Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“So thì so! Ta sợ ngươi sao?”

Phiên bản Dịch · 1749 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

- Ah? Ngài đang nói đến Đại Bổ Hoàn đúng không? Ta đã biết, mời ngài giao tiền.

Vân Phi Vũ nhìn theo ánh mắt khao khát của Lãnh Phong, hắn rất không tình nguyện lấy ra 40 kim tệ, sau đó bỏ vào trong túi tiền của người gia đinh Từ gia.

Hắn quả thật có phần không nỡ, cái gì mà Đại Bổ Hoàn, tên khó nghe như vậy mà những 40 kim tệ sao?

- Đan dược có giá 40 kim tệ, ngoài ra công tử mua mỗi dược liệu thôi?

- Có thể, nhưng phí dược liệu là bao nhiêu?

Vân Phi Vũ vì không muốn gây chuyện cho nên nói một cách cứng nhắc.

- 10 kim tệ.

- Các ngươi ăn cướp à!

Vân Phi Vũ lập tức kêu to, thế này chiếm 25% giá của viên đan dược rồi còn gì? Dkm quá đắt!

Bất quá, hắn nhớ lại Lãnh Phong bây giờ cần đan dược này gấp, cho nên hắn cũng đành nhịn.

“Đinh đinh đinh...” Nhìn thấy 10 kim tệ của mình rơi vào trong túi người khác, khiến cho lòng Vân Phi Vũ cảm thấy rất đau.

- Sao đây? Tiền đã đưa, ngươi còn đứng đây làm cái gì?

Vân Phi Vũ tức giận nhìn gã sai vặt vừa thu tiền nhưng vẫn đứng im tại chỗ không chịu đi.

Chẳng qua hắn không nghĩ đến tên sai vặt này còn có thái độ phách lối hỏi:

- Thế nào? Ngươi không mua?

- Không mua! Đắt như vậy, lão tử không thèm.

Trong lòng Vân Phi Vũ hiện tại rất không vui cho nên lời nói ra cũng không thèm khách khí gì nữa.

Nào ngờ, tên sai vặt này nhìn hắn và chỉ tay về phía cửa và nói:

- Nơi đây không tiếp người không mua dược phẩm, vì vậy mời ngài ra bên ngoài chờ.

Con bà nó! Đến lúc này Vân Phi Vũ không thể nhịn thêm được nữa, từ trước đến giờ hắn còn chưa gặp qua tên nào dám nói thẳng với mình như vậy.

Chẳng qua là, không đợi hắn mở miệng thì cách đó không xa mấy người cũng đến xem bệnh, trên gương mặt họ đều hiện ra vẻ không vui.

- Aizzz, ta nói vị tiểu huynh đệ này, nói linh tinh vớ vẩn gì thế!

- Đúng đấy, ngươi không mua thì nhanh cút ra ngoài, đừng làm phí thời gian của chúng ta.

Thậm chí, có người còn chuẩn bị rút trường kiếm nhìn Vân Phi Vũ chằm chằm.

Những người này đều đến đây để cầu y, cho nên rất bực mình về hành động của Vân Phi Vũ.

Ngay lúc này Lãnh Phong cũng đến bên cạnh Vân Phi Vũ giảng hòa thay, dù sao bây giờ hắn đang rất muốn nhanh chóng khỏi bệnh, cho nên Lãnh Phong mang theo vẻ mặt cầu xin nhìn Vân Phi Vũ:

- Vân thiếu gia, coi như ta cầu xin ngươi, đừng làm lớn chuyện lên được không?

Sắc mặt Vân Phi Vũ giận dữ, nhưng nhìn thấy vẻ mặt Lãnh Phong như vậy hắn cũng không còn cách nào khác, dù sao Lãnh Phong còn cần phải chữa bệnh, nếu làm lớn lên thì sẽ ảnh hưởng đến Lãnh Phong.

Chẳng qua hắn vừa định đi ra bên ngoài chờ, thì chợt nghe thấy một thanh âm từ phía sau truyền đến.

- Đây là công tử nhà ai a! Cũng dám ở hiệu thuốc Từ gia gây sự?

Lập tức Vân Phi Vũ quay đầu lại, chỉ thấy ở phía sau một nam tử mặc một bộ trường sam màu xám, mặt hình chữ quốc (国), lông mi rất dài, chẳng qua trên người hiện lên một thân phong thái không phải dạng vừa.

Ngay khi Vân Phi Vũ còn tò mò, thì từ trong đám người bỗng có một người đi ra và chắp tay nói:

- Từ dược sư!

Thế này thì Vân Phi Vũ mới biết, đây chính là Dược Sư trong lời nói của Lãnh Phong.

Chẳng qua người ta đã hỏi thì mình cũng không thể không trả lời, cho nên Vân Phi Vũ đáp:

- Vãn bối là nhi tử của trang chủ tiền trang Linh Vân, lần này vãn bối đến đây đã đắc tội, mong Từ dược sư bỏ qua.

Vốn Vân Phi Vũ đối với hiệu thuốc của Từ gia đã không có ấn tượng tốt, hai bên buôn bán đều là bình đẳng, chẳng qua là vì Lãnh Phong cho nên hắn đành tận lực đem giọng nói của mình phát ra một cách thành khẩn nhất.

Nào nghĩ tới, vị Từ dược sư nghe thấy Vân Phi Vũ nói như vậy, sắc mặt ông trầm xuống:

- Hừ! Tốt cho một tên thiếu trang chủ của một tiền trang Linh Vân nhỏ nhoi, cũng dám tại hiệu thuốc Từ gia lớn tiếng! Chẳng lẽ ngươi cảm thấy nói như vậy là xong chuyện sao?

Nghe thấy đối phương nói như vậy, khiến cho Vân Phi Vũ nhất thời không còn gì để nói lại.

Hừ, chủ không tôn trọng khách thì thôi, còn không tính cái gì? Chẳng lẽ ông ta coi hắn là hài tử muốn làm thế nào thì làm sao?

- Aizz! Ta nói lão đầu nhà ngươi, lời này của ông có ý tứ gì, khách hàng chính là thượng đế, lão tử đã đưa tiền, cho nên nói vài câu oán thán cũng không được sao?

Mọi người xung quanh đều bị lời này của Vân Phi Vũ hù dọa, nhất thời cảm thấy có phần kỳ quái, tiểu tử này đang nói gì vậy? Tại sao bọn họ nghe nhưng không hiểu!

Mà lúc này, trong đám người cũng bắt đầu ồn ào.

- Tiền trang Linh Vân kia ở đâu? Một tên thiếu gia thôi cũng dám đến đây gây sự sao?

- Tiểu tử, Từ dược sư là Luyện Dược Sư cấp ba đấy, ở thành Vân Châu này ngài ấy cũng được xếp vào hàng đầu, tiểu tử ngươi có mắt mà như mù!

- Ngươi nhanh đi ra chỗ khác mà hóng mát, đừng cản trở lão tử xem bệnh.

Đến đây thì Vân Phi Vũ cũng không nhịn được nữa nói:

- Không phải là luyện dược thôi sao, lão tử là Luyện Dược Sư đây!

- Gì cơ? Ngươi cũng là Luyện Dược Sư sao?

- Tiểu tử! Ta nhìn da mặt của ngươi còn dày hơn cả da trâu rồi đấy! Ha ha.

- Ha ha ha, một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi, còn dám ở đây mạo danh đại sư, nhanh cút m* về nhà bú sữa đi.

Những người này chẳng ai tin Vân Phi Vũ là Luyện Dược Sư, họ đều cho rằng hắn đang khoác lác. Cho dù là Lãnh Phong cũng chỉ vừa mới biết Vân Phi Vũ biết luyện dược, nhưng dù sao hắn bị thương mà không thấy Vân Phi Vũ luyện chế Đại Bổ Hoàn, còn tưởng rằng Vân Phi Vũ thực sự chỉ hiểu biết sơ qua, cho nên lúc này Lãnh Phong rất lo lắng, dù sao thì chọc giận Từ đại sư rồi thì vết thương của mình cũng đoán chừng sẽ không được trị khỏi.

- Tốt! Tốt lắm! Tiểu tử nhà ngươi cũng biết luyện dược, vậy không bằng ngươi và ta cùng nhau tỷ thí một trận! Nếu ngươi thắng, ta không chỉ miễn phí luyện chế giúp ngươi một viên đan dược, mà còn cho thêm ngươi 100 kim tệ coi như tiền đặt cọc, ngươi có dám không?

Đến bước này thì Từ dược sư cũng phải nổi giận, chuẩn bị dùng ưu thế của mình đè bẹp Vân Phi Vũ.

Lúc này mọi người ai nấy đều im lặng, chờ đợi Vân Phi Vũ bẽ mặt, sau đó sẽ cùng nhau chê cười hắn, chỉ là không nghĩ tới Vân Phi Vũ lại đồng ý:

- So thì so! Ta sợ ngươi sao?

Nghe được lời đáp ứng của Vân Phi Vũ, tất cả đều kinh ngạc.

- Tiểu tử này rốt cuộc từ đâu tới đây? Tại sao ta chưa từng nghe thấy tên của tiền trang Linh Vân.

- Hừ! Đoán chừng là thiếu gia của một địa chủ nhỏ, nhìn quần áo hắn đang mặc trên người thì biết! Chẳng qua không nghĩ tới người như thế này mà lại ra ngoài khoác lác.

Tất cả không một ai tin tưởng Vân Phi Vũ sẽ vượt qua Từ dược sư, chẳng qua người trong cuộc là Vân Phi Vũ không có một biểu hiện lúng túng nào, lại còn bình tĩnh nói:

- Từ dược sư, theo như lời ngươi nói nhé, nếu ngươi thua thì luyện chế miễn phí cho ta một viên đan dược và đưa ta 100 kim tệ.

- Hừ! Tiểu tử, những thứ đó ta cho ngươi tưởng tượng một chút cũng không sao! Chỉ là nếu ngươi thua thì cũng phải đưa ta 100 kim tệ và gấp đôi tiền mua đan dược.

- Được!

Vân Phi Vũ không hề hoảng sợ, bình tĩnh đồng ý.

Cứ như vậy, hai bên cùng nhau đi đến Luyện Đan Thất.

Mọi người tuy rằng cảm thấy Vân Phi Vũ thua là điều chắc chắn, thế nhưng vẫn vô cùng kích động, bởi có thể tận mắt nhìn thấy Từ dược sư luyện đan dược, coi như Vân Phi Vũ nói khoác cũng là một điều tốt.

Rất nhanh, dưới sự an bài của Từ dược sư, mọi đồ vật cần thiết cho luyện đan nhanh chóng được chuẩn bị xong.

- Nói đi, tiểu tử, ngươi muốn chúng ta so cái gì?

Từ dược sư nhìn Vân Phi Vũ bằng ánh mắt coi thường và hỏi.

Chính ông cũng không biết ngày hôm nay mình bị làm sao, lại đi cùng tiểu tử này tỷ thí, chẳng qua lời cũng đã nói ra, mình cũng đành phải theo, dù sao thì có thêm 100 kim tệ miễn phí cũng là một việc tốt.

Vân Phi Vũ suy nghĩ một chút rồi hướng về phía Từ dược sư nói:

- Như vậy đi, bằng hữu của ta hôm nay đến đây mua Đại Bổ Hoàn, vừa hay ta cũng biết một vài đan phương trị nội thương, không bằng tự lấy trình độ của bản thân luyện ra viên đan dược tốt nhất, sau đó cùng nhau đi thẩm định, của người nào tốt hơn thì người đó thắng, được không?

Lời Nhắn Chương 45
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.