Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém Giết Yêu Đạo 3

Phiên bản Dịch · 2215 chữ

Trương Phong gằn lên từng chữ, tay vận lực kích phát thần khí trong Song Giản, chỉ thẳng lên trời, cao giọng niệm chú.

Thập nhị thần thú

Hiển lộ thần uy

Hàng yêu trừ ma

Cấp cấp...TRU TÀ!!!

Chỉ thấy từ trên trời 12 điểm tinh quang lóe sáng, kế đó 12 vệt sáng kéo nhau mà đến uốn lượn trên thân Song Giản, từng đầu mãnh thú gào thét, tiến nhập vào trong Song Giản. Trương Phong vận lực chân đạp tinh tú bộ phi thân tiến lên vung cao Song Giản toàn lực đập xuống.

• Chết....CHẾT ĐI!!!

Huyết Quỷ Thi Tống Kiệt gào lên, vươn đôi tay nhầy nhụa máu loãng gắt gao nắm chặt lấy Quy Điền Song Giản, mặc cho máu loãng không ngừng bị thần khí ăn mòn. Nhất thời những tiếng xì xèo phát ra, một mùi khét lẹt khuếch tán trong không khí.

Trương Phong lúc này mắt cũng toát hồng quang, những khuôn mặt mang theo vẻ thống khổ kia như ẩn hiện trong tâm trí hắn, vẻ van lơn, ai oán của họ như kích phát sự điên cuồng trong Trương Phong. Hắn cắn răng dùng lực đè ép Song Gian. Trong đầu nhớ lại sát chiêu của Quy Điền Song Giản mà tổ tiên ghi lại trong bí tịch.

• Phải rồi, chỉ có nó mới giúp mình chém giết tên súc sinh này. Trận chiến này vốn là sinh tử. Để ý mẹ gì cái gọi là bất chắc. Chiến...

Nghĩ là làm, Trương Phong co chân đạp thẳng vào khuôn mặt lở loét của Tống Kiệt kế đó nhảy lùi ra sau. Chân vừa chạm đất lại dùng lực phóng tới. gộp 2 Giản thành một, tay bắt thủ ấn, dùng máu của bản thân viết lên Song Giản một chữ PHÁ, miệng thì thầm chú ngữ.

Thiên địa linh khí tụ Quy Điền

Âm Dương Song Giản vận luân phiên

Hợp thành nhất kích thiên cơ biến

Triệu thỉnh thần minh thập nhị tiên

LĨNH MỆNH TRU TÀ....PHÒ TA GIẾT ĐỊCH.

PHÁ!!!

Nhất thời chỉ thấy màn đêm bị lấn át bởi lam quang, một đạo ánh sáng xé rách khoảng không đen đặc, lầm lẫm bổ mạnh xuống đầu Huyết Quỷ Thi Tống Kiệt. “ răng rắc “ tiếng xương sọ vỡ nát, hai hốc mắt của Tống Kiệt huyết lãng không biết đã tán đi từ lúc nào, chỉ còn lại đó là sự hoảng sợ đến cực điểm. Tà khí trên thân hắn cũng bị khí tức của thần khí Quy Điền Song Giản thổi bay sạch sẽ. Hồn phách của Tống kiệt mơ hồ cảm nhận tử vong, hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Sự bất ngờ, tốc độ cùng sức mạnh khủng bố của sát chiêu vừa rồi đã khiến cho Tống Kiệt đến phòng thủ cũng không còn cơ hội.

• Chiêu thức đó.....sợ rằng chính mình cũng phải dùng đến toàn lực mới mong đỡ được. Tiểu tử này đúng thật là khó lường. Xem ra mình lo lắng xuống rồi.

Người kia nãy giờ đứng phía xa quan sát, nhìn thấy sát chiêu của Trương Phong trong lòng khổng khỏi cảm thán một câu.

Hoàng Linh cũng bị khí thế lẫm liệt của Trương Phong làm cho ngây ngẩn, đến khi tận mắt nhìn thấy thân thể của Tống Kiệt đổ ập xuống, mới hồi tỉnh tiến lên vỗ vai Trương Phong nói.

• Tiểu tử thật không ngờ cậu lợi hại như vậy. Bản cô nương bái phục.

Nàng vừa dứt lời thì thấy thân thể Trương Phong run rẩy như muốn ngã xuống. Hoàng Linh vội nâng đỡ hắn, kiểm tra một hồi. nàng thở phào khi nhận ra, hắn chỉ là quá mệt mỏi sau trận chiến mà thôi.

• Ngươi nhập định điều tức một chút, ta thu hồn phách tên khốn kiếp kia lại trước.

Hoàng Linh nói đoạn tiến lên dùng Liên Đăng Vạc Phổ thu lại hồn phách Tống Kiệt. Hắn giờ đây đang còn ngây ngốc ngồi trên mặt đất, 50 năm tu luyện, cứ như vậy mà chấm dứt. Nhìn thấy Hoàng Linh tiến lại gần, hắn chỉ khẽ thở dài chấp nhận sự thật, hắn đã triệt để thua.

Đám thôn dân còn sống sót nhìn thấy chiến đấu kết thúc mới dón dén tiến lại gần, bọn họ sớm đã bị dọa cho hồn vía lên mây, giờ này lại nhìn thấy xác người nằm la liệt, một số người nhận ra thân nhân thì ôm mặt than khóc. Nhất thời cả khu tập trung mới của 5 thôn vang lên tiếng kêu khóc thảm thiết. 5 trưởng thôn dón dén tiến lại phía Trương Phong cùng Hoàng Linh, lo lắng hỏi.

• 2 vị pháp sư. Tên yêu đạo kia đã thực sự chết rồi sao?

Trương Phong sau khi điều tức một hồi, cũng khôi phục lại một chút khí lực, đứng lên hướng 5 người kia nói.

• Các người không tôn sùng hắn nữa sao. Tống Đại Tiên của các người đấy.

5 trưởng thôn nét mặt xấu hổ khúm núm. Lý Nhạc trưởng thôn Lý Gia Thôn cung kính nói.

• Là chúng tôi có mắt không tròng, để yêu đạo mê hoặc. Trương Phong à không Trương Đại Sư. Xin người rộng lượng bỏ qua. Những thi thể này, còn...còn cả tên yêu đạo, chúng ta phải làm sao?

Trương Phong cũng không phải người hay để bụng, dù sao bọn họ cũng vì an nguy cho thôn dân ở đây. Hắn thở dài nói.

• Đem hỏa thiêu sạch sẽ, những người này bị Thi Quỷ bám thân sát hại, trên người bám phải quỷ khí, nếu thổ táng bình thường chắc chắn sau này sẽ thi biến.

• Vâng...vâng chúng tôi sai người làm ngay.

Lý Nhạc gật đầu nói. Sau đó cùng mấy người còn lại bái tạ, định xoay lưng rời đi. thì 1 người trong đám như nhớ ra điều gì vội hướng Trương Phong nói.

• Trương Đại Sư ta là Đỗ Khánh trưởng thôn Đỗ Gia Thôn. Vừa này có người trong thôn chúng ta nói, Tri Huyện đại nhân tìm thấy bảo tàng ở khu thôn cũ. Khi tiến vào thì gặp phải yêu quái. Hiện tại Tri Phủ đại nhân đã phái quân tới đó. Ngài mau tới...

• Yêu quái?

Trương Phong nhíu mày, thật không nghĩ tên cẩu quan kia thực sự tìm ra Bảo Tàng, lại còn moi lên 1 đám yêu quái. Trương Phong hướng Hoàng Linh nói.

• Chúng ta qua đó một chuyến, cô còn sức chứ.

• Ngươi xem lại ngươi đi, ta so với ngươi còn tốt hơn nhiều.

Hoàng Linh nói đoạn liền cười lớn, sải bước đi trước tiến về khu thôn cũ.

[...]

• Tri Phủ đại nhân....mật đạo... quá nhỏ. Quân ta không thể tiến lên,.... hiện tại ....hiện tại...tử thương rất nhiều.

Tại khu thôn cũ một binh sĩ trên mặt có một vết cào rất sâu, vừa nói dứt lời cũng lăn ra chết.

Tri Phủ Nguyễn Tùng sắc mặt co lại, hướng phía xa lẩm bẩm.

• Sao còn chưa tới.

Lão vừa dứt lời thì từ phía xa có một binh sĩ chạy tới.

• Đại nhân...Trần Đạo Trưởng tới rồi. hiện đang tra xét xung quanh khu này.

• Các huynh đệ thủ vững mật đạo.

Nguyễn Tùng cổ vũ tinh thần binh sĩ, kế đó sải bước đi cùng binh sĩ nọ đến chỗ của Trần Đạo Trưởng.

• Nguyễn Tùng bái kiến Đạo Trưởng.

Vừa gặp mặt Tri Phủ Nguyễn Tùng đã hướng một người thân mặc đạo bào, râu tóc bạc trắng cung kính hành lễ.

• Tri Phủ đại nhân không cần khách khí như vậy. Trần Trung nhận không nỗi.

Vị đạo sĩ tên Trần Trung cùng một thanh niên bên cạnh cũng cung kính hành lễ, kế đó lại nói.

• Mấy ngày trước ta nhận được tin báo của đại nhân, bấm độn một quẻ thấy, yêu khí cùng tà khí bao phủ Lỵ Nhân nên tức tốc đến ngay. Vừa tới nơi binh sĩ của ngài đã nói qua tình hình, sự tình quả thật nghiêm trọng.

• Đa tạ Đạo Trưởng, có người xuất lực Nguyễn Tùng yên tâm rồi.

Tri Phủ Nguyễn Tùng cung kính nói. Đối với vị đạo sĩ trước mặt, hắn mười phần kính trọng. Nhớ năm đó Nguyễn Tùng đang còn là một tướng lĩnh dưới trướng Lê Thái Tổ, trong một lần đại chiến với quân Minh, Nguyễn Tùng bị thương, toàn quân bị lạc trong rừng, đêm đến gặp phải ác quỷ quấy phá, cũng may gặp được Trần Trung nên mới toàn mạng. Sau này nhờ có sự giới thiệu của Nguyễn Tùng, Trần Trung được Lê Thái Tổ trọng dụng, xây lên đạo quán, tất cả lễ bái trong cung, Lê Thái Tổ đều thỉnh giáo Trần Trung.

Trần Đạo Trưởng khẽ vuốt chòm râu cười cười, sau đó lại sải bước đi 1 vòng quanh khu thôn cũ. Cứ được một đoạn Trần Trung lại dừng lại dùng la bàn trên tay tính toán một hồi, còn sai thanh niên bên cạnh đánh dấu vị trí, sau đó lại đi tiếp, cứ như vậy hơn 20 phút đã đi hết một vòng. Lúc này lão mới lên tiếng.

• Tri Phủ đại nhân. Sự tình tuy nghiêm trọng, nhưng cũng may mảnh đất này, trước đây được cao nhân trấn yểm. Đám yêu nghiệt kia tuy mạnh nhưng ngàn năm qua cũng không thể tự ý thoát ra ngoài, nếu không chỉ sợ sinh linh đồ thán. Đại Việt ta cũng không được thái bình như bây giờ.

• Nói như vậy, người đã có cách thu phục bọn chúng.

Nguyễn Tùng vui vẻ nói.

• Cách là có, nhưng không dễ thực hiện. trước mắt phiền ngài đưa thầy trò ta đến lối vào sào huyệt của chúng. Ta muốn xem xét một hồi.

• Vâng, mời Đạo Trưởng.

2 người Trần Trung, Nguyễn Tùng nói mấy câu liền cùng nhau tiến về phía mật đạo.

Vừa tới nơi, Trần Trung đã nhíu đôi mày bạc nói.

• Yêu khí thật nặng. Mau thu binh, bọn họ liều chết chỉ vô nghĩa, đám yêu nghiệt này rất khó đối phó. Tiểu Kiên con giúp họ một tay, đóng cánh cửa sắt kia lại.

Tiểu Kiên vâng một tiếng sau đó rút ra mộc kiếm đi theo một binh sĩ nhập vào hàng ngũ binh lính phía trước.

Một lát sau binh lình thủ hộ mật đạo dần lui lại chỉ có riêng Tiểu Kiên vẫn trấn thủ phía trước, tay ném ra đậu đồng, miệng niệm tụng chú ngữ, hàng loạt tiếng lách tác phát ra, kế đó là tiếng kêu thét của đám quái vật phía trong mật đạo. Lúc này Trần Trung cũng tiến lên. Ném ra 8 đồng tiền xếp thành phương vị bát quái lơ lững ngay phía trong cửa mật đạo, kéo dài thời gian giúp Tiểu Kiên thoát ra. Vừa lui ra ngoài Tiểu Kiên đã hô hoán binh linh cùng nhau vận lực khép chặt cửa sắt. Trần Trung tiến lên tay nắm phất trần chấm máu đầu lưỡi, vung vẫy phất trần viết lên cánh cửa một chữ TRẤN, cửa sắt đang rung lên vì va đập bỗng im bặt. Nhìn thấy một màn thần kì như vậy, tất cả binh lính há mồm trợn mắt, đều hướng ánh mắt sùng bái về phía thầy trò 2 người Trần Trung.

• Tốt rồi, tốt rồi. Trần Đạo Trưởng vẫn uy mãnh như ngày nào. Haha.. còn cả vị tiểu đạo sĩ này nữa. Thân thủ rất khá..

Nguyễn Tùng mắt thấy tình hình được khống chế, vui mừng tiến lên nói.

• Đây là đồ đệ của ta bần đạo, Nó vốn là cô nhi ta nhận về nuôi, lấy họ Trần tên đặt 1 chữ Kiên.

Trần Trung vui vẻ nói.

Trần Kiệt lúc này cũng tiến lên chính thức chào hỏi Nguyễn Tùng.

• Trần Kiên xin kính chào Tri Phủ đại nhân.

• Nào ...nào Tiểu Kiệt chớ đa lễ.

Nguyễn Tùng nâng Trần Kiên lên đưa mắt quan sát sau đó lại hướng Trần Trung cười nói.

• Danh sư ắt có cao đồ. Haha

Trần Trung cười cười nói lời khách khí, riêng phần Trần Kiên tuy được khen nhưng nét mặt vẫn rất lạnh lùng.

• À phải rồi. trước khi đến đây ta bói 1 quẻ thấy Yêu khí cùng TÀ khí bao phủ Lỵ Nhân, nhưng khi tới nơi thì chỉ còn cảm nhận thấy yêu khí, không rõ là cớ gì.

Sau một hồi khách sáo, như nhớ ra điều gì Trần Trung hướng Nguyễn Tùng hỏi.

Đang lúc Nguyễn Tùng định nói lại một chút tình hình thân tín của hắn báo lại thì phía xa lại có một binh sĩ chạy tới báo.

• Bẩm đại nhân, yêu đạo Tống Kiệt đã bị Trương Đại Sư tiêu diệt, hiện tại Trương Đại Sư đang đợi ở bên ngoài.

• Sao lại ngăn cản, mau mời cậu ấy vào.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.