Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 39

Phiên bản Dịch · 477 chữ

Thời gian đúng là khéo trêu ngươi thật! Những lúc muốn nó trôi nhanh (như lúc này) thì nó cố tình ỳ à ỳ ạch chậm rãi đi qua. Còn những khi muốn nó trôi chậm (khi âm thầm đi bên em) thì nó lại cắm đầu cắm cổ chạy. Ai đó có thể giết quách “thằng cha thời gian” đi nhỉ? Còn không thì bắt bỏ tù nó đi.

Lại thêm 3 cái ống tiêm nữa rơi xuống đất. Bây giờ đến lượt giảng viên mất kiên nhẫn với em.

“Em làm sao vậy? Không khỏe chỗ nào à?” – Thầy giáo đi đến chỗ em và hỏi.

“Dạ, em hơi mệt” – Em ngước nhìn ông thầy với cái nhìn yếu đuối.

Một ngọn lửa lập tức bùng cháy trong lòng tôi. Thiêu đốt ruột gan tôi còn trái tim thì như muốn nổ tung. Tử Đinh Hương! Sao em dám sử dụng mĩ nhân kế chứ.

“Sao không nói ngay từ đầu? Làm tôi ngồi đây nãy giờ. Có miệng mà cứ như câm vậy!” – “Thằng” bạn cùng nhóm của em càu nhàu.

Nó nghĩ nó là ai mà dám nói em như thế. Thật muốn thiêu chết nó quá đi. Tôi bắt đầu lên kế hoạch giết chết thằng đó và xóa toàn bộ trí nhớ của những người biết nó.

“Để tôi đưa em xuống phòng y tế” – Giảng viên đề nghị.

Cái thằng cha già này muốn làm cái gì đây? Bỏ lớp học để đưa em xuống phòng y tế sao? Vậy tôi sẽ phải giết đến 2 người và xóa trí nhớ của khá khá người.

“Dạ không cần đâu, em nghỉ tại lớp là được rồi” – Em nói.

Đỡ tức hơn được tí rồi. Thiếu chút nữa là tôi đã hiện nguyên hình và cho ông thầy với thằng ngồi cạnh em một trận rồi. Bực mình! Cả em nữa, ánh mắt ban nãy là thế nào chứ? Em mà đồng ý cho ông thầy kia dìu xuống phòng y tế chắc tôi sẽ giết chết ông ta mất, giết xong tôi cũng tức chết luôn.

Mà sao em lại muốn nghỉ tại lớp. Có cơ hội thì em nên đi ra khỏi lớp để tránh cái mùi máu đầy cám dỗ kia đi chứ. Đáng ra thì phải “để em tự đi được rồi” chứ sao lại “em nghỉ tại lớp được rồi”? Em muốn làm gì đây?

Cuối cùng cũng hết giờ. Các sinh viên ào ra hai cửa của giảng đường, thằng ngồi cạnh em đang thu dọn đồ đạc còn em đang gục đầu trên bàn.

“Tớ làm phiền cậu một chút được không?” – Em ngẩng đầu dậy và nói với thằng đó. Đôi mắt em nhìn nó rất mơ màng. Tử Đinh Hương! Sao em dám chứ?

“Chuyện gì?”

Bạn đang đọc Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng của BMW
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.