Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Gia Thôn Gặp Nạn

Phiên bản Dịch · 1871 chữ

Sau một hồi trách móc cuối cùng Trương Phong cũng tha cho Tiểu Minh, nhưng phần việc còn lại hắn đều đem giao hết cho Tiểu Minh, riêng phần mình thì đi lên phòng. Mấy ngày qua hắn nghiên cứu mật tịch, cũng tham thấu được nhiều điều.

• Mật tịch quả nhiên có nhiều trận pháp cùng chú pháp tinh diệu. Nếu có cơ hội nhất định mình phải thử mới được.

Trương Phong mắt dán lên từng trang giấy, miệng lẩm bẩm như kẻ bị trúng tà. Ánh mắt của hắn quét trên trang thứ 3 của mật tịch. Trên đó ghi mấy câu chú ngữ cùng hình vẽ chi tiết của một đồ vật, đồ vật kia có thể biến hóa theo 8 cách khác nhau tùy theo từng biến hóa lại có thủ ấn riêng biệt. Trương Phong tò mò lẩm nhẩm chú ngữ, tay múa may tập theo thủ ấn đầu tiên.

• Thiên ấn thần quang, thấu dọi niệm tâm.

Hắn vừa rứt lời chỉ thấy mấy đầu ngón tay đang bắt ấn nóng lên, cương khí tụ tập phóng xuất ra bên ngoài. Bất chợt phía trong ba lô sảy ra dị động, kế đó một nguồn năng lượng màu tím bộc phát khiến cho tay bắt ấn của Trương Phong không khỏi run rẩy.

• Không lẽ là nó.

Trương Phong cả kinh kêu lên, sau đó thu hồi ấn kết đưa tay lần mò trong ba lô lấy ra chiếc hộp kì quái màu đen được để kèm cùng mật tịch. Hắn tỉ mĩ quan sát đồ vật kia, giờ đây hình thù của nó không còn là chiếc hộp vuông vắn. mà đã chuyển thành hình chữ nhật với 3 gạch ngang phía trong còn ẩn chứa một đồ án hình mặt trời, đồ án kia dường như vẫn còn vương lại chút linh lực, đang lập lòe như muốn xuyên thấu thần thức của Trương Phong vậy.

• Không lẽ, chú ngữ và thủ ấn kia chính là khẩu quyết sử dụng chiếc hộp này. Phải chăng nó cũng là một dạng pháp khí.

Trương Phong trong lòng suy đoán lai lịch của chiếc hộp, hắn cảm nhận thấy khí tức của chính bản thân mình đang luân chuyển trong chiếc hộp kia. Giống như một dạng nhân bản khí tức vậy, hắn chuyển vào đó 1 thì chiếc hộp sẽ diễn luyện ra 2, 2 luồng khí tức đó không những không tiêu hao lẫn nhau mà còn hòa quện vào làm một, tạo ra sức mạnh to lớn hơn.

• Kì diệu, thật sự pháp khí này quá kì diệu đi, chỉ sợ đem so với Quy Điền Song Giản thì cũng một chín, một mười. quá tốt rồi.

Trương Phong phấn khích nhảy nhót loạn xạ. Giờ đây hắn đã có trong tay 2 pháp khí siêu câp, lại có đoản kiếm gia truyền. chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.

Trương Phong hưng phấn lại ngồi xuống đọc câu chú ngữ thứ 2, tay cũng kết thành thủ ấn, ý đồ diễn hóa chiếc hộp một lần nữa. Lần này hắn nhìn ra chiếc hộp cơ bản không thay đổi về kích thước vẫn là hình chữ nhật như khi nãy, nhưng những gạch ngang trên thân hộp lại có sự hoán đổi vị trí. Gạch ngang đầu tiên tách ra làm 2, phía dưới những gạch ngang đó lại xuất hiện một mặt hồ gợn sóng, từng tia khí tức cuồn cuộn tuôn ra, mạnh mẽ như sóng vỗ.

• Thật quá mức bá đạo đi.

Trương Phong hít sâu một hơi lại một lần nữa thay đổi thủ ấn, cứ như vậy hắn diễn hóa thêm 2 lần nữa thì thần trí đã mỏi mệt, có lẽ pháp lực của hắn chỉ có thể diễn hóa 4 lần biến hóa của chiếc hộp. Mỗi lần diễn hóa lại một lần các gạch ngang trên thân hộp biến đổi vị trí, lúc ở trên khi lại ở dưới, những đồ án phía dưới các gạch ngang cũng có biến đổi theo, thủ ấn thứ ba là hỏa diễm, thủ ấn thứ tư là lôi quang. Trương Phong cẩn thận suy nghĩ.

• Chú ngữ đầu tiên có một chữ Thiên, tiếp đó là Trạch, sau nữa là Hỏa, Lôi. trời ạ. Không lẽ là Bát Quái. Chiếc hộp này diễn sinh chính là bát quái hay sao.

Trương Phong trong lòng cả kinh, ngồi phịch xuống giường, 2 tay nâng lên chiếc hộp tỉ mĩ quan sát, vẻ mặt ngây ngốc. Mất một lúc mới trấn tĩnh trở lại.

• Tổ tiên ơi tổ tiên, người cho con quá nhiều chỗ tốt rồi.

Đang lúc hắn bế khí điều tức thì phía ngoài cửa vang lên tiếng gọi.

• Trương Phong, cậu có trong đó chứ.

• Lại là cái tên âm hồn bất tán đó. Lần này không có chuyện quan trọng thì cậu chết với tôi.

Trương Phong lẩm bẩm trong miệng tiến ra mở cửa nét mặt cau có.

• Cậu lại có chuyện gì nữa hả?

Nhìn thấy Trương Phong cau có nhưng Tiểu Minh cũng mặc kệ vội nói.

• Cậu quên rồi sao, tối nay Tống Đạo Trưởng sẽ lập đàn làm phép giúp tri huyện đại nhân tìm âm huyệt gì đó đấy.

• Xùy, có mà tìm kho báu thì có, tôi không quan tâm, miễn sao đừng có vô tình tìm ra âm huyệt thật là được. Mà thôi tôi bận lắm. Thế nhé.

Trương Phong nói đoạn liền xoay người đóng cửa lại, mặc cho Tiểu Minh đứng bên ngoài năn nỉ.

• Mặc xác nhà cậu, muốn đi tự đi. đừng làm phiền lão tử tu luyện.

Từ khi ngộ ra được bí ẩn của chiếc hộp kia Trương Phong đã sớm không kìm được kích thích về mật tịch. Hắn thực sự rất nóng lòng tham thấu những huyền cơ trong đó, nhưng Trương Phong vốn là người thông minh, hắn biết dụng tốc là bất đạt, bởi vậy trước tình thế đang gặp phải thứ hắn cần nhất là trận pháp cùng sát chiêu, mà trong Âm Dương mật tích lại có cả 2 thứ hắn cần. Đối với pháp sư mà nói, trận pháp là thứ tất yếu mỗi khi phải thi triển ở một phạm vi rộng, chỉ cần địa thế thuận lợi nhiều khi pháp sư cũng không cần liều mạng chiến đấu với tà vật mà chỉ cần vây khốn nó, dùng sức mạnh của trận pháp dần dần tiêu hao tu vi của nó liền có thể giành thắng lợi. còn nếu như trận pháp chỉ có thể vây khốn làm suy yếu tà vật mà không thể tiêu diệt thì đến lúc đó sát chiêu chính là thứ quyết định tất cả.

Trong lúc Trương Phong đang bế khí tu luyện thì tại khu tập chung của 5 thôn ở phía bìa rừng đang xảy ra một sự việc vô cùng đáng sợ.

• Cha, cha làm sao vậy

Lý Phượng lo lắng ngồi bên cạnh Lý Trung, nàng cảm thấy hơi thở của ông ta như đang yếu dần, dương khí trên người cũng đang rút đi rất nhanh, vì bản thân là pháp sư nàng nhận ra có điều gì đó không đúng, vội đưa tay bắt lấy mệnh môn của cha, nàng phóng xuất cương khí tìm kiếm nguyên do. Ngay khi cương khí của nàng thâm nhập vào cơ thế của Lý Trung, Lý Phượng cả kinh khi phát hiện trong thân thể của cha cô có sự xuất hiện của một lực lượng quỷ khí cường đại, lực lượng đó đã phong bế toàn bộ kinh mạch trong cơ thể cha cô, khiến cho cương khí của Lý Phượng không những không xâm nhập được vào trong mà ngược lại còn bị quỷ lực kia hấp thụ. Lý Phượng biết cha mình bị tà vật chiếm xác, nhưng biết sức mình không phải là đối thủ của tà vật kia, cô vội vã chạy ra ngoài tìm Hoàng Linh giúp sức. Khi 2 người Lý Phượng, Hoàng Linh quay lại thì hiện tráng trước mặt khiến cho cả 2 người sợ hãi. Cha của Lý Phượng. Lý Trung đã chết, thân thể khô héo như bị thứ gì đó hút cạn sinh lực.

• Chuyện này là sao...sao ..cha muội lại.

Hoàng Linh nhất thời bị cái chết của Lý Trung làm cho ngây ngẩn, miệng lắp bắp hướng Lý Phượng hỏi.

Lý Phượng lúc này đã sớm không giữ nổi bình tĩnh, cô lao tới ôm lấy thi thể teo tóp của cha mà khóc lớn.

Bất chợt phía bên cạnh nhà của Lý Phượng vang lên tiếng hét thất thanh. Kế đó là tiếng gầm gừ điên loạn của một nam nhân.

• Hừ hừ...các ngươi...các ngươi đừng có chạy, sớm thôi..sớm thôi sẽ tới lượt các ngươi. Hầ...hầ...

Giọng nói cùng điệu cười quỷ dị ấy cứ liên tục vang lên, chỉ có điều cứ mỗi lần lại là một thanh âm của một người khác, liên tục như vậy. Tràng diện của Lý Gia Thôn trở nên nhốn nháo, người la hét, kẻ rên rỉ. Hoàng Linh vì là lần đầu xuất môn nên sớm đã bị dọa sợ. Nhìn từng người từng người ngã xuống toàn thân cô không khỏi run rẩy.

• Chuyện gì..chuyện gì thế này...?

Ngay lúc cô vừa dứt lời thì một bóng dáng nhỏ bé từ trong nhà lao vút ra, là Lý Phượng, giờ đây 2 mắt cô như bắn ra lửa, sự ra đi bất ngờ của cha cô đã khiến cô như phát điên. Cô lao tới bóng người đang vặn vẹo kết ấn đánh mạnh vào sau lưng kẻ đó miệng hét lớn.

• Ác quỷ, ngươi chả mạng cha cho ta.

Một ấn vừa rồi của Lý Phượng mang theo oán hận cùng toàn bộ pháp lực của nàng, thế nhưng thân thể trung niên kia chỉ hơi rung lắc một chút, còn phần Lý Phượng lại bị lực phản chấn đánh bay về phía sau, miệng rớm máu. Lý Phượng ôm ngực thở khó nhọc giờ đây nàng đã tỉnh táo hơn, đưa mắt quan sát xung quanh, một cảnh tượng thảm thương hiện ra trước mặt nàng, người chết la liệt nhìn sơ qua phải đến hơn 20 mạng người, máu me đầy mặt, nội tạng vương vãi khắp mặt đất.

• Hừ, chút ít pháp lực đó, cũng muốn tổn thương ta. Thứ sinh linh hạ đẳng của nhân gian như ngươi, lại cũng muốn tổn thương ta. Hầ..hầ.

Nam nhân kia quay lại hướng đôi mắt đỏ quạch đang vằn vền lên từng tia máu nhìn thẳng về phía Lý Phượng, gằn lên từng chữ.

Lúc này toàn thân Lý Phượng run rẩy, kích vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ khí lực trong nàng, giờ đây nhìn thấy tràng diện thê thảm của thôn dân Lý Gia Thôn nàng như mất hết tinh thần, ngây ngốc ngồi trên mặt đất, mặc cho nam nhân kia đang từng bước tiến lại gần.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.