Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỹ đạo

Tiểu thuyết gốc · 1149 chữ

- Trợ lí Diệp cuối cùng cô cũng trở lại- Một vị đồng nghiệp nữ vừa thấy Nhất Nhất bước vào văn phòng thì khóc sướt mướt +

Không ai có thể hiểu nổi tình cảnh mà bọn họ đã phải trải qua 1 tuần nay đâu. Vì chị Nhất Nhất xin nghỉ phép nên các thư kí không có công việc phải đến làm trợ lí cho Lãnh Hàn. Vị luật sư này thật đáng sợ! Chỉ cần các cô làm sai cho dù một chi tiết nhỏ thì cũng trưng cái bộ mặt ngàn năm không đổi ấy khiến cho cả căn phòng trở thành một hầm băng. Chính vì vậy nên dù chỉ làm thư kí cho anh ta một ngày ngắn ngủi nhưng ai ai cũng cảm thấy như làm việc dưới địa ngục.

Cũng chỉ có Diệp Nhất Nhất mới có thể chịu đựng được núi băng ấy. Chính vì vậy nên khi thấy cô ấy "tái xuất" sau 1 tuần ai cũng vui mừng khôn siết

- Cô đến rồi. Vào văn phòng của tôi một chút-Nhân lúc đó, Lãnh Hàn bước vào. Nhìn thấy cô, anh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Những người trợ lí khác không thể nào phối hợp với anh ăn ý được như cô. Chính vì thế nên anh cuối cùng cũng thấy cô quan trọng như thế nào

Diệp Nhất Nhất bước vào văn phòng quen thuộc, mùi thuốc lá thoang thoảng đâu đây. Đã lâu lắm mới thấy boss hút thuốc lá. Rồi cô đến mở từng cánh cửa sổ ra.

- Sếp. Anh gọi tôi có chuyện sao?

- Cô mau sắp xếp lại lịch trình cho tôi. Sau đó cô hãy viết báo cáo về vụ kiện ngày mai. Tôi muốn thấy nó trước trưa hôm nay.

- Vâng. Tôi đi làm ngay đây. Chắc chắn sẽ có báo cáo trước trưa hôm nay đưa cho anh

- Đi đi

- Vâng!

Đoạn đối thoại tuy ngắn nhưng nó cũng đủ cho thấy được sự hợp tác ăn ý của cả hai người. Không cần lời lẽ dài dòng. Không cần những câu hỏi thăm. Họ chỉ cần là chất lượng của công việc.

-----------

Diệp Nhất Nhất vươn vai, cô khẽ rên một tiếng

Cuối cùng cũng làm xong. Tuy 1 tuần nay có trợ lí khác làm việc giúp nhưng không gì tốt hơn là bản thân mình tự làm cả. Chính vì vậy mà cô đã phải đọc lại tất cả bản kế hoạch của cả tuần để viết báo cáo. Mất rất nhiều sức lực nhưng kết quả lại khiến cô hết sức hài lòng.

Cốc cốc... Cô gõ cửa phòng làm việc của Lãnh Hàn

- Vào đi! - Giọng anh truyền xuyên qua cánh cửa đến tai cô

-Sếp, tôi đã làm xong rồi.

- Cô có thể về rồi. Dù sao thì hôm nay cô cũng đã vất vả

- Sếp nói gì ạ? Sếp cho tôi...về?

Cô không nghe lầm đấy chứ? Người cuồng công việc như boss mà lại cho cô về sớm? Đùa gì với cô thế này???

- Cô không muốn về?

- À. Không không. Tôi về, về ngay đây! Tạm biệt sếp!

Nếu như bây giờ cô không về ngay thì có thể anh ta sẽ đổi ý ngay ấy chứ! Đừng đùa! Cô cần nghỉ ngơi!

- Đừng buồn quá-Ngay lúc cô chuẩn bị chuồn thì nghe thấy giọng nói quyền lực ấy lại vang lên

- Dạ? Ý của sếp là...?

- Mẹ của cô...

Mất một lúc lâu Nhất Nhất mới có thể hiểu ra ý của Lãnh Hàn. Thì ra là muốn chia buồn với cô

- Cảm ơn sếp ạ

- Đi đi!

Mất một lúc lâu Nhất Nhất mới có thể hoàn hồn. Cái tảng băng ấy lại quan tâm tới cô? Cô chết mất thôi! Cái gì đang xảy ra thế này? Không được! Cô phải nghỉ ngơi thôi. Chiều nay cô sẽ dành cả ngày để đi mua sắm.

- Chị Nhất Nhất, chị về à? Sao hôm nay chị về sớm thế?

- Hôm nay chị được sếp cho về sớm

- Chị sướng thật đó. Bây giờ em còn rất nhiều việc để làm đây! Huhuhu

- Tiểu My à, em cố lên nha. Chị đi trước đây

Cô cười rồi bước ra khỏi cửa văn phòng

- Chị Nhất Nhất chị thật xấu tính!

Cho dù có ra khỏi của nhưng tiếng nói oán giận của tiểu My vẫn đuổi theo cô...

------------

- Hôm nay sẽ là một ngày dài!- Cô thét lớn

Diệp Nhất Nhất đến một quán cơm để giải quyết bữa trưa. Sau đó đi đến shop thời trang. Giờ đang là mùa hè nên phong cách mang đậm nét phóng khoáng, mát mẻ. Đây cũng là mùa của thời trang nên có rất nhiều mẫu thiết kế mới. Nhất Nhất nhìn đến lóa mắt. Cô không biết phải chọn bộ nào...Cuối cùng cô quyết định chọn chiếc váy thủy thủ màu xanh da trời cùng chiếc túi da cùng màu.

Cô không thường đi chơi nhưng trời sinh phụ nữ là sinh vật rất thích cái đẹp nên cứ mua một cái về để sau này dùng.

- Nhất Nhất- Tiếng gọi phát ra từ phía sau cô

-Tiêu Nhu? Là cậu à?

- Là tớ đây. Lâu lắm không gặp cậu!- Tiểu Như ôm Nhất Nhất thật chặt.

Tiêu Nhu là lớp trưởng của Nhất Nhất. Cậu ấy là người hòa đồng nên mối quan hệ của hai người rất tốt.Nhưng sau khi tốt nghiệp thì đường ai người nấy đi nên cũng không gặp nhau.Tính ra đã rất lâu rồi...

- Đúng rồi Nhất Nhất

- Hử?

- Ngày mai lớp mình tổ chức họp lớp. Cậu nhất định phải đến đấy!- Tiêu Nhu nhìn cô và nói

- Nhưng cậu cũng biết tớ không thích những bữa tiệc mà- Diệp Nhất Nhất từ chối ngay tức khắc

- Thôi nào, dù sao cũng là bạn học. Đã lâu rồi không gặp nhau, cậu cũng phải đến chứ! Càng đông thì càng vui mà- Tiêu Nhu dốc sức khuyên bảo

- Nhưng mà...

- Không được từ chối! Cậu nhất định phải đi! Nhất định!!- Cô tức giận thật rồi! Con nhỏ Nhất Nhất này thật cứng đầu! Hừ hừ..

- ...Thôi được rồi, ngày mai tớ sẽ đến - Đối đầu với Tiêu Nhu, Diệp Nhất Nhất luôn là người chịu thiệt

- Thật? Cậu nhớ bảo Diêu Linh nữa đấy!- Cuối cùng cũng thuyết phục được! Tiêu Nhu cảm thấy thật thành tựu.

-Umh

- Tốt! Tối ngày mai, 8 giờ ở Y&S đừng đến muộn đấy!

-Tớ biết rồi- Diệp Nhất Nhất nhéo mi tâm một cái

- Có được sự đảm bảo của cậu tớ an tâm rồi! Thôi, tớ đi báo tin cho các bạn khác đây. Tạm biệt tiểu Nhất! Muah...

Nói rồi, Tiêu Nhu chạy mất dạng

Thật chẳng thay đổi chút nào so với trước...

Xem ra, ngày mai sẽ mệt lắm đây....Haizz...

Bạn đang đọc Hãy Đến Bên Anh sáng tác bởi Tô_Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tô_Nguyệt
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.