Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nạn sâu bệnh lần này, toàn bộ dựa vào ngươi!

Phiên bản Dịch · 1493 chữ

Dịch: Tĩnh

Hiện tại Vân Phi Vũ cũng hơi do dự, khu vực này hắn thấy, là khu vực thích hợp để phát triển thương nghiệp, nhưng nhìn thái độ kiên quyết của thành chủ, Vân Phi Vũ cũng không định ép sát, chỉ cầm lấy ly trà bên cạnh, không nói chuyện.

Từ dược sư nhìn hai người rồi cười khổ một tiếng, bắt chuyện trước:

- Vân lão đệ, không phải là không thể cho người, nếu như là trang viên khác thì đồ đệ của ta tuyệt đối sẽ không từ chối, thế nhưng Tử Vân sơn trang này dây dưa quá lớn, chúng ta thực sự không thể cắt, lão đệ xem thế này được không, ta sẽ đem Luyện Dược Đường khu vực hoàng kim của Từ gia ta cho lão đệ, hơn nữa còn có cửa vào xung quanh Ma Thú sơn mạch, Vân lão đệ nghĩ xem được không!

- Nếu Từ dược sư nói như vậy, ta đây sẽ không tiện nói thêm gì nữa, toàn bộ theo định đoạt của Từ dược sư!

Vân Phi Vũ cũng là người khôn khéo, biết rõ chuyện không thể làm, thì ngay lập tức hạ một bậc thang.

Chỉ có điều, trong lòng Vân Phi Vũ cũng rất hiếu kỳ, chuyện của Lâm gia đã xảy ra được nhiều năm như vậy rồi, một đêm bị hủy diệt, năm người dũng cảm đứng ra tra xét cũng bị giết!

- Được, Vân công tử quả nhiên là người thẳng thắn, Thần Phi ta cam đoan lần nữa, việc buôn bán của ngươi trong thành Vân Châu sẽ do phủ thành chủ bảo hộ!

Một lần nữa thành chủ nói thêm một lợi thế.

Quan trọng đúng là những lời này!

Vân Phi Vũ thở phào nhẹ nhõm, mục đích chủ yếu nhất của chuyến đi này đã đạt được, khu vực hoàng kim cái gì, bản thân Vân Phi Vũ cũng chỉ xem nó là một điều kiện bề ngoài, quan trọng nhất chính là mình lấy được sự che chở của phủ thành chủ.

Dù sao thương nghiệp mình đi, không phải thế lực lớn thì mình cần phải có một chỗ dựa vững chắc!

- Tốt! Tối hôm nay, ta sẽ đem toàn bộ Nông Dược chuẩn bị thật tốt. Sáng mai, thành chủ có thể trực tiếp gọi người đến tiền trang Vân gia ta lấy về.

Vân Phi Vũ cũng không do dự nữa, cũng ra một hứa hẹn.

- Ha ha, Vân lão đệ thật là sảng khoái, một lần nữa chúng ta lại chúc mừng một phen, nạn sâu bệnh lần này toàn bộ dựa vào ngươi!

- Chuyện nhỏ!

...

Ba người lần nữa hàn huyên vài tiếng, rồi trực tiếp giải tán, trước khi rời đi, Từ dược sư vẫn không quên nhắc nhở Vân Phi Vũ một tiếng, đại hội Luyện Đan, chỉ còn thời gian mười ngày nữa, địa điểm tại thành Tam Nguyên.

Về đến nhà, Vân Phi Vũ bắt tay vào luyện chế Nông Dược, hiệu suất làm việc của phủ thành chủ cũng cực nhanh, cùng với thời gian Vân Phi Vũ về đến nhà được nửa giờ, mệnh thư của thành chủ cũng được đưa đến.

- Oa! Lão gia ngài xem, khu vực hoàng kim tại thành Vân Châu, còn có cửa hàng xung quanh này cũng là lựa chọn tốt nhất! Thiếu gia thật là tài giỏi!

Lão quản gian cầm lấy mệnh thư, toét miệng cười khen thiếu gia.

- Ha ha ha, nhi tử của ta đương nhiên là rồng trong loài người, thành tựu này cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi, về sau bất ngờ cho các ngươi còn có rất nhiều, đừng ngạc nhiên nữa, mau thu thập hành lý ngày mai chúng ta sẽ thay đổi vị trí tiền trang, lấy nơi đó làm tổng bộ còn nơi này chuyển thành hậu phương, chuyên môn cung cấp dược phẩm, vũ khí. Còn khu vực Đông thành, đem làm nơi quan trọng để Vân gia quật khởi, không thể để xảy ra sai lầm!

Vân lão gia cũng là cười lớn nói, thế nhưng một loạt sắp xếp giống như đã sớm suy nghĩ xong, ngay lập tức nói ra.

- Lão gia anh minh!

Quản gia khen một tiếng, bắt đầu chuẩn bị những gì sắp cần đến.

- Tiểu tử này đúng là có biện pháp, ha ha...

Vân lão gia cười to vài tiếng, hài lòng đi vào phòng.

Ngày hôm sau, thời gian một đêm, Vân Phi Vũ cũng may mắn không làm nhục mệnh, đem một trăm thùng Nông Dược đậm đặc luyện chế xong.

Nghỉ ngơi một thời gia, Vân Phi Vũ mặc một bộ thanh sam chuẩn bị ra khỏi cửa.

Lúc này, Vân Phi Vũ cưỡi một con ngựa lớn chạy trên đường nhỏ tại thành Vân Châu, hôm nay hắn đi đến nơi hẹn, nhìn trong không gian giới chỉ có năm trăm kim tệ, mặc dù trong lòng Vân Phi Vũ có phần không nỡ, nhưng mà đây là chuyện đã được hẹn sẵn, mình cũng không thể làm người vong ân phụ nghĩa.

Rất nhanh, Vân Phi Vũ nhảy xuống ngựa lớn, đi tới đình viện cổ kính trước mắt.

"Đông đông đông." Vân Phi Vũ nhìn cánh cửa thắt chặt, ngay lập tức đi tới đập cửa.

- Người nào đấy!

Rất nhanh thì cửa lớn được mở ra, một cái đầu từ bên trong thò ra.

- Ngươi mau đi bẩm báo, nói ta là Vân Phi Vũ của tiền trang Vân gia.

Vân Phi Vũ nói.

Tên gia đinh này nhìn thoáng qua Vân Phi Vũ, phong thái hiên ngang, quần áo không tầm thường, lập tức cũng không dám thờ ơ, cửa lớn một lần nữa được đóng kỹ lại sau đó chạy đến hậu viện bẩm báo.

Một lúc sau, cửa lớn một lần nữa được mở ra.

Vẫn là người gia đinh kia, lúc này vẻ mặt cười nói:

- Vân công tử, tiểu thư nhà ta bảo ta dẫn ngài đi qua.

Vân Phi Vũ gật đầu, sau khi vào cửa, đi theo phía sau tên gia đinh, rất nhanh đi đến một sảnh để tiếp khách.

Vừa mới đi tới cửa, Vân Phi Vũ đã nhìn thấy một người mặc hoàng y, nữ tử xinh đẹp ưu nhã thưởng trà.

- Chào buổi sáng!

Vân Phi Vũ cười nói.

Nữ tử nhìn về phía thanh âm phát ra, lập tức lộ ra nụ cười, đứng dậy đi tới cửa, khẽ cúi đầu về phía Vân Phi Vũ:

- Vân công tử sớm, tiểu nữ Uyển Bích có hữu.

- Ừ, ừ, tiểu tử cũng có hữu rồi!

Vân Phi Vũ cười đùa một tiếng, không khách khí ngồi vào một chỗ, thuận tay cầm một quả trên bàn lên, từ từ ăn.

- Ô, Uyển Bích cô nương đối với ta cũng không nên khách khí, trực tiếp gọi ta là Phi Vũ là được!

Vân Phi Vũ nuốt hoa quả xuống, thảnh thơi nói một câu, thuận tay đem năm trăm kim tệ để lên bàn.

- Dạ, đây là hoa hồng mấy ngày nay, cô nương tới đếm một chút.

- Hả? Sao lại chia hoa hồng cho ta như thế?

Uyển Bích hơi cười, có chút kinh ngạc.

- Hắc hắc, hoa hồng giữa tháng đã được giao hẹn, hôm nay chính là thời gian chia hoa hồng, đương nhiên ta không thể thất ước, việc buôn bán lấy sự tin cậy làm gốc, không lừa già dối trẻ!

Vân Phi Vũ trêu ghẹo nói.

- Công tử thật biết nói đùa!

Uyển Bích hơi cười một tiếng, thuận tiện thu tiền vào, ngay cả cân nhắc cũng không thèm cân nhắc qua.

Vân Phi Vũ thỏa mãn cười một chút, không nói gì thêm. Hợp tác chính là muốn tín nhiệm như vậy.

Hai người nhìn nhau cười, cũng không nói gì thêm.

Bầy không khí bỗng nhiên trở nên xấu hổ, Uyển Bích cô nương nhìn ánh mắt của Vân Phi Vũ, càng mang theo vài thần sắc không rõ.

Đang tại thời điểm Vân Phi Vũ muốn cáo từ, Uyển Bích cô nương bỗng nhiên nói trước:

- Công tử dậy sớm như vậy, chưa ăn cơm sáng sao?

Hả? Ăn sáng? Đầu tiên Vân Phi Vũ hơi sửng sốt, sau đó nghĩ đến mình giống như là chưa ăn sáng.

- Vậy không bằng công tử ở chỗ này của ta dùng cơm rau dưa!

Uyển Bích cô nương nhìn biểu tình của Vân Phi Vũ, thì biết rõ hắn còn chưa ăn sáng, sau đó nồng hậu mời.

Vân Phi Vũ nhìn trời một chút, thực ra đã qua thời gian ăn cơm sáng, chỉ có điều Uyển Bích cô nương mời thì hắn cũng vui vẻ nhận lời, lập tức đề nghị không bằng đi ra ngoài ăn cơm trưa sớm luôn, như vậy thì đem cơm trưa giải quyết một thể.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.