Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người trên thuyền đổ bộ

Tiểu thuyết gốc · 1858 chữ

Cả 5 người chia ra trốn trong mấy bụi cây rậm rạp, người trên thuyền chắc chắn chưa nhìn thấy bọn họ. Dante cố gắng quan sát động tĩnh của chiếc thuyền, đồng thời trưng cầu ý kiến của các tiểu đệ.

“Các chú mày có ý kiến gì thì cứ nêu ra, anh sẽ cân nhắc. Anh thì anh thích cái phương án mình án binh bất động chờ thời á”.

Bốn tên đàn em xem ra cũng chẳng nghĩ ra được chủ ý nào hay ho hơn so với hắn, nên cũng chả thằng nào nêu ý kiến. Thôi được rồi, anh đây làm lãnh đạo, mấy chú cứ nghe anh là được.

Ở ngoài bãi biển, chiếc thuyền kia đã mắc cạn và nghiêng qua một bên, trên thuyền thả xuống 3 chiếc thuyền gỗ nhỏ, mỗi thuyền có sáu bảy người, vậy cộng lại cũng gần mười tám, hai chục người, có một số còn mang cả vũ khí, chừng bốn năm tên.

“Mẹ kiếp, chúng ta bị chúng nó áp đảo quân số đến bốn lần”.

Trang phục của những người này khá tàn tạ, nhưng nếu quan sát kỹ lại thì khi còn tốt chúng nhất định là những bộ trang phục xa hoa, lộng lẫy của quý tộc. Khó mà tin được những người này có thể là thủy thủ chuyên nghiệp. Vậy thì câu hỏi cần đặt ra ở đây là, thủy thủ đoàn đâu rồi ?

Hắn đặt ra nghi vấn này với các đàn em.

Inui cho rằng thủy thủy đoàn vẫn ở trên tàu, nhưng luận điểm này đã bị Hebi phản bác.

“Quý tộc sẽ không để thủy thủ đoàn trên tàu mà lại để bản thân xuống trước chịu nguy hiểm, rất vô lý. Hơn nữa, tàu đã mắc cạn sâu, việc để người ở lại trông tàu là không cần thiết cho lắm. Đại ca, em mạo muội suy đoán, đây là toàn bộ những người có trên tàu. Khi tàu gặp nạn, thủy thủ đoàn bỏ tàu mà chạy bỏ lại chúng nó trên thuyền”.

“Mày nói có lý lắm, anh cũng nghĩ như thế”.

Trong lúc họ đang nói chuyện thì đám quý tộc đã xoay sở kéo được thuyền lên bờ, mười mấy người trong số đó liền nằm ngã thẳng cẳng xuống bờ cát, có vẻ rất mệt nhọc.

“Đại ca, đám người này hình như bị bệnh” Inui kéo tay hắn nói “Trông chúng nó thảm quá”.

Chi tiết này đáng lưu tâm đây, nếu như chúng bệnh thì ta sẽ có lợi thế một chút nếu biết cách lợi dụng.

“Bệnh ? Bệnh như thế nào, chú nhìn cho kỹ rồi mô tả cho anh xem”.

Inui nheo mắt lại, lấy tay che trán rồi tập trung tầm nhìn vào đám người trên bãi biển, rồi hắn bắt đầu nhỏ giọng mô tả.

“Ốm yếu, thở khó khăn, nặng nề, trên da chúng có các vết bầm, tím có, đỏ có, da dẻ vàng vọt, một số thiếu răng, lợi chảy máu”.

Các triệu chứng này nghe khá quen, tuy hắn không biết nhiều về ngành y, nhưng hắn thích xem đủ loại kiến thức hầm bà lằng, trong đó cũng có một số về đi biển và y học. Kết hợp với những triệu chứng mà Inui miêu tả, thì có khả năng rất lớn rằng đó là một chứng bệnh cực kì phổ biến trong giới thủy thủ và hải tặc nhiều thế kỉ trước, đến hiện đại thì đã gần như không còn tồn tại nữa.

“Chắc là bệnh Scurvy, bọn chúng nhất định là đã lênh đênh trên biển nhiều ngày, trên thuyền thiếu hoặc hết trái cây và rau quả, dẫn đến thiếu hụt chất xơ và một số dưỡng chất nhất định, và nhất là vitamin C. Lúc này chúng nhất định rất mệt mỏi và yếu đuối. Nếu có kiến thức, nhất định chúng sẽ cử người đi tìm trái cây, rau quả hoặc nước ngọt. Vấn đề là chúng ta nên làm gì ?”.

Ryu lên tiếng “Giúp họ thì sao ?”.

Ngay lập tức sau đó, Hanai lên tiếng “Không nên, chúng nó đông như thế, còn chúng ta ít người như thế này, lỡ giúp xong, chúng khỏe lại rồi trở mặt thì chúng ta chỉ có đường chết chắc”.

Dante quay qua trưng cầu ý kiến hai tên còn lại “Hai đứa bay thì thế nào, có ý kiến gì thì cứ nói ?”.

Như hắn dự đoàn, Hebi cũng phản đối việc ra tay giúp đỡ, còn Inui thì tỏ ý Dante làm gì thì gã sẽ làm theo, vậy là 1 phiếu giúp, 2 phiếu chống, và cuối cùng là 1 phiếu trắng.

Biểu quyết đã có kết quả, hắn bèn quyết định luôn những kẻ này sẽ là địch. Đột nhiên, phía bên kia bỗng trở nên ồn ào. Dante cố dỏng tai lên mà nghe, nhưng kết quả không có chút khả quan nào, mười mấy cái miệng cùng la cùng hét, âm thanh nó cứ lẫn vào nhau, chưa kể tiếng sóng và gió át đi tiếng người.

“Inui, chú mày thuộc tộc Thanh Lang, tai thính mắt tinh, cố nghe được cái gì thì nói cho tao nghe” hắn ra lệnh.

“Đã cố lắm rồi, đại ca, nghe lõm bõm được vài câu, mà còn chả hiểu gì hết. Cứ xí xa xí xố, mà nghe cũng chả phải Anh, Pháp, Đức, Ý, Nga mà nghe hao hao tiếng La Tinh cổ”.

“Tụi mày biết mấy thứ tiếng đó ?” Hắn rất ngạc nhiên, Battle Realm là game tiếng Anh, bối cảnh là một nước đảo quốc hao hao giống Nhật Bản thời trung cổ, nên theo lý mà nói thì 4 thằng này tối đa cũng biết tiếng Anh và tiếng Nhật là cùng, mà tụi nó hiện tại còn đang nói tiếng Việt nữa .

Inui cũng chỉ cười khờ, Hanai đành thay hắn giải thich.

“Thường thức bị hệ thống của đại ca nhồi vào đầu tụi em. Mà tụi em cũng chỉ biết chứ có hiểu chữ nào đâu, trừ tiếng mẹ đẻ của đại ca, tụi em cũng không thực sự nghe nói đọc hiểu viết được ngôn ngữ nào khác hết”.

Ra vậy, hắn hiểu ra, thì ra là chỉ phân biệt được thôi, chứ một chữ bẻ đôi cũng không biết.

Thắc mắc đã được giải quyết, hắn tiếp tục quan sát đám người mình đã xác định là địch nhân.

Cãi nhau đã đời, bọn chúng vậy mà bắt đầu động thủ đánh nhau. Bọn chúng đánh nhau trông rất ngu, cũng có thể là do đang quá yếu, cứ tao một đấm, mày một đá, có mấy đứa còn ôm nhau vật xuống bãi biển. Tuy rất vụng về, nhưng thật sự là chúng nó đánh nhau cũng rất ác.

Có tên bị chém đứt cổ, máu phun ra thành vòi, cứ lấy tay cố bịt lại, nhưng hoàn toàn vô ích, máu cứ chảy ra từ trong kẻ tay, rồi cứ thế mà ngã xuống chết trong sự tuyệt vọng. Tương tự, có thằng bị chém lòi hết tim gan phèo phổi ruột non ruột già, trong cơn hoảng loạn, hắn cầm bộ đồ lòng tìm cách nhét vào lại trong người, nhưng vô ích. Có tên may hơn thì một kiếm vào tim, ôm tâm thái liều chết, lao lên cắn đứt cổ kẻ giết mình. Gần đó, có một tên bị phang một phát mái chèo vào đầu, móp cả sọ, ngã xuống đất, người rung lên như giựt kinh phong, sùi bọt mép trắng miệng rồi chết..

Xa hơn một chút, có một tên lạc đàn bị kẻ khác túm đầu đè mặt xuống biển cố dìm cho chết, tay chân vung loạn xạ cố thoát ra, nước văng tung tóe nhưng tư thế bị đè sấp khiến cho hắn không có chỗ phát lực, cuối cùng đành buông xuôi nhận mệnh. Vậy mà kẻ vừa giết hắn chưa kịp đứng dậy thì đã bị một tên khác xô ngã té ngửa ra, kẻ vừa tấn công ngồi lên người hắn rồi đưa đôi tay gân guốc bóp cổ hắn, khuôn mặt mất lý trí gằn lên sự điên cuồng phẫn nộ, hắn cố gắng kéo đôi tay đó ra, nhưng không được nên đành thay đổi chiến thuật, đưa tay lên móc mắt kẻ bóp cổ. Hắn thành công, nhưng không có tác dụng, sự điên cuồng đã thắng sự đau đớn, cuối cùng thì hắn cũng ngạt thở mà chết, còn kẻ mù lòa kia cũng sức cùng lực kiệt, ngã xuống trên bãi biển.

Cuộc chiến nhỏ tuy đẫm máu, thảm khốc mà chóng vánh, diễn ra và kết thúc trong khoảng thời gian chỉ có vỏn vẹn 7 phút đồng hồ. Cả một vùng bãi biển được nhuộm đẫm màu máu, xác chết la liệt, bày ra đủ loại tư thế, thảm khốc vô cùng. Những kẻ sống sót không có tí sức lực nào để mà ăn mừng, chúng khụy xuống bãi cát, kẻ ngồi người nằm không còn tí sức sống nào. Trong 20 tên lên được bãi biển này, có 13 tên đã vĩnh viễn trở thành xác chét, qua vài ngày nữa, chúng sẽ trở thành dinh dưỡng cho những sinh vật biển may mắn.

Được một lúc thì chúng chụm đầu vào nhau thì thào, bàn bạc cái gì đó với nhau.

Có vẻ đã đi đến một sự nhất trí nào đó, 7 tên bọn chúng bắt đầu gom góp vũ khí rơi vãi trên bãi biển về cùng một chỗ, rồi chia làm 3 nhóm.

Một nhóm 3 người đi dọc theo bờ biển.

Một tên trông có vẻ công tử bột, ngồi lại bãi biển, đúng hơn là hắn bò lại một hàng cây có bóng rậm rạp rồi ngả lưng vào một cái cây ngồi nghỉ.

Và nhóm cuối cùng thì cầm vũ khí vào rừng.

Và hướng chúng đi rất gần với vị trí mà 5 người đang ẩn nấp.

“Được rồi” hắn ngoắc ngoắc đám đàn em “5 anh em mình xử 3 thằng này trước, 5 thằng phục kích 3 thằng mà còn thua được thì thà leo lên cây ớt nhảy xuống cây hành cho nó đâm lòi ruột cho rồi”.

“Lát nữa, tụi bay cứ hai đứa chơi một thằng, tao một mình xử một đứa”.

Dante bắt đầu chia mồi, Inui và Hanai sẽ xử lý một tên cao gầy, tay cầm kiếm, tên nhỏ thó tay cầm khúc cây gỗ sẽ là trách nhiệm của Ryu và Hebi, cuối cùng là một tên to béo cầm kiếm, không hiểu sao mà nó to béo được trong khi đám kia trông rõ ốm đói, chắc nó giành ăn hết với người ta, tên này sẽ được Dante đích thân chăm sóc.

“Tụi nó sắp tới rồi, im lặng ẩn thân chuẩn bị làm thịt”. Dante nói khẽ.

Trận chiến đầu tiên khi tới thế giới mới sắp sửa bắt đầu.

Bạn đang đọc Hệ Thống Chiến Vực Battle Realm sáng tác bởi undeadhero143

Truyện Hệ Thống Chiến Vực Battle Realm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi undeadhero143
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.