Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ sai xuất hiện

Phiên bản Dịch · 1819 chữ

"Bần đạo hỏi lại lần nữa, ai nguyện đầu thai chuyển thế thì lập tức nói với ta."

"Tuy các ngươi bị chết oan, nhưng lưu lại dương gian quá lâusẽ ảnh hưởng đến trật tự vận hành của trần gian. Hôm nay may mà gặp phải bần đạo, nếu gặp phải đạo sĩ hay hòa thượng khác, liệu bọn họ có dễ dàng bỏ qua cho các ngươi không?"

"Vả lại, các ngươi không muốn được làm người một lần nữa sao? Đau khổ đã phải chịu kiếp này, nhất định sẽ giúp cho kiếp sau các ngươi có thể đầu thai vào gia đình hạnh phúc, hưởng thụ niềm vui của nhân gian."

"Vì một chấp niệm không cách nào hoàn thành mà để bản thân mình lưu lạc ở trần gian này, có đáng giá hay không?"

Những lời đầu tiên bọn họ không nghe lọt chữ nào.

Nhưng ba chữ "đáng giá không" cuối cùng lại giống như là chùy sắt đánh mạnh vào trái tim bọn họ.

Đúng vậy, khổ sở chờ đợi mấy trăm năm, có đáng giá không?

Hai tên nam quỷ rõ ràng có chút do dự, chấp niệm ở trong lòng bọn họ, cũng đang từ từ tan biến.

Nhưng nữ quỷ kia thì hoàn toàn ngược lại, quyết tâm kiên định, nói:

"Đạo trưởng, ta vẫn muốn báo thù."

Trần Dương không để ý tới nàng mà nhìn về hai tên nam quỷ ở bên cạnh, cất tiếng hỏi:

"Các ngươi thì sao?"

Hai người bốn mắt nhìn nhau rồi lại liếc nhìn nữ quỷ, sau đó quay về phía Trần Dương, hỏi:

"Đạo trưởng có thể giúp chúng ta báo thù không?"

Trần Dương lắc đầu:

"Báo thù thế nào? Bần đạo cũng chỉ là một đạo sĩ, không phải là thần tiên."

"Kẻ thù của các ngươi đã sớm xuống mồ, với tội lỗi của hắn, giờ này nhất định là đang ở địa ngục tiếp nhận hình phạt."

"Các ngươi lưu lạc dương gian mấy trăm năm, sự kiên nhẫn này, bần đạo cũng bội phục. Nhưng đây chính là làm chuyện vô ích, hại người cũng hại mình."

Hai người rất thất vọng, nhưng nghe cái tên xấu xa kia có lẽ đã vào địa ngục thì trong lòng bọn họ dâng lên mấy phần sảng khoái.

Trầm mặc hồi lâu, hai người nói:

"Vậy. . . Làm phiền đạo trưởng đưa chúng ta vào luân hồi."

"Chấp niệm của các ngươi có thể biến mất, đối với các ngươi cũng là chuyện tốt. Vào luân hồi, kiếp sau làm người, cũng là một sự khởi đầu mới."

Cuối cùng công sức bỏ ra cũng không có uổng phí, ba ác quỷ, giải quyết xong hai tên.

Hắn cảm thấy nữ quỷ này, chắc cũng không khó.

"Các ngươi đi theo bần đạo."

Trần Dương đi ra khỏi phòng chứa củi, mưa bên ngoài đã tạnh, trên mặt đất có nhiều vũng nước đọng lại.

Nhưng bình thường làm phép hành đạo, đều phải chọn ngày cẩn thận mà làm.

Siêu độ, có một câu nói "gặp mậu thì tránh, mậu là thiên can, mười ngày lặp lại một lần".

Ngày mậu thiên môn không mở, không thích hợp để báo cáo với bề trên, không được dùng pháp khí phát ra âm thanh như chuông và khánh ngọc.

Hôm nay là ngày Tuất, có thể làm phép siêu độ.

Nếu không phải thế, Trần Dương chỉ có thể để cho hai tên quỷ này đi đâu đó, hai ngày sau mới quay lại.

Hắn lấy ra một cái bàn từ trong phòng bếp, thắp một cặp nến, một bó hương, một xấp tiền giấy.

"Còn chưa có cống phẩm."

Trần Dương nhìn cái bàn trống rỗng, có chút rầu rĩ.

Lúc trước lão đầu đi ra ngoài làm pháp sự cho người ta, những thứ đồ vật liên quan đến làm phép cũng được người khác chuẩn bị cho.

Trong đạo quan, ngay cả thực phẩm cũng không có nhiều chứ đừng nói là dùng thịt heo bò dê để cung phụng.

Hệ thống nói:

"Kí chủ không cần chuẩn bị cống phẩm, có thể trực tiếp làm siêu độ."

Trần Dương nói:

"Làm như vậy có được không?"

Cống phẩm không phải dành cho Diêm Vương Gia, mà là cho quỷ sai khi tới dẫn vong hồn lên đường.

Đây là luật bất thành văn, Trần Dương cũng không muốn xúc phạm.

Hệ thống trả lời:

"Không có gì là không được, ngươi là đạo sĩ được hệ thống tuyển chọn, quỷ sai nhìn thấy ngươi, là phúc ba đời của bọn hắn, còn dám đòi cung phụng?"

Lời này thật bá khí.

Trần Dương lần đầu tiên cảm thấy, mình cũng là một người có thân phận.

Hơn nữa, còn có hậu trường rất lớn.

"Vậy thì bắt đầu đi."

Tâm lý Trần Dương có chút khẩn trương, mặc dù đã nhớ kỹ quy trình khai đàn làm phép ở trong lòng, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên hắn siêu độ cho quỷ.

Đây cũng được coi là một lần làm phép cỡ nhỏ rồi.

Hắn thắp hương đèn rồi đặt lên bàn gỗ, tiếp đó lùi về sau một bước.

Hắn lớn tiếng hỏi:

"Tên họ!"

Hai tên quỷ vội vàng nói:

"Tiểu nhân Cố Thập Nhất."

"Tiểu nhân Cố Thập Tam."

Trần Dương có chút cau mày, hai người này thân là người làm, ngay cả tên cũng đơn giản như vậy.

Cố gia kia, quả thực là không xem người ra gì.

Loại bỏ tạp niệm trong đầu, Trần Dương mặt hướng đông nam, chân trái bước ra, bắt đầu đi vòng quanh bàn.

Vừa đi vừa đọc « Thái Ất Cứu Khổ Kinh ».

Nếu chỉ là siêu độ vong hồn bình thường, Trần Dương sẽ không đọc cái này, mà là đọc « Thái Thượng Động Huyền Linh Bảo Vô Lượng Độ Nhân Thượng Phẩm Diệu Kinh » .

Kinh này còn đươc gọi là « Độ Nhân Kinh ».

Điểm khác nhau là, cái trước để cho quỷ sai đến đây nhận vong hồn lên đường, cái sau là để chỉ dẫn cho vong hồn đi Hoàng Tuyền Lộ.

Hai con quỷ này đều là ác quỷ, Trần Dương không yên tâm để bọn chúng đi xuống một mình.

Chẳng may bọn chúng đổi ý giữa đường, Trần Dương không những không siêu độ thành công, ngược lại sẽ sinh ra đại họa.

Lúc Trần Dương không ngừng niệm kinh, từng trận âm phong nổi lên ở trong sân, thổi cánh cửa sau của đạo quan vang lên thanh âm cót két vang dội.

Đột nhiên, cửa gỗ bị thổi ra một cách quỷ dị.

Hai gã quỷ sai, tay cầm hắc liên đi tới.

Quỷ sai vừa xuất hiện, ba tên quỷ đều đứng thẳng người dậy, không dám cử động.

Còn chưa chờ Trần Dương nói chuyện, con mắt của quỷ sai nhìn lên trên bàn, thấy mặt bàn trống trơn thì lập tức dùng sức hừ một tiếng.

Quỷ sai bất mãn nói:

"Tên đạo sĩ kia, ngươi không hiểu quy củ sao?."

Trần Dương vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên, một cỗ uy áp vô hình từ phía đại điện phát ra.

Hai gã quỷ sai kinh hoàng nhìn sang, sau đó vội vàng quỳ sụp xuống đất, giọng nói run rẩy xin tha:

"Thượng tiên tha mạng."

Trần Dương nhìn trợn mắt há mồm, không cần phải hỏi, nhất định là do hệ thống ra tay.

Cũng không biết hệ thống nói gì với hai tên quỷ sai, chỉ thấy bọn họ không ngừng dập đầu, luôn miệng nói "vâng...dạ".

Tựa hồ là được sự cho phép, hai tên quỷ sai mới từ dưới đất đứng lên.

Lần nữa nhìn về phía Trần Dương, nào còn dám tỏ ra vẻ bất mãn, khuôn mặt tràn đầy kính sợ.

"Đạo trưởng, không biết ngài gọi tiểu nhân đến là có chuyện gì?"

Quỷ sai cung kính hỏi.

Trần Dương nhếch miệng một cái, hai người này đây là bị dọa đến choáng váng sao?

"Bần đạo siêu độ giúp hai con quỷ này, xin hai vị dẫn bọn chúng lên đường đi."

Quỷ sai gật đầu, liên tục đáp ứng:

"Được.....được."

Rồi sau đó ngẩng đầu nhìn một cái, quỷ sai mơ hồ nói:

"Đạo trưởng, . . ngài nói là hai tên?"

Nhưng ở đây rõ ràng có ba con quỷ đó a.

Trần Dương đáp:

"Nàng không muốn đầu thai."

Quỷ sai nhướng mày, hai mắt như điện nhìn thẳng nữ quỷ:

"Nữ quỷ nhà ngươi, tại sao không muốn luân hồi? Sinh tử tự có định số, thân là vong hồn, sao có thể lưu lại dương gian, nhiễu loạn trật tự của dương gian? Ngươi đây là muốn xuống địa ngục sao?"

Gương mặt nữ quỷ vốn đã trắng bệt, giờ phút này bị dọa sợ đến càng trắng hơn.

Trần Dương nhẹ giọng giải thích:

"Hai vị hiểu lầm, chấp niệm của vị cô nương này chưa tiêu tan, đợi bần đạo tiêu trừ chấp niệm cho nàng, mới tiếp tục siêu độ."

"Đạo trưởng đúng là cao nhân, chỉ vì chấp niệm của một nữ quỷ nho nhỏ mà ngài cũng chịu tự thân đi giải quyết, tiểu nhân bội phục."

Quỷ sai chớp thời cơ nịnh nọt.

Trần Dương cười cười, không đáp lời.

Quỷ sai cũng không nói nhảm gì thêm, chuẩn bị dẫn hai người lên đường.

Lúc sắp đi, Trần Dương bỗng nhiên hô:

"Hai vị xin dừng bước."

Quỷ sai hỏi:

"Không biết đạo trưởng có gì muốn dặn dò?"

Trần Dương quay đầu hỏi nữ quỷ:

"Tên của huyện lệnh kia là gì?"

Nữ quỷ sửng sốt một chút, vội vàng đáp:

"Cố Vân Phàm."

Trần Dương hỏi quỷ sai:

"Xin hỏi hai vị, Cố Vân Phàm có trong danh sách những người đang chịu hình phạt trong địa ngục không?"

Quỷ sai mặt đầy khổ sở nói:

"Đạo trưởng, chuyện này. . . tiểu nhân không biết được."

Trần Dương kinh ngạc, ngược lại là quên mất, trước mặt cũng chỉ là quỷ sai bình thường, làm sao có thể biết những chuyện này?

"Là bần đạo đường đột."

Trần Dương có chút thất vọng, cười một tiếng nói tiếp:

"Hai vị đi thong thả."

Sau khi quỷ sai rời đi, Trần Dương bắt đầu đốt vàng mã, đợi đến khi tất cả hóa thành tro bụi, Trần Dương mới thu dọn bàn ghế để lại trong phòng bếp.

Lúc đi ra, nhìn thấy nữ quỷ đang đứng trong hậu viện thì nói:

"Mấy ngày nay, ngươi cứ chờ ở đây, không được đi chỗ khác. Nếu tự tiện rời đi, đừng trách phất trần của bần đạo vô tình."

Nữ quỷ vọi vàng xưng vâng:

"Đạo trưởng yên tâm, tiểu nữ không dám."

Bạn đang đọc Hệ Thống Đạo Quan Dưỡng Thành của Liên Đại Giai Nhân

Truyện Hệ Thống Đạo Quan Dưỡng Thành tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ta0tha0versi0nvn2205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.