Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Thử Ngũ Sắc 2

Phiên bản Dịch · 1843 chữ

Chính giữa hang động lúc này, Tinh Thử Ngũ Sắc cũng đang quấn lấy Trần Trung đạo trưởng mà đánh. 2 lão già một khí chất tiên phong, 1 đê hèn quỷ quyệt đang kẽ tiến người lui, linh khí cùng yêu khí vờn quanh không ngừng va chạm.

Tinh Thử Ngũ Sắc đánh ra một chảo hướng Trần Trung đạo trưởng nói

- Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn đấu với ta?

Trần Trung sắc mặt lãnh đạm đón đỡ 1 chảo, lại trả lại một ấn nói.

- Hừ, có gì mà không giám, ngươi bất quá cũng chỉ là một Yêu Tiên tà tu, cho dù ngươi có là yêu vương tu vi nghịch thiên, lão đạo ta cũng không sợ.

- Tốt...tốt có khí phách, nhìn qua ngươi pháp lực cũng không tệ, có thể đã là Thượng Sư, nhưng vậy thì đã sao. Cho dù ngươi là Thượng Sư thì hôm nay ngươi cũng phải chết tại nơi này. Hí hí.

Tinh Thử Ngũ Sắc nói đoạn mở miệng phun ra một cổ yêu khí hướng thân thể Trần Trung bao quanh.

Trần Trung sắc mặt có chút khẩn trương, lão biết tâng yêu khí này lợi hại, một khi bị vây nhốt pháp lực của lão sẽ dần bị tiêu hao. Biết mình rơi vào hiểm cảnh, Trần Trung đạo trưởng lấy từ trong túi ra 4 lá linh phù dùng phất trần chấm máu đầu lưỡi vẽ lên mấy nét kế đó ném ra ngoài, chỉ thấy 1 trong ba lá linh phù bốc cháy, một đoàn liệt hỏa không ngừng hấp thu yêu khí thiêu đốt mở ra một lỗ hổng, 3 lá linh phù còn lại nương theo lỗ hổng ấy bay ra ngoài hướng Tinh Thử Ngũ Sắc bay tới. kế đó một tràng chú ngữ vang lên.

- Núi tản sơn thần ngự

Phóng xuất vạn thần quang

Định địa an thổ nhưỡng

Định khí tẫn yêu... tà

ĐỊNH!!!

Chỉ thấy 3 lá linh phù sinh ra hư ảnh, ba ngọn núi hình thù giống nhau đang hướng đầu Tinh Thử Ngũ Sắc đè ép đi xuống.

- Ngươi thỉnh là Tản Viên Sơn Thánh, ngươi...ngươi là dòng dõi đế vương.

Tinh Thử Ngũ Sắc sợ hãi kêu lên, hắn tu luyện ngàn năm đối với lịch sử nhân loại cùng điển tích Huyền Môn biết đến không ít, tương truyền chỉ có dòng dõi đế vương của từng triều đại mới có thể mượn nhờ thần lực Tứ Bất Tử của nước non Đại Việt.

Trần Trung đạo trưởng không trả lời chỉ tập chung điều khiển hư ảnh của 3 ngọn núi ra sức đè ép Tinh Thử Ngũ Sắc. Hiện tại tình hình của lão cũng không khá khẩm hơn Tinh Thử Ngũ Sắc kia là bao, tầng yêu khí vây quanh đang không ngừng công phá lớp cương khí mà Trần Trung phóng thích, ý đồ xâm lấn thân thể lão.

Nhận thấy điều này Tinh Thử Ngũ Sắc nở một nụ cười quái dị, tụ tập yêu khí tại đỉnh đầu nâng đở hư ảnh của 3 ngọn núi. Hắn muốn nhìn xem pháp sư kia gắng gượng được bao lâu.

- Ê con chuột nhỏ, ngươi nuôi râu dài như vậy, có phải để tạo nét đẹp trai hơn hay không.

Đang lúc Trần Trung và Tinh Thử Ngũ Sắc rằng co thì phía bên kia tiếng của Trương Phong vọng lại, Tinh Thử Ngũ Sắc cho là hắn đang đối thoại với đám thủ hạ nên không để tâm, vẫn ra sức điều khiển yêu khí một mặt phòng thủ 3 ngọn núi, một mặt vây khốn Trần Trung. Nhưng câu nói tiếp theo của Trương Phong truyền tới khiến nó chút nữa là phun máu vì tức giận.

- Này, con chuột nhỏ ngũ sắc. Mắt tinh mà tai điếc đấy à, ta đây đang hỏi ngươi đấy.

Tinh Thử Ngũ Sắc liếc mắt về phía Trương Phong chỉ thấy hắn đang hung hăng nện một Giản lên đầu một thủ hạ của mình, ánh mắt khiêu khích đang nhìn về phía này.

- Tên tiểu tử kia, ngươi vừa nói gì?

Tinh Thử Ngũ Sắc ánh mắt oán độc nhìn chằm chặp Trương Phong nói.

Trương Phong công kích của 1 cái Chuột tinh còn lại, miệng nói với qua.

- Ta nói ngươi đẹp trai như vậy là do bẩm sinh hay luyện tập mà có.

Tinh Thử Ngũ Sắc vốn là kẻ ham mê sắc dục, đối với nó tướng mạo vô cùng quan trọng, hiện tại Trương Phong lên tiếng khen ngợi, khiến hắn có chút ngây ngẩn

- Ngươi hỏi thừa, lão tử sinh ra đã tuấn mĩ, là trăm năm hiếm gặp.

“Mẹ ngươi...mức độ tự luyến bản thân của ngươi cũng quá bá đạo rồi.”Trương Phong thầm nôn mửa trong lòng, miệng vẫn cố nặn ra một nụ cười nói.

- Quả nhiên không sai, ta không biết nên vui hay nên buồn cho cha mẹ ngươi nữa.

Tinh Thử Ngũ Sắc nghe thấy lời này thì không khỏi phân tâm suy nghĩ, kế đó quay sang hỏi.

- Là ý gì?

Nhưng hắn vừa rứt lời thì bất chợt cảm nhận thấy áp lực trên đầu tăng mạnh, hắn hiểu ra ý đồ của Trương Phong, trong lòng thầm mắng Trương Phong giảo hoạt. Hắn đang định hít sâu một hơi trấn định lại, thì bên tai lại vang lên thanh âm dễu cợt của Trương Phong.

- Có lẽ cha mẹ ngươi vui vì có một đứa con tự tin. Buồn vì, đứa con ấy bản thân xấu mà không biết mình xấu, ngươi ... ngươi xấu xí đến mức không văn nhân nào tả nổi. haha.

- Ngươi....!!!

Tinh Thử Ngũ Sắc tức đến oí máu, thu liễm lại yêu khí đang vây công Trần Trung, kế đó triệu tập toàn bộ yêu khí của mình, bảo khởi trấn bay hư ảnh 3 ngọn núi. Hắn từ bỏ công kích với Trần Trung phi thân về phía Trương Phong, song chảo sắc nhọn mùa may, 10 đạo hắc quang từ 10 móng của hắn lóe lên chụp thẳng lên đầu Trương Phong.

Trương Phong mắt thấy một màn này, trong lòng thầm than mình chơi dại, vừa nãy hắn chỉ định dùng miệng lưỡi công kích Tinh Thử Ngũ Sắc, khiến hắn phân tâm giúp Trần Trung đạo trưởng chiếm chút lợi thế, ai ngờ lại trọc cho Tinh Thử Ngũ Sắc nổi điên, đem toàn bộ oán hận chút lên đầu hắn. đang lúc Trương Phong Suy nghĩ thì từ phía sau, chuột tinh còn sót lại bất ngờ đánh lén, Trương Phong tâm cơ khẽ động, nghiêng người tránh né, kế đó vung chân đá mạnh một cước vào bụng Chuột Tinh, khiến cho nó đau đớn rít lên, cả người bị lực đạo từ cú đá của Trương Phong hất tung, vừa vặn nằm trong song chảo của Tinh Thử Ngũ Sắc đang đánh tới. Tiếng rên rít của Chuột Tinh mới cất lên đã im bặt, Trương Phong trên đầu lúc này đã đổ đầy mồ hôi. Phải biết giống loại Yêu chia ra các cấp bậc : yêu thú, yêu tinh, yêu linh, yêu tiên, yêu vương. Chuột tinh kia vốn có tu vi yêu linh, đem ra so sánh cũng có thực lực cỡ Trung Sư, vậy mà chỉ một chảo Tinh Thử Ngũ Sắc kia đã tiễn nó đi ngàn dặm. Nếu như Trương Phong ăn chọn 1 kích vừa rồi thì có lẽ không chết cũng thương tật vĩnh viễn.

- Con mẹ nhà ngươi, ngươi cũng quá tàn ác đi, đến con cháu của mình còn ra tay giết hại.

Trương Phong sợ quá hóa giận mắng.

Tinh Thử Ngũ Sắc hừ lạnh một tiếng nói.

- Chúng đối với ta chỉ là thức ăn, được chết dưới tay ta là vinh hạnh đối với chúng.

- Mẹ...đạo lí như vậy ngươi cũng nghỉ ra. Ngươi đúng là “ xấu người, xấu cả ước mơ”.

Trương phong cạn lời với con nghiệt súc này. Sau một hồi ổn định thân thể, 2 tay nắm song giản, hiên ngang đối mặt với Tinh Thử Ngũ Sắc. Lúc này Trần Trung đạo trưởng cũng đuổi tới, 2 người một già, một trẻ nhìn nhau. Kế đó đồng loạt xông lên hướng Tinh Thử Ngũ Sắc vây đánh, giờ phút này Trần Trung cũng đâu còn giữ phong phạm của bậc tông sư. Đối mặt với tà vật lợi hại, chỉ có thể nghe theo di huấn của người xưa. “ đấm trước là có lợi “ 😣!

- Các huynh đệ không sao chứ.

Phía bên 4 ngách hang, số lượng chuột tinh bị chém giết vô số nhưng đám còn lại vẫn còn rất nhiều, 10 binh sĩ cùng Lý Phượng, Trần Kiên chém giết mỏi cả tay, nếu không phải lối đi nhỏ hẹp, chị sợ số lượng chuột mới thành tinh này cũng đủ đè chết bọn họ.

Trương Phong nhận thấy phía bên kia mọi người chật vật, sắp chống đở không nổi liền hướng Trần Kiên mắng.

- Tên tiểu tử, cậu động não chút đi. pháp dược mang theo cậu để làm cảnh à, thú đều sợ lửa, đốt chết bọn chúng.

Trần Kiên bị Trương Phong mắng thì tỉnh ngộ, hắn thiên tư không tệ, điểm yếu duy nhất chính là tư duy chiến đấu, giờ phút này được Trương Phong chỉ điểm vội nhớ ra đống pháp dược trong túi, Trần Kiên nhanh nhẹn lấy ra Hùng Hoàng cùng Vôi bột, chia cho 3 nhóm kia, kế đó hướng dẫn họ đem tất cả dãi lên miệng ngách hang, Hùng Hoàng hay còn gọi là “lưu huỳnh rubi” là một dáng vật chất dễ bắt lửa, một khi cháy ngọn lửa sẽ có màu xanh lam, khói của Hùng Hoàng chính là công địch của các giống loài yêu. Trần Kiên đem Vôi cùng Hùng Hoàng chộn lẫn, chưa nói đến phản ứng hóa học của chúng nhưng xét về phương diện trừ tà, 2 loại pháp dược này đem trộn lẫn rồi đốt cháy, thì cho dù là yêu linh ngửi phải cũng cúp đuôi lùi ra xa mấy mét.

Làm xong hết thảy, Trần Kiên hướng ánh mắt nham hiểm nhìn về phía chuột tinh trong 4 ngách hang kế đó hắn nhanh nhẹn dùng hỏa phù đốt cháy hổn hợp Vôi cùng Hùng Hoàng ở 4 ngách hang, một ánh lửa màu xanh lam bùng cháy, đám chuột tinh mới tu luyện kia tuy thiên trí chưa khai thông nhưng ngửi thấy mùi của nguy hiểm cả đám lập tức lùi lại. tiếc thay cho chúng, ngách hang vốn nhỏ hẹp, Trần Kiên chưa cảnh báo đã ra tay, nhất thời khói đỏ mù mịt, hướng 4 ngách hang sộc thẳng vào, đám chuột tinh tuy đánh hơi được nguy hiểm nhưng số lượng đông đảo muốn bỏ chạy cũng không kịp. Kế hoạch “ hun chuột trong hang” của Trần kiên thành công rực rỡ.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.