Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm cúm nghiêm trọng

Phiên bản Dịch · 2493 chữ

Dịch: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

500 kim tệ!

Đây cũng không phải là con số nhỏ nha, tinh thần của Vân Phi Vũ lập tức trở nên tỉnh táo.

Xem ra gia đình nhà này vô cùng lo lắng và quan tâm tới tứ phẩm Linh Hồ kia.

- A! Xin hỏi các vị, Ninh gia ở đâu vậy?

Vân Phi Vũ vừa nhìn thấy tiền, con ngươi lập tức sáng lên, nhanh chân bước tới hỏi mọi người ở trước mặt.

Mấy người Thuần Thú Sư kia vẫn đang thảo luận xôn xao, đột nhiên bị Vân Phi Vũ chen ngang cho nên lời nói có phần khinh thường nhìn về phía hắn:

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi cũng muốn tới?

- Đúng vậy, 500 kim tệ đó cho nên ta muốn đi thử vận may của mình a,...

Vân Phi Vũ còn chưa nói hết, chỉ thấy người vừa lên tiếng là Trương Tiểu Ba ‘cắt’ một tiếng, sau đó nói:

- Chúng ta đều là những Thuần Thú Sư cấp ba, còn ngươi là cái thá gì ở đây, từ trước đến nay ta chưa từng nhìn thấy mặt ngươi?

Nhìn thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ, Vân Phi Vũ cũng không để trong lòng, mà giải thích với bọn họ hiện tại mình đang rất thiếu tiền cho nên muốn đi thử một lần.

- Vậy cũng được, ngươi tạm thời đi theo sau chúng ta.

Mấy người họ căn bản không tin tưởng Vân Phi Vũ sẽ làm nên chuyện gì đó bất ngờ, bởi tất cả Thuần Thú Sư (thú y) trong thành Vân Châu chưa từng có người nào nhìn thấy mặt Vân Phi Vũ, chuyện mang theo hắn đi cùng cũng như mang theo một người hầu vậy.

Vì thế, Vân Phi Vũ hấp ta hấp tấp đi theo phía sau mấy người này, chỉ chốc lát sau đã đi tới cửa Ninh gia trong thành Vân Châu, vừa nhìn thấy cửa vào của Ninh gia, Vân Phi Vũ có hơi kinh ngạc.

Trách không được vừa ra tay đã là 500 kim tệ, cửa lớn của Ninh gia so với cửa nhà mình lớn gấp hai lần, hơn nữa chỉ cần nhìn xung quanh và diện tích của Ninh gia cũng đoán được Ninh gia này là một gia tộc có thực lực.

- Các vị Thuần Thú Sư!? Mời đi bên này.

Ngay lúc Vân Phi Vũ nhìn ngó xung quanh, bỗng nhiên thấy một gia đinh của Ninh gia đi tới, và rất lễ phép chào hỏi bọn họ.

Nhưng hắn có phần ngạc nhiên, tên gia đinh này làm sao biết được họ là Thuần Thú Sư, chỉ là sau đó hắn tỉ mỉ quan sát một hồi, mới phát hiện bên hông của những vị Thuần Thú Sư này đều có một lệnh bài màu xám, tuy không nhìn thấy trên đấy ghi gì, thế nhưng mấy người này ai cũng có, cho nên hắn nghĩ đây chính là lệnh bài chứng minh thân phận Thuần Thú Sư.

Quả nhiên mấy vị Thuần Thú Sư này ai cũng là người mắt cao hơn trời, không ai thèm tiếp lời, cuối cùng chỉ có Vân Phi Vũ nói câu cảm ơn.

Đi tới nội viện, Vân Phi Vũ phát hiện ở bên trong cũng đã có không ít Thuần Thú Sư đứng đó, bởi bên hông ai cũng đeo lệnh bài màu xám.

- Aizz! Tứ phẩm Linh Hồ này bộ lông ủ rũ, ánh mắt mệt mỏi, xem ra bị nội thương rất nghiêm trọng.

- Đúng vậy, đúng vậy, Triệu huynh nói phải, điều này ta cũng hiểu được!

...

Vừa mới bước vào, Vân Phi Vũ đã nghe thấy lời đánh giá của mấy người ở đây.

Hắn nhịn không được thò đầu vào xem, chỉ thấy trước mặt mọi người là một chiếc lồng được làm bằng Tử Sắc Đàn Mộc, bên trong đó là một tiểu hồ ly thuộc chủng loại quý hiếm, mang vẻ mặt uể oải nằm tại đó.

Mà bên cạnh chiếc lồng, là một nữ tử với dung mạo xinh đẹp đứng ở đó.

Nữ tử này thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, ánh mắt trong veo, thế nhưng lúc này trên mặt hiện đầy vẻ lo lắng.

- Các vị sư phụ, cầu xin các vị nghĩ biện pháp chữa trị, đã mấy ngày nay tiểu Bạch không ăn gì cả, cho nên cầu xin các vị chữa khỏi bệnh cho muội ấy.

Nữ tử này hiện lên vẻ mặt đau đớn, vừa nhìn đã biết sủng vậy này rất quan trọng với nàng.

- Aizz! Ninh tiểu thư, không phải chúng ta không chịu cứu giúp, mà thực sự là chúng ta cũng không biết tại sao Linh Hồ lại trở nên như vậy, nếu như đây là lột xác, thì linh khí trong cơ thể nó giờ phút này cực kỳ yếu ớt, nhưng trong cơ thể nó lại không hề có dấu hiệu muốn lột xác, còn nếu như bị trọng thương mà nói, cũng không hoàn toàn chính xác, bởi ngoại trừ tĩnh mạch bên ngoài tương đối yếu ớt, thì cũng không còn gì khác, cho nên chúng ta không còn biện pháp nào khác.

Mấy vị Thuần Thú Sư ở đây vẻ mặt cũng rất bất đắc dĩ.

Mà tiểu thư Ninh gia sau khi nghe bọn họ nói như vậy, nhất thời trở nên thương tâm, bởi vì sáng sớm nay cũng có mấy vị Thuần Thú Sư đến đây và có cho Linh Hồ ăn một ít thuốc nhưng không mang lại hiệu quả gì cả, với nàng mà nói Linh Hồ là bạn với nàng từ nhỏ đến lớn, đã không còn là sủng vật bình thường, điều này càng khiến cho tiểu thư Ninh gia đau đớn.

- Ta mặc kệ, ta không biết, bằng mọi giá các ngươi phải chữa khỏi bệnh cho tiểu Bạch!

Ngay lập tức, tiểu thư Ninh gia dường như bị kích thích lớn đến nỗi hét lớn, điều này càng khiến cho những vị Thuần Thú Sư ở đây cảm thấy khó xử.

Vân Phi Vũ cũng nhân cơ hội này, hắn bắt đầu tỉ mỉ quan sát Tứ giai Linh Hồ.

Qua một lúc, bỗng nhiên hắn có một phát hiện nhỏ, cho nên lập tức bước lên phía trước và nói:

- Không bằng để ta đến xem một chút được không?

Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu lại, đánh giá Vân Phi Vũ, mà Thuần Thú Sư vừa rồi dẫn Vân Phi Vũ đi theo càng kinh ngạc hơn, thế nhưng chưa kịp lên tiếng đã có người ở bên cạnh châm chọc nói:

- Ôi da! Tiểu tử nhà ngươi bản lĩnh lớn quá ta, còn định thể hiện ra à? Xem ra ngươi là người mới đến, nhìn cũng chưa mà nghe cũng chưa nghe, còn có thể có biện pháp gì? Xùy xùy!

Giờ khắc này Trương Tiểu Ba cũng nhìn Vân Phi Vũ bằng ánh mắt khinh thường.

Thuần Thú Sư vốn rất thưa thớt, ở trong thành Vân Châu này bất quá cũng chỉ có hơn chục người, tất cả mọi người đều biết nhau, cho nên bây giờ chợt thấy Vân Phi Vũ từ đâu chui ra khiến cho họ càng không vui.

- Nếu các vị đã không nhìn ra Linh Hồ có bệnh gì, không bằng để ta lên xem thử!

Vừa rồi Vân Phi Vũ đã sớm truyền cho hệ thống xem xét thương thế của Linh Hồ, kết quả làm cho hắn giật mình, vậy mà chỉ đơn giản là bị cảm cúm mà thôi.

- Không thể nào, hệ thống đại ca, mấy người Thuần Thú Sư ở đây còn không tìm ra biện pháp gì, vây mà ngươi lại nói chỉ cảm cúm thôi sao?

Vân Phi Vũ không thể tin nổi nói.

- Nhắc lại kết quả giám định: Cảm cúm nghiêm trọng.

Hệ thống căn bản không thèm quan tâm phản ứng của Vân Phi Vũ, chỉ đơn giản đem kết quả nói lại một lần nữa.

Vân Phi Vũ bán tín bán nghi, thế nhưng từ đầu đến giờ hệ thống luôn biểu hiện rất trâu bò, nếu hệ thống đã nói là bị cảm cúm, thì tám chín phần mười có thể tin tưởng. Chỉ là hắn không nghĩ tới chứng bệnh đơn giản như vậy mà mấy tên Thuần Thú Sư này cũng nhìn không ra.

- Hừ! Tiểu tử ngươi nói khoác mà không biết ngượng, chúng ta dù sao cũng là những Thuần Thú Sư có tiếng tại thành Vân Châu, còn ngươi ngay cả một lệnh bài chứng minh thân phận cũng không có, vậy mà lại dám to mồm, chẳng lẽ ngươi có ý định lừa gạt lấy 500 kim tệ từ Ninh gia mang về sao?

Cũng không biết Thuần Thú Sư đang nói chuyện này là thật sư hoài nghi Vân Phi Vũ hay là sợ Vân Phi Vũ mang 500 kim tệ đi, cho nên lúc này đột nhiên nghi ngờ tuổi nghề của hắn.

- Ai da, hôm nay ta ra ngoài quên không mang theo lệnh bài. Nhưng mà, Ninh tiểu thư, ta có thể nói cho tiểu thư biết, kỳ thực Linh Hồ của ngươi không có bệnh gì, chỉ là nếu không sớm chữa trị khỏi sẽ trở nên nghiêm trọng, nếu như ngươi tin ta thì hãy cho ta thử một lần, nếu không... hậu quả về sau thế nào thì cũng không liên quan đến ta.

Vân Phi Vũ không muốn tiếp tục tranh luận với mấy tên Thuần Thú Sư này, cho nên trực tiếp hướng về tiểu thư Ninh gia và nói.

- Công tử, ngươi thực sự có biện pháp sao?

Vốn là tiểu thư Ninh gia nghe thấy mấy vị Thuần Thú Sư nghi ngờ thân phận của Vân Phi Vũ, điều này cũng khiến cho nàng tâm thần bất định (lo lắng không yên), nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ Vân Phi Vũ không một chút hoang mang, hơn nữa hiện tại nàng bị lời nói của hắn hù dọa, cho nên nhanh chóng mở miệng hỏi.

- Tất nhiên là ta có biện pháp, nhưng để an toàn thì trước tiên ta cần phải quan sát thật kĩ.

Nói xong, Vân Phi Vũ đi tới bên cạnh Ninh tiểu thư, rồi ra hiệu bảo nàng mở lồng ra.

- Hừ hừ, nói khoác mà không biết ngượng, ta mở to mắt xem ngươi chữa bệnh cho Linh Hồ thế nào!

Ở phía sau lưng Vân Phi Vũ, mấy người Thuần Thú Sư nhìn hắn với vẻ mặt khinh thường.

Tiểu thư Ninh gia cũng cắn răng một cái, nhưng dù sao bây giờ cũng không còn biện pháp nào khác, cho nên ra lệnh cho gia đinh mở chiếc lồng, Vân Phi Vũ cũng nhanh tay, bế Linh Hồ ra khỏi lồng, rồi để trước mặt quan sát một cách cẩn thận.

- Ai da! Hệ thống, giám định lại một lần nữa đi!

Để đảm bảo không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, cho nên Vân Phi Vũ đề nghị hệ thống xem xét một lần nữa.

Kết quả vẫn là bị cảm cúm nghiêm trọng, điều này khiến cho Vân Phi Vũ yên tâm phần nào.

Ở bên cạnh, mọi người chỉ thấy Vân Phi Vũ bế lấy linh sủng, cái gì cũng không làm, hắn chỉ nhìn một chút rồi nói:

- Ta đã tìm được nguyên nhân, bây giờ chỉ cần dùng một ít dược thảo rồi chế thành thuốc là xong.

Sau khi xác định được chứng bệnh của Linh Hồ, Vân Phi Vũ nhanh chóng để cho hệ thống điều tra cách trị, vậy mà chỉ cần một vài dược thảo là có thể trị khỏi.

- Được, kho dược liệu của Ninh gia chúng ta ở hậu viện, mời công tử đi theo ta.

Ninh tiểu thư vô cùng kích động, mặc dù phương pháp xem bệnh của Vân Phi Vũ quá mức đơn giản, nhưng khi nhìn thấy hắn khí định thần nhàn (dáng vẻ bình tĩnh), lập tức đem hy vọng duy nhất đặt lên người Vân Phi Vũ.

Sau đó, tiểu thư Ninh gia ngẩng đầu lên và nói với những người khác:

- Đã cực khổ cho các vị sư phụ, mặc dù các vị không tìm được biện pháp, nhưng mà để bù đắp cho thời gian của mọi người, ta sẽ gửi mỗi vị một kim tệ, coi như là tiền xem bệnh.

- Không được, chúng ta không cần a! Lần này chúng ta đến đây nhưng không giúp được gì cho tiểu thư, điều này khiến cho chúng ta vô cùng xấu hổ, chẳng qua hiện tại có người có tay nghề cao hơn chúng ta, chỉ hy vọng tiểu thư cho chúng ta ở lại mở mang tầm mắt.

Người vừa lên tiếng là một lão đầu, vừa nhìn đã biết đây là người đứng đầu và có tiếng nói nhất trong đám Thuần Thú Sư ở đây, xem ra cũng là người có thân phận tôn quý nhất, lúc này lại khiêm nhường nói chuyện như vậy, nhưng truyền vào tai Vân Phi Vũ chẳng khác nào đang chờ hắn biểu diễn, nếu thất bại sẽ thành trò cười cho đám người ở đây.

- Ha ha, vậy mời các vị ở lại xem, ta cam đoan sẽ chữa khỏi bệnh cho Linh Hồ.

Vân Phi Vũ cũng không nhiều lời, chờ đến khi có kết quả sẽ khiến cho họ càng kinh ngạc hơn, thế không phải tốt hơn sao!

- Công tử, mời đi theo ta.

Tiểu thư Ninh gia nghe thấy trong lời nói của Vân Phi Vũ chứa ý khinh thường, trong lòng nàng lại càng thêm hy vọng, cũng không quan tâm đến vẻ mặt của mấy tên Thuần Thú Sư kia nữa mà nhanh chóng hướng về phía Vân Phi Vũ nói.

Rất nhanh, hai người cùng nhau rời đi.

- Hừ, tiểu tử kia từ đâu xông ra, dám ngông cuồng như thế!

Lão đầu vừa nói nhất thời cảm thấy tức giận, chính mình là Thuần Thú Sư nổi danh nhất phía bắc của thành Vân Châu, mình còn không xem ra được bệnh gì, vậy mà tiểu tử chưa dứt sữa kia lại tự tin như vậy, không biết lấy đâu ra tự tin như thế.

- Lý lão, không cần để chuyện này ở trong lòng, ta đoán tiểu tử kia cũng chỉ nói quàng nói xiên, tên đó ngay cả lệnh bài chứng minh thân phận cũng không có, tiếp theo chắc chắn sẽ lộ ra nguyên hình, cho nên chúng ta chỉ cần đứng đây xem hắn làm trò cười thôi.

Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mặt phẫn hận, tất cả đồng loạt gật đầu, chuẩn bị xem Vân Phi Vũ làm trò hề gì!

Lời Nhắn Chương 37
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc. Thuốc ban đêm, mong sự ủng hộ từ các vị đạo hữu...À, ta sắp phải thi nên sẽ ra chương không đều, mong mọi người thông cảm! Thanks
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.