Tiểu Yến vui vẻ chọn trâm , Nạp Lan Thuật đứng nhìn cô cười . An Tịch Lan kéo tay An Tịch Nhan ám hiệu , cô nhìn Nạp Lan Thuật và Tiểu Yến rồi An Tịch Nhan với An Tịch Lan nhìn nhau mà cười . Mua trâm xong , 4 người vào tiệm vải đển may trang phục . Đi tìm xung quanh tiệm vải , Tiểu Yến nhìn thấy một tấm vải rất đẹp định lấy xuống thì có một người nhanh tay hơn lấy tấm vải đó xuống , nhìn vào tấm vải nói
-Tấm vải này rất hợp để may y phục cho buổi tiệc sắp tới .
Thấy vậy , Tiểu Yến đặt tay lên tấm vải nói
-Cô nương , tấm vải này là ta chọn trước . Cô có thể chọn tấm khác được không ?
Cô ta nhìn Tiểu Yến , tỏ vẻ khinh bỉ , tự cao tự đại
-Ta chính là thích tấm vải này . Vả lại rõ ràng tấm vải này là ta lấy xuống , dựa vào đâu mà nói là ngươi chọn
-Ta …
Nói rồi cô ta cầm tấm vải đi lại bàn , đặt tấm vải lên bàn rồi đặt lên 5 lượng bạc nói
-Bà chủ , ta muốn dung tấm vải này để may y phục , ngày mai ta lấy
Bà chủ cửa tiệm nhìn thấy tiền sang mắt lên , gật lấy gật để
-Được , được , ngày mai nhất định sẽ xong
Thấy vậy , An Tịch Lan đặt lên bàn 7 lượng bạc nói
-Bà chủ ta cũng muốn may y phục bằng tấm vải này
-Chuyện này , …
Bà chủ tiệm nhìn An Tịch Lan lung túng , cô ta thấy vậy tức giận
-Cô là muốn gì đây
-Tấm vải này là Tiểu Yến nhà ta chọn trước , đương nhiên ta có quyền mua
-Thì ra là nha hoàn nhà ngươi . Tấm vải này rõ là do ta lấy xuống , nó là của ta
An Tịch Nhan đi lại chỗ tấm vải cầm lên xem , thấy vậy cô ta tức giận quát to
-Ngươi cấm được đụng vào , đây là tấm vải của ta
An Tịch Nhan nhìn cô ta cười
-Vị tiểu thư , cô nói đây là vải của cô
-Phải
-Vậy tại sao ta không thấy trên tấm vải này ghi tên của cô vậy ?
-Cái này …
An Tịch Lan nhìn cô ta lúng túng mà đứng cười thầm , cô ta tức giận nói :
-Ngươi cười cái gì chứ ? Các ngươi có biết ta là ai không .
An Tịch Nhan bình tĩnh nói với cô ta :
-Cô là ai , tại sao bọn ta cần phải biết
-Cô ….
An Tịch Lan , Nạp Lan Thuật và Tiểu Yến không nhịn được mà cười thầm , cô ta thấy vậy giận đỏ mặt
-Các người còn cười , ta là đích nữ của Khương tướng phủ - Khương Mộ Doanh , các ngươi chọc giận ta sẽ không yên đâu
-Ra là Khương tiểu thư .
-Thế nào , biết sợ rồi sao .
Cô ta chính là Khương đại tiểu thư của Khương tướng phủ - Khươn Mộ Doanh , là bạn tốt của An đại tiểu thư của An nhiệm phủ , cô ta đối với thứ nữ các nhà đều là dung hai từ “khinh bỉ” để nói lên . An Tịch Nhan không nói gì chỉ cười nhẹ , An Tịch Lan đặt tay lên vai của An Tịch Nhan , tiến một chút lên phía trước bảo vệ cô , mình cô ta cười đểu
-Khương đại tiểu thư thì thế nào ? Có thể tùy ý ra ngoài tranh giành đồ với An nhiệm phủ bọn ta sao .
-Các ngươi là người của An nhiệm phủ
-Phải , thì sao chứ .
-Dù cho các ngươi có là người của An nhiệm phủ thì cũng chỉ là thứ nữ không biết trước biết sau mà thôi
-Ồ , sao ngươi giám chắc ta là thứ nữ không biết trước sau .
Khương Mộ Doanh nhìn đám người An Tịch Nhan lộ rõ vẻ khinh bỉ , đưa tay lên vén tóc nói
-Khương Mộ Doanh ta với đại tỷ nhi – An Nhuệ Lưu chính là bạn tốt , loại thứ nữ như mấy người vốn dĩ sinh ra chỉ để phụ giúp cho đích nữ chúng ta , tốt nhất là nên yên phận đừng quá phận
CHÁT
Khương Mộ Doanh chưa nói hết câu thì đã bị An Tịch Lan tức giận tát một cái rất mặt , mặt cô ta đỏ lên
-Ngươi dám tát ta
-Dựa vào đâu ta không dám , ta còn dám lôi ngươi ra ngoài đánh cho cả thiên hạ xem đó
-Ngươi ….
Khương Mộ Doanh tức giận , giơ ta định tát An Tịch Lan thì bị cô chặn lại , An Tịch Lan nhìn Khương Mộ Doanh với vẻ mặt đắc ý
-Ta làm thế nào ?
An Tịch Lan nắm chặt tay cô ta , cô ta đau đớn giãy giụa , thấy vậy An Tịch Nhan kéo tay An Tịch Lan lại ra hiệu cho cô thả cô ta ra . An Tịch Lan hiểu liền thả tay Khương Mộ Doanh là cô ta mất thăng bằng mà ngã xuống đất . Khương Mộ Doanh tức giận
-Đám thứ nữ không biết điều mấy người …
An Tịch Lan định đánh cô ta thì An Tịch Nhan đặt tay lên vai cô trấn tĩnh rồi bước tới chỗ Khương Mộ Doanh , ngồi xuống nhìn cô ta
-Bọn tôi như nào , cũng không đến lượt Khương tướng phủ mấy người có quyền lên tiếng dạy bảo .
-Cô …
Khương Mộ Doanh tức giận , lén lấy cuộn dây thừng giấu sẵn trong người ra định đánh vào người An Tịch Nhan , may mà An Tịch Lan nhìn thấy nhanh tay kéo An Tịch Nhan đứng dậy , kéo về phía sau . Khương Mộ Doanh suýt chút đánh trúng vào chân của An Tịch Nhan , thấy vậy An Tịch Lan tức giận , trừng mắt nhìn cô ta
-KHƯƠNG MỘ DOANH , ta nói ngươi biết ta không ngán ai đâu . Kể cả đại tỷ tỷ thì sao đích nữ thì sao chứ , ta đều đánh
Khương Mộ Doanh có chút sợ hãi nhưng cố gắng bình tĩnh đứng dậy nói
-Ngươi dám sao , trước giờ chỉ có tứ tiểu thư – An Tịch Lan của An nhiệm phủ mới dám . Ngươi là cô ta sao
-Phải , An Tịch Lan chính là ta đó , thế nào ?
-Ng…ngươi…ngươi chính là …
-Phải , là ta đó
An Tịch Lan nhìn Khương Mộ Doanh bằng ánh mắt sắc lạnh như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta vậy . Khương Mộ Doanh sợ hãi lùi về phía , cố gắng trấn an bản than rồi quay người bỏ đi , trước khi đi cô ta quay lại nói
-Các ngươi tốt nhất nhớ cho rõ ngày hôm nay
Nói rồi cô ta tức giận bỏ đi . An Tịch Lan quay lại nhìn khắp người An Tịch Nhan , xoay người cô một vòng
-Nhan nhi muội có bị làm sao không ? Cô ta có đánh trúng chỗ nào làm muội bị thương không ?
-Tỷ tỷ à , muội không có làm sao cả . Tỷ xoay muội như vậy mới có sao đó
An Tịch Lan giật mình thả tay ra , An Tịch Nhan bị An Tịch lan xoay như chong chóng giờ đầu óc vẫn còn xoay
-Nhan nhi , tỷ xin lỗi
-Muội hông sao
Nói vậy chứ đầu cô vẫn còn hơi choáng , Tiểu Yến với Nạp Lan Thuật đứng nhìn cũng bó tay , không biết là gì chỉ có thể đứng cười trừ . Mua đồ xong bọn họ cũng quay trở về phủ , vừa về gần đến phủ nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt , mọi người dân xung quanh tụ tập trước cửa phủ xì xào chuyện gì đó . 4 người bọn họ nhìn nhau không biết đang xảy ra chuyện gì trong phủ mà lại náo nhiệt như vậy . Cửa trước bị mọi người vây kín , cửa sau thì khóa , tính trèo tường nhưng tường lại quá cao không trèo được , đành phải miễn cưỡng đi cửa chính . Vì người dân tụ tập khá đông nên bọn họ cũng phải chen rất khó khăn . Chen vào đến nơi họ nhìn thấy trước cửa phủ là chiếc xe ngựa , hạ nhân đứng xung quanh , tất cả mọi người trong phủ đều có mặt đông đủ
Đăng bởi | Suyeon |
Thời gian | |
Lượt đọc | 7 |