Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến nhập hang động......... Hệ thống nâng cấp hoàn tất

Tiểu thuyết gốc · 7518 chữ

Tiếng gió rít gào lên vang vọng cả khu vực. Trên vách đá dựng đứng phía dưới, một cái cửa hang có chút ẩn vào trong vách đá. Nếu không phải Tiêu Sơn tinh mắt thì khó có thể phát hiện được.

- Ôm chặt vào, chúng ta muốn vào hang động.

Tiêu Sơn dặn dò một tiếng, tay trái ôm lấy Tiểu Y Tiên mỏng manh vòng eo, Đấu Khí vận chuyển bao bọc lấy thân thể hai người, thân pháp vận chuyển, nhanh chóng hướng phía kia thâm thúy trong cửa động bay tới.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên liền cúi mặt gật đầu một cái, sau đó hai tay ôm chặt lấy Tiêu Sơn vòng eo, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu liền dán tại trên ngực của hắn.

Cảm nhận khí tức trên người của hắn khiến nàng say mê, lại nhìn thấy gương mặt hắn lúc ẩn lúc hiện dưới màn che, nội tâm nàng tràn ngập hạnh phúc.

- Ồ?

Chính đang Tiểu Y Tiên tâm tư dâng trào thời khắc, Tiêu Sơn thanh âm đột nhiên vang lên.

- Hảo súc sinh, ngươi muốn đánh lén?

Tiêu Sơn bước chân không ngừng, tay phải lăng không bổ ra một đạo Đấu Khí, đem nó chấn thành một đoàn sương máu.

Đây là một đầu Nhất giai Ma Thú Nham Xà, thân thể giống như như là nham thạch cứng rắn, mà ở Tiêu Sơn cường giả Đấu Tông đỉnh phong này xuất động Đấu Khí phía dưới, đầu này Nham Xà liền hoá thành đoàn sương máu .

- Tiêu Sơn ca ca thật mạnh.

Tiểu Y Tiên ngơ ngác nhìn Tiêu Sơn, có thể ở trên vách đá tới lui tự nhiên không hề dễ dàng rồi, cái này lại còn có sức mạnh kinh khủng như vậy, Tiểu Y Tiên càng ngày càng hiếu kỳ về hắn rồi.

Thực lực này, sợ là Đấu Hoàng cũng rất khó làm được đi.

- Làm sao đây? Nhìn thấy ta phấn khích biểu hiện, muội liền động lòng rồi?

Tiêu Sơn liền liếc Tiểu Y Tiên một cái, lại thấy nàng chăm chú nhìn hắn đến nỗi thất thần, không nhịn được nhẹ giọng cười trêu nói.

- Ai thèm động lòng với huynh, toàn tự luyến.

Tiểu Y Tiên nghe hắn trêu chọc liền giật mình, vội vàng thu hồi ánh mắt, đỏ mặt lên tiếng phủ nhận nói.

Tiêu Sơn nghe nàng đáp chỉ khẽ mỉm cười, không nói thêm gì nữa, thân hình lần nữa vút qua, cửa động đã gần ngay trước mắt.

Cửa động mặc dù không lớn, nhưng ước chừng có thể để cho tầm hai ba người thông qua. Cửa động ở tứ phía, có phủ một lớp cào xé chằng chịt, hẳn đúng là ban đầu khi đào bới sơn động đã lưu lại.

- Cuối cùng đã tới. Haha...

Tiêu Sơn cười nhẹ một tiếng, mũi chân điểm nhẹ một cái, trực tiếp bay vào cửa động, hai người nhanh chóng tiến vào sơn động bên trong.

Vừa rơi xuống đất, Tiêu Sơn liền thu hồi lấy tay đã ôm lấy Tiểu Y Tiên ra.

Nói thật, vòng eo nàng nhỏ bé thon thả ôm vẫn là rất thoải mái, cảm giác không thể chê vào đâu được.

Tiểu Y Tiên lui về phía sau hai bước, ánh mắt hơi có chút phức tạp, không biết có phải là ảo giác hay không. Khi Tiêu Sơn buông nàng ra, nàng vậy mà cảm thấy có chút không nỡ.

- Y Tiên muội muội. Không nỡ sao? Nếu không nỡ thì lại đây lại ôm lấy một cái?

Tiêu Sơn cười cười đưa hai tay ra.

- Ai không nỡ rồi? Phi...... Tiêu Sơn ca ca đúng là tên tự luyến cuồng.

Giống như là bị vạch trần tiểu tâm tư giống như vậy, Tiểu Y Tiên có chút giậm chân, dùng sức đạp Tiêu Sơn một cước, thở phì phò đi ở phía trước.

- Tiểu Y Tiên.... Không sợ phía trước có nguy hiểm sao? Nhỡ đâu trong động lại xuất hiện chuột a..... gián a..... nói không chừng còn có thể toát ra vài con độc xà như vừa nãy thì toang đấy....

Tiêu Sơn chắp hai tay sau lưng, cười híp mắt nói ra.

- Hừ. . .

Tiểu Y Tiên thân hình đột nhiên dừng lại, cố ý tiếp tục hướng đi về trước, lại nhìn một chút đen nhánh kia sơn động, tâm lý lại tràn đầy sợ hãi.

Nói không chừng, thật sự có nguy hiểm đây!

- Tiêu Sơn ca ca thật hỗn đản, sớm muộn cũng chọc người khác tức chết. Hừ....

Tiểu Y Tiên cắn chặt hàm răng, tức giận dậm chân, di chuyển đến bước chân, lại trở về Tiêu Sơn bên cạnh.

Nhìn thấy hắn bên cạnh cười híp mắt bộ dáng, nàng nhịn không được liền xụ mặt xuống.

- Yên tâm đi! Có ta ở đây muội chắc chắn sẽ không có vấn đề gì rồi. Nếu chẳng may ta chết, khẳng định cũng sẽ mang muội cùng theo. Hà hà.... Dưới hoàng tuyền có mỹ nhân như vậy làm bạn, dù có chết cũng không thiệt.

Tiêu Sơn nhún nhún vai một cái, không thèm để ý chút nào trả lời một câu, hướng về phía Tiểu Y Tiên nhếch miệng cười một tiếng.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên trừng mắt liếc hắn một cái, nhìn thấy hắn kia bộ dáng cười vô cùng gợi đòn, vô hình khiến nàng cảm thấy có chút tức giận.

Bất quá trong lòng của nàng vẫn là không khỏi dâng lên một cảm giác ngọt ngào. Dù sao, không có nữ hài tử nào mà không thích người khác nói mình xinh đẹp.

- Được rồi. Chúng ta đi thôi.

Tiêu Sơn chào hỏi một tiếng, bàn tay thoáng một cái, một luồng nho nhỏ bạch sắc hoả diễm chiếu sáng đường đi ở phía trước.

Tiểu Y Tiên thấy trên tay hắn xuất hiên một đốm lửa trắng trong lòng liền hiếu kỳ liền bám theo sau hỏi:

- Tiêu Sơn ca ca... Đây là hoả gì vậy?

Tiêu Sơn vừa đi vừa đáp:

- Đây là Dị Hoả, tên của nó là Cốt Linh Lãnh Hoả.

- Dị... Dị hoả sao?

Tiểu Y Tiên lắp bắp nói. Nàng không ngờ hắn lại sở hữu Dị Hoả. Chẳng nhẽ hắn là một Luyện Dược Sư?

- Tiêu Sơn ca ca. Huynh có phải là Luyện Dược Sư hay không?

Tiêu Sơn chỉ nhìn nàng khoé miệng hơi nhếch lên, nhưng cũng không có đáp lời nàng tiếp tục bước vào trong. Tiểu Y Tiên nhìn thấy hắn không có ý tứ trả lời cũng không có hỏi nữa liền bám theo phía sau.

Sơn động rất dài, tĩnh mịch lại hắc ám, chỉ có hai người đi lại tiếng bước chân chậm rãi vọng về.

Tiểu Y Tiên hai tay không tự chủ ôm lấy ngực một cái, nhìn phía trước Tiêu Sơn, nội tâm tràn ngập cảm giác an toàn.

Tuy rằng hắn thích trêu chọc nàng tức giận, nhưng mà có hắn tại, nàng tựa hồ tuyệt đối không sợ.

Tiểu Y Tiên ánh mắt lấp lóe, Tiêu Sơn ca ca này thật sự là cho nàng một loại cảm giác thật sự vi diệu.

Ước chừng lần nữa đi mấy chục phút, Tiêu Sơn đột nhiên ngừng lại, bình đạm thanh âm vang dội:

- Được rồi. Chúng ta đến nơi rồi.

- Nha....

Tiểu Y Tiên mải suy nghĩ bị thanh âm của hắn làm chấn động trong lòng, vội vàng chạy lên đến trước.

Tại phía trước hai người, có một đạo lãnh đạm lãnh đạm tia sáng lập loè màu vàng cửa đá đứng sừng sững, đem con đường phía trước hoàn toàn phong tỏa.

- Tiêu Sơn ca ca. Có lẽ có cơ quan.

Tiểu Y Tiên nhắc nhở hắn.

Tiêu Sơn cười một tiếng, giơ tay phải lên, Đấu Khí vận chuyển, một chưởng vỗ vào trên cửa đá.

- OANH!

Một chưởng vỗ xuống phát ra một đạo tiếng vang lớn, trước mắt thật dày cửa đá trực tiếp bị đánh thành một chỗ khối vụn.

Tiêu Sơn bàn tay khẽ quơ, đem những tảng đá này toàn bộ quét bên cạnh, trước mắt đã là một phiến sáng tỏ thông suốt.

Tiểu Y Tiên nhìn thấy liền trợn mắt há mồm, Tiêu Sơn cười nói:

- Dạng này tựa hồ càng nhanh một chút.

- Tiêu Sơn ca ca. Thật kinh khủng.

Tiểu Y Tiên ngẩn người, mà sau đó không nhịn được nói.

Tiêu Sơn lúc này cũng không để ý đến nàng lời nói liền chủ động bước vào.

Đạp vào cửa đá, trước mắt tầm mắt nhất thời trở nên rộng rãi.

Cửa đá bên trong, là to lớn thạch thất, thạch thất nhìn qua có chút giản dị cùng trống trải, trên vách tường, nạm chiếu sáng sử dụng bằng nguyệt quang thạch.

Tại vị trí bên trong thạch thất , có một nơi ghế ngồi. Trên ghế ngồi có 1 bộ xương khô ngồi tại bên trên, đầu lâu này bị lõm sâu, rơi xuống tại nơi xương đùi trắng bệch. Nhìn loại này bộ dáng, không khí bên trong an tĩnh, chỉ lướt qua đã thấy khá là u ám.

Ở phía ghế dựa phía trước, đá xanh đài trang trí hơi có chút rộng lớn, ở vị trí trên thạch đài xanh, bên trên tảng đá chỉnh tề bày ra ba cái hộp bị khóa.

Ở thạch thất hẻo lánh bên trong, còn chất đống không ít kim tệ ánh vàng rực rỡ cùng với khác tài vật. Nhìn chất lớn như vậy kim tệ, sợ rằng không thấp hơn mấy chục vạn.

Mà ở cái cuối cùng góc bên trong thạch thất, có một cái bồn hoa nhỏ, bên trên trồng trọt tất cả dược thảo, từng luồng từng luồng dị hương lan tràn ra.

Tiểu Y Tiên sớm vừa quan sát tới thì ngay lập tức nhào tới. Thân là y sư nàng, đối với mấy cái trân quý dược thảo yêu thích nhất.

Ánh mắt rời qua khỏi đám hoa cỏ, đồng tử của nàng chợt co rút lại, cuối cùng nhìn gắt gao một gốc cây ở vị trí trung ương của sân hoa, hai màu hồng bạch luân phiên xuất hiện trên lá.

Trên lá của gốc cây này phân ra hai màu hồng bạch rõ rệt, màu trắng chỉ xuất hiện ở bên trên, bao trùm một chút những vật thể giống như băng tinh,mà màu hồng lửa kia mặc dù xuất hiện ở phía dưới, nhưng lại giống như một đoàn hoả diễm đang cháy bình thường, hai loại thuộc tính cùng màu sắc hoàn toàn trái ngược nhau lại kì dị sinh trưởng trên một gốc cây thực vật, quả nhiên là vô cùng thần kì.

Nhàn nhạt sương mù lượn lờ quanh thân của gốc cây này, nhìn qua có vài phần cảm giác như đang được bao bọc bởi cầu vồng.

- Băng Linh Diễm Thảo.

Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Sơn thanh âm cơ hồ là đồng thời vang dội.

- Tiêu Sơn ca ca cũng nhận thức loại thảo dược này?

Tiểu Y Tiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Sơn, thần sắc hơi kinh ngạc.

- Haha. Cũng có nhận thức đôi chút. Đương nhiên, tất cả thuộc về muội, ta chắc chắn sẽ không lấy.

Tiêu lắc đầu bật cười, không nhịn được tiến đến mấy bước, xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng.

Băng Linh Diễm Thảo mặc dù là luyện chế Huyết Liên Đan không thể thiếu được đồ vật, nhưng hắn lại cũng không cần nó.

Lúc trước mua đi Huyết Liên Tinh, chỉ là đơn thuần thấy được, không muốn rơi xuống mà thôi.

- Ân. Vậy muội sẽ không khách khí nữa. Tiêu Sơn ca ca, huynh thật tốt!

Tiểu Y Tiên gật đầu một tiếng, cảm thấy Tiêu Sơn xoa đầu nàng thật thích, ngữ khí đều trở nên nhu hòa.

- Tiêu Sơn ca ca, vậy những tài vật kia thì huynh đem đi đi.

Tiểu Y Tiên nói ra.

- Muội nói những cái này kim tệ? Mang theo mất công, muội cầm thế là được, ta không thiếu tiền.

Tiêu Sơn khoát tay một cái nói ra.

Trong trữ vật của hắn không thiếu tiền, như vậy một đống lớn kim tệ, hắn thật lười thu vào trữ vật.

- Nhiều quá! Muội cầm đi không được.

Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, nhiều kim tệ như vậy, nàng có thể không mang được, nàng mang thuốc độc bên người cũng nhiều, nên không có chỗ chứa được.

- Cầm đi không được? Hazzz

- Đúng rồi, muội không có nạp giới, thật đáng thương.

Tiêu Sơn nhìn thấy Tiểu Y Tiên cũng trống rỗng như không tay ngọc, nhất thời phản ứng lại, nhẹ giọng cười trộm nói.

- Huynh.... Thật tức chết ta mà.....

Tiểu Y Tiên nghe vậy thở gấp, một cước hướng phía Tiêu Sơn phi qua đây.

Tiêu Sơn nhẹ nhàng tránh thoát khiến Tiểu Y Tiên trực tiếp một cước đạp vào khoảng không.

- Tiêu Sơn ca ca. Đứng lại, đừng chạy.

Tiểu Y Tiên giận dữ, đuổi lên trước đến, nâng lên chân nhỏ liền muốn lần nữa đạp đi.

- Được rồi..... Được rồi... Lần này muội thắng rồi... Đừng làm rộn.

Tiêu Sơn liền kéo nàng lại ôm vào trong ngực, trong miệng liền vội vàng nói.

- Hừ.... Ai cho huynh luôn là chọc tức muội.

Tiểu Y Tiên hừ một tiếng, giãy nảy người tránh thoát hắn ôm, chân liền đạp xuống chân hắn, cái này Tiêu Sơn, không có gì liền thích trêu tức nàng một hồi, để cho người ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nghe vậy, Tiêu Sơn không nhịn được khẽ mỉm cười, nói thật, trêu chọc một chút Tiểu Y Tiên thật vẫn thật có ý tứ.

- Này, cho muội. Như thế đã làm muội bớt giận chưa?

Dừng một chút, Tiêu Sơn móc ra một cái trữ vật giới chỉ nhét vào Tiểu Y Tiên trong tay. Dạng này nạp giới trong tay hắn còn có mấy cái.

- Cho muội?

Tiểu Y Tiên nghe hắn nói xong liền sững sờ, giá trị mấy vạn kim tệ nạp giới cứ như vậy đưa cho nàng?

- Bằng không thì sao?

Tiêu Sơn không nhanh không chậm nói ra.

- Chính là vô công bất thụ lộc, muội không muốn.

Tiểu Y Tiên vừa nói, liền muốn đem nạp giới đẩy nữa trở về.

- Coi như là ta tặng muội làm vật tuỳ thân đi, cầm lấy liền tốt. Đừng trả lại kẻo tâm ta lại tổn thương a....

Tiêu Sơn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng đeo chiếc nhẫn trữ vật này lên tay của nàng rồi thủ thỉ.

- Nha. . . Được rồi, bất quá muội có chút hiếu kỳ. Huynh một là không muốn dược thảo, hai lại không muốn kim tệ. Vậy cuối cùng huynh muốn cái gì? Là ba cái kia trong hộp đồ vật sao?

Nghe thấy Tiêu Sơn nói vậy, Tiểu Y Tiên nội tâm cảm thấy vô cùng ngọt ngào nhưng nàng do dự một hồi liền có chút hiếu kỳ hỏi.

- Ta chỉ là vì tìm tấm bản đồ mà thôi.

Tiêu Sơn cười cười một tiếng, vỗ vỗ Tiểu Y Tiên bả vai, hướng phía bộ xương kia đi tới.

- Bản đồ?

Tiểu Y Tiên lẩm bẩm một tiếng, nháy mắt không nhìn thấy Tiêu Sơn động tác.

Tiêu Sơn nhìn thấy kia treo ba chuỗi chìa khóa trên cái xương tay, lộ ra khe hở, hắn có thể thấy rõ ràng bên trong một quyển trục cổ điển.

Nhẹ nhàng kéo một cái, xương tay gãy ra, quyển trục liền rớt ra, Tiêu Sơn vẩy một cái tiếp trong tay.

Mở ra vừa nhìn, bên trên màu đen Liên Hoa ấn ký đập vào mi mắt, hắn không khỏi lộ ra một vệt nụ cười thỏa mãn.

- Tiêu Sơn ca ca... Muội vẫn là rất muốn biết, trong cái này rốt cuộc là thứ gì?

Tiểu Y Tiên liền tiến lên trước, quan sát đến Tiêu Sơn trong tay tàn đồ liền hỏi.

- Một miếng ghi chép Dị Hỏa tin tức tàn đồ mà thôi.

Tiêu Sơn khẽ mỉm cười, đem tàn đồ thu vào.

- Dị Hỏa tàn đồ? Nguyên lai là vật này.

Tiểu Y Tiên than nhẹ một tiếng, nhìn thấy hắn được ánh mắt tăng thêm mấy phần ôn hòa, liền bậc này bí ẩn tin tức đều nguyện ý nói cho nàng nghe, đủ có thể thấy sự tín nhiệm của hắn đối với nàng rất cao.

- Còn đứng ngây ở đó làm gì, nhanh chóng thu cất đồ vật, ta chuẩn bị mở hộp đá rồi nha.

Tiêu Sơn lắc lắc trong tay chìa khóa, thúc giục.

- Nha... nha.... Muội biết rồi!!!!

Tiểu Y Tiên nhất thời trở lại bình thường, liền tranh thủ các loại dược thảo từng cái sưu tập tốt, đem những tiền vàng kia cũng tận số thu vào trong nạp giới, mà sau đó lập tức chạy tới khung xương trước ba cái thạch đài lúc trước.

- Cái thứ nhất hộp đá.

Tiêu Sơn đem cái thứ nhất hộp đá mở ra, bên trong là một quyển màu sắc cổ điển quyển trục.

- Thất Thải Độc Kinh?

Tiêu Sơn cầm lên quyển trục, nhẹ nói nói.

- Tiêu Sơn ca ca....Cái này. . .

Tiểu Y Tiên ánh mắt sáng lên, không nhịn được lên tiếng hỏi.

- Cho muội.

Nhưng mà nàng lời còn chưa nói hết, Tiêu Sơn cũng đã đem Thất Thải Độc Kinh đưa đến trước mặt nàng.

- Cám ơn Tiêu Sơn ca ca. Bởi vì trời sinh thuộc tính nguyên do, muội không thành được Luyện Dược Sư, chỉ đành phải dựa vào độc những thứ này bảo vệ tính mạng.

Tiểu Y Tiên mặt cười có một chút ảm đạm, trở thành Luyện Dược Sư là giấc mộng của nàng, chỉ là cuối cùng cũng chỉ là mộng tưởng mà thôi.

- Kỳ thực Độc Sư cũng không tệ, ta xem muội thật sự thành công có Độc Sư thiên phú.

Nắm giữ Ách Nan Độc Thể, Tiểu Y Tiên có thể nói là đương thời có đủ nhất Độc Sư thiên phú người rồi.

- Đây chính là Độc Sư, mỗi ngày cho kịch độc giao thiệp Độc Sư, đại lục mọi người vừa ghét vừa sợ đối tượng, lẽ nào huynh không sợ sao?

Tiểu Y Tiên không nhịn được hỏi, Tiêu Sơn đối với Độc Sư đạm nhiên bộ dáng, có chút nằm ngoài dự liệu của nàng.ư

Người khác nói đến Độc Sư, đều là vẻ mặt chán ghét, hận không được cách xa một chút mới phải, nhưng mà Lục Vân Tiêu lại tựa hồ như gương mặt bình đạm.

Tựa hồ người này người biến sắc Độc Sư trong mắt hắn liền cùng những người khác một dạng.

Tiểu Y Tiên trong tâm quả thực hiếu kỳ, không nhịn được hỏi lên.

- Phải nói có sợ hay không đây liền phải nhìn chất Độc Sư này là ai? Nếu như giống như Tiểu Y Tiên như vậy đại mỹ nữ, vậy ta sẽ không sợ.

Tiêu Sơn né người nhìn về phía Tiểu Y Tiên, nháy mắt một cái, mỉm cười nói.

- Tiêu Sơn ca ca, huynh cũng biết công phu miệng lưỡi trơn tru, cũng không có nghiêm chỉnh.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên không nhịn được mặt đỏ lên, giọng dịu dàng quát lên.

Nhưng giọng nói nhưng không có bao nhiêu giận trách, hiển nhiên nó căn bản không có tức giận, chỉ là đơn thuần có chút ngượng ngùng mà thôi.

Tiêu Sơn cười hắc hắc, nói ra:

- Làm sao muội biết ta miệng lưỡi trơn tru, lẽ nào muội đã nếm thử qua?

- Chán ghét . . . Tiêu Sơn ca ca, huynh quả thật muốn ăn đòn!

Tiểu Y Tiên trong tâm tức giận, liền phun ra một tràng, sau đó liền nâng lên đôi bàn tay trắng như phấn hướng về phía Tiêu Sơn chính là một trận đập loạn, hắn thân là cường giả như vậy cũng biết nói những lời trêu chọc.

Tiêu Sơn cười cười bắt lấy tay nàng, nghiêm mặt, ôn nhu nói:

- Kỳ thực Độc Sư hay không phải Độc Sư đều không trọng yếu, chủ nếu còn là cách nhìn người, dùng độc có thể giết người, dùng kiếm cũng có thể giết người.

- Cũng đều như nhau giết người, tựa hồ cũng không có bao nhiêu bất đồng, chỉ cần không loạn sát, không tàn hại vô tội liền tốt.

- Liền tính muội là Độc Sư thì như thế nào đây? Lẽ nào muội xinh đẹp ôn nhu như vậy, chẳng lẽ muội biết hại ta sao? Muội biết tàn sát người vô tội sao?

- Ta tin tưởng muội, muội chính là một Tiểu Y Tiên xinh đẹp rung động lòng người, lại là một người có bản tính thiện lương, chắc chắn sẽ là một Độc Sư tốt.

Tiêu Sơn những lời này hoàn toàn xuất từ đáy lòng, Tiểu Y Tiên nàng trên bản chất thật sự là một cái rất nữ hài hiền lành.

Nguyên tác sở dĩ trở thành người người biến sắc Thiên Độc nữ, kia cùng nàng tao ngộ bi thảm cùng Ách Nan Độc Thể bản thân có liên quan.

Dù sao Ách Nan Độc Thể vật này có lúc phát tác, sẽ ảnh hưởng thần trí.

Mà cho dù là dạng này, nguyên tác Tiểu Y Tiên cũng chưa từng tổn thương qua Tiêu Viêm một phân một hào.

Tiêu Viêm còn như vậy, liền càng không cần phải nói hắn, hắn tin tưởng Tiểu Y Tiên chắc chắn sẽ không hại hắn.

Dựa theo kinh nghiệm của hắn đến xem, Tiểu Y Tiên đối với hắn, là có một ít đặc biệt hảo cảm.

Tuy rằng còn không sâu, nhưng đích xác là có.

Hắn cũng không phải người ngu, điểm như vậy đích xác vẫn là nhìn ra.

Không thì, hắn cũng sẽ không theo Tiểu Y Tiên mới loại kia nói giỡn.

Loại kia đùa giỡn, có hảo cảm dưới tình huống nữ hài tử là kiều nộ thêm ngượng ngùng, có thể tăng tiến cảm tình, nhưng không có hảo cảm, chỉ sẽ bằng thêm chán ghét mà thôi.

Hắn nếu muốn theo đuổi nữ nhân, dĩ nhiên là sẽ không làm cái gì chuyện ngu xuẩn.

Mà bên cạnh, nghe thấy Tiêu Sơn lần này lời nói, Tiểu Y Tiên trong lòng cảm thấy ấm áp, biết rõ nàng biết trở thành Độc Sư, hắn vẫn là như vậy tín nhiệm nàng, cái này khiến nàng rất là cảm động.

Trước kia nhìn thấy hắn tuấn lãng khuôn mặt, Tiểu Y Tiên ánh mắt lóe lên, đáy mắt sâu bên trong không nén nổi thoáng qua một vẻ ôn nhu chi sắc.

Bất quá vẻ ôn nhu chợt lóe lên, Tiểu Y Tiên ngoài miệng chính là không chút nào nhả ra.

- Vậy cũng chưa chắc, nói không chừng ngày nào muội liền cho huynh hạ kịch độc, để huynh cái tên này lỗ mãng như vậy, nên thật tốt giáo huấn một chút.

Tiểu Y Tiên nghiêng cái đầu nhỏ, nhìn thấy Tiêu Sơn như vậy kiều tiếu nói ra.

- Thật sao? Thì ra là dạng này a, vậy ta tại độc phát lúc trước nhất định sẽ mang theo muội, nếu sinh không thể chung một chỗ, kia chết ta nhất định phải kéo muội làm tuẫn táng cùng. Haha....

Tiêu Sơn cười híp mắt nói ra.

- Phi phi….. Ai muốn cùng huynh cùng chết a. Không biết xấu hổ.

Tiểu Y Tiên giận trách trợn mắt nhìn Tiêu Sơn một cái, lại lần nữa đưa hắn hai quyền, dịu dàng nói:

- Được rồi, không nói chuyện phiếm nữa. Chúng ta nhanh chóng xem một chút trong hộp đá cái thứ hai có cái gì đi.

Tiêu Sơn cười một tiếng, cầm lên chìa khóa, mở ra cái hộp đá thứ hai, kỳ thực trong này có cái gì, hắn rất rõ ràng.

Không xảy ra ngoài ý muốn, trong hộp đá cái thứ hai, Tử Vân Dực quyển trục ngoan ngoãn nằm ở bên trong.

- Huyền giai cao cấp phi hành đấu kỹ: Ưng Chi Dực.

- Là phi hành đấu kỹ.

Tiêu Sơn đem quyển trục đưa tới Tiểu Y Tiên trước người.

- Phi hành đấu kỹ? Đây là vật gì?

Tiểu Y Tiên xuất thân hơi thấp, cũng không có từng ra Thanh Sơn Trấn, hiểu biết cũng không rộng, đây phi hành đấu kỹ nàng là lần đầu tiên nghe nói.

- Phi hành đấu kỹ, tên như ý nghĩa đó là có thể để cho người phi hành đấu kỹ, nó có thể để người ta sau lưng mọc ra hai cánh, cho dù là không tới Đấu Vương, vẫn có thể hưởng thụ phi hành cảm giác. Đây chính là bảo bối, muội thích không?

Tiêu Sơn giải thích.

- Không thích, huynh thu cất đi. Huynh cho tới bây giờ cũng chỉ có lấy một tấm tàn đồ, muội đã lấy quá nhiều.

Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu nói ra.

Tuy rằng phi hành cám dỗ rất lớn, nhưng nàng cũng không phải là không biết đủ người, nàng đã chiếm được rất nhiều, hang bảo tàng tuy là nàng phát hiện, nhưng không có Tiêu Sơn giúp đỡ, nàng thật đúng là không nhất định vào đến.

Ít nhất cái kia cấp một Nham Xà nàng liền không đối phó được. Tiêu Sơn không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn nàng.

- Được rồi, vậy muội thu.

Tiểu Y Tiên thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình không tự chủ liền đáp ứng một tiếng, đem quyển trục thu vào trong nạp giới. Tiêu Sơn thấy vậy mới mỉm cười thu hồi ánh mắt.

- Mau nhìn xem cái thứ ba trong hộp đá có vật gì?

Tiểu Y Tiên thấy hắn đã thu hồi ánh mắt liền thở ra một hơi, sau đó hướng về hộp đá thứ ba nhẹ giọng thúc giục. Có trước hai cái hộp đá trước, nàng đối với cái thứ ba trong hộp đá cũng là tràn ngập tò mò.

- Cái này không gấp, có người đến, trước tiên đem bọn họ giải quyết xong lại nói.

Tiêu Sơn mỉm cười đứng lên đến.

Tiểu Y Tiên hơi nghi hoặc một chút mà nhìn hắn một cái, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, một hồi tiếng bước chân vang dội, một đám người xông vào.

Người tới đương nhiên đó là Lang Đầu dong binh đoàn người, dẫn đầu chính là Mục Lực.

- Tiểu Y Tiên, đa tạ ngươi dẫn đường a, xem ra tin tức ta lấy được quả nhiên không sai.

Mục Lực nhẹ giọng cười, ánh mắt vi quét, sắc mặt chính là biến đổi, tại trong tầm mắt của hắn, hoàn toàn là trống rỗng mà một phiến.

Vật trên đất sớm đều đã bị Tiểu Y Tiên thu vào.

- Xem ra đồ vật tại trên tay các ngươi a, giao ra đi, Tiểu Y Tiên. Ngươi hẳn biết ta đối với tình cảm của ngươi đều là chân thực, chỉ cần ngươi đem đồ vật giao ra, lại đi theo ta, ta bảo đảm sẽ không bạc đãi ngươi. Hơn nữa, ta đường đường là Thiếu đoàn trưởng, là người kế nhiệm Lang Đầu dong binh đoàn đoàn trưởng, chẳng lẽ ngươi không muốn trở thành phu nhân của đoàn trưởng??

Mục Lực mỉm cười nhìn về phía Tiểu Y Tiên, Tiêu Sơn mặc đồ hắc y, lại đứng ở trong góc khuất nên hắn không có nhìn thấy.

- Đi theo ngươi? Ta nhìn thấy ngươi đã cảm thấy ghê tởm.

Thanh âm đầy trào phúng của Tiểu Y Tiên vang lên, có chút không coi hắn ra gì, thân hình nhẹ tiến lại gần Tiêu Sơn, ánh mắt cũng có chút không được tự nhiên, nàng thì thầm vào tai hắn:

- Tiêu Sơn ca ca, để muội dùng độc phấn mở một con đường lui, huynh chạy ra trước nhé .

Tiêu Sơn lúc này mới bước ra trấn an nàng:

- Không sao, có ta ở đây, bọn chúng không làm gì được muội đâu.

- Được rồi. Mau đứng phía sau ta đi.

Tay trái xoa xoa Tiểu Y Tiên đầu, Tiêu Sơn nhẹ nhàng nói.

Tiểu Y Tiên cũng không để ý Tiêu Sơn động tác này, ngoan ngoãn đứng ở hắn phía sau lưng.

- Tiêu Sơn ca ca. Bọn hắn nhiều người như vậy.....

Tại Tiêu Sơn sau lưng, Tiểu Y Tiên có chút bận tâm hỏi.

Tuy rằng Tiêu Sơn biểu hiện rất cường đại, nhưng Mục Lực người mang tới cũng không ít, khoảng chừng mười mấy cái đi.

Hơn nữa mỗi cái đều là Đấu Giả, thực lực này cũng không yếu rồi.

- Tin tưởng ta. Chỉ với mấy người bọn hắn thực sự không đủ nhấc lên sóng to gió lớn gì, ta chỉ cần phẩy tay một cái là bọn chúng chết chắc.

Tiêu Sơn mỉm cười nhìn nàng ôn nhu nói. Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Mục Lực nghe hai người đối thoại mà bẵng đi mình, nội tâm cực kỳ tức giận gắt lên:

- Tiền bối. Đây là sự việc giữa Lang Dong binh đoàn chúng ta. Ta hi vọng sự việc lần này ngươi không nhúng tay vào. Sau khi giải quyết xong, Mục Lực ta tất có cảm tạ hậu hĩnh.

Tiêu Sơn ánh mắt sắc lẹm nhìn hắn nói:

- Vậy nếu ta cứ thích xen vào thì sao?

- Khốn nạn. Mục Lực Thiếu đoàn trưởng. Ta không thể nhẫn nhịn được hắn. Tất cả chúng ta cùng lên. Tin chắc rằng hắn sẽ không chống đỡ được.

Một tên thân cận cạnh Mục Lực lớn tiếng rống lên. Tuy nhiên hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người chỉ thấy một đạo Đấu Khí cực kỳ khủng bố hướng hắn bắn tới, chấn hắn thành một đoàn sương máu. Khi tất cả mọi người vừa kịp định thần lại thì tên đó đã chết không thể chết hơn.

Mục Lực nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi, nhưng vẫn cắn răng trấn định hướng nhìn Tiểu Y Tiên phía xa xa nhẹ giọng nói :

- Không việc gì. Tất cả tiến lên, nam nhân giết, nữ nhân bắt sống.

Tiểu Y Tiên thấy các dong binh lao tới vội lấy từ trong ống tay áo một túi phấn chuẩn bị ném ra thì cánh tay nàng bị Tiêu Sơn nắm lại , hắn lạnh giọng nói:

- Quỳ xuống.

Tiêu Sơn nhìn đám người xung quanh, Đấu Khí vận chuyển, một luồng uy áp khủng bố hiện ra hướng đám người Mục Lực toàn bộ quỳ hết xuống đất, những người vừa bước vào Đấu Giả trực tiếp bị uy áp này chấn nằm rạp hết xuống đất.

Chỉ hai chữ thôi mà hơn mười người của Lang Thủ Dong Binh Đoàn trong đó có cả Mục Lực đều quỳ xuống , thân hình run rẩy không ngừng . Tiêu Sơn lạnh lùng đặt một chân lên đầu Mục Lực ấn thẳng xuống mặt đất , hắn mỉm cười nói:

- Rác thì cả đời cũng là rác rưởi. Những thứ như ngươi cũng dám đứng trước mặt ta vỗ ngực tự xưng?.

Mục Lực lúc này mới chỉ hơi gượng dậy được một chút, nhìn Tiểu Y Tiên bên cạnh hắn lại nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi nội tâm cực kỳ bất mãn, liền cắn răng nói:

- Tiền bối. Lần này sự việc là chúng ta sai. Phụ thân ta là Mục Xà đoàn trưởng Lang Dong binh đoàn. Ta hi vọng tiền bối bỏ qua cho chúng ta lần này. Sau khi ta trở về Lang Dong binh đoàn ta sẽ nói với phụ thân ta đến cho người một lời xin lỗi.

Mục Lực lúc này thầm ghi hận hắn ở trong lòng rồi. Hắn bảo đảm, chỉ cần hắn có thể an toàn rời khỏi, nhất định sẽ mang theo Lang Đầu dong binh đoàn đem Tiêu Sơn hung hãn tiêu diệt. Thấy hắn im lặng thu hồi uy áp, Mục Lực liền tưởng rằng hắn đã đồng ý liền phất phất tay cho đám người rời đi.

- Haha... Cho ta một lời xin lỗi sao?

Tiêu Sơn đột nhiên cười cười nói. Hắn vừa dứt lời liền phất phất tay ba cái.

- RĂNG RẮC…

Không gian chi lực gào thét, không gian bên cạnh những tên thân cận Mục Lực bỗng nhiên xoắn chặt vào và nghiền ép dữ dội.

- Bùm… bùm… bùm… bùm…

Chỉ trong một khoảnh khắc, thân thể của đám người bọn hắn đồng loạt nổ tung, bị nghiền thành bọt máu, ngay cả linh hồn cũng bị chấn thành hư vô, ngay cả cơ hội gào thét thảm thiết cũng không có.

Tiểu Y Tiên ánh mắt kinh ngạc cực độ nhìn hắn.

- Rồi. Đã xong đám tiểu lâu la. Bây giờ thì đến ngươi.

Tiêu Sơn trước mắt hài hước nhìn về phía Mục Lực, sát khí quang mang lập loè.

- Đừng.... Đừng giết ta..... Ta là Lang Đầu dong binh đoàn thiếu đoàn trưởng, nếu như giết ta, phụ thân ta nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.

- Chỉ cần người không giết ta, ta có thể cam đoan, chuyện hôm nay xoá bỏ toàn bộ, ta tuyệt sẽ không cùng Tiểu Y Tiên khó xử.

Mục Lực liền vội vàng lùi về sau, mang trên mặt vẻ kinh hoảng nói.

Nghe thấy Mục Lực ánh mắt tỏ vẻ không cam lòng, Tiêu Sơn liền cười lạnh.

- Chỉ là một cái Mục Xà, Nhị tinh Đấu Sư mà thôi, ngươi vậy mà bắt hắn uy hiếp ta, có ý tứ.

- Bất quá ngươi ngược lại nhắc nhở ta, giết ngươi sau đó, Lang Đầu dong binh đoàn ngược lại cũng muốn tiêu diệt, dù sao trảm thảo trừ căn sao?

Tiêu Sơn cười, tay trái phất xuống một cái.

- RĂNG RẮC...

- Không!

Không gian chi lực gào thét, đem Mục Lực toàn bộ chống cự toàn bộ hóa thành hư không, trực tiếp cắt thành hai nửa, máu tươi vẩy đầy đất.

Đến chỗ này, Lang Đầu dong binh đoàn một nhóm, toàn bộ chết trận, mà từ đầu tới cuối, Tiêu Sơn chỉ vừa vặn chỉ là đã đánh ra vài chưởng mà thôi.

- Được rồi, muội ra đi. Đã hết nguy hiểm rồi.

Tiêu Sơn mỉm cười nói.

Tiểu Y Tiên từ Tiêu Sơn sau lưng nhô đầu ra, đen sẫm mắt to chớp chớp, ánh mắt kỳ dị.

Trước một giây, Tiêu Sơn còn đang cùng nàng vừa nói cười, kết quả sau một khắc, hắn liền dứt khoát đem Lang Đầu dong binh đoàn người giết cái không chừa mảnh giáp.

Một khắc trước vẫn là ôn nhu, hiểu chuyện thiếu niên, sau một khắc liền trở thành máu lạnh sát thần.

Biến chuyển như vậy, để cho Tiểu Y Tiên trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt.

- Làm sao vậy, dọa sợ muội? Là ta làm cho quá máu tanh sao?

Tiêu Sơn nhè nhẹ một cái hỏi Tiểu Y Tiên, ánh mắt ôn nhu nhìn nàng.

- Không phải. Muội chỉ là có chút lo lắng.

Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, nói ra.

- Muội lo lắng điều gì?

Tiêu Sơn nghi ngờ nhìn nàng.

- Tiêu Sơn ca ca. Huynh từ đầu đến cuối biến hóa quá lớn, vừa mới ôn nhu như vậy, sau đó đã như biến thành người khác vậy. Tiêu Sơn ca ca.... khiến muội thực sự sợ hãi.

Tiểu Y Tiên đem ý nghĩ của mình nói ra.

Nghe vậy, Tiêu Sơn cười ha ha một tiếng, liền ôm nàng vào lòng ôn nhu nói:

- Aida... Làm ta tưởng chuyện gì kinh khủng cơ. Bọn hắn làm sao có thể cùng muội có thể so sánh. Muội là người của ta, mà bọn họ là địch nhân, thái độ đương nhiên phải thay đổi. Muội đừng sợ, dù đánh chết ta sẽ không làm thương tổn muội được.

Tiểu Y Tiên đột nhiên bị hắn ôm khuôn mặt nhỏ trở nên phiếm hồng, lại nghe trong giọng nói của hắn khẩn thiết cùng chân thành, nàng tự nhiên là có thể cảm thụ rõ ràng.

- Chán ghét. Muội mới không sợ đâu, bản cô nương cũng không phải dễ bị khi dễ.

- Tiêu Sơn ca ca nếu dám bất kính với ta, xem muội như thế nào thu thập.

Tiểu Y Tiên giơ giơ lên trong tay màu xanh phấn túi, đây là nàng vì đề phòng Tiêu Sơn không địch lại, đặc biệt lấy ra, có hiệu quả gây choáng cường đại.

Chỉ là Tiêu Sơn giết đến quá nhanh, còn chưa có dùng tới.

- Phải phải, Y Tiên cô nương lợi hại như vậy, tiểu nhân nào dám a.

Tiêu Sơn cười phụ họa một tiếng, ngồi xổm người xuống, chuẩn bị mở ra cái thứ ba.

Tiểu Y Tiên mỉm cười nhìn Tiêu Sơn động tác, đáy mắt tràn đầy dịu dàng.

- Phong thuộc tính Huyền giai cao cấp đấu kỹ, Cuồng Sư Ngâm.

Tiêu Sơn cầm lấy quyển trục, đứng dậy, nhẹ nói.

- Tiêu Sơn ca ca cầm lấy đi, muội không cần.

Tiểu Y Tiên nói ra.

- Được rồi.

Tiêu gật đầu một cái, đem quyển trục thu hồi, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói:

- Đi thôi, đồ vật cũng đều cầm xong rồi, tại đây mùi máu tanh quá nồng, ngửi thấy quá khó chịu.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên buồn cười nhìn hắn một cái, còn không phải là huynh giết, hiện tại lại chê bai.

Bất quá nàng vẫn cười đến gật đầu một cái.

Hai người sánh vai hướng phía động đi ra ngoài.

- Nếu như muội đoán không nhầm, phía trên hẳn còn có Lang Đầu dong binh đoàn người trú đóng.

Tiểu Y Tiên thấp giọng nhắc nhở.

- Ta biết, thuận tay giết thế là được.

Tiêu Sơn thanh âm trong trẻo chậm rãi vang dội.

Đi lát nữa, hai người lần nữa trở lại cửa động, trước người hai người, chính là kia vách đá vạn trượng.

Đi đến đây, Tiêu Sơn nhẹ nhàng mở ra hai tay.

Tiểu Y Tiên hờn dỗi mà nhìn hắn một cái, khuôn mặt nhỏ lại đỏ lên.

Thời gian vừa rồi trải qua khiến quan hệ của hai người đã xích lại gần không ít. Nhưng lần vừa xuống hang động nàng cảm nhận hắn không biết là vô tình hay cố ý tác động đến bộ vị mẫn cảm của nàng khiến nàng ngượng ngùng không thôi.

- Tiêu Sơn ca ca. Không được táy máy tay chân nha.

Tiểu Y Tiên như đang thị uy lộ ra lộ răng nanh nhỏ, sau đó hai tay không tự chủ ôm lấy người hắn, đầu nàng liền tựa vào ngực của hắn.

Một cỗ hương phong kéo tới, Tiêu Sơn rất là tự giác ôm lấy Tiểu Y Tiên thon dài eo thon, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy ôm lấy nàng cảm giác tựa hồ so sánh ôm lấy Huân Nhi còn muốn thoải mái hơn một phần.

( Huân Nhi: Tiêu Sơn ca ca. Ngươi nghĩ kỹ rồi hẵng nói nha.. Hừ..... nghiến răng bên trong )

- Ôm chặt vào. Ta bắt đầu đây.

Tiêu Sơn nhắc nhở một tiếng, Đấu Khí hùng hậu tuôn trào mà ra thân hình như gió, vút qua mà ra.

Mũi chân tại trên vách đá nhẹ một chút, Tiêu Sơn thân hình nhanh chóng hướng lên lao đi.

Tiêu Sơn thân hình nhanh chóng bên trên lướt, chỉ là chốc lát liền bên trên vách đá đỉnh.

Nhẹ nhàng rơi xuống đất, hai người đứng vững vàng thân hình.

- Tiêu Sơn ca ca...Còn không buông ra?

Tiểu Y Tiên nhìn thấy Tiêu Sơn vẫn ôm chặt eo nàng chi tay, mang theo một phần giận trách ánh mắt, giọng điệu dịu dàng nói ra.

- Haizz, làm sao liền nhanh như vậy đến đỉnh cơ chứ?

Tiêu Sơn lẩm bẩm một tiếng, như là có chút không thôi đem tay trái cầm ra.

Nhìn thấy hắn cái này làm cảm thấy lạ bộ dáng, Tiểu Y Tiên không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

- Tiếp theo, huynh tính làm gì?

Tiểu Y Tiên tiếng nói xoay chuyển hỏi.

- Trước tiên đi một chuyến Thanh Sơn Trấn đi, đem Lang Đầu dong binh đoàn diệt lại nói. Ta nói muốn tiêu diệt, vậy dĩ nhiên phải làm rồi.

Tiêu Sơn nhún vai một cái, nói ra.

- Còn muội thì sao? Trở về Vạn Dược Trai sao?

Tiêu Sơn nhìn về phía Tiểu Y Tiên.

- Ân.... Muội tại Vạn Dược Trai còn có chút sự tình không có làm xong. Hơn nữa, Vạn Dược Trai cũng có sẵn dược liệu, phương tiện muội có thể phối trí độc dược, vừa đạt được Thất Thải Độc Kinh nên phải cố gắng nghiên cứu một chút.

Tiểu Y Tiên đầu ngón tay lướt qua cái trán tóc dài, mỉm cười nói.

- Thật sao, vậy thì thật là tốt. Ta vừa thuận đường đưa muội đi luôn, hơn nữa tiêu diệt Lang Đầu dong binh đoàn, chúng ta thu được bảo tàng tin tức cũng không có người biết được, muội cũng hội an toàn một ít.

Tiêu Sơn cười nói.

- Cái này còn phải đa tạ công tử thay tiểu nữ tử xử lý xong đây nguy cơ đang tiềm ẩn đây này.

Tiểu Y Tiên che miệng cười khẽ, đôi mắt đẹp ôn hòa nhìn thấy Tiêu Sơn.

- Không cần cám ơn. Ha ha....

- Phải rồi. Ai bảo Y Tiên cô nương sinh như vậy mỹ lệ, ta thấy mà yêu đâu. Tại hạ cũng là vì đó ái mộ a. Vì cô nương làm chút chuyện không tính cái gì.

Tiêu Sơn cười hì hì nói.

- Tiêu Sơn ca ca, huynh cút xuống địa ngục đi. Lại cái miệng bắt đầu ba hoa.

Tiểu Y Tiên tức giận chụp Tiêu Sơn một hồi, hai người vừa đi vừa trêu chọc đến, thân hình dần dần biến mất tại sâu đậm trong rừng rậm.

. . .

Thanh Sơn Trấn.......

Lang Đầu dong binh đoàn nội viện......

- ẦM……!

Một đạo màu trắng hoả diễm bao phủ toàn bộ khu vực, bụi đất tung bay, loạn thạch tung tóe, từng cái từng cái đại hán bị trực tiếp thiêu chết, đem xung quanh phòng ốc hoá thành biển lửa.

Giữa không trung, một hắc y nhân chậm rãi hạ xuống đất.

- Ngươi. . . Ngươi rốt cuộc là người nào? Chúng ta không thù không oán, vì sao vô duyên vô cớ giết hại chúng ta Lang Đầu dong binh đoàn?

Trên mặt đất, Mục Xà gian nan vùng vẫy, trải qua phen này trọng thương, hắn đã chỉ còn lại một hơi cuối cùng.

Nhưng hắn rất không cam lòng, hắn không hiểu vì sao cái này hắc y nhân vì sao một câu nói đều không nói, đi tới Lang Đầu dong binh đoàn liền trực tiếp đánh giết.

Ngay cả chính hắn, cũng bị tên này tiện tay đánh trọng thương.

Đây thực lực khủng bố, cường đại đến khiến người trong lòng run rẩy.

- Vì sao? Cái này thì cứ hỏi con trai ngoan của ngươi Mục Lực rồi.

- Hơn nữa, kẻ giết người sẽ liên tục giết người. Mục Xà, các ngươi Lang Đầu dong binh đoàn qua nhiều năm như vậy, giết người không tính toán, làm nhiều việc ác, có này báo ứng, cũng là chuyện đương nhiên.

Tiêu Sơn vừa nói, chậm rãi giơ tay lên.

- Chờ đã!!! Lực Nhi, ngươi đem hắn làm sao rồi?

Mục Xà ánh mắt máy động, Tiêu Sơn lời nói khiến cho trong lòng của hắn nổi lên nồng nặc bất an.

Mục Lực ra ngoài đã rất lâu rồi, kết quả đến hiện tại vẫn chưa về, lẽ nào. . . ?

- Mục Lực? Hắn dĩ nhiên là cùng ngươi kết quả giống nhau. Ha ha...

Tiêu Sơn ánh mắt lãnh đạm, hai tay ấn xuống, một luồng bạch sắc hoả diễm kinh khủng cách không mà ra hướng đám người Mục Xà đánh tới.

- Không!

Kéo theo Mục Xà tuyệt vọng không cam lòng gầm thét, cái này ở Thanh Sơn Trấn làm xằng làm bậy nhiều năm Lang Đầu dong binh đoàn triệt để bị tiêu diệt.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tiêu Sơn chậm rãi đưa tay xuống.

Lang Đầu dong binh đoàn đã trừ, Tiểu Y Tiên tại đây Thanh Sơn Trấn bên trong ngược lại cũng sẽ không có nguy hiểm gì rồi.

Đúng lúc này, thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên.

- KENG..... Hệ thống nâng cấp hoàn tất.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.