Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 60

Phiên bản Dịch · 690 chữ

Tôi không đi xe bus mà quyết định đi bộ về nhà. Tôi cũng không tàng hình mà để mặc cho người đi đường nhìn tôi trỉ trỏ.

Không có câu trả lời cho việc tôi và em bắt đầu là đúng hay sai. Không có lời giải cho câu hỏi chuyện của chúng tôi sẽ đi về đâu. Mọi thứ phía trước đều quá mập mờ. Dù biết lo lắng cũng chẳng được gì nhưng tôi không thể ngừng lo lắng.

Sau một hồi bước đi vô định, tôi thấy mình đang đứng trước một hồ nước. Bên dưới hồ có một đàn vịt đang bơi rất bình thản. Nhặt một viên đá, tôi ném vào hồ nơi gần chỗ đàn vịt và viên đá đó lập tức gây ra những cơn sóng lan ra mặt hồ. Trái với dự đoán của tôi, những con vịt kia không hoảng loạn mà thay vào đó nó bơi đến đùa nghịch cùng những con sóng.

Em đã ném vào lòng tôi một viên đá và nó tạo ra những rung động trong tim tôi. Nhưng tại sao tôi lại không thể giống những con vịt kia vui vẻ hòa mình vào những rung động đó. Thay vào đó tôi lại luôn lo lắng. Tôi thấy mình quá bất lực.

Tôi tự nhủ với mình hãy chỉ giữ lại những khoảnh khắc hạnh phúc bên em và tống khứ những lo lắng kia ra khỏi lòng mình. Hãy trân trọng hơn những giây phút bên em vì hạnh phúc này giống như bong bóng xà phòng vậy. Không ai biết được bao giờ nó sẽ nổ.

Tôi đi ngang qua một siêu thị và tôi nảy ra ý định nấu một bữa thật ngon cho em. Tôi bước nhanh vào siêu thị và bắt đầu suy nghĩ xem mình sẽ làm món gì.

Sau một hồi đi qua đi lại trong những dãy hàng hóa, cuối cùng tôi quyết định sẽ làm một bữa ăn theo motip quen thuộc. Là ánh nến, rượu vang, bò beefsteak ăn kèm với khoai tây chiên và salad trộn. Tôi chọn món táo áp chảo để làm món tráng miệng

Sau khi mua xong tất cả nguyên liệu cần thiết, tôi ra khỏi siêu thị và xách theo những gì vừa mua. Tâm trạng tôi khá hơn rất nhiều. Vừa đi, tôi vừa huýt sáo theo giai điệu tôi nghe thấy trong phòng tắm của em.

Về đến nhà, tôi bắt tay vào chuẩn bị mọi thứ. Vừa làm tôi vừa tưởng tượng ra vẻ mặt của em sẽ như thế nào khi thấy những gì tôi chuẩn bị. Em sẽ nói gì với tôi.

Cứ thế, tôi làm mọi thứ trong niềm phấn khích và sự hồi hộp.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong. Bàn cũng đã dọn sẵn. Tôi vui vẻ ra khỏi nhà và đi đến trạm xe bus gần nhà để đón em.

Cuối cùng chiếc xe bus cũng dừng lại và đem thiên thần của tôi về. Em bước xuống xe và nở một nụ cười thật hiền với tôi. Tim tôi như muốn bật ra ngoài và tôi cảm thấy mình đang lâng lâng trên mây.

Em bước đến chỗ tôi và tôi chìa bàn tay ra cho em nắm. Em nắm lấy tay tôi và chúng tôi cùng đi bộ về nhà.

“Hôm nay ở trường thế nào?” – Tôi hỏi em.

“Không có gì quá đặc biệt” – Em nhún vai.

“À phải rồi” – Em đột nhiên nói lớn như vừa sực nhớ ra điều gì. Tôi quay qua nhìn em để chờ đợi em nói ra điều gì đó.

“Bằng một cách nào đó anh đã làm cho người bạn cùng nhóm của em quên đi mọi chuyện đúng không?” – Em hỏi tôi.

Tôi nhoẻn miệng cười thay cho câu trả lời.

“Em đã không thể hiểu nổi vì sao cậu ta lại chẳng tỏ thái độ gì với em. Thì ra là anh”

Tôi lại cười và chúng tôi cùng sánh bước bên nhau cho đến khi ngôi nhà của chúng tôi xuất hiện.

Bạn đang đọc Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng của BMW
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.