Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện dược thành công

Tiểu thuyết gốc · 6538 chữ

Sau khi trở về, Tiêu Sơn không chút do dự liền kiểm tra thông báo.

- KENG..... Kiểm tra hoàn tất.

Ký chủ: Tiêu Sơn

Cấp bậc : Đấu giả Nhất tinh

Kinh nghiệm: 2,3vạn/ 10vạn EXP

Tuổi: 15 tuổi

Công pháp: Huyền giai trung cấp Cửu Dương Chân Kinh, Huyền giai cao cấp Khống hỏa chi thuật, Hoàng giai cao cấp Xuy Hỏa Chưởng, Hoàng giai trung cấp Hấp Chưởng

Huyết mạch : ????

Bí kỹ: Truyền âm thuật, Giám định thuật trung cấp

Thể lực: 500

Hồn lực: 50

Mị lực: 35

Kim tệ: 8 vạn

Lướt qua một lượt về thông tin cá nhân, Tiêu Sơn thầm thở dài:

"Có lẽ con đường trở thành cường giả sẽ còn dài và nhiều chông gai lắm đây".

Lại nhìn vào số kim tệ còn lại trên người chỉ biết lắc đầu cười khổ. Lần này hắn sẽ quyết tâm học trở thành một Luyện Dược Sư. Chỉ có như vậy mới giải quyết được vấn đề về tiền bạc của hắn.

- Hân Nghiên. Ta còn một lần triệu hoán nhân vật nữa đúng không?

- Vâng. Thiếu gia muốn sử dụng hay sao?

- Thôi. Để khi Hà Nhi đến rồi tính. Bây giờ ta cần chuyên tâm Luyện Dược đã.

Lúc này hắn mới sực nhớ ra mình muốn Luyện Dược thì điều kiện cần phải có dị hỏa. Ánh mắt hắn lóe lên sát cơ nhưng rồi vụt tắt, miệng nhếch lên cười một điệu cười khá nguy hiểm. Nâng lên chiếc nhẫn hắn nhìn vào khoảng không lắc đầu nói:

- Hazz....Bây giờ muốn trở thành Luyện Dược Sư khả năng sẽ không được rồi.

- Hắc hắc, tiểu oa oa, xem ra ngươi cần trợ giúp a?

Tại lúc trong lòng Tiêu Sơn thở dài, một đạo già nua quái dị tiếng cười bỗng nhiên truyền vào tai. Tiêu Sơn nhếch miệng cười, hắn thầm mắng mười tám đời tổ tông nhà Dược Trần, nhưng bề ngoài vẫn quan sát phía trước, phía sau nhưng vẫn không thấy thân ảnh nào. Đúng lúc này, chiếc nhẫn trong tay Tiêu Sơn liền lơ lửng trên không trung rồi hiện ra một đạo trong suốt già nua thân ảnh.

- Dược Trần.... Ngươi có thôi ngay cái vẻ thần thần bí bí đi được không? Ngươi có thể làm người khác sợ được, nhưng với ta thì không đấy.

Dược lão chỉ nhìn lướt qua hắn một chút, sau đó tập trung quan sát Đát Kỷ. Tiêu Sơn thấy Dược Trần đang đánh giá Đát Kỷ, nàng cũng đang đánh giá lại lão, đang đứng cạnh nàng hắn liền tức giận mắng.

- Khụ Khụ.... Ta chỉ đang đánh giá thực lực của nàng thôi. Tiểu oa oa, không cần nổi giận như vậy chứ?

Như chợt nhận ra điều gì đó, Dược Trần giật mình trầm giọng nói:

- Ngươi làm sao biết tên của ta? Ngươi là ai?

- Ta là ai ngươi không cần biết. Chỉ cần biết ta muốn làm một giao dịch với ngươi. Ta nghĩ như ta thì đủ để ngươi mãn nguyện đấy.

Tiêu Sơn không nhanh không chậm nói. Đát Kỷ thấy vậy, khí tức Cửu tinh đấu Hoàng bùng nổ. Dược lão thấy vậy sắc mặt trầm xuống:

- Ngươi muốn gì?

- Đơn giản. Ngươi đưa ta dị hỏa và bản Phần Quyết hoàn chỉnh. Ta giúp ngươi hồi phục lại thể xác, tiện thể khuyến mãi giúp ngươi trả thù luôn tên đệ tử bất hiếu của ngươi luôn. Thấy thế nào?

- Ha ha...... Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ Dược Trần ta chưa bao giờ biết đến giao dịch giống như ngươi cả. Đổi điều kiện khác, nếu không thì đừng nghĩ đến điều gì cả.

Dược Lão thầm cười lạnh. Một tiểu oa nhi mà dám lên mặt đòi điều kiện với ta sao? Còn non lắm....

- Được. Vậy ta cho ngươi ra điều kiện. Nhưng ngươi đừng nghĩ ngươi có thể lòe ta. Nhất là hiện tại.

- Điều kiện của ngươi, ta chỉ có thể chấp nhận đưa Phần quyết bản hoàn chỉnh, nhưng thêm một điều kiện phía ta là muốn ngươi giúp tiểu tử Tiêu Viêm kia tấn cấp lên Đấu giả, coi như là cảm ơn hắn trong ba năm qua đã truyền thụ Đấu khí cho ta.

Dược Lão thần sắc không thay đổi nói.

- Không được. Dị hỏa ta buộc phải có.

Tiêu Sơn trầm giọng nói.

- Vậy thì ta có thể đưa ngươi dị hỏa của ta. Các điều kiện khác không thay đổi.

Dược Lão lòng đau như cắt nói.

- Thành giao.

Tiêu Sơn hí hửng nói.

- Tiểu oa oa. Nói chuyện với ngươi nãy giờ mà ta vẫn chưa biết tên của ngươi.

Dược lão thở dài nói.

- Ta tên Tiêu Sơn. Nàng tên Đát Kỷ.

Tiêu Sơn lập tức giới thiệu.

- Tiểu oa nhi. Ngươi còn trẻ như vậy mà đã ngưng tụ khí toàn tiến bước vào Đấu giả, lại còn có hậu vệ Cửu tinh Đấu Hoàng nữa. Thế lực đứng đằng sau ngươi quả không nhỏ. Haha.....

Dược Lão cười đầy thâm ý nói.

- Haha. Mỗi người đều có một bí mật của riêng mình. Do vậy ta không hi vọng ngươi lấy vấn đề này của ta để bàn luận. Đối với chuyện của Tiêu Viêm, ta sẽ đưa cho hắn một vài đan dược phụ trợ hắn tấn cấp. Nhưng nếu trong quá trình tu luyện hắn làm ảnh hưởng đến ta, ta không ngần ngại thanh trừng đâu.

Tiêu Sơn nói đến đây ánh mắt lập lòe sát khí.

- Tiểu tử này còn trẻ mà ánh mắt đã sắc bén như thế này.... Nếu để hắn trưởng thành mà theo cái thiện thì không sao, nếu hắn mà nhập ma thì Đấu Khí đại lục này không có ai có thể ngăn được bước đi của hắn nữa. Hazz.......

Dược Lão suy nghĩ một hồi liền chui vào trong chiếc nhẫn.

- Được rồi. Đát Kỷ nàng đi nghỉ ngơi trước đi. Ta còn phải tu luyện.

Tiêu Sơn gật đầu nói.

- Vâng. Chủ nhân..

Nói rồi ngoe nguẩy cái đuôi hồ ly lên giường, rất tự nhiên cởi hết áo ngoài, chỉ để lộ ra một bộ áo yếm nằm lên giường của hắn. Tiêu Sơn nhìn thân hình nàng suýt nữa phụt hết cả máu mũi.

''Nàng không phải đang câu dẫn ta đây?"

Nói thì vậy nhưng Tiêu Sơn thừa hiểu bây giờ nhìn nàng có thể khiêu gợi như vậy thôi nhưng động chạm đến cơ thể nàng chỉ có ăn hành ngập mặt ra. Nghĩ tới một lần hắn định dụ dỗ nàng để ngủ chung giường mà bị nàng cho ăn hành nguyên một đêm đến sáng hôm sau nằm liệt giường luôn, hại Tiêu Hà phải chăm sóc mất một ngày trời. Tiêu Sơn nghĩ đến mà thấy lạnh sống lưng.

Âm thầm dẹp chuyện này sang một bên, hắn bắt đầu tập trung vào luyện dược. Hiện nay hắn đã có Khống hỏa chi thuật, do vậy việc luyện đan sẽ dễ dàng hơn rất nhiều so với những người đồng trang lứa. Tiêu Sơn nâng lên chiếc nhẫn thì thào:

- Dược Trần, những gì ta đã hứa với ngươi ta chắc chắn sẽ làm cho ngươi.

Nói xong Tiêu Sơn liền khoanh chân ngồi xếp bằng, bắt đầu học tập cách khống hỏa. Hai tay hắn đưa ra phía trước, lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện Cốt Linh Lãnh Hỏa cuồn cuộn không dứt. Sau khi luyện tập đã thành thục. Hắn bắt đầu luyện chế từng bước một dựa theo đan phương, đầu tiên là dùng Hỏa thiêu cháy tăng cao nhiệt độ để luyện ra tinh hoa của dược liệu.

Trúc Cơ linh dịch là phần nhỏ trong quá trình luyện chế Trúc cơ đan, cụ thể nó có ba dược liệu chính, tổng giá trị của chúng bằng sáu phần mười tổng nguyên liệu luyện chế Trúc Cơ Đan. Tiêu Sơn dùng đấu khí nâng dược liệu đưa vào lò luyện đan, rất nhanh thì dược liệu dần dần biến thành tinh hóa dược liệu, quá trình này rất dễ dàng, không tốn nhiều thời gian và công sức giống như các Luyện Dược Sư bình thường khác.

Công đoạn kế tiếp là dung hợp tinh hoa dược liệu, đây là bước khó nhất trong luyện đan, mỗi một tinh hoa dược liệu có đặc tính khác nhau, chỉ cần sai một chút là thất bại.

Tiêu Sơn tập trung cao độ, sau một lúc lâu thì mùi thuốc tỏa ra từ bên trong đan đỉnh chứng minh hắn hoàn thành công đoạn dung hợp một chút tinh hoa dược liệu giúp tinh hoa được dung hợp kia thay đổi về chất.

Tiêu Sơn cảm thấy vui mừng nhưng hắn không biểu hiện ra mặt, đây chỉ là một công đoạn nhỏ mà thôi, hắn cần dung hợp toàn bộ tinh hoa dược liệu thành một, cần dung hợp mấy chục lần mới xong hết công đoạn này.

Sau vài lần thử dụng hợp nhưng không thành công, Tiêu Sơn bỗng nhiên thở dài vì dung hợp thất bại, một tiếng nổ vọng ra từ đan lô, tinh hoa dược liệu không ổn định tạo ra một luồng năng lượng cuồng bạo khó khống chế, kết quả cuối cùng là nó sẽ nổ tung.

Tiêu Sơn nhắm mắt lại để tĩnh tâm, hắn suy nghĩ lại quá trình luyện chế để tìm ra điểm sai lầm của bản thân, đây chỉ là lần đầu tiên, nên hắn phải tính toán thật cẩn thận. Suy nghĩ một hồi, trên khóe miệng Tiêu Sơn nở ra nụ cười tà:

"Thì ra là như thế... Bảo sao ta khi dung hợp lại có xác suất xuất hiện sai lầm. Còn hiện tại thì đã xong."

Hắn tập trung làm lại một lần nữa. Hai tay đưa ra phía trước, đoàn hỏa diễm cuồn cuộn xuất hiện ở hai lòng bàn tay, hắn cẩn thận sử dụng Đấu khí nâng lên phần còn lại của dược liệu. Sau một đoạn thời gian, linh dịch từ dược liệu bắt đầu hình thành, hắn điều chỉnh ngọn lửa và bắt đầu quá trình dung hợp.

Quá trình này là thời điểm mấu chốt của việc thành hay bại của Luyện Dược Sư. Lần này không hề xuất hiện quá trình bài xích của các dược liệu nữa mà chúng xoay tròn lại và từ từ dung hợp lại. Tiêu Sơn chỉ chờ thời cơ này hai tay kết ấn, hỏa diễm bùng cháy.... Linh dịch theo một vòng xoáy chui vào trong một chiếc bình mà Tiêu Sơn đã chuẩn bị sẵn. Từ sâu trong chiếc bình, một mùi thơm ngào ngạt bốc ra.

- Chúc mừng Thiếu gia đã thành công.

Hân Nghiên vui mừng nói.

- Thành công.... Thành công rồi..... Haha..

Nhìn lọ linh dịch trong tay, Tiêu Sơn cười nói.

- KENG..... Chúc mừng ký chủ lần đầu luyện đan dược thành công.

Phần thưởng: Đẳng cấp tăng lên một cấp.

- KENG.....Chúc mừng ký chủ đột phá Nhị Tinh Đấu Giả.

Một dòng nước ấm như thác lũ ùa vào kinh mạch của Tiêu Sơn. Hắn cảm thấy luyện dược cũng có cái hay của nó. Sau đó hắn tiếp tục luyện nốt phần dược liệu còn sót lại.

Một đêm cứ như vậy trôi qua đi.

Ánh mặt trời ấm áp theo cửa sổ chiếu vào, điểm sáng căn phòng sạch sẽ.

Chỉ thấy ở trên giường xuất hiện thân ảnh gợi cảm của một nữ tử đang nằm trên giường, chín cái đuôi đang ngoe nguẩy, nam tử nào mà nhìn thấy nàng chỉ sợ phụt hết máu mũi. Một góc đối diện, thân ảnh một thiếu niên đang ngồi xếp bằng đang điều dưỡng khí tức. Có lẽ đêm qua hắn đã quá "lao lực". Hôm qua sau khi đã luyện chế linh dịch xong hắn tiếp tục luyện chế Tụ Khí Đan. Nhìn vào mười bình Trúc cơ linh dịch và năm viên Tụ Khí Đan này mà hắn tốn mất gần một đêm mới luyện chế ra được, trên khuôn mặt thiếu niên lóe lên một vệt ý cười.

Thu dọn đồ đạc, Tiêu Sơn chuẩn bị đi đến địa điểm....... Đấu giá hội.....

Đặc Thước nhĩ phòng đấu giá, phòng đấu giá lớn nhất Ô Thản Thành, đồng thời cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất gia mã đế quốc: Đặc Thước Nhĩ gia tộc.

Đặc Thước Nhĩ gia tộc đã có lịch sử lâu đời, tại Gia Mã Đế Quốc phát triển đã có mấy trăm năm, quan hệ có thể nói là rất rộng rãi, mà theo một vài tin đồn, gia tộc giàu có này tựa hồ còn có quan hệ với hoàng thất.

Ở đế quốc, Đặc Thước Nhĩ gia tộc, cùng Nạp Lan gia tộc, nhân Đặc Thước Nhĩ gia tộc được xưng là gia mã tam cự đầu, tam đại gia tộc, tại đế quốc kinh tế, quân sự đều có thế lực không nhỏ.

Cho nên, có Đặc Thước Nhĩ gia tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không dám động tới.

Nhìn phòng đại hội to lớn ở cuối ngã tư đường, Tiêu Sơn dẫn Đát Kỷ quẹo vào 1 cái hẻm vắng vẻ, sau đó rất nhanh đem chiếc áo choàng đen mua lúc trước mặc lên.

Áo choàng không chỉ có che đi dung mạo của Tiêu Sơn, mà còn làm ngay cả hình thể thiếu niên nhỏ bé của hắn cũng to lớn hơn 1 chút, với bộ dáng bây giờ của hắn, sợ là cho dù Hà Nhi đứng trước mặt, cũng khó mà nhận ra được.

Xong xuôi, Nhìn Đát Kỷ và hắn trong bộ đồ áo bào lão giả, Tiêu Sơn lúc này mới yên tâm, điều này cũng không thể trách hắn quá cẩn thận, mà là trúc cơ linh dịch loại này đồ vật, đối với một vài gia tộc, có hấp dẫn lực quá lớn, trong khi đó, hắn không thích bị người khác để ý nhiều.

Dù sao, nếu người nào có thể chế ra đại quy mô loại này, đối với thế hệ trẻ của gia tộc, đều có thể đại phúc độ tăng lên thực lực. Đối với gia tộc mà nói, đây quả là loại thuốc cực tốt.

Tay sờ vào nhẫn trữ vật giới chỉ, Tiêu Sơn cùng Đát Kỷ chậm rãi đi ra, sau đó tiền về phòng đấu giá cuối ngã tư.

Tại cửa vào, vài tên hộ vệ cảnh giác nhìn hai người, Tiêu Sơn cước bộ không dừng, trực tiếp đi vào.

Vừa vào trong, cảm giác nóng bức giống như là bay đi đâu mất, thay vào đó là 1 loại cảm giác mát lạnh tuyệt vời, bên trong và bên ngoài quả thật khác xa nhau.

Ánh mắt tại đại sảnh đảo qua, Tiêu Sơn quay về 1 căn phòng đi tới, trên cửa phòng có khắc 3 chữ to "Giám Bảo Thất".

Đẩy cửa vào, trong phòng rất trống trải, chỉ có 1 vị trung niên nhân đang có chút nhàm chán ngồi trên ghế. Nghe được tiếng đẩy cửa, trung niên nhân ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhân ảnh toàn thân mặc hắc bào, mày có chút nhăn lại, nhưng hắn nhanh chóng tươi cười nói:

- Tiên sinh, ngài đến giám bảo?

- Đúng vậy.

Một thanh âm vang lên sau tấm hắc bào, dĩ nhiên là thanh âm của Tiêu Sơn vừa mới bóp méo giọng.

Tiêu Sơn tiến lên hai bước, tiện tay biến ra hai bình ngọc, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn.

- Khách quan, đây là?

Con mắt nghi hoặc nháy vài cái, trung niên nhân cẩn thận cầm lấy chiếc bình bạch ngọc, mũi nhẹ nhàng ngửi miệng bình, một lát sau, sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía Tiêu Viêm, ánh mắt thêm vài phần kính sợ:

- Đại nhân là Luyện Dược Sư…?

- Phải.

Thanh âm lại truyền ra.

- Xin hỏi ngài, hai bình này là đan dược gì? Có tác dụng thế nào?

Nghe thấy thế, trung niên nhân kính cẩn hỏi tiếp.

- Một bình là Trúc cơ linh dịch, có thể tăng tốc độ tu luyện Đấu khí. Bất quá, chỉ có dưới Đấu Giả mới có thể sử dụng. Bình còn lại là Nhị phẩm Đan dược Tụ Khí Đan, có thể giúp cho Cửu đoạn Đấu khí 100% tiến vào Đấu Giả, tăng lên căn cốt, hoàn toàn không để lạ di chứng. Do vậy ngươi cứ yên tâm.

- Ah! Trúc cơ linh dịch có thể tăng lên tốc độ tu luyện Đấu khí? Tụ Khí Đan có thể giúp cho Cửu đoạn Đấu khí 100% tiến vào Đấu Giả, tăng lên căn cốt, hoàn toàn không để lại di chứng?

Nghe xong, trung niên nhân trợn mắt há hốc mồm, đấu khí chỉ có thể án theo quy củ tu luyện, hơn nữa trong giai đoạn đầu, kinh mạch trong cơ thể cực kỳ yếu ớt, một khi dược lực quá mạnh, có thể khiến kinh mạch bị đứt, chết rất thê thảm a. Nhưng đây, một linh dịch, một đan dược, thật khiến hắn cũng không thể tự chủ được chuyện này.

Sắc mặt biến đổi, trung niên nhân cẩn thận đem bình ngọc đặt lại trên bàn, cung kính nói:

- Đại nhân, có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời Cốc Ni Đại sư của phòng đấu giá chúng ta tới giám định linh dịch này.

- Được, nhanh lên một chút.

Phất phất tay, Tiêu Sơn cũng không khách khí, ngồi xuống ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Trung niên nhân vội vàng gật đầu, nhìn hắn đang dưỡng thần thái độ với hắn càng thêm tôn kính. Sau đó nhanh chóng đi ra khỏi phòng.

Ngồi ở trên ghế, Tiêu Sơn vẫn duy trì trầm mặc, cũng không có nói với Đát Kỷ lời nào. Đây là địa bàn của người khác, chính là cẩn thận vẫn hơn. Ai dám cam đoan chỗ này không có ai rình coi hoặc nghe lén.

Đợi trong phòng cả nửa ngày, trung niên nhân lại quay lại. Bất quá, lần này hắn mang theo một vị lão giả áo xanh.

Ánh mắt tại lão giả trên người đảo qua, cuối cùng dừng lại ở trước ngực, không có kim tinh, ngược lại là một loại thuộc đan dược nào đó, 2 đạo màu bạc song gợn, loé ra vẻ xa hoa đắt tiền.

- Đại nhân, vị này là Cốc Ni Đại sư của phòng đấu giá chúng tôi, đại sư là một vị Tam Tinh Đại Đấu Sư, cũng là một vị Nhị Phẩm Luyện Dược Sư.

Trung niên nhân cung kính giới thiệu.

Nghe được thân phận của lão giả, dưới tấm áo choàng, lông mày Tiêu Sơn hơi nheo lại.

Lão giả vẻ mặt hồng hào, bộ áo xanh trên người nhìn như bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động. Hiển nhiên, bộ quần áo này được gia trì qua ma tinh phong hộ. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự cao ngạo, đó là thứ mà mọi vị Luyện Dược Sư đều có.

Trong khi Tiêu Sơn đang đánh giá đối phương, thì Cốc Ni đồng thời cũng quan sát hai người phía trước, Luyện Dược Sư không giống như Đấu giả, thứ người này tùy tiện xuất hiện một đến hai người, đều sẽ bị các thế lực tranh nhau thu nạp. Cho nên, Cốc Ni vừa đánh giá, vừa thầm đoán về thân phận của đối phương.

Trung niên nhân cẩn thận cầm lấy hai bình ngọc trên bàn, đưa cho Cốc Ni.

Nhận lấy bình ngọc, Cốc Ni ngửi nhẹ, mắt lão híp lại, mục quang khẽ loé lên, cẩn thận đổ ra một giọt chất lỏng nhỏ xuống lòng bàn tay.

Hai mắt nhìn chằm chằm chất lỏng màu xanh, hai ngón tay Cốc Ni khẽ động, một chiếc châm bạc nhỏ bé xuất hiện giữa hai ngón tay, trên đầu châm, thoáng có Đấu khí rung động. Lão chậm rãi đâm châm vào chất lỏng màu xanh, sau đó từ từ đảo nhẹ.

Càng ngày, khuôn mặt Cốc Ni từ bình tĩnh càng chuyển sang ngưng trọng. Một lát sau, đổ chất lỏng màu xanh vào bình ngọc xong, hắn tiếp tục lấy bình còn lại đổ đan dược ra. Nhìn vào viên đan dược, hắn cẩn thận quan sát đường vân trên viên đan dược.

Lúc sau ánh mắt hắn chết lặng, tỏ ra vẻ không thể tin nổi. Nhị phẩm Đan dược, sắp tiệm cận Tam phẩm đan dược, lại còn là tuyệt phẩm. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiêu Sơn, vẻ cao ngạo đã chuyển hoàn toàn thành kính sợ. Chỉ xét riêng về điều này thôi, hắn cũng không thể nào luyện một lò đan dược đạt đến mức độ như vậy. Sau đó Lão quay đầu về phía trung niên nhân, trầm giọng nói:

- Linh dịch này đã tới cấp bậc của Nhị phẩm đan dược, còn viên Đan dược này đã tiệm cận đến Tam phẩm Đan dược, lời nói của vị Đại nhân này lúc trước không sai.

- Vậy an bài cho ta đấu giá thứ này nhanh nhất đi. Ta tin tưởng cách làm việc của các ngươi.

Âm thanh của áo bào lão giả. Hắn nói xong hắn phất tay, trên bàn xuất hiện nhiều thêm trúc cơ linh dịch và Tụ Khí Đan.

- Việc này tự nhiên không thành vấn đề, đại nhân cứ cầm thứ này đến phòng đấu giá số một, nơi đó còn đang cử hành đấu giá. Đan dược của ngài, sẽ đợi để đưa ra.

Trung niên nhân cười nói, đưa ra một khối thiết vài đen nhánh.

- Được.

Tiện tay nhận lấy thiết bài, Tiêu Sơn trực tiếp đi ra khỏi phòng.

- Cốc Ni đại sư, hắn là một gã Luyện Dược Sư sao?

Nhìn thấy Tiêu Sơn và Đát Kỷ vừa rời khỏi phòng, trung niên nhân thấp giọng dò hỏi.

- Đúng, đích thật là một gã Luyện Dược Sư, cỗ nhạy cảm linh hồn lực đó, không sai được…

Cốc Ni gật đầu, có chút nghi hoặc lẩm bẩm:

- Hắn thuộc phương thế lực nào nhỉ? Không nghe nói qua Ô Thản Thành khi nào lại có một người luyện chế được Tam phẩm Đan dược cả?

- Có cần điều tra một chút lai lịch của hắn không?

Cốc Ni mắt híp lại, thoáng suy nghĩ, lắc đầu nói:

- Tạm thời không nên, Luyện Dược Sư tính tình đều có chút cổ quái, nếu điều tra mà để hắn phát hiện được, sợ rằng làm hắn có ấn tượng không tốt về phòng đấu giá. Ngươi nên biết, không thể tuỳ ý đắc tội một vị không biết cấp bậc Luyện Dược Sư, không phải là một hành động sáng suốt.

Quay đầu, liếc trung niên nhân một cái, Cốc Ni thản nhiên nói:

- Làm thế nào để hắn sinh hảo cảm đối với chúng ta, ngươi hẳn là rõ chứ?

- Vâng, thuộc hạ đã hiểu thưa Đại nhân.

- Nhớ kỹ, cho dù không thể giao hảo, vạn lần cũng không thể đắc tội, nếu không…

Thản nhiên nói xong một câu với ngữ khí lạnh như băng, Cốc Ni đi ra ngoài...

Được một thị nữ dẫn đường, Tiêu Sơn đi vào phòng đấu giá đang cử hành.

Vừa vào trong, chung quanh nhất thời tối lại, tiếng huyên náo không ngừng truyền vào tai làm Tiêu Sơn không khỏi cảm thấy nhức đầu.

Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một người đàn bà xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngây ngắt mà giảng giải về món đồ đang được mang ra.

Dưới tiếng hô yêu kiều, thanh thuý của người đàn bà nọ, kiện đồ vật không tính quá trân quý nọ, giá đang tăng lên với một tốc độ chóng mặt.

Tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, Tiêu Sơn ánh mắt đảo qua, với nhãn lực của hắn, dễ dàng nhận thấy có không ít người đến đây vì người đàn bà đang đứng ở trên kia.

Thước đặc nhỉ chủ tịch đấu giá hội: Nhã Phi. Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản Thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân sẵn sàng phủ phục dưới gấu quần nàng.

Tiêu Sơn yên lặng ngồi, mày bỗng nhiên nhíu lại, nhìn tới một chỗ cách mình không xa, một nam tử đang ngồi ẩn trong bóng tối, ánh mắt nóng cháy nhìn lên Nhã Phi ở trên đài, môi khẽ mím lại, hạ thân không ngừng chuyển động.

- Trời đất!

Khẽ mắng một câu, Tiêu Sơn thầm nghĩ, người này quả là quá mạnh mẽ rồi. Đát Kỷ ở bên cạnh nhìn hắn thầm cười trộm.

Trong lòng thầm chửi thề, Tiêu Sơn có chút cười khổ lắc đầu, ánh mắt lại nhìn về phía đài cao, nhìn những đường cong lả lướt của người đàn bà nọ, thấp giọng nói thầm:

"Yêu tinh…"

Mắt nhẹ quét qua vật phẩm trên tay Nhã Phi, Tiêu Sơn khẽ thở dài. Hắn không thừa tiền để mua một thứ phế vật a, cho dù đấu giá nó là một người đàn bà xinh đẹp. Ánh mắt hắn chậm rãi đảo qua, rồi tiếp tục quan sát mọi người trong phòng đấu giá.

Đột nhiên Tiêu Sơn thấy một vị trung niên nhân đang ngồi ở ngay hàng đầu, âm thầm gật đầu. Trung niên nhân này còn ai vào đây ngoài Tiêu Chiến nữa. Mặc dù hắn rất cảm thông cho Tiêu Chiến hết mình vì con cái nhưng hắn không thể giúp được. Giúp Tiêu Viêm hồi phục lại tu luyện đã là tốt.

Trong lòng nghĩ thầm, Tiêu Sơn lại kinh ngạc phát hiện, tộc trưởng của 2 gia tộc khác nổi danh cùng với Tiêu gia ở Ô Thản thành, Gia Liệt Đoàn gia tộc, Áo Ba gia tộc, cũng có mặt ở nơi đây.

- Nơi này sắp đấu giá cũng không thể không nói, Nhã Phi này quả là khéo léo, mỗi lần nàng cười, đều làm giới cách một trận tăng lên, mà nhất thời, người nàng còn có thể liếc mắt đưa tình về phía người vừa đưa ra giới cách, khiến cho hắn dù rất đau lòng cũng không khỏi phấn chấn tinh thần.

Không khí trong phòng đấu giá, vì nàng, vì thế vẫn ở cao trào.

- Các vị, phòng đấu giá của chúng tôi vừa nhận được hai vật phẩm mới, mọi người nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với nó..

Vừa đấu giá xong một vật phẩm, Nhã Phi vừa cười nói, vừa vung tay lên, nhất thời một gã người hầu liền bưng lên một cái mâm ngọc, trên đó có mười cái bình ngọc nhỏ.

Nhẹ nhàng cầm lấy cái bình, thanh âm vũ mị của Nhã Phi, nhất thời làm cho toàn trường yên tĩnh, một lát sau, âm thanh bàn tán vang lên, tại trên đại lục này, thứ mà mọi người truy cầu nhất, chính là đan dược mà các Luyện Dược Sư điều chế ra.

- Vật này tên là Trúc cơ linh dịch, có hữu hiệu với những người dưới Đấu Giả, dùng thứ này cho vào nước rồi tu luyện trong đó, có thể tăng lên tốc độ tu luyện!! Các vị nếu muốn cho tử tôn mình trở thành một thiếu niên thiên tài, vậy không thể bỏ qua được vật này a.

Đôi môi đỏ mọng tràn đầy hấp dẫn của Nhã Phi nhẹ mở, âm thanh nũng nịu vang lên, khiến cho không ít kẻ đầu khớp xương như mềm cả ra.

- Trúc cơ linh dịch? Có thể tăng lên tốc độ tu luyện Đấu khí? Nhã phi tiểu tỷ, ở giai đoạn đó, tựa hồ không thể dùng Đan dược được?

Không ít người không nhịn được hỏi lại.

- Thứ linh dịch này đã được Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng ta thẩm định qua, tuyệt đối không có vấn đề gì, các vị xin cứ yên tâm.

Nhã Phi cười nói. Tự thân Cốc Ni Đại sư thẩm định, thanh âm trong phòng tức thì nhỏ đi nhiều, ai chẳng biết, Cốc Ni Đại sư là Nhị phẩm Luyện Dược Sư, ngay cả tam đại Tộc trưởng thấy hắn, cũng không dám có chút gì chậm trễ.

Tiêu Sơn nhàn nhã ngồi ở trên ghế, nhìn khắp đấu tràng, hắn thầm hít một ngụm khẩu khí, xem ra trúc cơ linh dịch này, là một thu hoạch không nhỏ a.

Tiêu Sơn không khỏi nhìn về phía Tiêu Chiến, lại phát hiện nét mặt hắn lúc này, có chút kích động.

- Linh dịch giá khởi điểm là tám mươi ngàn kim tệ, tổng cộng mười bình, mời các vị ra giá.

Nhã Phi cười nói, ánh mắt đảo một vòng, cuối cùng dừng lại ở tối phía trước, tam đại Tộc trưởng, nàng biết rất rõ, ba vị này mới là nhân vật cạnh tranh chủ yếu.

- Tám vạn năm!!

Nhã Phi vừa nói xong,lập tức có người đưa ra giới cách.

- Chín vạn năm!

Âm thanh tăng giá, theo sát sau.

Trong phòng giới cách không ngừng tăng lên, chỉ trong chốc lát, đã tới 1 vạn 3 ngàn rồi.

Tiêu Chiến mặc dù sắc mặt có chút kích động, nhưng hắn cũng không trả giá, mà nhắm mắt lại, đợi cho âm thanh trả giá chấm dứt.

Tranh đoạt giằng co trong chốc lát, thanh âm trả giá yếu bớt dần, cùng lúc đó, một vị lão giả ngồi ở tối phía trước cùng Tiêu Chiến, thản nhiên lên tiếng:

- 10 vạn!

Báo giá vừa ra, thanh âm trong sân lập tức lắng xuống, một vài người nhìn thấy lão giả này, không khỏi uể oải ngồi xuống, bọn họ thật là không có thực lực cùng Gia Liệt gia tộc tranh đoạt a.

- Hắc hắc, Gia Liệt Tất, con ngươi không phải là Đấu Giả rồi ư? Như thế nào còn mua Trúc cơ linh dịch này?

Áo Ba Mạt cười nói.

- Áo Ba Mạt, ta mua cho cháu ta không được sao? Gia Liệt Tất rõ ràng không ưa gì Áo Ba Mạt này, cười lạnh nói.

- Vậy thì cũng phải xem ngươi có cái phúc khí đó không, nói không chừng con ngươi ngày nào đó bị người ta cắt mất mệnh tử cũng nên..

Trong lòng nguyền rủa một tiếng, Áo Ba Mạt cũng mở miệng hô:

- 12 vạn!!

- 13 vạn!!

Không tới mười phút thời gian, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai người dĩ nhiên giống như ác cẩu tranh ăn, đem giới cách lên tới 3 vạn.

-14 vạn!

Vẫn nhắm mắt nãy giờ, Tiêu Chiến đột nhiên lên tiếng.

Đại sảnh bỗng nhiên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều dời đi tới trên người Tiêu Chiến, ngay cả Áo Ba Mạt cùng Gia Liệt Đoàn Tất, cũng bị con số này chấn động.

- Hắc hắc, Tiêu Tộc Trưởng xem ra đối với Trúc cơ linh dịch là tình thế bắt buộc a…

Gia Liệt Tất cười nói.

Tiêu Chiến liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:

- Ngươi muốn, thì ra giá đi, ta tuyệt đối sẽ không theo đâu.

Gia Liệt Tất da mặt khẽ run, tựa hồ đang tự hỏi xem Tiêu Chiến nói thật hay giả, một lát sau, hắn lắc đầu, lần này hắn tới đây chính vì đồ vật đó, tuyệt không thể lãng phí tư kim được.

Áo Ba Mạt ở một bên, nhìn thấy Gia Liệt Đoàn Tất đã lui rồi, cũng nhún vai, trúc cơ linh dịch mặc dù hấp dẫn, bất quá không phải là mục đích của hắn, thôi bỏ đi.

- Tiêu Chiến tộc trưởng ra giá 14 vạn kim tệ, còn ai tăng giá không?

Nhìn trong sân yên tĩnh, Nhã Phi mỉm cười nói.

- Nếu không có người tăng giá, trúc cơ linh dịch này, do Tiêu Chiến tộc trưởng mua được.

Thấy không ai lên tiếng, Nhã Phi khẽ đập nhẹ chiếc búa nhỏ trong tay lên trên bàn, trúc cơ linh dịch, định hạ người mua rồi.

Ở một chỗ vắng vẻ........

Tiêu Sơn có chút dở khóc dở cười, cả nửa ngày trời, dĩ nhiên cũng là Tiêu Chiến mua.

- Tiếp theo, sẽ là tiêu điểm của buổi đấu giá hôm nay! Xin chữ vị hãy quan sát. Đây là Tụ Khí Đan, Tam phẩm Đan dược. Đan như tên gọi, hỗ trợ củng cố căn cơ cho Đấu khí Cửu đoạn chân chính bước vào cánh cửa Đấu Giả, tăng lên căn cốt. Một điểm lưu ý là người sử dụng sẽ 100% tiến vào Đấu Giả, đương nhiên không có tác dụng phụ. Các vị biết vì sao không? Bởi vì đây là Tuyệt phẩm Đan dược. Đan dược này cùng với Trúc Cơ linh dịch đều do cùng một người luyện chế. Giá khởi điểm 50 vạn một viên đầu tiên.

Toàn trường giật mình. Cái giá trên trời này vừa nói ra, trong phòng đấu giá nhất thời yên tĩnh lại, hiển nhiên, rất nhiều người căn bản không có thực lực để nuốt trôi thứ này. Tất cả mọi người đều xì xào bàn tán về đan dược. Không biết liệu nó có chân thật như lời Nhã Phi nói hay không?

Nhã Phi nhìn mọi người trong hội trường liền nở ra nụ cười như ngọc:

- Các vị xin hãy bình tĩnh. Đối với Đan dược như vậy để kiểm định tính hiệu quả của Đan dược, phòng đấu giá xin mời một vị Cửu đoạn đấu khí lên để thử nghiệm.

Lúc này Hộ vệ liền đảo mắt nhìn xung quanh. Sau đó theo sự chỉ định của Nhã Phi hai tên thị vệ đó dẫn theo một thanh niên đang bị kẹt tại Cửu đoạn Đấu khí đã nhiều năm, căn cơ đang rất bất ổn lên để thử nghiệm. Kết quả sau khi tên này nuốt đan dược xuống lập tức ngồi xếp bằng để điều tức. Cuối cùng hắn cũng đột phá Đấu giả thành công. Sau khi đột phá xong, hắn vui mừng cảm ơn rối rít sau đó rời đi trước sự ngỡ ngàng của toàn trường.

- Như vậy các vị đã tin tưởng được rồi chứ? Do số lượng có hạn nên phòng Đấu giá quyết định tăng giá khởi điểm lên 80 vạn một viên. Tổng cộng có 4 viên. Xin các vị ra giá.

Tiêu Chiến lúc này lên tiếng:

- 120 vạn.

Nhã Phi thầm liếc mắt về phía khu vực phòng số 1 thấy hai thân ảnh đang nhàn nhã nhìn nàng liền gật đầu, sau đó nói:

- Tiêu Tộc trưởng ra giá 120 vạn, có ai có giá cao hơn không?

- 150 vạn.

Áo Ba Mạt lúc này cũng lên tiếng. Tiêu Chiến nắm chặt tay, cắn răng ra giá:

- 200 vạn. Đây là mức giá cuối cùng của ta.

Gia Liệt Tất lúc này mới lên tiếng:

- Tiêu Tộc trưởng, vậy hãy nhường nó cho ta đi. Ta ra giá 250 vạn.

- Gia Liệt Tộc trưởng ra giá 250 vạn. Còn ai ra giá cao hơn không?

Nhã Phi mỉm cười nói. Đúng lúc này âm thanh trầm thấp từ phòng số 1 phát ra:

- 300 vạn.

- Vị khách bí ẩn phòng số 1 ra giá 300 vạn, còn ai ra giá nữa không?

Nhã Phi giật mình nói. Tên này không phải tự mua dây buộc mình đấy chứ? Nhưng chợt nàng nhận ra điều gì đó, khóe môi liền cong nên một nụ cười.

- 400 vạn.

Gia Liệt Tất thấy có kẻ chen ngang , hắn rất tức giận nhìn về phía phòng số 1 nhưng không dám chắc thực lực của hắn liền chắp tay nói:

- Các hạ, xin các hạ niệm tình Gia Liệt tộc ở Gia Mã Đế quốc này mà nhường lại viên đan dược đó cho ta. Sau khi xong việc Gia Liệt tộc xin nợ một ân tình với các hạ.

Lời hắn vừa dứt, toàn trường như vỡ tổ vậy. Một ân tình của Gia Liệt tộc nó to lớn đến cỡ nào. Tu sĩ ở Gia Mã đế quốc này ai mà không biết sản nghiệp của Gia Liệt tộc nữa chứ? Đã như vậy Tộc trưởng lại bán cho hắn một cái nhân tình, đó là một sự tôn trọng đến bậc nào thì mới để tộc trưởng tự hạ mình như vậy? Tiêu Chiến thấy vậy nắm chặt tay đến nỗi rỉ cả máu ra, hắn đang rất sợ khi nhân vật thần bí này lại có giao hảo với Gia Liệt tộc nhân. Trong khi các nhân sĩ còn đang xì xào bàn tán thì âm thanh trầm thấp từ phòng đó vang lên.

- Ân tình với Gia Liệt tộc sao?

Gia Liệt Tất cười nói.

- Đúng vậy. Các hạ chỉ cần nhường viên đan dược đó lại cho ta, đương nhiên lời ta nói ta sẽ làm.

- Haha...... Sẽ có ân tình, nhưng không phải đối với ngươi. Mà là hắn.

Nói rồi hắn giơ tay chỉ vào người Tiêu Chiến. Tiêu Chiến lúc này cũng giật mình. Thì ra thần bí nhân muốn ân tình của Tiêu gia ta. Lúc này hắn cũng lên tiếng:

- Cảm ơn ý tốt của các hạ. Xin thứ cho Tiêu mỗ vừa rồi có đôi chút thất lễ. Mong các hạ bỏ qua cho.

- Không sao........ không sao......

Hắn gật đầu rồi ngồi xuống. Tiêu Chiến thấy vậy cũng ngồi xuống. Nhã Phi thấy thần bí nhân phất tay liền để cho cuộc đấu giá lại tiếp tục.

- Gia Liệt Tộc trưởng ra giá 400 vạn. Còn ai ra giá cao hơn không?

- Nếu không còn ai ra giá nữa thì viên đan dược này thuộc về Gia Liệt Tộc trưởng.

Đấu gái lần lượt viên thứ hai được Áo Ba Mạt lấy về với giá 200 vạn. Viên thứ ba thì một khách nhân lấy về với giá 150 vạn. Viên cuối cùng Tiêu Chiến trả giá 140 vạn để lấy về. Lúc này đến hồi kết.

Nhã Phi cho người đem bình ngọc mang đi, nàng ngọc thủ vung lên, ngọn đèn trên đài ảm đạm xuống, Nhã Phi có chút dừng lại, rồi từ từ lấy ra một chiếc mâm bạc, trên đó có một quyển trục cổ phác màu xanh.

Quyển trục thoáng có thanh quang, đặt trên mâm bạc, quả là có chút huyền bí…

- Huyền giai cao cấp công pháp: Thanh Phong Quyết!!!

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 939

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.