Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Vô Đề

Tiểu thuyết gốc · 798 chữ

Sao cậu không đi luôn đi về đây làm gì...

Sau khi làm xong Trần Phong lên đây...

À... Tôi ở dưới đó để chữa trị đôi mắt nên mới lâu như vậy!'

Minh Tuyết nghe được Trần Phong đã trị khỏi hẳn, vậy chúc mừng mắt cậu đã thấy lại được.

Cảm ơn cô... Dì Dao đâu sao không thấy?

Sao... Về dưới đó không nhớ chúng tôi hay sao, mà chỉ nhớ dì Dao một mình dì ấy hả?

Người đẹp tất nhiên tôi phải nhớ chứ;

Ý của cậu là hai chúng tôi không đẹp bằng dì sao!

Bây giờ ba chúng ta gặp nhau rồi còn đòi gì nữa, hay là cô muốn tôi hôn cô mới chịu hay sao?

Anh...

Kim Anh cậu thôi đi được không...

Mẹ đi chợ rồi chút nữa mới về, có chuyện gì sao!

Chỉ có chút chuyện nhờ dì mà thôi...

Thôi cậu vào nhà trước đi đã'''

Chuyện gì mà anh không nhờ chúng tôi lại nhờ dì?

Tôi cần một luật sư và người trong bất động sản, giúp tôi mua đất ý mà.

Cậu muốn mua đất ở đâu và bao nhiêu sào đất?

Tôi mua đất ở dưới quê, cở 100 mẫu đất...

Sao... Bao nhiêu anh nói lại lần nữa xem:

100 mẫu đất...

Hai người nhìn Trần Phong từ đầu đến chân mà thốt ra, thiếu gia ẩn danh giả làm ăn mày hay sao?

Trần Phong chỉ mĩm cười không có giả thích cho hai người!

Minh Tuyết mới nói...

Mẹ của Kim Anh làm luật sư giỏi nhất ở đây, cậu có thể tìm cô Doanh để hỏi thăm được hay không.

Trong khi mọi người nói chuyện, thì mẹ Minh Tuyết đi chợ về.

Dì Dao nhìn thấy Trần Phong ở trong phòng khách, trong lòng cảm thấy sung sướng phi thường vì Trần Phong còn nhớ đến mình.

Cậu lên hồi nào sao không nói cho dì biết!

Dạ con cũng mới lên thôi dì.

Mẹ Trần Phong có chuyện muốn nói với mẹ đó.

Ừ... Con với Kim Anh nấu cơm giúp mẹ đi, mẹ với Trần Phong nói chuyện chút. Tưởng Trần Phong muốn mình làm chuyện đó'''

Dạ mẹ cứ nói chuyện đi:

Trong phòng dì Dao nhìn xem Trần Phong mà hỏi, sao có phải anh nhớ em lắm rồi phải không. Hay là nhớ cô bé của em hả?

Cả hai anh đều nhớ cả nói rồi, Trần Phong đưa tay vào trong quần của dì. Thế mà âm hộ của dì ra nước từ bao giờ'''

Trần Phong thì thầm vào tai dì Dao... Em dâm lắm nha ấy thế mà đã ra nước rồi!

Do lâu ngày không thấy anh với không ăn côn thịt to dài của anh, khi thấy anh cô bé của em đã chảy ra nước rồi.

Anh có thích không?

Tất nhiên là anh thích rồi...

Vậy anh ăn cô bé của em đi; dì Dao ngồi xuống giường banh hai chân ra, cho Trần Phong đưa lưỡi vào cô bé của mình.

Cảm nhận lưỡi của Trần Phong trong âm hộ của mình, như lâu năm mới có ánh sáng chiếu vào trong âm hộ vậy.

Làm cho nước trong người mình vở đê, bắn vào trong miệng Trần Phong.

Trần Phong ra sức uống hết dâm thủy của dì Dao.

Em sướng quá anh ơi'''

Lâu ngày không bị anh chơi, cảm thấy như chục năm vậy!

Anh bú hột le của em đi chỗ đó là điểm nhảy cảm nhất của em đó, em muốn anh làm chỗ đó là vì em muốn chiết trong sự sung sướng đó.

Trần Phong cũng thích bú hột le nhất.

Trần Phong banh hai mép âm hộ để loài hột le ra, nhìn xem hột le của dì như viên rubi.

Trần Phong đưa lưỡi đá vào hột le lên xuống lúc thì nhanh lúc thì chặm, càng làm cho dâm thủy chảy nhiều ra.

Ư ư ư ư ư ư ư... Em ra đây... Ư ư ư ư ư...

Đừng đá nữa... Anh bú nó đi làm em sướng đi!

Rítttt... Ư ư ư ư ư

Dì Dao lấy hai tay bịt miệng mình lại, không cho tiếng rên của mình ra khỏi miệng mình.

Trần Phong bú mạnh một phát thiệt mạnh, làm cho hột le loài ra ngoài.

Trần Phong lấy hai ngón tay sụt hột le như sụt ấy vậy.

Cho em côn thịt của anh đi...

Em thèm nó lắm rồi...

Trần Phong đem côn thịt của mình đưa ngây miệng dì, em làm cho nó to hơn đi.

Dì Dao đem côn thịt bỏ vào miệng mà mút như mút ve kem.

Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ...

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.