Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chán ở đảo, ta về đất liền

Tiểu thuyết gốc · 3201 chữ

Trên đỉnh Hoa Quả Sơn, sương mù dày đặc bao phủ khắp mọi ngóc ngách khiến cảnh vật trở nên lung linh mờ ảo.

Giữa đỉnh núi sừng sững một cái cây đại thụ cao chọc trời, từ dưới nhìn lên không trông thấy đỉnh.

Giữa những tán lá xum xuê mọc ra chi chít một thứ quả màu hồng to bằng vốc tay người lớn, thoạt nhìn rất giống quả đào.

Trên một trên một choạc cây to, một thiếu niên độ tuổi đôi mươi, dung mạo anh tuấn tiếu sái đang nằm vắt vẻo. Thiếu niên ngắm nhìn bầu trời đầy sương, tay cầm trái đào to thỉnh thoảng đưa lên miệng cắn một miếng, đôi mắt xuất thần không biết đang suy nghĩ điều gì.

“ Loáng một cái mà đã 18 năm a”

Thiếu niên lẩm bẩm.

Hắn tên Tôn Hành, kiếp trước là một gã lập trình viên. Vì quá yêu thích văn học mạng, hắn thức 3 ngày 3 đêm để tạo ra một trò chơi chinh phục tập hợp tất cả các nhân vật nữ chính trong các bộ tiểu thuyết hắn từng đọc, có tổng cộng 3000 cô gái mà người chơi cần chinh phục.

Sau đó hắn lại dùng nguyên một tháng để phá đảo trò chơi, khiến tất cả 3000 nữ chính đều đạt tới max độ hảo cảm. Ngay khi vừa phá đảo xong, hắn dự định rao bán cho các công ty phát hành game nhưng chưa kịp làm gì thì một trận hỏa hoạn xảy ra ở khu căn hộ hắn thuê đã cướp đi tất cả, bao gồm cả trò chơi và tính mạng của hắn.

Kiếp này hắn chui ra từ một tảng đá ở Hoa Quả Sơn trên đảo Hoa Quả, hàng ngày bầu bạn với lũ khỉ.

18 năm qua, hắn tuy một mực ở trên đảo nhưng vẫn luôn theo dõi động tĩnh trên thế giới này.

Nơi này là đại lục Huyền Tiêu, là một thế giới tu tiên. Tôn Hành không có hứng thú với tu tiên, bởi vậy suốt 18 năm hắn luôn sống ở trên đảo. Hòn đảo này nằm quá xa đất liền, 18 năm Tôn Hành chưa từng thấy một người nào đặt chân đến.

“Ở nơi này mãi cũng chán, đi đất liền chơi một chuyến a”

Tôn Hành vươn vai, từ trên cây nhảy xuống. Sống ở trên đảo tuy rất tiêu dao, nhưng chung quy hắn đã ở 18 năm thì cũng thấy chán.

“Trước tiên đi Đại Hạ vậy, ở đó có rất nhiều món ngon”

Tôn Hành suy tính. Hắn không hiểu rõ về con người và các thế lực, vì hắn không quan tâm nên chưa bao giờ dò xét, nhưng ở nơi nào có món ăn ngon hoặc các thú vui chơi giải trí thì hắn cũng biết tương đối.

Ngẫm nghĩ một chút, hắn hái vài quả đào thu vào đan điền, dự định khi đến đất liền sẽ bán lấy tiền. Thứ quả này ở trên đảo vứt đi không hết, nhưng mang về đất liền lại là một thứ vô cùng quý hiếm.

Hái quả xong, Tôn Hành lắc mình một cái biến mất ngay tại chỗ.

Đông châu. Đại Hạ quốc.

Đại Hạ vương triều.

Lúc này trong hoàng cung Đại Hạ vương triều đang diễn ra một màn nháo kịch hết sức đặc sắc.

Ngũ Hoàng tử Sở Viêm lại bị nhà gái đến cửa từ hôn!

Ngũ Hoàng tử sở viêm là người nhỏ nhất trong số các hoàng tử, từ nhỏ thiên tư xuất chúng, lên 10 tuổi Cảnh giới tu Vi đã đạt đến luyện khí tầng 9 viên mãn, thiếu chút nữa là bước vào trúc cơ, được xưng là thiên tài trăm năm có một của đại Hạ Vương Triều. Tuy nhiên khi sở viêm 11 tuổi tu vi của hắn bỗng nhiên sụt giảm một cách kỳ lạ, đến bây giờ hắn 18 tuổi, cảnh giới vẻn vẹn chỉ có luyện khí tầng 3.

Vị hôn thê của hắn tên Lạc Yên nhiên, là con gái của Lạc Sương tông chủ phiêu miểu tiên tông, cũng là một vị tu luyện thiên tài. Năm đó lạc yên nhiên và sở viêm đều là thiên tài nổi danh ở Đông Châu, phiêu miểu tiên tông và Đại hạ Vương Triều cũng là hai thế lực có thực lực ngang nhau. Đại Hạ vương triều và phiêu miểu tiên tông đều nằm ở vị trí biên giới đông Châu giáp với tây châu. Hai châu lục ngăn cách nhau bởi đại hoang mạc, địa bàn của ma tông. Trước tình hình ma tông ngày càng hoành hành ác liệt, Đại hạ vương triều và phiêu miểu tiên tông đã quyết định kết Minh với nhau bằng hôn ước giữa sở viêm và Lạc Yên nhiên.

Tuy nhiên đó là dựa trên điều kiện môn đăng hậu đối. Bây giờ Sở Viêm đã là một phế vật nổi danh, phiêu miểu tiên tông sớm đã có ý muốn từ hôn, nhưng chưa tìm được cơ hội.

Những năm gần đây thực lực của Đại hạ Vương Triều có chiều hướng suy yếu, mà các tin tức tình báo cho thấy ma tông đang chuẩn bị có đại kế hoạch. Giữa lúc này, Lạc Yên nhiên thu được kỳ ngộ đột phá đến trúc cơ viên mãn, rất có khả năng trước 20 tuổi sẽ tiến vào kim đan. Nàng được thất trưởng lão của Dao Trì thánh địa thưởng thức và thu làm đệ tử thân truyền.

Dao Trì thánh địa!

Đó là một trong tam đại thế lực ở Đông Châu, cùng với Thiên Hoà thư viện và Kim Thiền Tự lẫn nhau tạo thế chân vạc.

Lạc Yên Nhiên có thể trở thành đệ tử của Dao Trì thánh địa, đó chính là một bước lên trời, mà phiêu miểu tiên tông cũng tự nhiên có Dao Trì thánh địa làm chỗ dựa, không còn cần kết minh với Đại Hạ nữa.

Vì thế ngày hôm nay, một đoàn người phiêu miểu tiên tông đã kéo đến Đại Hạ hoàng cung từ hôn. Đi cùng còn có người của Dao Trì thánh địa.

Lúc này trong đại điện hoàng cung Đại Hạ, hai đoàn người đang đứng đối diện nhau. Dẫn đầu nhóm đại Hạ chính là Hạ hoàng Sở Chấn Hưng, cùng bên cạnh hắn phế vật Ngũ hoàng tử Sở Viêm.

Mà bên đoàn người đối diện thì đứng đầu là một vị công tử trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú, bên cạnh hắn là đại trưởng lão Lâm Khải Siêu của phiêu miểu tiên tông, đối với vị công tử kia cúi khom người hết sức khúm núm.

Hạ hoàng Sở Chấn Hưng nhìn công tử kia một chút, tuy đã đoán được mục đích của đối phương nhưng vẫn ra vẻ bình thản cười hỏi:

“Lâm trưởng lão, đã lâu không gặp. Không biết hôm nay Lâm trưởng lão cùng các vị đến thăm đại Hạ chẳng hay có sự tình gì?”

Lâm Khải Siêu đối mặt hạ hoàng bèn khôi phục bộ dáng ngạo nghễ, tiếp đó liếc nhìn về phía tên công tử. Tên công tử gật đầu ra hiệu, Lâm Khải Siêu nhìn về phía hạ hoàng hắng giọng cười nói:

“Hạ hoàng chẳng hay có nghe được tin tức thiếu tông chủ của phiêu miểu tiên tông chúng ta đã gia nhập Dao Trì thánh địa, trở thành đệ tử thân truyền của thất trưởng lão dao Trì thánh địa?”

Sở Chấn Hưng cười đáp:

“Lạc thiếu tông chủ là con dâu chưa vào cửa của đại Hạ, tin tức về Lạc thiếu tông chủ chúng ta tất nhiên là biết. Nghe nói nàng đã đạt đến trúc cơ viên mãn, không hổ là thiên tài trăm năm khó gặp của phiêu miểu tiên tông. Hơn nữa còn được Dao Trì thánh địa thu nạp, quả nhiên là hỉ sự nhân đôi. Đại hạ còn chưa kịp tới quý tông chúc mừng, thật đã là thất lễ rồi rồi”

Lâm Khải siêu cười nhạt nói:

“Chúc mừng thì không cần. Thôi thời gian gấp gáp chúng ta cũng không cần nói vòng vo nữa, Hạ Hoàng ngài hẳn phải đoán được ý tứ của chúng ta hôm nay, thứ cho Lâm mỗ nói thẳng, chúng ta tới đây hôm nay chính là để bàn bạc lại về hôn ước giữa thiếu tông chủ và ngũ hoàng tử.”

Sở Chấn Hưng sắc mặt trầm xuống.

“Ồ bàn lại như thế nào?”

“Hôm nay chúng ta tới đây, là để giải trừ hôn ước giữa thiếu tông chủ và ngũ hoàng tử.”

Lâm Khải Siêu không nhanh không chậm đáp.

Hạ hoàng sắc mặt đen lại. Tuy đã đoán trước được nhưng thực sự nghe đến khiến hắn không thể không tức giận. Khí tức hoá thần trực tiếp thả ra. Không khí trong đại điện thoáng chốc trở nên lạnh xuống.

“HỪ chỉ là hóa thần tầng 5 mà thôi, có gì ghê gớm”

Lâm Khải siêu cười khẩy, lập tức cũng thả ra khí tức hóa thần.

“Hoá thần tầng 7!”

Nhận thấy cảnh giới của Lâm Khải Siêu thế mà đã bước vào hóa thần tầng 7, Hạ Hoàng không khỏi giật mình. Lập tức ánh mắt nhìn về phía tên công tử kia như có điều suy đoán.

Tuy Lâm Khải siêu là hóa thần tầng 7 nhưng hạ hoàng cũng không tỏ ra yếu thế. Hắn thả ra khí tức cũng chỉ là muốn một điểm mặt mũi mà thôi. Phiêu miễu tiên tông đã ôm vào bắp đùi dao Trì thánh địa, đại hạ hôm nay cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Hạ hoàng lập tức Thu hồi khí thế, nhàn nhạt nói:

“Giải trừ hôn ước sao? Đây là Lâm trưởng lão ý tứ, hay là phiêu miểu tiên tông tông chủ cùng thiếu tông chủ ý tứ? Việc này thiết nghĩ phải từ chính chủ tới bàn bạc, mà không phải Lâm trưởng lão ngài a”

Lâm Khải Siêu như sớm có dự liệu, nhanh chóng móc từ trong ngực ra một tấm lệnh bài giơ lên phía trước nói:

“Hôm nay Lâm mỗ là thay mặt cho tông chủ cùng thiếu tông chủ mà đến. Lệnh bài này chính là tín vật”

Hạ hoàng hừ lạnh nói:

“tông chủ lệnh bài? Tông chủ lệnh bài thì thế nào? Cầm một tấm lệnh bài đến nói muốn giải trừ hôn ước, lạc tông chủ không khỏi cũng quá xem nhẹ chúng ta đại Hạ a”

“Tất nhiên không phải.”

Lâm Khải siêu thần sắc phong khinh Vân đạm, khom mình thủ thế làm một cái động tác giới thiệu tên công tử Tuấn Tú nói:

“ Chắc hẳn nãy giờ hạ Hoàng ngài cũng rất hiếu kỳ về thân phận của vị công tử này đi. Để Lâm mỗ giới thiệu một chút. Vị công tử này chính là nhi tử của tam trưởng lão Dao Trì thánh địa Dương Minh, Dương Khang công tử.”

Tên công tử tuấn tú nghe vậy ngạo nghễ vểnh mặt lên. Hắn tên Dương Khang, năm nay 20 tuổi, tu Vi trúc cơ tầng 3, đặt ở bên ngoài cũng tính là một thiên tài nhưng đối với dao trì thánh địa mà nói thì cũng là thuộc về loại tư chất tốt một chút, không thể so được với những đỉnh cấp thiên tài trong thánh địa.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lạc Yên nhiên khi sư phụ nàng thất trưởng lão đưa nàng trở về dao trì thánh địa. Lúc đó hắn đã thật sâu mê đắm nàng. Sắc đẹp của nàng không hề thua kém so với dao trì thánh nữ, mỹ nhân xếp hạng 3 trong thập đại mỹ nhân đông Châu. Hay nói cách khác cái gọi là thập Đại Mỹ Nhân không chỉ được xếp hạng bởi vì sắc đẹp mà tu vi còn phải đạt tới Kim đan kỳ trở lên mới có thể được xếp vào thập Đại Mỹ nữ. Trước đó lạc yên nhiên chưa nổi danh là do nàng còn chưa đạt tới Kim đan.

Dao Trì thánh nữ đối với Dương Khang mà nói chỉ có thể là niềm mơ ước, nhưng Lạc Yên nhiên thì khác. Hắn tuy tu vi không cao bằng nàng, nhưng luận về bối cảnh hắn một cái nhi tử của tam trưởng lão hiển nhiên so với đệ tử của thất trưởng lão phải cao hơn.

Hắn trong lòng đã quyết định Lạc Yên nhiên sẽ là lão bà tương lai. Ở thánh địa ngoại trừ thánh nữ và thánh tử, hắn chính là kẻ đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi. Bởi vì đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều không có con cái, hắn ngày thường ỷ vào thân phận rất hống hách, thường xuyên khi dễ những đệ tử không có bối cảnh. Lúc đi ra bên ngoài thánh địa càng là vụng trộm làm không ít chuyện xấu. Ai bảo hắn có hai tên hoá thần viên mãn hộ đạo giả đâu.

Vừa rồi nếu như Hạ hoàng dám vọng động, hắn cũng không phải không thể để cho hai tên hộ đạo giả ra tay. Một cái nhất lưu thế lực đang suy yếu, có khả năng tụt xuống nhị lưu mà thôi, hắn cũng không cảm thấy có gì kiêng kị.

Đây chính là một trong những lý do mà phiêu miểu tiên tông không hề cố kỵ đại Hạ vương triều. Gần đây tin đồn về việc đại Hạ lão tổ, một vị bị kẹt ở phản hư viên mãn đại năng không thể đột phá đến hợp đạo đã toạ hoá liên tục truyền ra khắp mấy cái thế lực xung quanh. Nếu là sự thật, như vậy người có tu vi cao nhất cũng là hạ hoàng, điều này sẽ khiến cho đại hạ vương triều trở thành thế lực nhị lưu.

Dương Khang sau khi biết Lạc Yên nhiên chuẩn bị từ hôn, mà hôn phu của nàng lại là một cái phế vật hoàng tử, hắn hết sức hưng phấn quyết định phải tham gia lần từ hôn này. Hắn cho Lâm Khải Siêu một viên hoá cảnh đan, để hắn đột phá đến hoá thần tầng 7 và trở thành tay sai cho hắn.

Hắn quyết định phải lập một mã uy, trước mặt Lạc Yên nhiên phế đi tên phế vật vị hôn phu. Lạc Yên nhiên hẳn rất chướng mắt tên phế vật này a, hắn giúp nàng giải quyết tên phế vật chắc hẳn sẽ thu được hảo cảm từ nàng a.

Để Dương Khang không ngờ tới chính là Lạc Yên nhiên thế mà lại không tự mình đi từ hôn. Cứ như chuyện này không có quan hệ gì với nàng vậy. Nhưng không sao, tới đều đã tới, ở trước mặt nàng hay không cũng không quan hệ, trước cứ giải quyết tên phế vật hoàng tử lại nói sau.

Nghĩ vậy, hắn nhìn về phía một bên nãy giờ không nói gì Sở Viêm cười khẩy nói:

“Vị này chính là ngũ Hoàng tử đi. Chà chà, quả nhiên danh bất hư truyền, 18 tuổi luyện khí tầng 3, ha ha, quả thật là trăm năm khó gặp đâu”

Cùng lúc đó, ở một cái gian phòng u tĩnh bên trong khu nội viện thuộc thủy trúc Phong, địa phận Dao Trì thánh địa, một thiếu nữ đang tĩnh toạ tu luyện.

Thủy Trúc Phong là đỉnh núi thứ bảy thuộc Thất Đại Phong Sơn của Dao Trì Sơn mạch, là nơi ở của thất trưởng lão Dao Trì thánh địa Ngọc Linh Lung.

Mà thiếu nữ đang tĩnh toạ chính là đệ tử gần đây Ngọc Linh Lung mới thu nhận, Lạc Yên Nhiên!

Lạc Yên Nhiên tuổi vừa tròn 18, sở hữu đôi môi anh đào đỏ thắm, da trắng mịn màng như bạch ngọc, một đôi mắt long lanh, lông mày lá liễu, chiếc mũi thẳng tắp nhỏ xinh, dung mạo có thể nói là họa Quốc ương dân, khuynh Quốc khuynh Thành.

Lúc này nha Hoàn Tiểu Bích gõ cửa đi vào. Tiểu Bích là thiếp thân nha hoàn của lạc yên nhiên, theo nàng từ phiêu miểu tiên tông đến dao trì thánh địa.

Tiểu Bích trên tay cầm một chiếc Ngọc giản truyền tin, đem Ngọc giản đưa cho Lạc Yên nhiên.

Lạc yên nhiên cầm ngọc giản dùng thần thức dò xét một lượt, sau đó sau đó vứt qua một bên không để ý đến.

Ngọc giản truyền tin này là một khí cụ do hệ thống tình báo của phiêu miểu tiên tông sản xuất ra, nhằm cung cấp những tin tức diễn ra hàng ngày.

“Tiểu Thư, tin tức truyền về cho biết Lâm trưởng lão đã dẫn người đến Đại hạ từ hôn. Ngài không quan tâm chút nào sao?”

Tiểu Bích tò mò hỏi.

Lạc yên nhiên lắc đầu:

“Đây là chuyện tốt. Đúng bản ý của ta. Tuy rằng Lâm trưởng lão và mẫu thân ta tự chủ trương, nhưng như vậy rất tốt, ta đỡ mất công đi đến Đại hạ.”

Tiểu Bích lại thở dài nói:

“ ài. Ngũ hoàng tử làm người rất tốt. Tướng mạo lại anh tuấn. Chỉ tiếc…”

Lạc Yên nhiên lại lắc đầu, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì.

“Tiểu Bích ngươi sai rồi. Ta trước nay chưa từng thích cũng như muốn gả cho Sở viêm, cho dù hắn là thiên tài hay phế vật đều như vậy.”

“Tiểu Thư, vậy ngài có đang thích ai đó không ?”

Tiểu Bích tò mò hỏi.

“Ta một lòng tu luyện, nào có thời gian để ý chuyện tình cảm nam nữ.”

Lạc Yên nhiên cười đáp.

Tuy vậy trong lòng lại nghĩ khác.

Từ nhỏ nàng đã hay mơ thấy hình dáng một nam nhân không nhìn rõ mặt. Nàng có ảo giác giống như nàng yêu sâu đậm nam nhân này. Tuy không giải thích được nhưng nàng luôn cảm thấy đến một lúc nào đó nàng sẽ gặp được người này. Điều này nàng luôn giữ kín trong lòng, chưa bao giờ nói với bất cứ ai.

Bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, Lạc Yên nhiên cầm ngọc giản lên dò xét lần nữa.

Tin tức trong ngọc giản còn có cả chức năng lưu lại hình ảnh. Khi nàng nhìn kỹ một hình ảnh trên đường phố ở kinh thành Đại hạ, nàng trông thấy bóng dáng của

một người nam nhân đang đứng bên quầy thịt xiên nướng.

“Nam nhân này…”

Nàng bỗng như linh cảm thấy điều gì, tim đập thình thịch.

“Tiểu Bích, đi chuẩn bị hành trang, chúng ta bây giờ lập tức đi Đại Hạ.”

Lạc Yên Nhiên vội vàng nói ra.

“????”

Tiểu Bích lệch đầu khó hiểu. Tiểu thư đây là làm sao a? Đột nhiên muốn đi Đại Hạ, chẳng lẽ muốn đích thân đi từ hôn rồi?

Bạn đang đọc Hậu cung giai lệ 3000 sáng tác bởi daonamm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daonamm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.