Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23: Chuyện Gì Đến Thì Cũng Sẽ Đến...

Tiểu thuyết gốc · 1116 chữ

Sau khi nhận hết thông tin của công pháp, Trần Phong mới biết công dụng của nó.

Nhất Long Nhị Phượng Tam Tu Kinh: có 3 tầng...

Tầng thứ nhất: song tu với nữ nhân của mình, có thể tạo ra Linh Căn trong cơ thể các nàng.

Tầng thứ hai: song tu với nữ nhân, có thể trị thương lẫn nhau...

Tầng thứ ba: cảm nhận lẫn nhau khi cánh xa, và hấp thu linh khí gấp 100 lần bình thường.

......

LaLỵ tầng thứ nhất song tu với nữ nhân, có thể tạo ra Linh Căn gì cũng được hay sao?

Thưa Công Tử... Nếu Công Tử muốn tạo ra Linh Căn gì cũng được, nhưng bắt buộc Công Tử phải có Linh Căn loại đó mới được.

Thì không thể tạo ra được...

Nếu nữ nhân trên thế gian này muốn tu luyện, chẩn phải bắt ta song tu với bọn họ hay sao?

Công Tử nghĩ hay lắm, chẩn lẽ chỉ có mình Công Tử biết tạo ra Linh Căn hay sao.

Có Linh Căn Thụ là có thể tạo ra nha'''

Tầng thứ hai ta biết công dụng của nó...

Tầng thứ ba thì ta chưa hiểu cho lắm!''

Tầng thứ ba là cho dù Công Tử và nữ nhân của Công Tử, không cánh xa ngoài tầm cảm hứng của nhau. Thì có thể cảm hứng lẫn nhau được!!

Không biết đẩng cấp của nó, là Linh Cấp hay sao mà lợi hại như vậy;

Linh Cấp không đủ để so sánh với nó...

Trần Phong quay qua nhìn xem, đã thấy dì Dao đã ngủ từ bao giờ.

Trần Phong ra khỏi phòng, đi về phía phòng của Minh Tuyết.

Ở trong phòng Minh Tuyết cứ nghĩ đến chuyện, của Trần Phong và mẹ của mình đã làm tình với nhau.

Muốn mình thoát ra khỏi hình ảnh đó, càng làm những hình ảnh hiện ra trong đầu mình nhiều hơn.

Minh Tuyết lăn qua lăn lại muốn chìm vào giấc ngủ, lại bị những hình ảnh đó cứ hiện ra...

Trần Phong ta hận ngươi ta hận ngươi, tại sao lại cho ta thấy cảnh tượng đó chứ aaaa thật tức chiết ta mà!

Trần Phong mở cửa đi vào phòng, nghe thấy Minh Tuyết nói vậy.

Tôi đâu muốn cho cô thấy đâu, là vì cô muốn thấy chứ bộ liên quan gì đến tôi chứ?

Minh Tuyết nghe có người nói liền giật mình đứng dậy, cậu cậu vô tư khi nào vậy hả?

Cũng mới thôi... Trần Phong ngồi xuống giường của nàng!

Thấy Trần Phong cứ như vậy,mà ngồi xuống giường của mình như vậy thì la lên.

Cậu ra ngoài cho tôi, không thì tôi la lên đấy...

Trần Phong biết nàng là người hiền lành dễ bị ăn hiếp, nên làm mặt giày không muốn đi ra.

Thấy Trần Phong không chịu đi ra mà hỏi... Cậu muốn làm gì?

Hồi nãy cô thấy hết cả cơ thể của tôi, nên bây giờ tôi muốn thấy cơ thể của cô lại là quề không ai nợ ai cả.

Cậu cậu thật mặt giày... Biết lúc trước tôi không đem cậu về rồi!

Trần Phong đè lên người Minh Tuyết xuống, đưa lưỡi của mình vào trong miệng của nàng.

Bị Trần Phong đè lên người mình, càng ra sức vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không được.

Minh Tuyết cắn vào lưỡi của Trần Phong, muốn cho Trần Phong buôn mình ra!''

Trần Phong cảm thấy đau, nhưng không chịu thả cho dù chảy máu cũng không chịu thả.

Minh Tuyết cảm nhận được vị ngọt của máu và mùi tanh, mở to hai mắt mà nhìn xem Trần Phong vẫn cứ hôn mình cho dù mình cắn.

Minh Tuyết cảm thấy vô lực, như không còn sức lực nữa. Thả lỏng miệng mình ra cũng không vùng vẫy nữa;!

Trần Phong thấy nàng không còn vùng vẫy và cắn lưỡi mình nữa, đưa lưỡi vào sâu trong miệng đem lưỡi của nàng ra.

Lại đem giọt máu của mình vào trong miệng nàng, cảm thấy mùi tanh của máu nàng nuốt vào trong miệng cái ực.

Thấy nàng đã nuốt giọt máu của mình, mới chịu nhả miệng của nàng ra. Trần Phong lại lếm vành tai của nàng'''

Làm cho nàng rùng mình liên tục...

Ư...

Miệng nàng rên rỉ... Sao lại sướng như vậy được chứ?

Chỉ là lếm tai thôi mà...

Trần Phong lại lếm vành tai bênh kia, thì thầm vào tai của nàng. Lại làm cho nàng rùng mình tiếp.

Ư... Ư...

EmBiết nghe lời như vậy, xinh đẹp lắm đó...

Nghe Trần Phong nói mình biết nghe lời, thì đưa hai tay muốn đẩy Trần Phong ra.

Trần Phong hôn vào cái cổ thoan thả của nàng, có dấu hôn in vào cổ nàng.

Trần Phong đưa hai tay ra sau lưng nàng, kéo satbatia xuống cởi chiếc váy ra khỏi người nàng.

Trần Phong nhìn xem hai quả anh đào 🍑 xinh đẹp của nàng, vừa căng tròn lại còn có ti vú hồng hào nữa chứ...

Cậu không được làm như vậy!

Tôi tôi không muốn... Anh nhìn chỗ khác đi!

Trần Phong vẫn cứ cởi ra, cho dù nàng không cho cởi ra.

Vậy mà quần lót của nàng đã ướt đẫm từ bao giờ...

Trần Phong ngước lên nhìn nàng mà cười!

Miệng thì nói không muốn, mà ở dưới đã ướt nhẹp rồi là sao?

Anh anh không được nhìn nói rồi, kéo chiếc mền che lại cơ thể của mình không cho Trần Phong nhìn thấy...

Ta đã thấy hết em che lại có ít gì, Trần Phong kéo chiếc mền ra khỏi người nàng.

Trần Phong lại hôn vào môi của nàng, cho đến khi nàng không phòng bị.

Trần Phong đưa tay xuống dưới quần lót của nàng, lấy hai ngón tay cào nhẹ bên ngoài quần lót.

Minh Tuyết cảm giác bên ngoài quần lót của mình, bị hai ngón tay của Trần Phong đang rờ chỗ đó của mình.

Lấy hai chân kẹp chặt lấy cánh tay Trần Phong lại, không cho đụng chạm vào chỗ đó.

Bị hai chân của nàng kẹp chặt cánh tay của mình, Trần Phong lấy ngón tay cái hịnh vào âm hộ nàng.

Minh Tuyết công người lên...

Nhanh tay kéo quần lót nàng ra!

Trần Phong banh hai chân của nàng ra, đưa lưỡi liếm dâm thủy đang chảy ra.

Chỗ đó dơ bẩn anh đừng liếm có được không?

Trần Phong bú nút nhẹ nhàng từng chút một, lại lếm chỗ hột le hồng hào của Minh Tuyết.

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.