía Tiêu Sơn nói:

- Sư phụ, chỉ là Phi Nhi có chút tò mò, không biết nó có đau bằng việc người sẽ dùng thứ đó đâm vào chỗ này của Nhã Phi hay không nha!? Nhã Phi nghe nói lần đầu của nữ nhân quả thực là rất đau!?

Dứt lời nàng liền dùng ngón tay nho nhỏ vân vê khe hẹp do chiếc quần lót màu đen thưa thớt bó lại tạo ra.

Tiêu Sơn lúc này vô cùng đau đầu. Đến lúc này nàng còn tỏ ra dâm đãng muốn câu dẫn hắn. Nàng này khi gặp người khác đều là cao cao tại thượng, vô cùng lạnh nhạt, đối với người khác đều là giữ lễ nghĩa, nhưng khi với hắn toàn là trắng trợn câu dẫn, hoàn toàn lộ ra hình dáng dâm phụ nhất câu dẫn hắn.

Tiêu Sơn vốn là thiếu niên huyết khí phương cương sao có thể chịu được. Tiêu Sơn mặt mũi nhăn nhó, mắng:

- Đủ rồi.... Phi Nhi, ta nhưng không đùa đâu. Nàng có thể tạm thời không câu dẫn ta được hay không!?

- Nha... Đã biết thưa sư phụ....

Nhã Phi vân vê kẽ huyệt động của mình. Ngón tay nhỏ trắng nõn như búp măng của nàng trên đó vân vê nhè nhẹ, hai má thiếu nữ ửng đỏ, chiếc vải chắn ở kẽ đó đã bắt đầu ươn ướt. Nhã Phi nhìn về phía hắn nói:

- Chỗ này của Phi Nhi không ngờ lại ướt rồi a! Thật là ngứa ngáy!

Nhã Phi híp mặt nhìn về phía Tiêu Sơn xuất hiện giống gian thương nói:

- Như vậy chỉ cần sư phụ người đáp ứng thỏa mãn Phi Nhi một điều kiện, ta tạm thời sẽ không trêu trọc người nữa, có được không!?

Tiêu Sơn cau mày sau đó nói:

- Không phải nàng nói đến loại yêu cầu kia chứ!?

Tiêu Sơn nhìn về phía thiếu nữ sau đó cười khổ nói:

- Nàng là tiểu yêu tinh! Tốt nhất không trêu chọc ta nữa được chứ? Ngoài ra, nàng không muốn bắt ta nhịn đến mức cái đó sẽ hỏng mất chứ? Nó mà hỏng chắc chắn không ai được lợi đâu nha!

Nhã Phi liếc mắt trắng nhìn hắn nói:

- Phi Nhi cũng không có yêu cầu như vậy!? Ta biết rõ dù cho ta đưa ra yêu cầu đó ngươi cũng không đáp ứng...

Tiêu Sơn cười khổ gật đầu nói:

- Vậy được rồi! Bất cứ việc gì, chỉ cần không quá đáng, ta sẽ đáp ứng nàng...

Đến lúc này thiếu nữ mới thỏa mãn, hai người ngồi khoanh chân trên giường đá. Hắn nhìn nàng nhắm mắt lại, một bàn tay đưa ngón tay đặt giữa trán nàng. Trên tay hắn bắt đầu xuất hiện một nguồn ánh sáng bao bọc nhè nhẹ, dòng ánh sáng này giống như biết chuyển động thông qua ngón tay tiến vào trong đầu của thiếu nữ.

Thiếu nữ khuôn mặt nhăn nhó sau một lúc nàng không nhịn được kêu lớn:

- Ah, đau quá... Ưmm...

Tiêu Sơn thầm mắng trong lòng:

- Má nó! Đến kêu đau mà còn khiêu gợi như vậy! Tiểu yêu tinh này càng ngày càng chọc tức người mà!

Sau khi toàn bộ thông tin được quán đỉnh vào đầu của Nhã Phi. Cả người hai người ướt đẫm mồ hôi. Nhã Phi lúc này leo lên thân thể của Tiêu Sơn. Thiếu nữ đôi mắt cười hì hì gian trá nói:

- Sư phụ, đã đến thời gian thực hiện yêu cầu của Phi Nhi rồi!

Nói xong nàng đứng dậy lột chiếc váy ra đồng thời nàng cũng bỏ luôn cả quần lót của mình. Một thân thể hoàn toàn trần như nhộng của Nhã Phi xuất hiện trước mặt của Tiêu Sơn.

Nhã Phi trên đôi mắt của hồ ly tinh này xuất hiện một tia tinh quang cười khanh khách nói:

- Khanh khách... Sư phụ, người yên tâm đi! Phi Nhi tuyệt đối sẽ không để thử đó tiến vào chỗ này của Nhã Phi được chứ!?

Nói xong nàng dùng hai tay một tay vuốt ve cây côn thịt đang cương cứng của Tiêu Sơn, một tay vuốt ve nơi tư mật của mình. Thiếu nữ xoay người lại đưa cặp mông trắng tròn, hồng hào tròn trịa mà săn chắc về phía Tiêu Sơn.

Đồng thời nàng đã cởi được quần của hắn ra, nàng dùng bàn tay vuốt vuốt nhẹ nhàng cây côn thịt của hắn. Sau đó thiếu nữ há chiếc miệng nhỏ nhắn thơm tho kia để cho cây côn thịt của hắn tiến vào miệng của nàng.

- Hít....

Tiêu Sơn khe khe rên lên. Hắn cảm giác được cây côn thịt của hắn tiến vào nơi vô cùng ướt át, ấm nóng. Hơn nữa có một thứ gì đó rất mềm, rất ẩm ướt đang vân vê chiếc đầu khấc làm cho hắn có cực độ khoái cảm.

Tiêu Sơn cảm giác vô cùng đê mê. Đột nhiên chiếc mông trắng tròn khi quay về phía hắn. Một vùng thảm cỏ màu đen, ẩn hiện phía dưới là làn da trắng nõn vì máu dồn lên mà trở nên đỏ hồng. Hai cánh hoa hơi mở ra bắt đầu rỉ ra nước.

Tiêu Sơn hoàn toàn có thể nhìn về phía bên trong. Hơn nữa chiếc khe nho nhỏ đang rỉ ra một thứ nước màu trắng trong cùng với mùi hương nhẹ nhẹ cực kỳ kích thích nam nhân. Mùi hương này không phải tanh nồng mà một mùi hương thờm nhàn nhạt cực kỳ kích động mạnh dục hỏa các nam nhân. Tiêu Sơn rên lên nói:

- Ân... Phi Nhi!

Thiếu nữ đang tận tình hưởng thụ cây côn thịt của hắn thì ngước đầu dậy, bàn tay khẽ vuốt lại tóc. Âm thanh đê mê của thiếu nữ nói:

- Hì, hì... Sư phụ, người nhịn quả thực không tốt! Ta nhưng tuyệt đối sẽ không để nó hỏng mất!

Nói xong thiếu nữ bắt đầu tận tình phục vụ hắn. Nhã Phi hiển nhiên rất nhanh tìm được mặc dù nàng ban đầu có chút không được thuần thục.

Tiêu Sơn lúc này không biết mình đang ở thiên đàng còn là địa ngục. Hằng ngày đều phải đối mặt đủ các loại chiêu số câu dẫn của nàng. Ăn cũng không được mà không ăn cũng không xong.

Nhã Phi thấy được hắn lặng im như vậy thì đột nhiên lên tiếng hỏi:

- Sư phụ, có phải người đang nghĩ làm sao có thể trái ôm, phải ấp hai người, một trong đó có người là Nhã Phi, cùng bế lên giường để cho người thỏa thích đùa giỡn, thỏa thích hưởng thụ thỏa thích chà đạp đúng không!? Hơn nữa người còn đang nghĩ cách để thuyết phục Nhã Phi làm điều đó đúng không!?

Nghe thấy vậy, thân thể của Tiêu Sơn run lên, vẻ mặt của Nhã Phi không đổi, nàng há miệng ra nuốt một chút chất nhờn từ cây côn thịt của hắn rỉ ra lại sau đó bình thản như không, trong giọng nói che dấu một chút vị giấm chua gắt:

- Ta đoán đúng mà! Người nên chết cái ý nghĩ này đi! Muốn ta chấp nhận người dùng vật đó trên người nữ nhân khác, điều đó tuyệt đối là chuyện ta không thể chấp nhận được! Trừ khi ngươi không muốn chạm vào người ta nữa!

Sau đó nàng nói xong thì lầm bẩm nói rất nhỏ:

- Nam nhân đúng là tham lam. Hừ...

Kế tới nàng tiếp tục há miệng ngậm lấy cây côn thịt kia vì hắn mà phục vụ. Tiêu Sơn mặt mũi lúc trắng, lúc đỏ thầm nghĩ:

- Tiểu yêu tinh này giống như đang đi guốc trong bụng của ta!

Tiêu Sơn nhìn về phía tiểu huyệt động đang rỉ nước trước mặt của mình thì hừ nhẹ một tiếng. Đột nhiên Nhã Phi cảm giác được gì đó, cắp mông tròn trắng của nàng không ngờ bị một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy.

Bàn tay kia bắt đầu vân vê cặp mông của mình đủ mọi hình dáng. Sau đó bàn tay đó kéo cặp mông của mình xuống dưới.

Một thứ gì đó mềm mềm ấm ấm ướt ướt bắt đầu quét trên nơi tư mật của nàng. Nhã Phi cảm giác được cả người giống như điện giật bắt đầu run rẩy, từ miệng của nàng phát ra âm thanh tiêu hồn.

Tiêu Sơn lúc này hiển nhiên không có chịu thua, bắt đầu dùng lưỡi liếm láp hưởng thụ nơi tư mật nhất của Nhã Phi. Hắn tò mò dùng ngón tay nhỏ đưa vào tiểu động thiên ấm áp của Nhã Phi.

Hắn cảm giác được có thứ gì đó ấm áp, mềm mại đàn hồn mút chặt lấy ngón tay của hắn. Nhã Phi lúc này rên rỉ trong đó có chút nhắc nhở:

- Cẩn thận một chút! Ưm... Ah... chỗ đó của ta còn chưa phá... ưm... ưm... cẩn thận rách... ta còn giữ nó...cấm người...

Tiêu Sơn hiểu ý, nàng vẫn còn là xử nữ, sợ hắn phá mất thứ quan trọng nhất của nàng, thực sự nàng muốn dừng nó trên cây côn thịt của hắn, hiển nhiên không chấp nhận bị ngón tay của hắn chọc thủng vào bên trong. Tiêu Sơn bất đắc dĩ lại dùng lưỡi tiến vào bên trong.

Tình cảm của hắn và Nhã Phi càng ngày càng trở nên hoang đường. Mọi việc trở nên cực độ hoang đường. Hiện giờ quan hệ của hắn cùng với Nhã Phi trên giường hoàn toàn sát với phu thê mới có thể làm.

Chẳng qua chỉ còn cuối cùng hai người chưa có làm đó là đưa cây côn thịt đút vào tiểu huyệt động của nàng.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.