Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em gái phản diện không thích hợp ( 21)

Phiên bản Dịch · 1527 chữ

Tô Tử vẫn còn đang suy nghĩ nên hay không nên đem chuyện này nói với Tô Nham và Lam Quan Nguyệt, thì Tô Huyền bên kia liền quay về, lại còn khác thường gọi tất cả mọi người ăn cơm.

Đoạn thời gian kia Tô Huyền mặc dù ở nhà . Thế nhưng bọn họ cơ hồ không có cùng nhau ăn cơm.

Tô Tử không nhớ người nhà bọn họ, đã bao lâu không cùng nhau ăn cơm rồi...

Tô Tử đứng ngồi không yên, luôn cảm thấy sẽ có cái gì không tốt sắp xảy ra.

Tô Huyền lúc này đã ngồi ở ghế chủ vị, ánh mắt nhìn vào điện thoại, cũng không có nói chuyện.

Thức ăn đã được bày lên bàn, thế nhưng không có ai động đũa.

Tô Quan Nguyệt dưới bán đá Tô Nham, nháy mắt với hắn.

Tô Nham đợi cũng có chút không nhịn được, " Tô Huyền, con rốt cuột là muốn làm gì? Có gì muốn nói thì nói nhanh lên."

Tô Huyền bỏ điện thoại xuống: " Cha là có chuyện gì cần phải xử lý sao?"

"Con rốt cuộc là muốn làm gì?" Tô Nham rất rõ ràng mình và đứa con trai này đã như là nước với lửa, hắn hôm nay lại bày ra một màn này, cũng không biết là muốn làm gì.

Mấy ngày nay, ở công ty Tô Nham chịu không ít bực tức.

Mà tên đầu sỏ thì lại ngồi trước mắt hắn.

So với dáng vẻ nỗi giận đùng đùng của Tô Nham, thì Tô Huyền thì tỏ vẻ ung dung nói:" Vẫn còn một người chưa tói, đợi một lát đi?"

"Ai?"

"Trong cái nhà này thiếu đi một người, cha không rõ sao?"

Tô Nham quét một vòng bàn ăn, cau mày suy nghĩ hai giây, " Ninh Ninh?"

Tô Tử nghe thấy tên này, hai tay nắm chặt quần áo, tim cũng đập nhanh.

"Cùng con bé thì có quan hệ gi?" Tô Nham không hiểu.

"Anh gọi tôi..." Hoa Vụ đi vào phát hiện phòng khách có không it người, cô ngừng ở cửa, " Hôm nay là ngày gì à?"

Người nhà này lại ngồi cùng một bàn.

Trong ấn tượng của nguyên chủ, từ sau khi Tô Huyền dọn ra ngoiài, người nhà này liền không có ăn cùng nhau.

Không có ai trả lời Hoa Vụ.

Vì Tô Nham, Lam Quan Nguyệt cũng không biết đây là tình huống gì.

Tô Tứ ngược lại đoán ra được một ít, thế nhưng không dám nói.

"Lại đây." Tô Huyền hướng Hoa Vụ vẫy tay.

Hoa Vụ: "...."

Đây sợ không phải tiệc mừng cưới chứ.

Hoa Vụ do dự một chút, vẫn là đi qua.

Tô Huyền đứng dậy, hắn nhìn chằm chằm Tô Tử.

Tô Tử.: "..."

Tô Tử có chút cứng ngắc, không phản ứng kịp Tô Huyền có ý gì.

"Tránh ra."

Thân thể Tô Tử lại có chút nhanh hơn với đầu óc, ba một tiếng liền đứng dậy, kéo theo tiếng ghế két một tiếng.

Âm thanh kia trong phòng khách an tĩnh, phá lệ chói tai.

Tô Huyên kéo cái ghế ra, ra hiệu Hoa Vụ ngồi xuống.

Tô Nham và Lam Quan Nguyệt biểu lộ có chút khiếp sợ, Tô Huyền con người này cha của hắn cũng chưa từng kéo, hắn làm sao lại chủ động kéo ghế cho Ninh NInh?

"Hôm nay cũng không có chuyện gì khác." Tô Huyền lần nữa ngồi xuóng, " Chí là có chuyện muốn nói với mọi người một tiếng, dù sao chúng ta cũng là người một nhà."

Tô Nham: " ...." Ta tình nguyện không có đứa con trai này.

Lam Quan Nguyệt : "..." Ta không muốn làm người một nhà với ngươi.

Tô Tử: "..." Cô ta hôm nay vì sao lại quay về nhà, cô ta không xứng có nhà!!"

Hoa Vụ không nói chuyện, trầm mặc nhìn Tô Huyền.

Dư quan của Tô Huyền đụng vào tầm mắt của cô, biển tình trên mặt trở nên ôn hoà hơn một chút, hắn từ trong túi ào mò ra quyển số đỏ, để lên bàn.

Ném ra bốn chữ --------

"Ta kết hôn rồi"

Hoa Vụ : "..."

"Cái gì?"

Tô Nham phản ứng nhanh nhất, đứng lên.

"Con kết hôn vơi ai?"

Tô Huyễn khẽ nâng cằm, tỏ ý Tô Nham tự nhìn.

Tô Nham đem giấy hôn thú mở ra, trong nháy mắt giống như thấy quỷ.

Lam Quan Nguyệt cũng phản ứng lại, đứng dậy nhìn.

"Cái này..." Lam Quan Nguyệt đem giấy hôn thú cầm qua, thấy rõ hình phía trên, con ngươi trừng lớn, " Các ngươi..."

Hoa Vụ không có vấn đề gì, thế nhưng trường hợp này...

Cô một tay che chán, có chút đau đầu.

Tô Huyền là cố ý muốn người nhà Tô Nham tức chết à?

Cô cảm thấy rất có khả năng là...

"Tô Huyền, con điên rồi... con có phải là bị điên rồi không!! " Tô Nham chỉ Hoa Vụ , đầu ngón tay đều run rẩy, " Con bé là em gái của con."

Tô Huyền: " Cô ấy bất là người xa lạ được nuôi ở nhà chúng ta, làm sao lại là em gái của con?"

Tô Nham tức giận đênh xanh cả mặt: " Con điên rồi..."

Tô Huyền cũng không có để ý tức giận của Tô Nham, " Cha, Dì, hai người không chúc mừng con sao?"

Tô Nham: "..."

Hắn chúc mừng cái gì?

Hắn làm sao chúc mừng?

Tô Nham hận không được một tát đập chết Tô Huyền.

Tô Huyền và NInh Ninh từ lúc nào lại ở chung một chỗ rồi?

Lam Quan Nguyệt khong dám làm khó dễ Tô Huyên, chỉ có thể làm khó Hoa Vụ :" Ninh Ninh, con ở Tô Gia nhiều năm như vậy, chuyện lớn như vậy, con làm sao lại tự tiện quyết định."

" Là anh trai ép con, con nào dám làm trái anh trai ạ."

Hoa Vụ một câu nói ra, liền đem tẩy mình sạch sẽ..

Mà Lam Quan Nguyệt cũng không nói được gì.

Dù sao bọn hắn ở ngoài mặt cũng không dám cùng Tô Huyền đồi nghịch.

Cái người điên này...

Tô Huyền liếc nhìn Hoa Vụ , cũng không có phản bác.

Tô Nham nửa ngày lên tiếng :" Con làm cho người bên ngoài nhìn Tô gia ta như thế nào..., con cưới ai không cưới?Vì sao lại.... là con cố ý,. con muốn ta tức chết có phải không?"

"Cha cũng thất thông minh."

Tô Huyền cũng không che giấu mục đích thật sự của mình.

"Muốn trách thì trách cha bận tâm chuyện của con quá nhiêu, con cũng không muốn khiến cha tiếp tục hao tâm vì con."

"Con...."

Hoa Vụ một chập thì nhìn người chồng danh nghĩa âm dương quái khí, một chập lại nhìn Tô Nham người sắp trở thành cha chông, nhìn bọn họ người tói ta đi, chỉ kém chút là cho bọn họ tràn vỗ tay khen diễn hay.

Tô Nham cuối cùng là bị Tô Huyền chặn học không nói ra lời.

Chỉ có thể dùng ảnh mắt tức giận trợn mắt nhìn hắn.

Mục đích hôm nay của Tô Huyền, tựa hồ là vì muốn thông báo cho bọn hắn chuyện này.

Liền không cùng Tô Nham bọn họ tiếp tục nói, đem Hoa Vụ rời khỏi Tô Gia.

"Đi đâu?'

"Về nhà."

"Ừm." Hoa Vụ nghĩ nghĩ, "Đồ của em..."

"Anh mua mới cho em."

".... Cũng được." Người có tiền thật phóng khoáng.

....

...

Sau khi Tô Huyên rời khoi, Tô Tử lập tức mượn cớ chuồn.

Hiện tại lửa giận của Tô Nham chính là cấp mười, cô cón lưu lại ở đó, chỉ sợ trở thành đối tượng phát tiết.

Lam Quan Nguyệt tê liệt ngồi trên ghế, thật lâu mới nói một câi: " Hai đứa tụi nó từ lúc nào lại ở cùng nhau?"

Rầm!!

Tô Nham đập một quyền lên bàn.

Lam Quan Nguyệt bị doạ cho giật mình, thế nhưng bà ta cũng phục hồi tinh thần. " Lảo Tô, làm sao bây giờ a?"

"Ta làm sao biêt."

Hai người bọn họ cũng đã đi lĩnh giấy hôn thú rồi.

Hắn còn có thẻ có cách gì?

Bắt Tô Huyền li hôn?

Này căn bản không khả năng...

"Vậy hãy để tụi nó...." Lam Quan Nguyện nghĩ đên chuyện này truyền ra ngoài, " Không biét bao nhiêu người sẽ nhìn chúng ta cười nhạo."

Tuy nói Ninh Ninh và Tô Huyền cũng không có quan hệ máu mũ.

Nhưng dẫu sao Tô gia cũng nuôi nhièu năm như vậy

Truyền ra ngoài cũng không tốt...

Tô Nham cắn răng: " Hiện tại còn quan tâm bị cười nhạo, thắng nhóc đó từng bước tưng bước ép sát, ta là thấy nó không muốn buông tha cho ta."

"Vậy làm sao?"

Tô Nham ánh mắc hung ác: " Hắn nếu muốn đem người cha này coi không ra gì, vậy cũng dừng trách ta.

Bạn đang đọc Hệ thống Boss phản diện sau khi max level của Mặc Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maxnt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.