Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô bạn nhà bên

Tiểu thuyết gốc · 1120 chữ

khum bit noi j, covid xam lon` qua' /ho x3.14/

“Let’s go back to school, homie” Một cô gái đeo kính, tóc xoăn chấm vai, dáng vẻ tomboy khoác lấy cổ Quang Minh rồi hét lớn.

“Tránh ra, vừa bị Covid thì né ra giùm” Quang Minh nhăn mặt, làm ra động tác xua đuổi.

“Thôi nào anh bạn. Chúng ta chuổng cời tắm với nhau từ hồi còn bé tí thì chả ngại. Giờ mắc dăm ba con virut tàu mà rén thế cơ à?” Cô gái cười tít mắt, càng dí sát vào hắn hơn.

Cô bạn đó là Mai Linh, bằng tuổi với Quang Minh. Cô bạn đó và Quang Minh ở cạnh nhà nhau. Thường thì ở quê, những người ở gần nhà nhau sẽ có họ hàng thân thích. Nhưng bố mẹ của cô bé ấy không phải là người ở đây, họ mới chỉ chuyển về đây khi sắp sinh Mai Linh mà thôi. Hắn sinh ra sau cô bạn kia 2 tháng, nên vẫn thường bị cô bé ấy bắt gọi bằng chị hồi còn nhỏ.

“Giờ còn dám tắm chung không?” Quang Minh khịt mũi hỏi. Đương nhiên câu hỏi này là câu hỏi bẫy, vì chẳng có đứa con gái nào lớn tướng rồi muốn tắm chung với con trai cả.

Nhưng hỏi bẫy con gái thì được, chứ hỏi bẫy cái thể loại “đàn ông dởm” này thì nước đi của Quang Minh nên xem lại.

“Có chớ? Giờ có tắm luôn không để đây về lấy quần áo sang” Cô gái gật đầu lia lịa, đôi mắt sáng lên hỏi lại.

“Thật?” Hắn nhướn mày hỏi lại.

“Không thật thì thôi à. Sao lại phải sợ tắm chung nhỉ” Cô bạn chống nạnh, ưỡn mặt lên.

“Đùa tí thôi, chứ đàn bà con gái phải giữ lấy cái trong trắng chứ? Ai lại đi tắm với con trai bao giờ” Quang Minh nhún vai, nhìn đi chỗ khác.

Nói là thế chứ trong người hắn lúc này chả rộn ràng bome ra. Cho dù là bạn từ thuở bé hay thuở lớn gì đi chăng nữa thì cách biệt về giới tính cũng là đủ để cả hai không còn thoải mái được như hồi con ngây dại nữa.

Ở bên này, bạn gái vẫn cứ cười tít mắt mà không có dấu hiệu gì của sự xấu hổ hay là ngại ngần cả. Đàn ông dởm + đầu rỗng. Thôi xong, lại thêm một con bài phá hoại rồi. Tiên sư thằng tác giả nhé.

Quay trở lại vấn đề chính. Như các bạn đã biết, hoặc có thể không biết thì dịch bệnh sau 2 năm hoành hành cũng cơ bản được bão hòa. Việc F0 bây giờ đã chẳng còn đáng sợ như ngày xưa. Cho nên các hoạt động cũng rục rịch quay trở lại. Không ai muốn cứ ở trong nhà mãi cả, nền kinh tế tuột dốc, cuộc sống khó khăn cơ cực vậy là quá đủ rồi.

Mà kể cũng tội. F0 ngày trước thì bị hắt hủi, bị nhốt như con thú, phải khai báo chi tiết tường tận. Thậm chí nhỡ cái lây lan dịch bệnh một cái thì việc bị khởi tố cũng chẳng phải chuyện đùa. Ấy thế mà giờ F0 khác gì vua của muôn nghề. Vừa kiếm được nhiều $, vừa được xã hội trọng vọng…….. Đùa tí chứ F0 nhiều quá giờ cũng phải nghĩ đến nước cách ly người chưa nhiễm khỏi xã hội mất thôi :D

Trường của Quang Minh – Một trường cấp 3 cũng phải theo lệnh của bên trên đưa xuống. Thông báo quay trở lại trường học cũng đã được thông báo tới toàn thể phụ huynh học sinh. Vậy là kết thúc chuỗi ngày học online dài đằng đẵng và nhàm chán ấy.

“Học trực tiếp con cẹc. Từ đầu năm đến giờ đã học cái quái gì đâu” Mắt Quang Minh đỏ ngầu khi nhìn thấy dòng thông báo. Thực sự, nếu không có cô bạn nhà bên qua thông báo thì có khi hắn cũng chả biết cái gì đang xảy ra nữa.

Hậu quả của việc lười học là đây. Vở chưa chép, kiến thức thì không có một tẹo. Đến lúc bị cô kiểm tra thì hay rồi.

“Thế học nhóm không. Đây không cần học cũng giỏi sẵn rồi nhá” Mai Linh ưỡn bộ ngực lép dẹp tự hào. Tuy cô bạn này “đầu rỗng” thật đấy, nhưng không phải “rỗng” toàn bộ cho lắm. Có thể là chuyện cuộc sống hay nam nữ cô đần thật, nhưng việc học thì không thể đánh đồng với việc đó. Một học sinh cầm trong tay 10 năm HSG, đạt nhiều giải Toán cấp huyện, tỉnh. Đứng TOP 1 trong mọi kì thi của trường từ Mầm non tới Cấp 3. Đây hẳn là một bản sao trái ngược với Quang Minh, một tên dâm chúa, trên thông thiên văn dưới tường phim sẽ nhưng học hành thì chả biết cái mẹ gì này.

“Tôi lạ gì cái trò của cô. Học với cô mệt lắm. Đã vậy còn phải đãi thức ăn….”

Chính xác. Một thiên tài như vậy chẳng có lẽ là một người bình thường cho được. Quang Minh đã quá ngán ngẩm với cô nàng rồi. Người thì trông bé tí tẹo mà ăn như chiến hạm, ngang một cái bụng không đáy. Hơn nữa cô còn thích được chiều chuộng như trẻ con nên Quang Minh viết 1 chữ thì chắc phải đút cho cô được 10 thìa thức ăn…..

“Đi mà đi mà” Cô gái giở trò làm nũng, rúc đầu vào ngực Quang Minh õng ẹo.

Người ngoài nhìn vào thì chẳng khác nào một cặp đôi dổn lầm, nhưng thực ra thì chuyện đó lại xảy ra như cơm bữa mà chẳng cần tới việc cả hai là một cặp.

Như bên trên đã đề cập, chính vì chuyện xảy ra như cơm bữa nên Quang Minh nghiễm nhiên đã có kháng thể trong người. Việc nũng nịu này giờ chỉ là con muỗi với cái vợt mà thôi.

“Chịu. Đi về nhà đi, sắp tới giờ ăn cơm rồi đó” Hắn bám hai tay lên vai cô rồi đẩy ra, miệng phun lời đuổi khéo.

“Ứ chịu. Đây ở lại ăn cơm với cô nhà” Mai Linh giận dỗi phồng mồm trợn má, hai tay khoang trước ngực, mặt nhìn đi chỗ khác.

“Muốn làm như nào thì tùy” Quang Minh lười để ý, đứng dậy đi lên phòng. Dù sao cảnh này cũng không phải lần đầu, để xem cô nàng dỗi được bao lâu.

Bạn đang đọc Hệ Thống Sinh Tồn Thời Tận Thế sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lolicon25
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.