Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường giả Đấu Tông xuất hiện ..... Chấn động Gia Mã Đế Quốc

Tiểu thuyết gốc · 6563 chữ

Ánh mặt trời ấm áp theo cửa sổ chiếu vào, điểm sáng căn phòng.

Tiêu Sơn tỉnh dậy từ trong giấc ngủ. Gần như cả đêm hôm qua hắn dùng để điều chế dược phối. Nếu lúc này Luyện Dược Sư Tam phẩm ở đây mà nhìn thấy cảnh tượng hắn luyện đan dược có lẽ phải trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc vì thủ thuật luyện đan quá lạ lẫm ở Đấu Khí Đại lục này. Vả lại để đánh giá thành công của Luyện Dược Sư và đẳng cấp của họ kết quả ở viên đan dược mà họ luyện chế ra vậy. Tiêu Sơn nhìn vào gần bốn mươi viên Đan dược này ánh mắt nhu hòa đi chút ít. Ít ra cũng bõ công sức hắn bỏ ra cả đêm để luyện dược. Cũng bởi vì luyện dược lên đẳng cấp của hắn tăng lên hai cấp.

Tính Danh: Tiêu Sơn

Kinh nghiệm: 36500/30 vạn

Cấp bậc : Đấu giả Ngũ tinh

Tuổi: 15

Công pháp: Huyền giai trung cấp Cửu Dương Chân Kinh, Huyền giai cao cấp Khống Hỏa Chi Thuật, Hoàng giai cao cấp Xuy Hỏa Chưởng, Hoàng giai trung cấp Hấp Chưởng

Huyết mạch : ????

Bí kỹ: Truyền âm thuật, Giám Định Thuật trung cấp

Thể lực: 800

Hồn lực: 100

Mị lực: 55

Kim tệ: 536 vạn

Đệ tử: Nhã Phi

Thần Ma: Cửu Vĩ Hồ Tô Đát Kỷ

Lướt qua bảng thông tin của hắn, Tiêu Sơn trao đổi với Hân Nghiên:

- Ta còn hai lần triệu hoán nhân vật nữa đúng không?

- Vâng..... Thiếu gia, ngươi còn hai lần nữa.

Hân Nghiên gật đầu xác nhận.

- Hệ thống..... Tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên.

- KENG.... Triệu hoán thành công. Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Điêu Thuyền.

Tính danh: Thất Tịch Tiên tử Điêu Thuyền

Kinh nghiệm: 3 vạn/ 5 tỷ

Tuổi: 34

Cấp bậc: Ngũ Tinh Đấu Tông

Công Pháp: Địa giai cao cấp Băng Phách Kim Châm , Địa giai cao cấp Nữ Hoàng Thêu Hoa, Thiên giai sơ cấp Vạn Hoa Đua Nở.

Năng lực đặc biệt: Khi đạt vào trạng thái thêu hoa, khung cửi sẽ xuất hiện, toàn bộ khu vực trong phạm vi chỉ định sẽ sinh ra hiệu ứng hóa băng vĩnh cửu.

Pháp bảo: Địa giai trung phẩm Băng Tiên Trượng

Độ hảo cảm: 65%

- KENG. Triệu hoán thành công. Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Hằng Nga.

- Mau mở thông tin của nàng ta.

Tiêu Sơn bắt đầu gấp.

Tính danh: Hằng Nga ( Thường Nga)

Kinh nghiệm: 34 vạn/2 tỷ

Tuổi: 35

Cấp bậc : Nhị Tinh Đấu Tông

Công Pháp: Thiên giai trung cấp Lăng Ba Thiên Thủ, Thiên giai trung cấp Tế Nguyệt

Pháp bảo: Thiên giai trung phẩm Hỗn Nguyên Lăng, Địa giai hạ phẩm Minh Luân Quang

Sủng vật: Thần thú Thỏ Ngọc

Độ hảo cảm: 75%

Nhìn vào thông tin của hai người mà lòng Tiêu Sơn hoảng sợ. Tê....... Thật kinh khủng.. Nhị tinh Đấu Tông...... Hằng Nga này thật lợi hại. Ngũ tinh Đấu Tông.. Điêu Thuyền còn khủng bố hơn so với Hằng Nga.

- Đương nhiên rồi thiếu gia. Các nàng đến ở các vị diện khác nhau nên năng lực cũng sẽ khác nhau, kể cả đấu khí cũng sẽ vậy. Thiếu gia yên tâm. Trong ngày hôm nay các nàng sẽ xuất hiện ở đây thôi.

Hân Nghiên nhìn vẻ kinh hoảng của hắn liền lên tiếng nhắc nhở. Tiêu Sơn nhanh chóng trở lại hiện thực. Thực sự phải nghiêm túc tu luyện hơn nữa mới được. Đúng lúc này bên ngoài truyền ra tiếng của nha hoàn:

- Tiêu Sơn thiếu gia..... Thiếu gia có ở đó không?

- Ai đó? Vào đi..

Tiếng Tiêu Sơn vừa dứt thì bên ngoài xuất hiện một thân ảnh. Một nha hoàn mở cửa bước vào. Tiêu Sơn lập tức dò xét thân phận nàng:

Tính danh : Uyển Sương Sương

Tuổi: 17

Cấp bậc: Đấu khí Ngũ đoạn

Công pháp: Không có

Pháp bảo: Không có

Tình trạng quan hệ: Là nha hoàn mới Tiêu Phương Anh sắp đặt cho Tiêu Sơn.

Độ hảo cảm: 100%

- Có chuyện gì vậy?

Tiêu Sơn nhìn thấy nàng liền hỏi.

- Thiếu gia. Tộc Trưởng muốn gặp ngươi.

Nha hoàn tròn mắt nhìn hắn nói. Không biết Thiếu gia nhà mình làm gì mà đến giờ vẫn trên giường?

- Tiêu Chiến thúc thúc muốn gặp ta? Hắn đang ở đâu?

Tiêu Sơn đứng dậy theo bản năng hỏi nàng.

- Tộc Trưởng cùng các vị trưởng lão đang ở đại sảnh chờ thiếu gia. Thiếu gia mau đến đó đi. Ah.......

Nha hoàn vừa nhìn thấy hắn để trần liền hét toáng lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng như trái gấc.

- Được rồi. Ta đã biết. Ngươi lui xuống đi.

Tiêu Sơn thấy vậy bảo nàng lui xuống.

- Vâng. Thưa Thiếu gia.

Tiêu Sơn thấy nàng vẫn nhắm mắt, khuôn mặt đỏ bừng đứng yên tại chỗ liền nghi vấn:

- Sao nàng còn chưa đi?

-Thiếu gia ngài còn chưa có mặc y phục. Ta ở đây giúp người mặc y phục rồi mới lui xuống được.

Nàng liền giúp hắn mặc xong y phục rồi cũng rời đi. Tiêu Sơn thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu. Nha hoàn này cũng thật bạo dạn. Chẳng may buổi sáng hắn nổi thú tính lên thì có trời mới cứu được. Cũng may Tiêu Sơn định lực tốt nên cũng không có làm điều gì sai trái.

Tiêu Gia đại sảnh......

Lúc này trên tay Tiêu Chiến đang cầm một phong thư. Hắn đang trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi hướng sang bốn vị trưởng lão :

- Các vị Trưởng lão. Ý của các vị thế nào?

- Tộc Trưởng, Ngàn vạn lần không thể cho nàng đi được. Đến Trung Châu chỉ vì một lá thư chưa thể xác thực là thật hay giả thì quá nguy hiểm.

Đại Trưởng Lão lên tiếng.

- Đúng vậy Tộc Trưởng..... Không thể để nàng đi mạo hiểm như vậy được. Hiện tại Hà Nhi và Huân Nhi là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, nếu để xảy ra vấn đề gì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới toàn thể Tiêu gia chúng ta. Tộc trưởng ngươi nên suy nghĩ toàn cục.

Nhị Trưởng Lão trầm ngâm một hồi cũng lên tiếng. Mặc dù hắn rất ích kỷ, cũng không thích Tiêu Hà các nàng, nhưng hiện nay Tiêu tộc đang gặp khó khăn giữa tam phương thế lực nên rất cần những nhân tài tuổi trẻ như nàng.

- Tộc Trưởng. Theo ta thấy nên gọi Tiêu Hà đến để xem ý tứ của nàng. Nếu nàng không muốn đi thì không nói làm gì, còn nếu quyết tâm đi đến Trung Châu, ta sẽ hộ tống nàng đến đó để trở về Dương gia.

Lúc này Tiêu Phương Anh mới lên tiếng.

- Được rồi. Người đâu?

Tiêu Chiến lúc này lên tiếng.

- Có thuộc hạ.

Lúc này một tên người hầu của Tiêu Tộc liền bước ra.

- Truyền lệnh của ta gọi Tiêu Hà đến đại sảnh. Còn nữa, gọi cả Tiêu Sơn nữa. Mau lên đi.

Tiêu Chiến phân phó.

- Rõ....

Dứt lời tên người hầu nhanh chóng rời khỏi đại sảnh.

- Khỏi cần gọi. Ta đã tới..

Đúng lúc này, ngoài cửa liền vang lên một âm thanh non nớt của một thiếu niên. Tiêu Sơn vừa bước tới cửa liền nghe Tiêu Chiến cho người gọi mình liền tiến bước vào luôn. Khi hắn tiến tới đại sảnh liền quan sát một vòng sau đó bắt đầu hành lễ với mọi người.

Ô Thản Thành.......

Tiêu gia.....

Một thân ảnh thiếu phụ vừa xuất hiện. Da không phấn vẫn trắng, môi không son vẫn hồng, thân hình uyển chuyển, dáng đi thanh cao, mái tóc màu hồng dài rủ xuống hai vai, trên mái tóc nàng kẹp một chiếc nơ thật đẹp, đôi mắt đen láy to tròn như ngọc thạch, mày liễu hơi cau có vẻ buồn man mát.

Nàng mang theo một khung thêu vải như tô điểm cho vẻ đẹp của nàng càng thêm hoàn mỹ… Nàng chính là Điêu Thuyền. Nhìn trên biển hiệu xuất hiện hai chữ: "Tiêu Gia" ánh mắt lấp lóe, không biết suy nghĩ gì. Trong khi nàng đang chuẩn bị tiến vào chợt nàng nhìn về phía xa, nơi ngoại thành Gia Mã Đế Quốc liền nhíu mày. Sau đó thân ảnh nàng biến mất không một chút dấu vết.

Ngoại thành Gia Mã Đế Quốc.......

Một thân ảnh thiếu nữ vừa xuất hiện. Nàng mang trên mình một bộ quần áo trắng, phía sau lơ lửng một dải lụa màu trắng trên tay ôm một con thỏ ngọc màu trắng, kết hợp với khuôn mặt thiên sứ giáng trần của nàng khiến nàng trở nên thật đẹp. Nàng đang lăng không tiến về trong thành.

Chợt thân ảnh nàng khựng lại vài giây, rồi quay đầu nhìn về hướng nội thành. Từ hướng Ô Thản Thành xuất hiện khí tức của cường giả đang tiến về phía nàng. Trên khóe môi nàng chợt mỉm cười. Đã lâu rồi nàng chưa có một trận chiến nào cả.

Nàng nhìn thấy thân ảnh vừa xuất hiện liền cảm thấy có chút không đúng. Nhìn thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần trước mặt trong lòng nàng dấy lên một sự nguy hiểm. Trong khi Hằng Nga đang đánh giá Điêu Thuyền thì nàng cũng đang đánh giá Hằng Nga. Bất chợt, thân ảnh Điêu Thuyền biến mất. Nàng xuất hiện ngay phía sau Hằng Nga. Cảm thấy sự nguy hiểm đến tính mạng, nàng liền cấp tốc huy động đấu khí tấn công về phía Điêu Thuyền.

- Tế Nguyệt........ Mượn trăng.......

Hai tay nàng kết ấn, trên bầu trời bắt đầu tối lại. Chính giữa khu vực nàng và Điêu Thuyền liền xuất hiện một mặt trăng nhỏ.

- Tế Nguyệt....... Phản Chiếu.....

Một luồng ánh sáng từ tay nàng chiếu thẳng về hướng của Điêu Thuyền. Điêu Thuyền nhanh chóng lùi lại giữ khoảng cách với Hằng Nga. Nàng nhìn động tác của Hằng Nga ánh mắt dần trở nên nghiêm túc. Khung thêu vải lóe lên trong tay, nàng nhanh chóng dùng kim thêu một đường duy nhất, khung thêu liền biến hóa thành một quyền trượng dài gần một trượng. Hai mắt nàng chớp động ánh sáng, Đấu khí điên cuồng vận chuyển. Nàng liền nâng lên quyền trượng:

- Nữ Hoàng Thêu Hoa.

Ngay sau đó, không khí xung quanh vị trí nàng đang đứng liền ngưng đọng thành những chiếc kim thêu được hình thành từ băng giá, hướng về phía Hằng Nga lao tới. Thấy kim băng đang lao với tốc độ kinh khủng về phía mình, nội tâm Hằng Nga không hề lo lắng. Hai tay nàng liên tục kết ấn:

- Tế Nguyệt....... Trăng Thuẫn......

Theo chưởng ấn của Hằng Nga, một luồng sáng nhàn nhạt mang theo kim quang vừa hình thành xung quanh nàng thì kim băng liên tiếp lao đến… Luồng ánh sáng bao bọc Hằng Nga va chạm với hàng trăm chiếc kim băng liền phát sinh một vụ nổ kinh hoàng.

- ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Âm thanh ma sát chói tai khiến vô số người khó chịu. Dư chấn của vụ nổ đã khiến cho tất cả các cường giả từ Đấu Vương trở lên của Gia Mã Đế Quốc cảm nhận được. Ngay sau đó tất cả các thân ảnh trong và ngoài Gia Mã đều tập trung về phía xảy ra vụ nổ để xem náo nhiệt.

Lúc này, luồng ánh sáng đang có dấu hiệu rạn nứt. Hăng Nga thầm hô không ổn. Nàng nhanh chóng biến mất.

- Răng rắc..... ẦM......

Luồng ánh sáng bị phá vỡ, tan biến vào hư không. Hàng vạn kim băng đang bá đạo tiến về phía trước. Dường như không có thứ gì có thể cản trở bước tiến của nó.

Ánh mắt Điêu Thuyền lấp lóe…

Đại sảnh Tiêu Gia.....

- Haha.... Sơn Nhi. Ngươi đến thật đúng lúc. Ta và các vị Trưởng lão đang bàn một chút chuyện quan trọng đây?

Tiêu Chiến thấy Tiêu Sơn vừa bước vào liền mỉm cười chào đón.

- Tiêu Chiến thúc thúc... Thúc thúc gọi ta đến đây có chuyện gì vậy?

Tiêu Phương Anh thấy vậy liền lên tiếng giải thích một lượt cho Tiêu Sơn biết.

- Tứ Trưởng lão. Ta hiểu rồi. Vậy ý của mọi người như thế nào?

Tiêu Sơn nhìn các vị trưởng lão như có điều suy nghĩ.

Tiêu Chiến nhìn hắn hỏi:

- Mọi người đều muốn Tiêu Hà ở lại vì đường đến Trung Châu rất xa mà cũng khá nguy hiểm. Ta rất lo lắng cho an nguy của nàng.

- Thúc thúc...... Ý của thúc thúc và mọi người ta rất hiểu. Nhưng theo ta thì nên để nàng đi.

Tiêu Sơn không nhanh không chậm đáp. Vừa hay có âm thanh phát ra từ Đại trưởng lão và Nhị Trưởng lão:

- Không được.

Hai người nói xong liền cảm thấy có chút thất thố. Nhị trưởng lão vội chữa cháy:

- Tiêu Sơn. Ngươi không thể để nàng cứ thế đi như vậy được. Qúa nguy hiểm. Ngươi không biết quá khứ của nàng sao? Ngươi định để nó xảy ra lần nữa à?

- Hừ..... Nhị Trưởng lão.... Ngươi đang đi lạc chủ đề rồi đấy...

Tiêu Chiến hừ lạnh..... Hắn quay qua Tiêu Sơn hỏi:

- Tiêu Sơn, Tại sao ngươi lại muốn nàng đến Trung Châu?

Tiêu Sơn mỉm cười nói:

- Có hai lý do ta muốn đưa ra :

Thứ nhất, đó là gia tộc của nàng.

Thứ hai, quá trình nàng về đó, ta có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối cho nàng đến khi nàng trở lại Tiêu gia.

Hai lý do này có đủ để cho nàng đi chứ hả Nhị vị Trưởng lão?

Đúng lúc này thanh âm hệ thống chợt xuất hiện:

- KENG... Phát động chi nhánh nhiệm vụ. Chi tiết xem thông báo.

- Mở ra.

- Chi tiết nhiệm vụ: Thuyết phục Tiêu Hà.

Tiêu Hà đang trong giai đoạn lưỡng lự về việc đi đến Trung Châu, Ký chủ cần thuyết phục nàng để nàng trở về Trung Châu theo kế hoạch.

Hoàn thành nhiệm vụ:

Một thẻ triệu hoán nhân vật chỉ định.

Trữ vật giới chỉ Trung cấp.

Thất bại: Bị Tiêu Hà ghét bỏ. Độ hảo cảm giảm xuống 0%

- Tiêu Sơn. Ngươi đừng có ăn nói hàm hồ. Ngươi lấy lý do gì để khẳng định nàng có thể an toàn trở về Tiêu tộc?

Lúc này Nhị Trưởng lão lên tiếng. Hắn muốn làm khó đối với Tiêu Sơn.

- ẦM.......... ẦM .......

Đang suy nghĩ về nhiệm vụ và lời nói của Đại trưởng lão thì trên bầu trời bỗng dưng xuất hiện một vụ nổ làm rung chuyển cả Gia Mã Đế Quốc. Toàn bộ tộc nhân Tiêu gia ánh mắt hướng về ngoại thành Gia Mã Đế Quốc.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Đây là khí tức của cường giả đang đại chiến...

Tiêu Chiến liền nhìn các trưởng lão trầm giọng nói.

- Bọn ta cũng không biết. Có lẽ chúng ta nên đi xem thử.

Các Trưởng lão một mặt mờ mịt đáp. Tiêu Phương Anh nghi hoặc. Sau đó nàng liền nhìn qua Tiêu Sơn liền có linh cảm đến một điều gì đó. Lắc đầu dẹp bỏ mọi chuyện, nàng nhìn Tiêu Chiến gật đầu.

Ngay sau đó thân ảnh Tiêu Chiến cùng tứ đại trưởng lão nhanh chóng biến mất khỏi đại sảnh. Tiêu Sơn mặc kệ mấy người họ. Hắn nhìn về phía ngoại thành trong lòng lo lắng:

- Không ổn rồi. Hai tiểu ni tử này xuất hiện rồi sao? Các nàng chẳng lẽ muốn náo động cả Gia Mã Đế Quốc sao?

Trước cửa đại sảnh, Đát Kỷ đột nhiên xuất hiện. Nàng thấy Tiêu Sơn vẫn bình an vô sự liền thở một hơi. Thấy hắn có ý định đi đến xem náo nhiệt trong lòng liền lo lắng nói với hắn:

- Chủ nhân..... Ngươi phải hết sức cẩn thận. Đây là cuộc chiến của hai cường giả Đấu Tông. Chủ nhân nên ở lại Tiêu Tộc để tránh bị thương.

Tiêu Sơn nghe Đát Kỷ lo lắng cho mình liền trong lòng cảm thấy ấm áp, liền vui vẻ nói với nàng:

- Nàng yên tâm đi. Bọn họ chắc chắn sẽ không hại đến chúng ta đâu.

- Tại sao vậy?

Đát Kỷ nghi hoặc.

- Bây giờ nàng có thể đưa ta đến chỗ của bọn họ được không? Mọi chuyện ta sẽ giải thích cụ thể với nàng sau.

Mặc dù Đát Kỷ trong lòng ngờ vực nhưng nếu Tiêu Sơn đã nói như vậy nàng liền lựa chọn tin tưởng hắn. Nàng liền tiến đến ôm lấy Tiêu Sơn nói:

- Bám chắc vào. Ta đưa Chủ nhân đến đó.

Tiêu Sơn giật mình khi chứng kiến cảnh nàng ôm lấy hắn. Đây là lần đầu tiên nàng chủ động làm việc này từ khi hắn triệu hồi nàng đến đây.Khuôn mặt hắn tràn đầy xúc cảm. Nghĩ đến cảnh tượng gì đó khôn mặt hắn bất giác đỏ lên. Âm thầm khục hai tiếng, hắn nhìn nàng nói:

- Được rồi. Ta đã chuẩn bị xong.

Đát Kỷ cũng cảm thấy tư thế này có chút ngượng, nhưng dù sao hắn cũng là chủ nhân của mình nên nàng cũng không quản nhiều.

- ẦM....... Đấu khí hóa cánh. Thân ảnh hai người biến mất khỏi đại sảnh.

Ngoại thành Gia Mã Đế Quốc.....

Gia Hình Thiên vừa xuất hiện gần nơi xảy ra vụ nổ. Đứng trên một tòa thành cao nơi có thể quan sát được mọi biến động xảy ra. Gia Hình Thiên nhìn phía xa trong lòng thầm nghĩ:

"Từ khi nào thì Gia Mã đế quốc lại xuất hiện loại cường giả loại này. Đây chẳng phải là khí tức của cường giả đấu Tông sao?"

Cùng lúc đó Cổ Hà, Vân Vận, Pháp Mã cùng mấy vị Đấu Hoàng cường giả cũng vừa tới nơi.

- Không hổ danh là lão tổ của hoàng tộc. Nhìn ngài càng ngày càng có khí chất đấy.

Cổ Hà nhìn thấy Gia Hình Thiên đã có mặt ở đó rồi liền nói.

- Haha. Cảm ơn Đan Vương Cổ Hà quá khen. Đan Vương cùng Vân Vận tông chủ trông thật xứng đôi.

Gia Hình Thiên thấy Cổ Hà cùng Vân Vận vừa đến liền vuốt râu tán dương.

- Gia lão. Người thật biết đùa.

Vân Vận biết rằng Gia Hình Thiên chỉ đang tán thưởng mình nên chỉ mỉm cười có lệ, cũng không suy nghĩ nhiều. Lúc này, toàn trường đang tập trung vào nơi xảy ra vụ nổ vừa rồi. Cổ Hà để ý thấy khu vực trung tâm vụ nổ xuất hiện khí tức của cường giả, nhưng do hắn mới chỉ là Đấu Vương nên cũng chưa xác định được khí tức của cường giả nào, liền quay sang hỏi Gia Hình Thiên:

- Gia lão. Không biết Gia lão có biết cường giả đang chiến đấu ở đằng kia là ai không? Nhìn khí tức của họ thật cường đại. Có lẽ đã đạt đến cảnh giới Đấu Tông trong truyền thuyết sao?

- Đúng vậy. Ta cảm giác khí tức này của hai người đều là cường giả Đấu Tông, trong đó có một người là Nhị tinh Đấu Tông, một người khả năng là Ngũ tinh Đấu Tông. Không biết từ khi nào Gia Mã Đế Quốc lại xuất hiện hai cường giả như vậy?

Gia Hình Thiên nhìn về phía hai cường giả đang giao tranh ngưng trọng nói ra. Chợt hắn nhìn về một hướng liền thấy một thân ảnh nữ tử cũng đang quan chiến phía xa ánh mắt liền lóe lên nghi hoặc:

- Xà nhân tộc? Mỹ Đỗ Toa nữ Vương? Nàng tới nơi này làm gì?

Rất nhanh sau đó, mọi ánh mắt đều tập trung vào cuộc chiến.

Phía trên bầu trời, cuộc chiến vẫn đang diễn ra. Hằng Nga mượn lực lượng ánh trăng để tiếp thêm sức mạnh của mình biến ra một màn chắn quang mang cường đại. Hàng vạn kim băng lao vào màn chắn.

ẦM.... ẦM.....

Màng chắn của Hằng Nga đang có dấu hiệu rạn nứt.....

Răng rắc......

Hằng Nga thấy vậy liền nhanh chóng thuấn di, tránh thoát được băng châm của Điêu Thuyền. Mặc dù nàng đủ khả năng vượt cấp chiến đấu tới hai tiểu cảnh giới, nhưng đối mặt với cường giả Ngũ tinh Đấu Tông như vậy có chút quá sức. Nhưng cũng không vì thế mà khiến nàng phải rút lui. Nàng cắn răng phóng ra hàng ngàn lưỡi đao đấu khí hình bán nguyệt hướng tới vị trí của Điêu Thuyền.

Điêu Thuyền nhìn thấy cảnh này chỉ mỉm cười nhẹ. Tay phải nâng lên quyền trượng tạo thành một vòng bảo vệ bằng băng tinh khiết vừa đúng lúc hàng ngàn lưỡi đao này lao đến va đập vào màng chắn này. Hàng trăm vụ nổ nhỏ liên tiếp diễn ra nhưng vòng bảo vệ này vẫn nguyên vẹn, không hề hao tổn. Hằng Nga nhìn thấy cảnh tượng này liền nhíu mày.

Lúc này, Điêu Thuyền phát giác Hằng Nga có chút biểu hiện khác thường liền phản công trong chớp nhoáng. Hai tay nâng lên quyền trượng, không khí xung quanh bắt đầu ngưng đọng lại tạo thành một thanh hàn thương khổng lồ bắn về phía Hằng Nga. Cảm nhận được luồng sức mạnh khủng khiếp trên mũi thương khổng lồ kia đang lao với tốc độ cực nhanh về phía mình, bản năng nàng mách bảo sức mạnh kia đủ để giết chết bản thân mình. Hằng Nga biết mình không phải đối thủ của nàng.

Nghĩ đến cảnh tượng nàng đích thân đi tìm tình kiếp của mình mà đến đây, không ngờ lại gặp một nữ nhân mạnh đến như vậy. Tâm trạng nàng hiện tại đang rất sợ. Nàng sợ rằng khi nàng còn chưa kịp gặp hắn thì đã phải bỏ mạng ở đây. Do vậy nên nàng liền sử dụng đến con át chủ bài của mình. Nàng biết dù mình có dùng đến nó cũng chưa chắc có thể đón đỡ được đòn tấn công của Điêu Thuyền. Hai tay nàng kết ấn, mặt trăng trên trời liền lao về phía hàn thương. Hai luồng sức mạnh bắt đầu lao vào nhau. Một bên là hàn thương khổng lồ với tốc độ bay cực mạnh trên không trung bên còn lại là một mặt trăng khổng lồ với kết tinh từ tất cả sức mạnh còn lại của Hằng Nga đang lao xuống. Khi hai luồng sức mạnh đang chuẩn bị va vào nhau thì bỗng có thanh âm ở phía xa truyền âm đến bên tai họ:

- Tất cả dừng tay....

Hai nàng âm thầm giật mình. Điêu Thuyền nhanh chóng thu lại phân nửa lực lượng Đấu Khí của nàng. Khi thanh âm của Tiêu Sơn vừa truyền đến tai các nàng thì cũng là lúc hai luồng sức mạnh va thẳng vào nhau.

- Oanh! .......

Hai luồng sức mạnh va thẳng vào nhau gây ra một vụ rung chuyển cả Gia Mã Đế Quốc. Toàn bộ Gia Mã Đế Quốc phảng phất như thiên băng địa liệt, liền ngay cả mặt đất cũng sinh ra từng đầu kẽ hở thật lớn, thuận theo hạp đạo liên miên mấy ngàn thước, mơ hồ có thể nhìn tới dung nham dưới lòng đất.

Dư âm của vụ va chạm khiến những người ở gần vụ nổ có lực lượng yếu hơn bị ảnh hưởng không hề nhỏ. Làn sóng va chạm khiến đám người có tu vi thấp ngã lăn ra đất, cả đám đầu óc quay cuồng, thất khiếu chảy máu… Ở phía Tiêu Sơn do gần khu vực chiến đấu nên bị dư chấn nặng nề nhất. Phát hiện ra thanh âm quen thuộc. Cả hai nàng không hẹn mà dừng chiến đấu. Nhìn khung cảnh xung quanh bị tàn phá nặng nề thì hai nàng trong lòng có chút hổ thẹn. Sau đó cả hai cùng hướng về phía thân ảnh vừa phát ra âm thanh rồi hư không tiêu thất tại vị trí đó.

Toàn trường lặng ngắt như tờ. Hầu hết mọi người đều đã rút lui sau vụ nổ kinh thiên động địa như vậy. Đương nhiên, vẫn còn một vài thân ảnh đang hiện hữu ở đó, ánh mắt họ như dại đi khi thấy cảnh tượng khủng khiếp như vậy. Nhóm người đó chính là Gia Hình Thiên, Pháp Mã, Vân Vận, Cổ Hà.

Họ cảm thấy sự nguy hiểm từ hai cường giả này nên cũng nhanh chóng rút lui. Trước khi rời đi, Vân Vận nhìn về nơi thanh âm vừa rồi phát ra khiến cho trận chiến của hai cường giả phải ngừng lại. Bất chợt nàng nhìn thấy tại vị trí hai thân ảnh cường giả Đấu Tông này đang đứng xuất hiện hai thân ảnh khác đang đứng cùng họ, trong đó có một nam thiếu niên và tam nữ, nàng liền nhíu mày. Bất quá nàng biết điều gì nên và không nên, do vậy nàng lựa chọn rời đi cùng Cổ Hà.

Vân Lam Tông....

Hậu viện.....

Một thân ảnh nam tử đang tu luyện đột nhiên mở mắt nhìn về ngoại thành Tiêu gia. Hắn cảm nhận thấy hai luồng uy áp vô cùng kinh khủng, có thể giết mình đã xuất hiện ở Gia Mã đế quốc. Nhìn lại thời gian qua cố gắng đột phá nhưng lần nào cũng thất bại nên hiện tại hắn rất nản lòng. Đúng lúc này, một tên hắc y nhân xuất hiện ở bên cạnh nam tử. Hắn có lẽ biết đến sự tồn tại của hắc y nhân nên khi hắn vừa xuất hiện liền lên tiếng:

- Đại nhân có điều gì chỉ thị hay sao?

Hắc y nhân nhìn trung niên nam tử lắc đầu:

- Không có. Thiếu gia đã có lệnh cho ta mang Phá Tôn Đan này cho ngươi để ngươi tu luyện đến Đấu Tôn. Phá Tôn Đan này là tuyệt phẩm Đan Dược Thất phẩm, công dụng giúp cho Cửu Tinh Đấu Tông trăm phần trăm tiến vào cảnh giới Đấu Tôn. Đừng để thiếu gia ngươi thất vọng.

- Xin ngài về chuyển lời với thiếu gia, ta cảm ơn người đã giúp đỡ ta và Vân Lam Tông. Ta chắc chắn không để người thất vọng đâu.

Hắc Y nhân thấy vậy liền rời đi. Khi hắn đi ngang qua trung niên hắc y nhân liền dừng lại một chút, ngoảnh mặt lại nói với hắn:

- Nghe nói Tiêu Gia có một người tên Tiêu Huân Nhi? Chú ý đến nàng cho ta.

Nói rồi thân ảnh hắn lóe sáng lên rồi biến mất. Sắc mặt trung niên nam tử bắt đầu trầm xuống. Hắn nhìn về phương xa, trong lòng thầm nghĩ rằng không biết con đường mình đã chọn khi trước là đúng hay sai.....

Ngoại thành Gia Mã Đế Quốc.......

Trước khi vụ nổ xảy ra..........

Cách ngoại thành cũng không xa, ai cũng có thể thấy được hai thân ảnh một nam một nữ. Nữ thì phía sau lưng có xuất hiện Đấu khí hóa cánh màu trắng, hai tay nàng đang ôm lấy một thanh niên phi hành trên không trung. Đát Kỷ ôm Tiêu Sơn phi hành lên không trung. Đát Kỷ lo lắng Tiêu Sơn sẽ bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến này liền nói:

- Chủ nhân. Nơi này quá nguy hiểm hay là chúng ta trở về thôi.

- Nàng yên tâm. Mọi chuyện ta tự khắc an bài.

Nghe thanh âm của hắn trong lòng nàng cũng bớt đi lo lắng phần nào. Thế nhưng khung cảnh có chút kì dị, nàng đang ôm hắn, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ tới mang tai, nhưng nàng tâm cảnh rất mạnh nên rất nhanh trở lại bình thường. Khi nhìn thấy hắn vẫn ra vẻ chính khí như vậy càng khiến nàng tò mò hơn về hắn.

Tiêu Sơn nhìn về phía cuộc chiến đang đến hồi cao trào liền thét lớn:

- Tất cả ngừng tay.

Nhưng tiếc thanh âm của hắn không thể lấn át được thanh âm của vụ nổ. Đát Kỷ nhanh chóng huy động đấu khí hóa thành một vòng bảo vệ cho Tiêu Sơn, để làm giảm mức độ ảnh hưởng của vụ nổ. Mặc dù có Đát Kỷ hỗ trợ nhưng Tiêu Sơn vẫn bị dư chấn của vụ nổ khiến cho lục phủ ngũ tạng bị chấn động, liền phun ra một ngụm máu, hắn bị văng như một miếng rẻ rách bay về phương xa.

Đát Kỷ thì bị nhẹ hơn, nàng chỉ bị lùi trăm thước liền ổn định lại thân hình. Nhìn quanh không thấy hình bóng của Tiêu Sơn, nàng điên cuồng tìm kiếm thân ảnh hắn, trong lòng nàng liền dâng lên một cỗ hối hận vì đã đưa hắn đến gần phạm vi chiến đấu dẫn tới ảnh hưởng của cuộc chiến.

- Khụ Khụ..... Ta ở đây.....

Thân ảnh Tiêu Sơn chật vật đứng dậy.

- Phụt......

Hắn lại tiếp tục phun ra một ngụm máu nữa. Nhanh chóng lấy ra đan dược chữa thương nhét vào miệng, Cửu Dương chân kinh điên cuồng vận chuyển. Sau một khắc Tiêu Sơn đã ổn định lại thương thế. Đát Kỷ vừa thấy thân ảnh của hắn liền phi xuống tới chỗ hắn:

- Chủ nhân. Ngươi có sao không?

- Không sao..... Ta ổn mà....

Tiêu Sơn trong lòng cảm thấy rất ấm áp liền trấn định nàng. Đát Kỷ mải lo lắng cho hắn nên quên mất còn hai cường giả Đấu Tông đang ở gần đó. Chỉ trong giây lát, hai thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng và Tiêu Sơn. Đát Kỷ thấy cùng lúc xuất hiện hai cường giả liền cảnh giác cao độ. Nàng hóa thân thành Cửu Vĩ Hồ đứng chắn ở phía trước Tiêu Sơn. Nàng nhìn hai người họ cảnh giác nói:

- Các ngươi là ai?

Điêu Thuyền nhìn nàng liền nhíu mày:

- Một Yêu thú Ngũ giai cũng dám lên mặt với bổn Tông?

- Đủ rồi. Các nàng náo như vậy chưa đủ à? Đát Kỷ, trở về đi.

Tiêu Sơn tức giận mắng. Nào có cái lý là cường giả mình triệu hoán đến lại muốn nháo sự?

- Chủ nhân...

Đát Kỷ nghi hoặc.

- Ta kêu nàng trở về phía sau, không nghe thấy sao?

Thấy Tiêu Sơn tức giận như vậy, Đát Kỷ chỉ biết ủy khuất biến trở lại hình người rồi lui về phía sau hắn. Hằng Nga và Điêu Thuyền lúc này mới nhìn thấy Tiêu Sơn liền hành lễ:

- Tướng công.

- Chủ công.

Tiêu Sơn thấy hai nàng đã nhận ra mình liền âm thầm thở ra một hơi. Nếu hai nàng mà không nhận ra có lẽ hắn phải bỏ mạng ở đây mất. Nhìn hai vị tuyệt sắc gia nhân đang đứng trước mặt mình Tiêu Sơn âm thầm đánh giá hai nàng, đương nhiên hai nàng cũng đang đánh giá hắn. Hắn cứ như vậy nhìn hai nàng không chớp mắt khiến hai nàng cảm thấy ngượng liền quay mặt đi chỗ khác. Tiêu Sơn thấy hành động của mình hơi thất thố liền đánh trống lảng:

- Khụ khụ.... Được rồi. Hôm nay hai nàng náo sự như vậy là đủ rồi. Cùng ta trở về thôi.

Nói rồi hắn cất bước đi thẳng. Đi được khoảng hai trượng liền ngoảnh mặt về phía các nàng nói:

- Để tránh phát sinh sự cố không đáng có. Hai nàng nhanh chóng thay quần áo nha hoàn Tiêu phủ đi. Đát Kỷ... Nàng lấy quần áo cho bọn họ thay đi.

- Vâng. Chủ nhân.

Nàng gật đầu rồi trừng mắt nhìn hai nàng sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy cho hai người họ hai bộ quần áo nha hoàn. Hai người nhận lấy quần áo rồi biến mất. Sau một nén hương liền quay trở lại. Tiêu Sơn nhìn hai nàng có chút mê mẩn, nhưng rất nhanh chóng trở lại trạng thái lạnh lùng vốn có của mình. Hắn dẫn hai nàng trở về Tiêu gia. Đát Kỷ cũng muốn về cùng hắn vì lo lắng hai người kia sẽ làm hại hắn. Tiêu Sơn biết vậy nên hắn lại phải tốn một phen miệng lưỡi để ở lại Đặc Thước Nhĩ cho nàng tiếp tục hỗ trợ cho Nhã Phi tu luyện.

Nhìn bóng dáng nàng không nỡ đi, Tiêu Sơn liền nghiêm mặt lại dọa nàng lấy gia pháp ra để trừng phạt nàng nhưng nàng không hiểu nên hắn phải nói nhỏ cho nàng biết. Nghe xong nàng đỏ mặt tới mang tai sau đó ngoảnh mặt lại trừng mắt nhìn hai cô nàng kia rồi biến mất. Tiêu Sơn thấy vậy thầm thở ra một hơi. Hắn tiếp tục cùng hai nàng trở về Tiêu gia. Ban đầu hai nàng muốn lăng không để đưa hắn về nhưng hắn từ chối. Lần này hắn không muốn phi hành nữa mà thuê một cỗ xe ngựa ở gần đó để trở về.

Ngay sau khi Tiêu Sơn cùng hai "thị nữ" rời đi thì Gia Hình Thiên cùng đám người cũng xuất hiện ở vị trí mà Tiêu Sơn cùng hai nàng vừa rồi chiến đấu. Nhìn vào cảnh tượng hoang tàn trước mắt, Gia Hình Thiên chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Vân Vận thấy vậy liền tiến đến chỗ Gia Hình Thiên có chút ngoài ý muốn nói ra:

- Gia Lão, ngài đang lo lắng về chuyện hai cường giả Đấu Tông kia sao?

Gia Hình Thiên nhìn nàng trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Đúng vậy. Gia Mã Đế Quốc không biết từ khi nào lại xuất hiện hai cường giả như vậy, không biết là phúc hay là họa đây???

Vân Vận nghe xong liền rơi vào trầm tư. Phía xa xa, một thân ảnh thần bí nhân cũng chứng kiến tất cả, hắn quan sát một chút những Đấu Hoàng cường giả sau đó quỷ dị biến mất không chút dấu vết.

Tiêu Tộc...... Tiêu Gia.....

Lúc này Tiêu Chiến cùng các vị Trưởng lão đã trở về đại sảnh. Tiêu Chiến nhìn bốn vị Trưởng lão ánh mắt rất lo lắng:

- Các vị Trưởng Lão, sự việc vừa rồi các vị cũng đã thấy rồi, các vị có suy nghĩ gì?

Tiêu Phương Anh suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Chiến ca. Theo muội quan sát thì cuộc chiến vừa rồi của hai cường giả ít nhất phải Đấu Tông trở lên. Nhìn từ việc hai người đó lăng không trên trời, kết hợp với phong cách chiến đấu của họ ta khẳng định có một vị sơ giai Đấu Tông, còn vị còn lại có lẽ là Trung giai Đấu Tông.

- Còn các vị?

Ánh mắt Tiêu Chiến nhìn Tam vị Trưởng Lão còn lại nhưng chỉ thấy họ hiển nhiên cúi mặt xuống im lặng. Đương nhiên là bọn họ không thu thập được thông tin gì hữu dụng cả.

- Theo muội thì hiện tại chúng ta nên làm gì đây?

Tiêu Chiến nhìn nàng nói. Tiêu Phương Anh nhìn hắn liền thở dài nói:

- Theo ta thấy thì có hai nội dung ngươi phải quyết định. Thứ nhất, chuyện của Tiêu Hà nên để nàng tự quyết định. Thứ hai, cường giả Đấu Tông xuất hiện, có thể là điềm báo xấu. Chúng ta nên cẩn trọng trong thời gian tới.

- Được rồi. Hội nghị hôm nay đến đây thôi. Mọi người giải tán đi. Phương Anh muội ở lại, ta có chút chuyện cần bàn bạc thêm.

Dứt lời Tam vị Trưởng lão chỉ biết cúi mặt rồi rời đi. Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi Tiêu Chiến chỉ biết thở dài:

- Phương Anh. Muội làm Trưởng lão được bao nhiêu lâu rồi nhỉ?

- Cũng được năm năm rồi? Sao Chiến ca ngươi lại hỏi vậy?

Tiêu Phương Anh tò mò hỏi.

- Ta biết muội từ trước đến bây giờ đều bao dung cho Tiêu Sơn. Mặc dù không rõ nguyên nhân tại sao hắn đang tu luyện ở hậu viện trong gia tộc lại bị ngã để dẫn đến bị phế hết kinh mạch. Nhưng chính chuyện này ta cảm thấy có lỗi với nó rất nhiều. Khi nhận được tin hắn có thể tu luyện được, ta thực sự rất vui, gánh nặng trong lòng ta gần như được xóa bỏ.

Tiêu Phương Anh nghe vậy trong lòng mềm nhũn. Nhiều năm qua, nàng phải bao dung cho hắn, cực khổ cũng khá nhiều, phải chịu nghe những lời đàm tiếu từ người thân trong gia tộc. Mặc dù hắn đã mất hết Đấu khí hắn vẫn là người đứng ra bảo vệ hắn. Tiêu Chiến thấy nàng vẫn im lặng liền nói tiếp:

- Muội biết không? Không chỉ riêng Tiêu Sơn, Tiêu Hà cũng là đứa bé đáng thương. Ta nghĩ lần này nên theo ý của Tiêu Sơn đưa nàng về nhà một chuyến. Trước khi đưa nàng đi ta muốn nhờ muội đi cùng để hộ tống nàng trở về cố hương, không biết ý muội như thế nào?

- Ta...

Tiêu Phương Anh lúc này liền im lặng.....

Tiêu Chiến biết nàng cần thời gian để suy nghĩ và đưa ra quyết định nên chỉ ngồi châm trà thưởng thức. Đúng lúc này cánh cửa của Tiêu gia mở ra. Xuất hiện trước mắt hai người là một thân ảnh một thiếu nữ như bước ra từ trong tranh, thân choàng bạch y mộc mạc đến cực điểm, nhưng lại khiến người khác hít thở không thông với nhan sắc của nàng… Nàng chính là Tiêu Hà. Tiêu Hà vừa đến thì thấy đại sảnh chỉ còn mỗi Tiêu Chiến và Tiêu Phương Anh liền nhíu mày:

- Không biết Tiêu Thúc thúc gọi Hà Nhi đến đây có việc gì không?

Tiêu Chiến nhìn Tiêu Hà gật đầu nói:

- Hà Nhi, mau ngồi xuống.

- Vâng.

Tiêu Hà gật đầu hành lễ sau đó ngồi xuống.

- Hà Nhi, ngươi ở trong gia tộc được bao nhiêu năm rồi nhỉ?

Hà Nhi nhìn Tiêu Phương Anh một chút sau đó hướng sang Tiêu Chiến cười nói:

- Tiêu Chiến thúc thúc. Hà Nhi sống ở gia tộc cũng được mười năm rồi.

- Còn hai năm nữa là đến lượt ngươi làm nghi lễ trưởng thành đúng không?

Tiêu Chiến cười hỏi.

- Đúng vậy. Nhưng thúc thúc muốn nói với Hà Nhi điều gì? Nếu những chuyện Hà Nhi làm được chắc chắn sẽ giúp. Hà Nhi có thể bảo đảm được điều này.

Tiêu Hà giọng chắc nịch.

- Ha ha..... Tiêu gia có người như ngươi thật sự có phúc. Chỉ có điều......

Tiêu Chiến bắt đầu hạ giọng.

- Chỉ có điều gì?

Tiêu Hà nghi hoặc hỏi.

- Chỉ có điều....... Hà Nhi, ngươi thực sự không phải là Tộc nhân của Tiêu Gia......

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 953

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.