Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân Mật

Tiểu thuyết gốc · 2193 chữ

Lưu Huyền rời khỏi quán mì của Tiêu Lệ sau khi đã đạt được thỏa thuận. Tiêu Lệ ngồi ôm đầu vì số tiền khủng phải bồi thường cho Thương Hội.

Cũng may Lưu Huyền là người biết chừa đường lui cho kẻ khác, vậy nên đã cho Tiêu Lệ thời gian một tuần để đem tiền tới Thương Hội giao nộp.

30 vạn kim tệ, nó là số tiền khổng lồ đối với một người mới lập nghiệp như Tiêu Lệ. Dù quán mì có hút khách tới đâu thì một tuần cũng không thể kiếm được 30 vạn kim tệ. Tiêu Lệ túng quá bèn phải vay tiền của người quen, người mà hắn biết duy nhất có khả năng có tiền là Vân Mộng. Vì Vân Mộng là người của Vân Lam Tông.

Nhưng mà Vân Mộng cũng không có nhiều, cho hắn mượn được 5 vạn. Tiêu Lệ nghĩ nếu như mình biến ra thảo dược quý rồi đem đi đấu giá sẽ được nhiều tiền. Tuy nhiên suy nghĩ đó bị bác bỏ lại ngay bởi vì giờ hắn quá yếu, cầm trong tay gốc linh thảo quý sẽ bị người ta nhòm ngó, thậm trí là cướp của giết người.

Rồi Tiêu Lệ chợt lóe lên ý nghĩ, chẳng phải Nạp Lan Gia Tộc cũng ở Đế Đô hay sao. Bằng vào mối quan hệ của Tiêu Gia và Nạp Lan Gia thì rất có thể hắn sẽ vay được tiền.

Ngày hôm sau tại trước cửa Nạp Lan Gia. Tiêu Lệ dẫn theo Cuồng Xích đứng nói chuyện cùng hai người canh gác bên ngoài.

" Các vị, ta là Tiêu Lệ người của Tiêu Gia, theo lệnh của tộc trưởng tới đem cho Nạp Lan lão gia tử một món quà."

Hai người canh gác nghe tới cái tên Tiêu Gia thì cơ mặt mới dãn ra, sau đó nói : " Được rồi ngươi đợi ở đây một chút để ta đi báo với tộc trưởng."

Mộng lát sau, Tiêu Lệ cùng Cuồng Xích được đi vào bên trong Nạp Lan phủ. Ngồi ở phòng khách là Nạp Lan Túc cha của Nạp Lan Yên Nhiên. Tiêu Lệ bước vào chắp tay hành lễ.

" Tiêu gia Tiêu Lệ bái kiến tộc trưởng đại nhân."

Nạp Lan Túc nhấp một ngụm trà, cười ôn hòa nói : " Mời ngồi, cho ta gửi lời hỏi thăm tới Tiêu tộc trưởng, không biết Tiêu tộc trưởng có thứ gì muốn tặng cho phụ thân ta vậy?"

Tiêu Lệ liếc mắt nhìn Cuồng Xích, Cuồng Xích cầm một hộp gỗ đào tinh xảo đem ra. Tiêu Lệ nhận lấy nó đồng thời nói : " Đây, nhưng thứ này không thể mở ở đây được."

Nạp Lan Túc nghe vậy có hơi tò mò, hắn hỏi dò : " Chẳng lẽ là kì hoa dị thảo sao?"

Tiêu Lệ lắc đầu : " Đây là một món đồ mà bất kì nam nhân nào cũng thích, phiền ngài gửi cho Nạp Lan lão gia tử, nếu ngài cũng muốn có nó thì ta vẫn còn."

Tiêu Lệ đưa hộp gỗ cho Nạp Lan Túc, Nạp Lan Túc cực kì tò mò về món đồ này tuy nhiên không mở ra xem vì như vậy sẽ rất mất hình tượng. Hắn đặt lên bàn rồi cười cười : " Ta thay mặt phụ thân đa tạ lòng tốt của Tiêu tộc trưởng, sớm biết Tiêu gia có Tiêu Viêm thiên tài tu luyện, giờ còn biết thêm Tiêu Lệ có thiên phú trong chuyện làm ăn...!"

Tiêu Lệ mỉm cười : " Chẳng lẽ ngài đã biết chuyện ta rời Ô Thản Thành tới Đế Đô sao?"

Nạp Lan Kiệt gật đầu : " Có nghe qua, do người của Nạp Lan Gia ghé quán mì của ngươi ăn về kể lại...ta cũng thực sự rất tò mò về mùi vị của nó."

Tiêu Lệ đảo mắt một cái, sau đó nói : " Nếu Nạp Lan tộc trưởng đã có ý thì ta không thể không nghe, phiền ngài chuẩn bị cho ta một căn bếp ta sẽ chế biến luôn cho ngài thưởng thức...nhưng với một điều kiện."

Nạp Lan Túc càng ngày càng có hứng thú với Tiêu Lệ, hắn hỏi : " Điều kiện gì?"

Tiêu Lệ đáp : " Sau khi ăn bát mì này nếu ngài thấy ngon thì hãy đưa ta 50 vạn kim tệ."

Nạp Lan Túc trợn mắt lên, tưởng tên này nói đùa thì hỏi : " Ngươi đùa ta sao?"

Tiêu Lệ lắc đầu : " Hoàn toàn không, ta kính trọng Nạp Lan tộc trưởng còn không hết. Chỉ là ta mới có công thức mới chưa ai được thưởng thức. Nhân cơ hội này nhờ ngài chấm điểm, nếu ngài thấy ngon thì chắc chắn nó sẽ được nhiều người thích, số tiền kia cũng coi như là ngài mua lại cái danh người đầu tiên thưởng thức món này. Còn nếu ngài không thấy ngon ta sẽ bỏ ra 50 vạn kim tệ bồi thường."

Từng câu từng chữ Tiêu Lệ nói ra chắc như đinh đóng cột, làm cho Nạp Lan Túc khá tò mà vì sao tiểu tử này có thể khẳng định như vậy. Hắn cũng muốn thử xem : " Vậy được, ta đồng ý với ngươi."

Một lát sau, Tiêu Lệ từ bên ngoài bưng vào một bát mì nóng hổi bốc khói nghi ngút. Mùi thơm tỏa ra khiến Nạp Lan Túc cũng phát thèm. Bát mì với đầy đủ thịt, trứng, lại còn có cả xúc xích. Đặc biệt là phần nước thơm béo ngậy mà không ngán.

Nạp Lan Kiệt cầm đũa lên và ăn, ngay sau đó là tiếng dùn sụt vang lên, loáng một cái bát mì đã sạch sẽ. Nạp Lan Kiệt hài lòng gật gù : " Ừm phải công nhận món này ngon, bỏ ra 50 vạn cũng không đắt. Tiểu tử Tiêu Lệ, lần sau có việc gì khó giải quyết cứ tới tìm ta."

Tiêu Lệ chắp tay nói : " Đa tạ Nạp Lan tộc trưởng chiếu cố."

Sau đó một người hầu đem tới một túi gấm, bên trong là 50 vạn kim tệ đưa cho Tiêu Lệ. Tiêu Lệ nhận lấy nó, sau đó nói dăm ba câu và ra về.

Trên đường trở về, Tiêu Lệ tới luôn địa điểm mà đã hẹn cùng Lưu Huyền từ trước. Lưu Huyền sau khi thấy Tiêu Lệ đem ra 30 vạn kim tệ chỉ trong vòng 2 ngày thì cực kì kinh ngạc. Nàng nhận lấy tiền sau đó mỉm cười đong đưa với Tiêu Lệ : " Chà chà, Tiêu đệ đệ đây quả là làm cho người ta bất ngờ. Sau này có gì khó khăn cứ tới tìm ta. Hoặc là tới Mễ Đặc Nhĩ gia tộc nói là bằng hữu của ta là được."

Tiêu Lệ ngẩn người, thì ra Lưu Huyền là người của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Hắn buột miệng hỏi khi nhớ tới một người : " Lưu Huyền tỷ tỷ là người của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc? Vậy cho hỏi Nhã Phi hiện tại đang ở đâu?"

Lưu Huyền tròn mắt, sau đó đáp : " Tiêu Lệ đệ đệ quen với tỷ muội Nhã Nhi của ta sao? Quả là trùng hợp."

Hóa ra là tỷ muội, thảo nào từ phong thái tới cách ăn nói cực kì cuốn hút. Tiêu Lệ lắc đầu đáp : " Không quen, chỉ là ta biết chút tiếng tăm của Nhã Phi."

" Ồ vậy sao?"

" Đúng rồi, ta còn một việc muốn nhờ Lưu Huyền tỷ tỷ." Tiêu Lệ tỏ ra hơi quan ngại.

Lưu Huyền đọc được trong ánh mắt của Tiêu Lệ, nàng hỏi : " Chẳng lẽ Tiêu Lệ đệ đệ muốn ta chiếu cố một vị trí trong Thương Hội hay sao?"

Tiêu Lệ cười khổ : " Chẳng thể giấu nổi, người của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đều có con mắt tinh tường."

Lưu Huyền chớp chớp đôi mắt long lanh một hồi nói : " Gia nhập Thương Hội đầu tiên là phải có đóng góp, thứ hai phải có quan hệ rộng như vậy mới dễ làm ăn. Hai điều này ta có thể bảo đảm với Tiêu Lệ đệ đệ, nhưng ta có một điều kiện."

Tiêu Lệ không bất ngờ : " Xin cứ nói."

Lưu Huyền đáp : " Chi nhánh tiếp theo của quán mì phải để bên Mễ Đặc Nhĩ gia tộc ta góp vốn."

" Không thành vấn đề."

" Hihi, làm ăn với người thẳng thắn thật là dễ chịu."

" Hôm nay tới đây được rồi hẹn tỷ tỷ lần sau gặp."

" Ừm...Tiêu Lệ đệ đệ đi thong thả."

Nhìn theo bóng lưng của Tiêu Lệ rời đi, Lưu Huyền thầm nói : " Quả là một người thú vị. Món mì của hắn rất đặc biệt, không khéo chỉ vài năm nữa hắn lại trở thành phú hào của Đế Đô."

Sau khi xử lý công việc quan trọng, Tiêu Lệ ném cho Cuồng Xích một viên đan dược và dặn dò : " Đan dược giúp ngươi đột phá 2 tinh Đấu Giả, cầm lấy đi."

Cuồng Xích bắt lấy, nhìn chăm chú và hỏi : " ta cũng tò mò, món quà mà ngươi tặng cho Nạp Lan lão là gì vậy?"

Tiêu Lệ mỉm cười, một nụ cười đầy gian xảo.

Cuồng Xích về phòng ngồi hấp thụ đan dược, còn Tiêu Lệ thì lại xuống nhà kho để tạo ra nhiều mì hơn.

Lúc này cửa nhà kho đẩy ra, Tiêu Lệ giật mình thu tay lại. Là Tiêu Ngọc, nàng chỉ là đi kiểm tra một chút ai ngờ gặp Tiêu Lệ ở đây.

Tiêu Ngọc mỉm cười, sau đó tiến vào và đóng cửa lại. Gương mặt hồng nhuận lên cực kì đáng yêu, nàng bước về phía Tiêu Lệ, lấy khăn tay lau mồ hôi trên chán của hắn và nói : " Tiêu Lệ biểu ca nghỉ ngơi đi."

Tiêu Lệ đưa tay nắm tay Tiêu Ngọc, hắn mỉm cười nói : " Sao muội lại tới đây, chẳng lẽ là muốn ở chung một chỗ cùng ta."

" Xấu xa." Tiêu Ngọc đánh vào ngực Tiêu Lệ một cái, muốn vùng ra nhưng Tiêu Lệ đã kéo nàng lại, ôm lấy eo của nàng.

Tiêu Ngọc thở mạnh, lúc này cả hai đang áp sát vào nhau, mặt đối mặt. Hơi thở ấm nóng của đối phương làm cả hai con tim rung động.

" Muội đẹp quá!"

" Tiêu Lệ biểu ca."

Tiêu Lệ ghé môi vào môi của Tiêu Ngọc, Tiêu Ngọc nhắm tịt mắt, cả hai trao nhau nụ hôn ngập tràn sự kích thích. Bờ môi mềm mại của Tiêu Ngọc bị môi Tiêu Lệ chiếm lấy, tay hắn bắt đầu sờ soạng cơ thể trập trùng đồi núi của Tiêu Ngọc.

Tiêu Ngọc rên lên tiếng nho nhỏ trong cổ họng, nụ hôn nồng nàn khiến nàng buông bỏ đề phòng, mặc cho Tiêu Lệ đụng chạm vào những nơi nhạy cảm của mình.

Tiêu Lệ đưa tay bóp lấy bầu vú của Tiêu Ngọc, cảm giác mềm mại thấy rõ mặc dù qua 2 lớp y phục. Hắn sung sướng cởi đai lưng của nàng, thò tay vào bên trong chiếm yếm đào mà chụp lấy bầu vú tròn trịa. Tiêu Ngọc bị kích thích thì tay bám chặt vào người của Tiêu Lệ, nàng hơi ưỡn cơ thể về phía Tiêu Lệ như để giao phó.

Tiêu Lệ cũng không làm nàng thất vọng, tay hắn nắn bóp, mân mê hai núm vú khiến chúng cương lên vì sướng. Toàn thân Tiêu Ngọc cũng run lên không ngừng. Nàng cảm thấy giữa hai chân mình có thứ gì đó chạm vào, thứ đó từ phía Tiêu Lệ.

Nàng đưa tay xuống sờ thử, cảm giác quen thuộc này...

" Tiêu Lệ biểu ca....huynh lại trúng độc rồi ư?" Tiêu Ngọc rời môi, lo lắng hỏi Tiêu Lệ.

Tiêu Lệ cười gian xảo : " Khà khà, độc ở đây chính là muội đấy."

" Aaaa...huynh là đồ xấu xa."

Tiêu Lệ bế Tiêu Ngọc lên, đặt nàng ngồi lên một chiếc thùng gỗ. Hắn hôn lên cái cổ trắng ngần của Tiêu Ngọc, sau đó hôn dần xuống dưới, Tiêu Ngọc vừa kích thích vừa xấu hổ, nàng muốn đẩy Tiêu Lệ ra nhưng không đáng kể. Tiêu Lệ đã hôn xuống bầu ngực sữa của nàng, ngắm nhìn hai trái đào tròn trịa trắng mịn, điểm thêm là hai núm vú hồng hào, Tiêu Lệ nuốt một ngụm nước bọt rồi há miệng ra ngậm lấy và mút.

Bầu vú của Tiêu Ngọc đẹp tuyệt vời, kiếp trước ở thế giới cũng hắn đã xem phim con heo nhiều và chưa từng thấy ai có bộ ngực đẹp như Tiêu Ngọc, đúng là bộ ngực trong văn học mạng có khác.

Bạn đang đọc Hậu Cung Tại Đấu Khí Đại Lục sáng tác bởi Tavuongkkzz

Truyện Hậu Cung Tại Đấu Khí Đại Lục tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tavuongkkzz
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.