Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Sơn khủng bố thực lực....... Muội đừng khóc, ta đã trở về

Tiểu thuyết gốc · 2183 chữ

- Thanh âm này…. Là Tiêu Sơn ca ca...... Huynh ấy trở về rồi.

Tiêu Huân Nhi nghe thấy thanh âm này vang lên lẩm bẩm nói ra. Nàng ngẩng đầu ngước nhìn về phía nơi thanh âm vừa phát ra. Thế nhưng khi nhìn thấy thân ảnh đó của nàng thì trong lòng nàng trầm xuống.

Trên không trung lúc này xuất hiện một thân ảnh một thần bí nhân mặc y phục màu trắng xuất hiện. Phía sau thân ảnh này, một đôi cánh màu trắng bạc hình thành từ Đấu Khí giúp cho thân ảnh này có thể đứng vững trên không trung. Thân ảnh này nhẹ nhàng đáp xuống vị trí của Nhị Trưởng Lão đang đứng đó, nhẹ nhàng đảo mắt toàn trường sau đó hơi dừng lại ở một thân ảnh nữ hài đang ngồi nhìn mình ở góc khuất bên dưới quảng trường.

OANH!!!

Toàn trường lúc này chấn động hoàn toàn. Từng tiếng nghị luận ầm ĩ vang lên trong quảng trường.

- Đấu..... Đấu Vương cường giả.....

- Không đúng….. Là Đấu Hoàng cường giả…..

- Trời ơi.... Thật sự là một Đấu Hoàng cường giả sao?

- Đấu Hoàng? Tại sao hắn lại xuất hiện ở Tiêu Gia trong ngày lễ thành nhân? Chẳng lẽ hắn được Tiêu Tộc Trưởng mời đến?

- Ta nghĩ không phải, có khi là vị sư phụ của một người nào đó trong số chúng ta.

Thanh âm này vừa thốt ra mọi người đều nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái. Sau đó mọi người nhất thời rơi vào im lặng. Ngay sau đó, dường như đã hiểu ra điều gì đó, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào hai thân ảnh Tiêu Viêm và Tiêu Mị đang ngồi ở một bên. Cảm nhận có vô vàn ánh mắt kỳ quái đang nhìn mình, Tiêu Viêm lúc này trong lòng chỉ biết cười khổ:

- Ta đâu có quen hắn ta.

Tất nhiên, hắn không hề biểu hiện điều đó ra ngoài, chỉ biết mặc kệ đám người này.

Bên trên đài cao, đám người Tiêu Chiến cùng các vị khách nhân sắc mặt đều trầm xuống. Nhã Phi ánh mắt có chút lo lắng nhìn về thân ảnh thần bí nhân này. Bất chợt, nàng như nhận ra được điều gì đó từ thân ảnh này, khoé miệng liền nhếch lên một nụ cười vô cùng mê người.

Tiêu Chiến lúc này vội vàng rời khỏi đài cao nhanh chóng phi xuống vị trí Nhị Trưởng Lão. Lúc này, Nhị Trưởng Lão sắc mặt có chút trắng bệch nhìn thần bí nhân giọng run run nói:

- Tiền bối. Không biết hôm nay tiền bối đại giá quang lâm Tiêu Gia có việc gì không?

Thần bí nhân chỉ nhàn nhạt nhìn hắn một chút nhưng không có đáp lời. Nhị Trưởng Lão thấy vậy trong lòng cực kỳ tức giận, song quyền bất giác nắm chặt lại. Mặc dù hắn trong Gia tộc chỉ đứng sau hai người cũng có tôn nghiêm của vị Trưởng Lão, nhưng hắn không ngờ rẳng một thần bí nhân không rõ lai lịch nghe hắn nói xong cũng không thèm đáp lấy một chữ, chỉ lẳng lặng đứng đó khiến tôn nghiêm của hắn bị sỉ nhục, hắn rất tức giận.

Tiêu Chiến lúc này vừa tới liền xoay người hành lễ với hắn, thanh âm trầm thấp nói:

- Tiền bối. Không biết hôm nay người đại giá quang lâm tới đây là có việc gì?

Thần bí nhân lúc này mới lên tiếng:

- Tiêu Tộc Trưởng, lễ thành nhân hôm nay sắp kết thúc rồi đúng không?

- Vâng. Vậy không biết người là?

Tiêu Chiến lúc này liền gật đầu. Thần bí nhân lúc này mới nói tiếp:

- Tiêu Tộc Trưởng, các vị Trưởng Lão, ngày hôm nay ta tới đây, chính là để kiểm tra tư chất của những thiên tài của Tiêu Tộc, nếu vừa ý, trực tiếp ta sẽ thu nhận làm đệ tử. Không biết Tiêu Tộc Trưởng cùng các vị Trưởng Lão có điều gì dị nghị hay không?

OANH!!!!

Thanh âm của thần bí nhân vừa dứt, toàn trường liền sững sờ. Ngay sau đó đám người liền bàn tán xôn xao.

- Cái gì? Một Đấu Hoàng cường giả muốn kiểm tra tư chất của đám người chúng ta?

- Không biết ta có được chọn không nữa....

- Ngươi im đi... Ngươi năm nay mười tám tuổi mới bước vào Lục đoạn Đấu Khí mà đòi lọt vào mắt xanh của tiền bối sao?

- Vậy người thì hơn chắc? Mười chín tuổi mới đột phá Thất đoạn Đấu Khí. Ngươi nghĩ ngươi xứng sao?

- Ngươi....

Thần bí nhân đảo mắt một vòng quan sát động tĩnh của đám người, nội tâm thầm cười lạnh. Tiêu Chiến thấy các tộc nhân của mình thất thố đến như vậy liền bộc phát tu vi Ngũ Tinh Đại Đấu Sư bùng nổ, thanh âm của hắn quát lên:

- Tất cả im lặng cho ta.

Theo thanh âm này vừa dứt thì tiếng xôn xao của đám người dừng lại hoàn toàn. Tiêu Chiến lúc này mới ngẩng đầu cười nói:

- Vậy tiền bối ngài muốn kiểm tra như thế nào?

Thần bí nhân khoát tay nhàn nhạt nói:

- Không cần dong dài, chỉ cần nhìn là được.

Tiêu Chiến lúc này nói tiếp:

- Vậy trong số tộc nhân không biết tiền bối ngài đã chọn được người ưng ý chưa?

Thần bí nhân trầm liền chỉ thẳng vào một góc khuất bên dưới khán đài rồi hướng Tiêu Chiến nói:

- Ta chọn nàng ta.

OANH!!!!

Thanh âm thần bí nhân vừa thốt ra, ngay sau đó đám người trong quảng trường liền lập tức bùng nổ. Hàng trăm con mắt liền chuyển dời đến vị trí tay mà thần bí nhân vừa chỉ, thế nhưng bọn họ vừa nhìn thấy thân ảnh này liền sững sờ. Tiêu Chiến nhìn thấy cũng sững sờ. Các vị Trưởng Lão cùng các khách mời cũng đều sững sờ.

Bên trên khán đài, Nhã Phi nhìn thân ảnh đó, khóe môi nhếch lên một nụ cười quỷ dị.

Bởi vì, thân ảnh mà thần bí nhân này chỉ đến chính là Tiêu Huân Nhi. Tiêu Huân Nhi thấy tên thần bí nhân này liền chỉ đích danh nàng liền hờ hững bước lên trên đài.

Tiêu Chiến lúc này liền đổ mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghĩ:

- Tên này chọc ai không chọc, lại đi chọc vào nàng, quả thật là chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ.

Bất quá, hắn vẫn cắn răng nở ra một nụ cười hỏi hắn:

- Tiền bối. Ngài chắc chắn chọn Huân Nhi làm đệ tử?

Thần bí nhân chỉ lẳng lặng đứng nhìn nàng từng bước, từng bước tới bên người hắn. Khi nàng vừa tới nơi liền nhìn chằm chằm vào thần bí nhân, ánh mắt hoàn toàn không có một chút cảm xúc, thanh âm nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi muốn ta làm đệ tử của ngươi?

Thần bí nhân chăm chú nhìn nàng một chút rồi thốt ra từng chữ:

- Không. Ta muốn nàng làm thê tử của ta.

OANH!!!!

Tiêu Chiến nghe xong liền ngây người. Toàn trường nghe xong đều ngây người. Mọi người nghe xong một hồi mới bàn tán:

- Ngoạ tào. Thần bí nhân đang đùa sao?

- Không. Hắn nói được ra những lời như vậy chắc chắn không phải giả.....

- Ta nghĩ hắn dám chọc vào nàng ta chắc chắn sẽ bị hậu thuẫn của nàng ta dập tắt. Các ngươi cứ chờ xem.

Nhã Phi ở trên đài cao nghe được lời nói này trên khuôn mặt vô cùng đặc sắc. Tiêu Viêm bên dưới đài song quyền nắm chặt. Trên đài, chỉ thấy thân ảnh Huân Nhi tựa như có chút biến hoá, nhưng sau đó nàng nhìn hắn, trong mắt toàn là sát ý nói:

- Ngươi xác định chọn ta làm thê tử của ngươi?

- Xác định.

Thần bí nhân vừa dứt lời, Huân Nhi mày liễu nhíu một cái, chợt cũng không nói thêm lời, trực tiếp bắt đầu động thủ.

Huân Nhi khuôn mặt lạnh lùng, thể nội kim quang tăng mạnh, thân hình treo lơ lửng giữa trời, sau lưng một đầu dài ngang eo phát không gió mà bay.

Trong lòng bàn tay kim quang bạo dũng, chợt một chưởng liền đánh tới. Chỉ thấy một đạo tay cầm tàn ảnh dừng lại giữa không trung, chợt mỗi người mang theo một nói năng lượng màu vàng óng cái đuôi, như thiểm điện hướng về thần bí nhân bắn mạnh mà ra. Toàn trường không ngờ rằng Tiêu Huân Nhi không nói thêm nữa mà chủ động công kích luôn. Tiêu Chiến cùng Nhị Trưởng Lão thấy vậy liền lùi về phía sau ba thước quan sát cuộc chiến.

Nhìn thấy Huân Nhi cường thế công tới, thần bí nhân trên khoé môi chỉ mỉm cười, thân ảnh tiêu sái nhẹ nhàng né tránh công kích của nàng.

Trông thấy tình cảnh này, Tiêu Huân Nhi nguyên bản một mặt trên mặt lạnh lùng lại càng lạnh hơn.

Trong nội tâm thần bí nhân chấn kinh thực lực mạnh mẽ của nàng, đồng thời động tác cũng không có dừng lại.

- Hừ, ta nhìn ngươi làm sao tránh!

- Thủ Hộ Quái Chưởng!

Vừa mới nói xong, cuồng bạo kim quang tự Tiêu Huân Nhi quanh thân phun trào, sau đó liền gặp tám đạo kim sắc chưởng ấn tự hư không bên trong ngưng tụ mà ra.

"Đi!"

OANH!!!!

Tám đạo chưởng ấn phân biệt đuổi theo thần bí nhân oanh kích mà đi, không cho hắn một điểm thở dốc không gian.

- Thật là tinh diệu chưởng pháp! Nàng thời gian này quả thật tiến bộ khá nhiều.

Thần bí nhân lúc này ánh mắt loé lên một vẻ khác lạ, thân ảnh vô thanh vô tức áp sát người nàng hai tay nhẹ nhàng một cái lướt nhẹ lên má nàng vuốt vuốt, một cái liền nắm nhẹ vào bờ eo thon của nàng, khuôn mặt áp sát bên tai nàng tham lam hít lấy mùi hương của nàng sau đó mới lùi lại phía sau mang trên mặt một vệt trêu tức nhìn lấy Tiêu Huân Nhi cười nói:

- Tiểu Nương Tử……. Trên người nàng thật là thơm. Làn da thật mềm, hơn nữa, eo nàng nhỏ đi nhiều rồi đó nha.

Nghe được Tiêu Sơn trong lời nói đùa giỡn chi ý, Tiêu Huân Nhi trên mặt lóe qua vẻ tức giận:

- Muốn chết!

Gặp thần bí nhân không ngừng đùa giỡn chính mình, Tiêu Huân Nhi trong đôi mắt đẹp hàn quang lấp lóe, lại lần nữa cùng hắn đánh nhau. Nàng liên tục tấn công hắn, nhưng hắn chỉ biết tránh né mà không hề có ý chống trả. Thế nhưng điều đó khiến nàng không thể nhẫn nhịn được nữa.

Tiêu Huân Nhi mặt mày hằm hằm sát khí nói:

- Ảnh Lão, giúp ta giết hắn!

Hai người lại chiến một vòng về sau, Huân Nhi giờ phút này cũng biết lấy thực lực của mình không làm gì được thần bí nhân, rốt cục nhịn không được đối với núp trong bóng tối Ảnh Lão xin giúp đỡ.

Nghe vậy, thần bí nhân liền nheo mắt.

Giờ phút này hắn mới nhớ tới cô nàng này sau lưng còn ẩn giấu đi một tên Ảnh Hoàng.

Nghe thấy Huân Nhi gọi người, thần bí nhân nhất thời có chút mắt trợn tròn.

Đánh không lại liền bắt đầu gọi người, có phải hay không không chơi nổi?

Có thể Tiêu Huân Nhi tại lên tiếng về sau, sắc mặt đột nhiên biến đổi, Ảnh Hoàng cũng chậm trễ không có ra mặt.

- Tiểu thư, tên này không hề đơn giản, thực lực của hắn ta không thể nhìn thấu được. Nếu là xuất thủ, ta cũng không có nắm chắc cầm xuống.

Ảnh Lão cái kia thanh âm già nua tại Huân Nhi bên tai vang lên, trong giọng nói tràn đầy kiêng kị chi ý.

Nghe được Ảnh Lão thanh âm, Huân Nhi nhất thời biến sắc. Nhưng rất nhanh sau đó thân thể phút chốc cứng đờ lại, bờ vai nàng run lên nhìn về phía thần bí nhân, bởi vì bên tai nàng vang lên thanh âm quen thuộc:

- Tiểu Nương Tử. Muội chẳng lẽ muốn mưu sát phu quân sao?

Thần bí nhân lúc này cũng đình chỉ động tác, nhẹ nhàng tháo dỡ khăn che mặt xuống làm lộ ra gương mặt tuyệt mỹ của một thiếu niên.

- Tên khốn!!!!! Sao huynh dám làm thế với muội???? Ô..ô....

Huân Nhi lúc này liền nhận ra là thân ảnh quen thuộc liền vô thức lao đến trong ngực Tiêu Sơn, oa một tiếng khóc lớn lên, thút tha thút thít. Tiêu Sơn bị nàng khóc đến lòng chua xót, nhẹ nhàng ôm chặt bờ vai nàng thủ thỉ:

- Được rồi..... Được rồi... Huân Nhi ngoan!!! Muội đừng khóc. Ta đã trở về...

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 261

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.