Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25: Thiên Kiếp Nhị Tầng

Tiểu thuyết gốc · 1191 chữ

Mẹ...

Đang quét dọn nghe thấy ai đang gọi mình, quay đầu lại nhìn xem là ai.

Thấy người đó là Trần Phong, mới bỏ cây chuỗi xuống đi lại chỗ Trần Phong!

Con về lại hồi nào vậy?

Dạ... Con cũng mới về thôi mẹ;

Mà ba với em gái đâu rồi?

Ba mày đi hỏi đất cho mày rồi còn gì. Còn em của mày thì đi cắt cỏ cho máy con bò rồi.

Minh Tuyết với Kim Anh đi theo sau Trần Phong vào nhà, khi nhìn thấy người mẹ của ảnh mới bắt ngờ.

Vì mẹ của Trần Phong nhìn như cô gái 30 tuổi thôi, từ khi mẹ của Trần Phong dùng Tẩy Kinh Phạt Tuỷ với nước mưa có chứa linh khí.

Đã tạo lại tế bào trong cơ thể và toàn bộ con người, từ người có tuổi biến hóa thành cô gái 30 như bây giờ.

Đây là mẹ của cậu hay sao Kim Anh nhìn Trần Phong mà hỏi.

Đúng vậy... Mẹ đây là bạn của con chỉ vào người Kim Anh!

Trần Phong nắm tay Minh Tuyết mà nói:

Đây là bạn gái của con đã nói với mẹ lúc trước.

Đây là mẹ của anh tên là Nguyễn Thị Cần...

Nguyễn Thị Cần nhìn hai cô gái mỉm cười gật đầu, thôi hai đứa vào trong nhà chơi uống nước.

Mẹ Trần Phong dẫn Minh Tuyết và Kim Anh vào trong nhà.

Bước vào trong nhà lại nhìn thấy có hai người nữa đang ngồi trên ghế làm bằng tre.

Hoàng Thùy Dao với Kim Văn nhìn thấy con gái mình, đang đi vào với cô gái khác liền đứng dậy.

Minh Tuyết thấy vậy nhanh chóng giới thiệu hai người đang ngồi.

Bác gái đây là mẹ của con tên là Hoàng Thùy Dao chỉ vào, người đang mặc chiếc áo thun trắng đang đứng bên cạnh tủ kính.

Còn đây là mẹ của Kim Anh tên là Kim Văn, lại chỉ qua người đang mặc chiếc váy màu đen.

Chào hai chị...

Minh Tuyết lại nhìn hai người mà nói:

Để con giới thiệu cho mẹ và cô. Người đang đứng ở giữa, là mẹ của ảnh tên là Nguyễn Thị Cần!

Trần Phong đi vào nhìn thấy bầu không khí không được tự nhiên, đi lên mà hỏi xảy ra chuyện gì...

Thấy con trai mình đi vào.

Sao con không giới thiệu cho mọi người biết, mà lại để con bé tự giới thiệu vậy con?

À... Con quên mất, thôi mọi người ngồi nói chuyện để con đem nước lên cho mọi người!

“Minh Tuyết thấy vậy liền nói” có cần em giúp gì không'''

Tôi cũng vậy.

Thế là hai cô gái đi theo Trần Phong, để lại mẹ của mình nói chuyện với bác gái.

Nhìn thấy vậy mẹ của Trần Phong, nhìn dì Dao với Kim Văn mỉm cười.

Thằng bé là vậy mong hai chị đừng chê cười!

Không sao đâu chị!

Trần Phong dẫn hai người ra tới chỗ hồ nước, nhìn thấy chỗ hồ nước đã có ít mây đang động lại.

Kim Anh nghi hoặc mà hỏi’’ sao chỗ này lại có mây ở đây, mà bây giờ là trưa rồi mây tan đi mới đúng.

Đó không phải là mây mà là linh khí, khi linh khí quá nhiều sẽ tạo thành sương mù.

Trần Phong đưa Minh Tuyết và Kim Anh vào trong sương mù.

Dị biến phát sinh...

Minh Tuyết cảm thấy cơ thể của mình đang bị linh khí tẩm bổ!:

Trần Phong nhìn thấy hai nàng vậy mà được hấp thu linh khí, vào trong cơ thể của mình mà không cần đến công pháp.

LaLỵ nhảy ra ngồi trên vai, nhìn xem hài người đó.

Chắc trong người hai người có thứ gì đó đang hấp thu linh khí, để thức tỉnh thứ đó thưa Công Tử.

Là thứ gì vậy LaLỵ?

LaLỵ cũng không biết, chỉ chờ hai thứ đó thức tỉnh LaLỵ mới biết được.

Nếu hai người này thức tỉnh Linh Căn thì tốt, nếu có thể thức tỉnh Thể Chất thì lại càng tốt hơn.

Thể Chất là thứ gì!

Công Tử chờ đi nếu một trong hai người đó có thể thức tỉnh Thể Chất. LaLỵ mới nói cho Công Tử biết được.

Trần Phong đem nước về nhà thấy 3 người đang nói chuyện vui vẽ, như chị em lâu ngày gặp lại vậy.

Thấy con trai về một mình, hai đứa nhỏ đâu sao không thấy đi về với con?

Dạ... Hai em ấy ở bên kia chơi con đem nước về rồi qua đó dẫn về ạ.

“Ừ ’’ con dẫn hai đứa về ăn cơm còn nghĩ ngơi nữa.

“Dạ ’’ con đi liền...

Mẹ Trần Phong đem nước trong chai rót vào ly, đưa hai người uống.

Thôi chị bọn em không khát, chị rót chi cho khổ làm gì!

‘‘Hai chị đừng chê cười’’ đây là nước có chứa linh khí trong đó, có thể ôm dưỡng da của mình đẹp hơn.

Nhìn thấy hai người há hốc mồm kinh ngạc;

Đúng vậy lúc nó đưa cho tôi một viên đan gì đó với nước này, khi uống vào cơ thể của tôi đã thay đổi thành như bây giờ đây.

Trần Phong đứng nhìn xem hai nàng bị linh khí bao phủ trong đó.

10 phút 20 phút 30 phút 40 phút trôi qua.

Trần Phong chẳng có thấy gì phát sinh ra cả!

1h sau rít rít rít... Những linh khí hội tụ mà về hai cơ thể các nàng, càng lúc càng nhanh.

Ầm ầm ầm... Mây đen kéo đến và sắm sét bao phủ trong đám mây, dường như muốn diệt các nàng không cho thứ gì đó thức tỉnh vậy.

Sắm sét hội tụ càng lúc càng nhiều...

Những người dân ở đó cảm thấy bất an, khi người dân nhìn lên trời. Liền chạy ra khỏi phạm vi của sắm sét đang hội tụ’’

Đang nói chuyện mẹ Trần Phong với hai người nhìn ra ngoài, thấy mây đen che phủ làm cho trong lòng cảm thấy bất an.

Trần Phong cũng nhìn thấy, xém chút nữa là tè ra quần...

LaLỵ tại sao sắm sét lại ở đây hả!

Thưa Công Tử đó là Thiên Kiếp của vũ trụ, như nó cảm thấy thứ gì đó sắp thức tỉnh có thể vượt qua cả hành Tinh nhỏ này.

Muốn diệt đi thứ gì đó trong cơ thể của các nàng, không cho thứ đó làm hại Hành Tinh này....

Vậy có cánh nào giúp các nàng hay không?

Có...

“Là gì nhanh nói đi”

Là Công Tử phải đở những Thiên Kiếp đánh xuống các nàng mới được...

Cái gì ta không có nghe nhầm lẫn đấy chứ?

Là thật... Thiên Kiếp chỉ là Nhị Tầng mà Công Tử đã sợ rồi sao!

Có ai lại đầy Ký Chủ của mình đi chiết như ngươi hay không hả'''

Nếu Công Tử đở được thiên kiếp sẽ nhận được thứ tốt đó mà không biết.

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.