Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật mẹ nó muốn nổ tung

Tiểu thuyết gốc · 1207 chữ

Chương 4: Thật mẹ nó muốn nổ tung

“chúc mừng ký chủ quay trúng Chí Tôn Buff [Công Năng Trị Thương], chỉ cần 1 điểm phẫn nộ trị, có thể trị toàn bộ thương thế, coi như Vạn giới sập, ký chủ chết bất đắc kỳ tử, hệ thống sẽ kháo trừ tự động 1000 điểm phẫn nộ trị hồi sinh đỉnh phong cho ký chủ ” Hệ thống đáp.

“A thật kỳ diệu, chờ đã, ta nghe được cái gì, ngoạ tào thật mẹ nó muốn nổ tung” Thái Quân vừa sợ vừa la lên, hay rồi Thái Quân sau này chỉ cần chọc chó, hắn muốn tạc thiên, cái này có thể coi như Bất Tử rồi.

“ai, thật bi ai, Vô địch là cỡ nào tịch mịch, Vô địch là cỡ nào trống rỗng.” Thái Quân cười như thằng bệnh. Hệ thống nói thầm: “Thật vô sỉ, không tin được hắn là chủ nhân mới của ta, nếu ta nói cho hắn rút được 2 cái Chí Tôn Buff, chẳng lẽ bây giờ dấu đi”.

“A, tiểu Kim à, Quân Quân thương ngươi muốn chết, ta nghe nói còn cái quay thưởng nữa đâu” Thái Quân mặt tiện tiện cười nói ra.

“Vâng, Ký chủ, ngài may mắn quay được trúng Chí Tôn Buff [Nhất diệt phá quyền], chỉ cần 10 điểm phẫn nộ trị có thể đem đối thủ 1 đại cảnh giới đánh chết” Hệ thống không cam lòng nói ra, trong lòng thầm mắng tên này may mắn thế tỷ lệ 0,0000001% mới có quay trúng 1 cái Chí Tôn Buff, coi như phúc 18 đời nhà ngươi còn không thể nào quay trúng được.

“Cái gì? một quyền đấm chết 1 đại cảnh giới? Oh Yeah Baby, coi như được 2 cái bảo mệnh rồi, cứ ghét tên nào đấm 1 phát, coi như vừa chọc giận ai đó, sau đó chạy rồi trang bức cao nhân” Thái Quân mặt càng ngày càng nở hoa.

“À ký chủ, đánh chết cũng được điểm Phẫn nộ, nhưng hơi ít, nếu đánh chết hơn mình 1 đại cảnh giới mới nhận được 10 điểm Phẫn nộ trị, còn như chọc hơn mình 1 đại cảnh giới mang đến cho ký chủ càng nhiều điểm Phẫn nộ trị hơn” Hệ thống nói ra.

Bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng ồn ào, đạp cửa bay vào trong phòng của Thái Quân. “Nhị đệ, đệ vừa mới đụng vào chó của ta đúng không” một người thanh niên dáng người trẻ trung, khí tức phát ra làm Thái Quân thở gấp, đây là Thái Long, con của Thái Chiến Nhật, đại ca Thái Chiến Thiên, tuy còn trẻ, nhưng là bát phẩm Võ Đồ, 18 tuổi, bát phẩm kinh mạch trung giai, tuy hơi kém Thái Chiến Thiên thời trẻ nhưng thiên phú không sai được, chẳng bao lâu sẽ là Võ Giả, chân chính đánh bóng kinh mạch, trở thành cường giả tại trấn nhỏ này.

“đại ca, tiểu đệ mới chăm sóc Hắc Cẩu mà, đâu ra đầu u một cục vậy” Miệng thì cười nhưng trong lòng thầm mắng gia tộc vương bát đản này không xem mình bằng 1 con chó.

“Nói láo, tiểu đệ, ngươi nói thật đi, Hắc Cẩu là dòng máu cao quý, ta đã bỏ ra vạn lượng để mua nó, ngươi bây giờ làm cho đầu nó u một cục bây giờ tính sao” Thái Long tức giận nói ra.

+1

+1

+1

Nghe được thanh âm tích luỹ, trong lòng mắng tên này, còn dòng máu cao quý, bỏ ra tới vạn lượng, nghe không nhiều nhưng đối với bình dân bình thường đó là cả năm của họ làm ra mà không ăn không uống dành dụm được, đầu óc tu luyện có phải hư hay không.

Nhìn lại trong tay điện thoại, điểm tích luỹ đạt đến 400, nhanh tay ấn vào phím (+) nhấn liên tục, ấn đến khi nào nghe thấy không đủ điểm tích luỹ, còn lại 30 điểm, nhìn kỹ vào màn hình mà Thái Quân muốn loé mù con mắt: “Tam Phẩm Võ Giả, thập phẩm phế mạch vào Võ Giả, thật mẹ nó lợi hại a, nhân sinh của ta mãn nguyện rồi”.

Sau đó khí tức từ trên người Thái Quân phóng ra, doạ Thái Long sợ tè quần, “Không thể nào, không thể nào, Phế vật sao có thể mạnh như vậy, Võ Giả????”.

Trong phòng của Thái Quân bỗng đột nhiên xuất hiện khí tức, kinh động đến cao tầng Thái gia, Thái Chiến Thiên chạy lẹ nhất, vọt tới trong phòng, cảm nhận khí tức từ trên người Thái Quân phát ra, “Quân nhi, ngươi, ngươi là Võ Giả, không thể nào, hồi trước trắc nghiệm sai lầm sao, trời muốn thương Thái gia ta rồi” trên gương mặt phụ thân chảy xuống nước mắt, không sai nước mắt của người cha dành cho con, nam nhi tự cường không được khóc, nhưng hôm nay Thái Chiến Thiên đã khóc.

“Cha, ta không sao, không sao rồi” Thái Quân chợt giật mình, đến đỡ Thái Chiến Thiên.

“Tam Phẩm Võ Giả, Quân nhi, kinh mạch của người chẳng lẽ là Thất Phẩm Kinh Mạch?”. Thái Chiến Thiên vừa mừng vừa kinh sợ, nhớ rõ ràng kinh mạch của nhi tử bị bế tắc, là phế mạch, coi như đi tu luyện, thành tựu lớn nhất sau này là Cửu Phẩm Võ Đồ, không thể nào bước vào Võ Giả.

“Cha, một tháng trước ta bị hôn mê trong phòng, do cây đèn rơi trúng đầu, bỗng dưng tu vi ta tăng mạnh, kinh mạch như nới thông ra, tự nhiên thông tuệ” Thái Quân phục với tài chém gió của mình, còn nói là do tu luyện đã lâu, coi như thân thể đã quen với việc tu luyện, mới có thể xông lên Võ Giả trong 1 tháng, một bên thổi phồng mình lên, một bên lắng nghe rất kỹ, xúc động, muốn ôm Thái Quân

Nhưng sau đó, Thái Chiến Thiên trở nên nghiêm túc “hừ hừ, Lam gia, nhi tử của ta không phải phế vật, hài nhi, nhanh chóng tu luyện, trở nên cường đại, nam nhi phải thể hiện bản thân, đoạt lại những gì đã mất”.

“Vâng, thưa cha, hài nhi nhớ kỹ” trong lòng Thái Quân cảm thán, có phụ mẫu quan tâm thật hạnh phúc, năm đó cha hắn mất sớm, tuy mẹ hắn 1 mình nuôi hắn lớn lên, nhưng vẫn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, sau đó tiến thêm bước nữa. Cha dượng hắn độc ác, hung hăn đánh đập, từ đó hắn bỏ đi, tuy 30 tuổi nhưng vẫn còn độc thân cẩu bởi vì vết thương trong lòng.

“Xin lỗi phụ mẫu, ta thật không phải nhi tử 2 người, nhưng ta sẽ đáp ứng hắn bồi dưỡng 2 người suốt đời” trong lòng tự thề với trời đất, Thái Quân sau đó nhìn thấy tầng tầng lớp lớp người đến bên hắn hỏi han.

Trong đó mẫu thân hắn là kích động nhất, muốn khóc to còn hơn cha hắn, được Thái Chiến Thiên ôm vào lòng.

Bạn đang đọc Hệ Thống Chư Thiên Ký sáng tác bởi BạchTrư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạchTrư
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.