Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu giá tại chỗ

Phiên bản Dịch · 1801 chữ

Dịch và Biên: tinhtinh

Nguồn: TruyenYY

Ở bên dưới tất cả mọi người cũng từ từ tỉnh táo, ngay cả Tiêu Chiến cũng là khuôn mặt hoảng sợ, tiểu tử này hình như càng ngày càng kinh khủng rồi, không thể tin được Đoán Tạo đại sư tiếng tăm lừng lẫy cũng không sánh bằng Vân Phi Vũ.

Vân Phi Vũ vừa cười vừa thu hồi Ngân Thiết Kiếm, ngay lúc hắn muốn xuống đài thì chợt nghe thấy tiếng hô to.

- Khoan đã!

- Hả?

Vân Phi Vũ hơi nghi ngờ rồi quay đầu lại, nhìn thấy được người vừa gọi mình là công tử của Thẩm gia.

- Thẩm công tử, có chuyện gì chỉ giáo ta sao?

Chẳng lẽ tên này lại muốn gây khó khăn cho mình sao? Vân Phi Vũ có phần không thể giải thích được, thế nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên thấy công tử Thẩm gia kia nhảy lên trên Đài Đoán Tạo và đi tới trước mặt mình sau đó đem bàn tay ra phía trước tỏ ý muốn bắt tay.

- Vân công tử, ta trả giá 500 kim tệ, ta muốn mua thanh Ngân Thiết Kiếm này của ngươi!

Cái gì cơ? Tên này muốn mua kiếm? Ngay lập tức Vân Phi Vũ sốc lại tinh thần, trong đầu bỗng nhiên lóe ra một ý nghĩ.

- Không bán, ta không bán, thanh kiếm này ta cũng phải rất vất vả mới đoán tạo ra được, huống chi nó lại là Ngân Thiết Kiếm, cho nên ta càng không muốn bán.

Ngoài miệng Vân Phi Vũ nói như vậy, nhưng ánh mắt hắn lại nhìn về phía số đông người còn đứng ở bên dưới.

- Vân công tử, vừa rồi lỗi là do ta, ngươi tuyệt đối không nên để ở trong lòng, hơn nữa ngươi cũng đã có bội kiếm rồi mà, vậy thì đem thanh Ngân Thiết Kiếm này bán lại cho ta đi.

Vân Phi Vũ không ngờ tới công tử Thẩm gia này lại thích thanh kiếm kia như thế, nhưng ngay lúc hắn đang chuẩn bị trả lời thì từ bên dưới vang lên một giọng nói.

- Hừ! Thanh Ngân Thiết Kiếm này của Vân công tử, 500 kim tệ sao có thể mua nổi! Ta trả giá 600 kim tệ.

Ở dưới đài, tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, người này, vừa nói ra đã tăng thêm 100 kim tệ, quả là tiền đại khí thô a!

Bất quá, cái giá này mọi người tạm thời vẫn chấp nhận được, dù sao thì vừa rồi xem màn múa kiếm của Tô Tâm Nhu cũng thấy được thanh kiếm này rất bất phàm, ở dưới tình huống không có linh khí gia trì mà lại dẫn ra được dị tượng như vậy, vừa nhìn đã biết là bảo vật hiếm có!

- Được, nếu mọi người yêu thích thanh kiếm do ta đoán tạo như vậy, quân tử không đoạt thứ tốt từ người khác, ta cũng không muốn để cho mọi người phải khó xử, không bằng như vậy đi, ngày hôm nay nhân tiện ta mở một đấu giá hội nho nhỏ, cuối cùng ta sẽ đem Ngân Thiết Kiếm cho người trả giá cao nhất.

Tất cả mọi người đều đồng ý! Cái này đúng là dkm chẳng khác nào xem ném tiền a! Đây vốn là một Đại hội Đoán Tạo lại bị Vân Phi Vũ thuận tiện mở thành Hội Đấu Giá.

Nhưng mà, quần chúng vốn còn đang xì xào bàn tán, đột nhiên một thanh âm cao vút vang lên.

- Được! Ta trả giá 700 kim tệ!

- Oa!

Thế giới của người có tiền luôn rất khó hiểu, cho dù thanh Ngân Thiết Kiếm này do Hỏa Phong đại sư đoán tạo ra, cùng lắm cũng chỉ có giá 500 kim tệ, vậy mà lúc này không ngờ tới chỉ mới bắt đầu đã tăng lên đến 700 kim tệ.

- Ha ha, còn có ai đấu giá nữa không, nếu không có, thì thanh kiếm này của ta xin bán lại cho vị công tử đây!

Vân Phi Vũ hưng phấn không thôi, bản thân mình cũng chỉ thuận tay đoán tạp nên thanh Ngân Thiết Kiếm này, không nghĩ tới lại bán được 700 kim tệ, coi như Hỏa Phong đại sư muốn mình bồi thường chi phí tổn thất tài liệu, thì cùng lắm khối quặng Ngân Thiết kia cũng chỉ có giá 100 kim tệ, như vậy mình vẫn còn 600 kim tệ. Tính thế nào cũng thấy lời to.

Bất quá, ngay lúc lời nói của Vân Phi Vũ vừa ra, Thẩm công tử đứng ở bên cạnh Vân Phi Vũ lại hét lớn:

- Ta trả giá 1000 kim tệ!

- Uây! 1000 kim tệ đấy! Một phát tăng lên hẳn 300 kim tệ!

Những người bên dưới hoàn toàn phát điên lên.

- Ai da! Huynh đệ, ta trả giá 1000 kim tệ rồi, ngươi cũng bán cho ta một ít mặt mũi được không? Ta mua thanh kiếm này!

Vừa rồi thái độ của Thẩm công tử còn kiêu căng ngạo mạn, thế mà giờ phút này lại trưng ra vẻ mặt lấy lòng.

Lúc này trong lòng Vân Phi Vũ cũng tràn đầy tươi cười, vừa nghĩ tới nếu đem thanh kiếm này bán cho công tử Thẩm gia này thì mình vừa được tiền lại vừa giữ được một chút tình cảm qua lại.

- Ta trả giá 1200 kim tệ!

Nhưng đúng lúc này, bên dưới lại có người kêu giá, mọi người lúc này đều quay đầu này, xem âm thanh vừa rồi phát ra từ đâu trong đám người, nhìn thấy người đó chính là một người đàn ông trung tuổi, con mắt đang nhìn chằm chằm vào Ngân Thiết Kiếm trong tay Vân Phi Vũ.

- 1300 kim tệ!

- 1400 kim tệ!

...

Tiếng báo giá lại tiếp tục vang lên liên tiếp, điều này khiến vẻ mặt công tử Thẩm gia càng lúc càng khó coi.

- 1800, 1800 kim tệ đây! Hơn nữa còn kèm theo tuyệt thế bảo kiếm mà ta đang sở hữu!

Vân Phi Vũ nhìn vẻ mặt Thẩm công tử giờ phút này không khác gì gan heo, còn cố ý hét lớn giá tiền.

Chỉ là vừa rồi công tử Thẩm gia cũng hét giá mấy lần, thế nhưng rất nhanh bị những người phía sau ép xuống, lần hắn hét giá 1800 kim tệ cũng như vậy, rất nhanh bị người phía sau ép xuống.

Vân Phi Vũ nhìn ra được Thẩm công tử này rất thèm muốn thanh Ngân Thiết Kiếm này, nhịn không được muốn “nhắc nhở” một chút.

Đang tại lúc Vân Phi Vũ muốn báo giá lần ba, cầm lấy chiếc búa chuẩn bị giải quyết một cách dứt khoát, nhưng bên cạnh Vân Phi Vũ là Thẩm công tử cũng hung dữ kêu lên:

- 2000 kim tệ!

Nói xong, Thẩm công tử lập tức lấy túi tiền từ trên người mình xuống, ném toàn bộ cho Vân Phi Vũ rồi nói:

- Trong đấy có chút kim tệ cùng với kim phiếu của gia tộc ta, tính ra thì 2000 kim tệ chỉ thừa chứ không thiếu!

Sau đó, Thẩm công tử cũng không đợi Vân Phi Vũ báo giá, nhanh chóng cầm lấy Ngân Thiết Kiếm.

Vân Phi Vũ cũng không thèm để ý hành động “lỗ mãng” của Thẩm công tử, hắn cầm lấy túi tiền tỉ mỉ nhìn rồi đứng lên.

Giá của Ngân Thiết Kiếm bình thường chỉ ở khoảng 500 kim tệ, lúc này lại tăng lên gấp bốn so với giá gốc, Vân Phi Vũ cũng hiểu đây đã là con số cực hạn, cho nên hắn cũng không đập búa báo giá, và mặc kệ Thẩm công tử cầm Ngân Thiết Kiếm đi.

Mọi người chỉ thấy Thẩm công tử tháo bội kiếm lúc trước của mình xuống rồi tùy tiện đưa cho thuộc hạ, sau đó cẩn thận cho Ngân Thiết Kiếm vào trong bao kiếm, làm xong tất cả còn không quên vênh mặt liếc nhìn bốn phía.

Tô Tâm Nhu thấy Thẩm công tử lộ ra dáng vẻ giống một đứa trẻ như thế, không nhịn được lấy tay che miệng cười khẽ.

Thế nhưng lúc xoay người nhìn Vân Phi Vũ, nàng thấy hắn vẫn còn đang nghiêm túc đếm tiền, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ oán hận.

Hừ! Uổng công nàng đối với hắn tốt như vậy, chẳng lẽ trong mắt hắn nàng không bằng một thanh kiếm sao? (Ahihi ghen kìa)

Bên này Tô Tâm Nhu vẫn còn đang hờn dỗi, ở bên kia Vân Phi Vũ đang tràn đầy vui mừng, dkm là 2000 kim tệ đấy, không phải lúc nào cũng có thể kiếm được món lời lớn như thế này đâu, chuyện tốt như vậy tương lai còn tìm ở đâu ra.

Hắn nhanh chóng ngó nhìn xung quanh một chút, hiện tại trong người hắn mang nhiều tiền như vậy, phải chuồn thôi.

Dưới ánh mắt của mọi người, toàn thân Vân Phi Vũ tràn ngập vẻ thần bí, không biết nhô từ đâu ra mà trình độ đoán tạo còn cao hơn cả Hỏa Phong đại sư.

- A! Xin chào mọi người, ta tên là Vân Phi Vũ - người của tiền trang Linh Vân, hôm nay tới đây là để học hỏi tiện thể kết giao bằng hữu, quan trọng chính là hiện tại tiền trang chúng ta đang mở khoản tiền cho mọi người vay, chỉ cần kí tên lên giấy chứng từ là có thể vay được số tiền mà mọi người đang cần, hơn nữa chúng ta lấy lãi cực thấp, mọi người có thể xem một chút.

Vân Phi Vũ cất hai nghìn kim tệ đi, nhưng vẫn không nỡ cứ thế mà đi về, cho nên hắn đứng ở trung tâm và giải thích với mọi người.

Ở bên cạnh là Tô Tâm Nhu, Hỏa Phong đại sư cũng suýt thì thổ huyết.

Hỏa Phong đại sư nhìn tiểu gia hỏa người đầy hơi tiền ở trước mắt, ông vẫn chưa thể tin được, mình lại thua trên tay một người không có tiếng tăm gì này, ông suýt thì hộc máu trước mặt mọi người, bất quá dù sao mình cũng đã thua, cho nên ông nhanh chóng bảo các thủ hạ thu dọn hiện trường.

Mà Tô Tâm Nhu mặc dù rất oán hận Vân Phi Vũ không để ý tới nàng, nhưng tận sâu trong đáy lòng nàng vô cùng bội phục hắn, chỉ là không nghĩ tới tên này vẫn như lần đầu gặp mặt, chỉ cần trên người có tiền là lại bắt đầu công việc cho vay tiền, nàng...cạn lời!

Lời Nhắn Chương 25
Cảm ơn các vị đạo hữu đã ủng hộ!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.