Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Mộc - Thôn Thiên Mộc

Tiểu thuyết gốc · 3647 chữ

"Sư phụ? Sư phụ cái gì, ai là sư phụ nàng?" Tạ Minh sắc mặt mộng bức...sau đó có suy nghĩ gì đó...

"Ngân nhi, ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây?"

Mộc Thiên Trang giật mình, nhìn Tạ Minh sau đó hướng Lý Mai Ngân, rồi lại nhìn Cơ Linh đang nằm ngủ, đang ngồi tu luyện Bạch Thiên Nhi và Fenrir, xa xa lại như ẩn như hiện Phạm Ngọc Tuyết, nàng như nghĩ đến điều gì, sắc mặt lập tức tái nhợt, giọng điệu khó khăn nói:

"Ngân nhi, ngươi...ngươi là nữ nhân của hắn?"

"Sư...sư phụ nói gì, con không hiểu?" Lý Mai Ngân nhìn sư phụ gương mặt tái xanh, nàng vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần lắp bắp nói...

"Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Ngân nhi nói, tại sao ngươi lại ở trong pháp bảo của hắn?" Mộc Thiên Trang cảm thấy thế giới quan của mình đang quay cuồng, lung lay sắp ngất xỉu...

Tạ Minh lập tức đỡ lấy vòng eo nàng, truyền âm cho Lý Mai Ngân:

"Để cho huynh giải thích, muội không cần lo"

Thời gian qua quan hệ của cả hai gia tăng đáng kể, dù chưa đi đến bước cuối cùng nhưng Tạ Minh cũng đã xác định nàng đã là nữ nhân của mình, cả hai đã xưng hô thân mật hơn...

Nhìn Tạ Minh nghiêm túc, lại thấy sư phụ ngã vào lòng hắn, Lý Mai Ngân lúc này trong lòng lập tức rối bời như tơ nhện, mặc dù nàng còn trẻ tuổi nhưng vẫn có đủ khả năng nhận thức được quan hệ giữa hắn và sư phụ mình không hề bình thường...

Bất quá nàng tin tưởng Tạ Minh, Lý Mai Ngân cắn môi mềm, tạm rời tránh xa nơi khác...

Tạ Minh lúc này trong lòng vẫn chưa thể bình tĩnh lại, hắn chỉ cố gắng không hét lên mà thôi, không thể tin được là hai nàng lại là sư đồ...

Nhưng nghĩ lại thì vấn đề này không có gì lạ, sư phụ Lý Mai Ngân là trưởng lão Thiên Mộc Tông, mà Mộc Thiên Trang có tu vi Hóa Thần, rõ ràng xứng đáng với vị trí đó...

Hai nàng đều có Mộc Linh Căn, còn là nữ nhân xinh đẹp...

Có rất nhiều điểm tương đồng đến mối quan hệ giữa cả hai, chỉ là hắn chưa hề nghĩ đến 1% khả năng này mà thôi...

"Còn nhớ lúc trước ta nói đã giết chết Mộc Hào chứ?" Tạ Minh đỡ nàng ngồi xuống chiếc giường ngọc trước đây của Cơ Thanh...

"Ngươi cứ nói" Mộc Thiên Trang gật đầu, cố gắng hít sâu vài hơi lấy lại vẻ bình tĩnh...

Tạ Minh không giấu điếm đem mọi chuyện bị Mộc Hào tính kế, bắt cóc Hứa thúc, đến chuyện hắn giết cả hai người đối phương, dẫn theo Lý Mai Ngân...

Mộc Thiên Trang trầm mặc hồi lâu, nàng biết bản tính thật sự của Mộc Hào nên nàng luôn bảo đồ nhi tránh xa hắn ra nhưng không ngờ kẻ này lại có thể làm ra chuyện như vậy...

Cũng may nhờ có Tạ Minh ra tay...

Mộc Thiên Trang giật mình, nghĩ đến quan hệ giữa mình và hắn, lại nhớ đến ánh mắt đồ nhi dạ dạ vâng vâng với tên này...

Im lặng một chút, nàng hé môi lạnh nói:

"Ngươi không được có ý đồ với Ngân nhi, chỉ có thể xem nàng là muội muội, nếu không ngươi cả đời này đừng hòng nhìn mặt ta!"

Tạ Minh hơi nhíu mày, cưỡng chế nắm lấy bàn tay nàng nghiêm nghị nói:

"Ta thương nàng không sai, cũng tôn trọng nàng, nhưng nàng chẳng lẽ muốn gả Ngân nhi cho người khác, nếu như Ngân nhi lấy phải một Mộc Hào thứ hai thì sao? Lúc đó chẳng phải chính tay nàng đẩy Ngân nhi vào nguy hiểm?"

"Ta...hừ, ngươi ăn ngon còn muốn hốt hết sao, ngươi quá tham lam" Mộc Thiên Trang cảm thấy hắn nói không sai, Mộc Hào chính là ví dụ, nếu như còn một Mộc Hào thứ hai hay thứ ba thì sao, lúc đó chẳng phải Ngân nhi sẽ đau khổ suốt đời, nhưng nàng lại không muốn để Ngân Nhi rơi vào tay tên này đành hừ lạnh nói.

"Tạ Minh ta tham lam nhưng ta có tư cách đó" Hắn kiêu ngạo nói, ôm nàng sát vào ngực...

"Ngươi" Mộc Thiên Trang nghẹn lời, muốn dùng lực đẩy hắn ra nhưng không thể làm được...

Bên trong Ấm Trần Ca Tạ Minh chính là trời, chỉ khi nào ở bên ngoài có thực lực tìm thấy nó và dùng sức đánh nát, bằng không tất cả đều trở thành con chim trong lồng, cá trong chậu mà thôi....

Nếu hiện tại hắn muốn ra tay chiếm hữu nàng, thì cũng đành buông tay, bất lực chịu đựng mà thôi...

"Ta có rất nhiều thời gian, những năm tháng sắp tới sẽ chứng minh đều ta nói, ta xứng đáng có được cả hai nàng" Tạ Minh kiên định nói...

"Hừ, vô sỉ" Mộc Thiên Trang hừ một tiếng, lạnh lùng mắng ...

"Vô sỉ? sao lại vô sỉ, các nàng đâu có huyết thống, tuổi tác của nàng cũng không cao lắm, sau này các nàng xem nhau như tỷ muội trong nhà là được rồi" Tạ Minh ra sức thuyết phục...

"Nằm mơ giữa ban ngày" Mộc Thiên Trang rất ít người nàng có thể mắng chửi, chỉ có vài từ lặp đi lặp lại...

"Không cần gấp, ta tin thời gian sẽ chứng minh tất cả" Tạ Minh mỉm cười nói

"Các nàng ấy cũng là nữ nhân của ngươi?"

Mộc Thiên Trang nhìn về phía Bạch Thiên Nhi, Fenrir, Cơ Linh và cả Phạm Ngọc Tuyết nói, thầm không thể không khen ngợi dung nhan hoàn mỹ của các nàng...

"Nói vậy cũng không sai, Thiên Trang cũng là một trong những nữ nhân của ta" Tạ Minh gật đầu chắc chắc nói, mặc dù Phạm Ngọc Tuyết chưa thể hồi sinh nhưng hắn cũng xem như nàng là một phần trong gia đình hắn rồi...

Mộc Thiên Trang im lặng nhắm mắt lại không nói, tỏ ý muốn trục khách...

...

Tạ Minh nhìn thiếu nữ xinh đẹp lo lắng đi qua đi lại, thi thoảng lại liếc mắt nhìn sang mình và sư phụ, cảm thấy nàng đơn thuần ngây thơ đáng yêu vô cùng...

"Muội cùng huynh ra ngoài, để nàng ấy suy nghĩ một mình cũng tốt" Tạ Minh kéo bàn tay xinh xắn nhỏ nhắn của Lý Mai Ngân, ý niệm vùa động, cả hai đã biến mất khỏi Ấm Trần Ca...

"Hừ" Mộc Thiên Trang liếc mắt hừ lạnh, cưỡng ép đem cảm giác rối bời nhịn xuống, bắt đầu khoanh chân đả tọa tu luyện...

Tiến vào Ấm Trần Ca có cường độ linh khí gấp ba lần, nàng đã có thể tự hành vận công khôi phục...

Bất quá thời gian sẽ rất lâu, lâu hơn so với lúc cùng hắn song tu mà thôi...

...

Kế bên dòng suối, thân ảnh nam nử xuất hiện,...

"Sao huynh lại cùng ở với sư phụ?" Lý Mai Ngân tròn xoe mắt, bộ dạng thấp thỏm lo sợ...

Tạ Minh kéo tay nàng ngồi xuống một tảng đá lớn, ôm nhẹ vòng eo thon thả của nàng...

Lý Mai Ngân quen thuộc tựa vào lồng ngực săn chắc, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ, đợi nghe hắn giải thích...

Tạ Minh hít mùi thơm của thiếu nữ, cũng không giấu diếm, đem toàn bộ mọi chuyện lặp lại tường thuật lại một lần...

Thân hình Lý Mai Ngân run rẩy, nghe hắn vậy mà chiếm lấy sư phụ mình, tâm tình nhất thời phức tạp một chút...Về phía phu quân trước đây của sư phụ, nàng cũng không có ấn tượng quá nhiều, đối phương toàn bộ đều dành thời gian tu luyện, hoặc ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn, số lần gặp cũng rất ít mà thôi...

Cũng thật sự khổ cho sư phụ, gặp phải loại nam nhân như thế...

Tạ Minh sợ nàng có suy nghĩ bậy bạ, vội vàng trấn an nàng:

"Thiên Trang là người nữ nhân tốt, nàng cũng thế, huynh thật sự không muốn ai trong số các nàng biến mất"

"Sư phụ hiện tại không còn nơi để về, huynh cũng không được phụ lòng người"

Lý Mai Ngân thương cảm nói, nàng không dám nghĩ bản thân nếu rơi vào trường hợp như sư phụ sẽ như thế nào...

"Nàng yên tâm, hiện tại Thiên Trang cần được sự yên tĩnh, muội cũng đừng lo quá, mọi thứ huynh đều có tính toán" Tạ Minh kề sát vành tai nàng thủ thỉ...

Hơi ấm từ miệng hắn lan tỏa khiến Lý Mai Ngân đỏ mặt, nàng dịu dàng gật đầu:

"Ừm, muội tin huynh"

Tạ Minh gật đầu, lấy ra một hộp đá đen tuyền...

"Đây là thứ ta cướp được từ tay họ Doãn kia, ta không lấy trước mặt Thiên Trang sợ nàng ấy đau lòng" Thấy Lý Mai Ngân tò mò, Tạ Minh giải thích...

Đưa tay hé mở nắp hộp, vô số thiên địa linh khí thoáng chốc như bị vật bên trong hút sạch hết, Tạ Minh thậm chí cảm giác được linh lực của mình cũng bị hút đi...

Mà Lý Mai Ngân tu vi hơi yếu sắc mặt đã hơi hốt hoảng...

"Đừng sợ, có ta ở đây" Tạ Minh an ủi, thứ này có thể khiến Doãn Chí Bình dứt khoát phản bội thê tử, tuyệt đối không phải vật tầm thường rồi...

Tạ Minh cắn răng, dứt khoát mở ra...

Bên trong là một gốc cây hình thù kỳ quái, bên trên thân lại có các đường vân xanh đậm bao phủ, nhìn không ra thứ gì...

Mà chính đường vân đó lại hấp thu linh khí một cách điên cuồng...

"Chẳng lẽ là...Dị Mộc?" Lý Mai Ngân âm thanh thoáng lên một tia run rẩy...Bản thân là Mộc hệ tu sĩ khiến nàng có suy đoán của mình...

"Dị Mộc à, muội có biết thuộc loại gì không?" Tạ Minh sắc mặt nghiêm túc, hắn không còn vẻ mặt ngây thơ như lúc trước, thế giới bao la vô hạn, có Dị Hỏa thì Dị Mộc cũng lạ gì khi xuất hiện...

"Không, muội chưa từng có cơ hội tiếp xúc với loại kỳ vật này" Lý Mai Ngân lắc đầu ôn nhu nói:

"Muội chỉ biết Dị Mộc do thiên địa ngưng tụ mà thành, tích lũy qua vô số năm, chúng nó thậm chí có thể sinh ra linh trí, mỗi loại Dị Mộc đều có khả năng riêng của mình"

"Là Thôn Phệ Mộc, chưa kể còn trạng thái nhỏ, rất thích hợp với ca ca Tạo Đỉnh đó" A Ly xuất hiện, hưng phấn nhìn chằm chằm gốc cây...

"Nói rõ một chút đi"

"Thôn Phệ Mộc tên như ý nghĩa có khả năng thôn phệ hấp thu năng lượng của vạn vật, trừ Dị Hỏa khắc tinh của Dị Mộc..."

"Ca ca còn nhớ Thụ Yêu chứ, nó cướp đoạt tinh huyết của đám yêu thú để bổ sung năng lượng chứ?"

"Dĩ nhiên là nhớ rồi" Tạ Minh gật đầu, chuyện mới xảy ra làm sao hắn quên được...

"Muội nghi ngờ từ lâu, hiện tại xem ra nhờ vào sinh trưởng gần Thôn Phệ Mộc thời gian dài, mà Thụ Yêu kia có khả năng này"

A Ly nhanh chóng nói tiếp:

"Mộc hệ là thứ thiên nhiên ôn hòa, sẽ không tra tấn hay làm đau khổ như Dị Hỏa, tuy nhiên muốn luyện hóa thứ này phải có linh lực mạnh mẽ hơn người, nếu không trong quá trình luyện hóa sẽ bị nó thôn phệ ngược lại, chết là điều chắc chắn..."

"Thứ này quả thật sinh ra là dành cho ta vậy" Tạ Minh cũng không thể thừa nhận sự hấp dẫn của Thôn Phệ Mộc, có ba đỉnh như hắn, một mình Thôn Thiên Mộc không đủ khả năng chống trả...

Bất quá nữ nhân của hắn sở hữu Mộc hệ cũng có vài người, Liên Thơ, Mai Ngân, Thiên Trang,...không thể tính Anh Linh các nàng, Dị Mộc bá đạo đấy nhưng đối với các nàng ấy vô hiệu...

Tạ Minh muốn chia sẻ với Thiên Trang các nàng mà không muốn độc chiếm làm của riêng...

"Với cảnh giới hiện tại của công tử, muốn Tạo Đỉnh chất lượng không thua kém Thi Diễm Đỉnh thì Thôn Phệ Mộc rất thích hợp! Nhưng lúc này chỉ có thể chia sẻ với một người mà thôi" A Ly như tát vào mặt hắn một cái...

"Là vậy sao?" Tạ Minh sắc mặt không tốt lắm...

"Ca ca không cần gấp, sau này tìm được Dị Mộc khác cũng được, dù sao trong thiên hạ không chỉ duy nhất một Dị Mộc đâu!" A Ly an ủi nói tiếp:

"Chưa kể đối với người khác Dị Mộc là bảo vật vô giá, nhưng công tử chỉ cần nâng cấp hệ thống lên thật cao, thì ngày sau những thứ bá đạo hơn Dị Mộc cũng xuất hiện có thể thu mua trực tiếp nha"

"Thật sự như vậy sao?" Tạ Minh hai mắt tỏa sáng hỏi: "Vậy điều kiện thăng cấp tiếp theo là gì?"

"Thật sự, ca ca nhớ đến hai loại quả nhận được chứ, chúng nó mạnh mẽ hơn Dị Mộc rất nhiều đấy. Còn về điều kiện thăng cấp thì đơn giản thôi "Lục Đỉnh" là được" A Ly ung dung nói...

Tạ Minh khóe miệng co giật, bất quá hắn tự tin có thể làm được, chẳng qua hơi mất thời gian mà thôi...

Nhìn thoáng qua Lý Mai Ngân sắp đột phá Kim Đan, Tạ Minh quyết định sẽ cùng nàng luyện hóa Dị Mộc, bất quá hiện tại chưa đến lúc...

Vừa trải qua chuyện Thiên Trang, hiện tại lại lập tức muốn nàng chỉ sợ Thiên Trang nàng thật sự nổi giận...

Tạ Minh thu hời Thôn Thiên Mộc, định nắm tay rời đi...

"Đôi cẩu nam nữ ở đâu ra, đến nơi này yêu đương vụn trộm hả?"

Một âm thanh chua chát vang lên khiến Tạ Minh sắc mặt trầm xuống...

Mà Lý Mai Ngân vốn hiền hòa như nước cũng trợn mắt tức giận...

Âm thanh phản phất vang lên, từ trên không trung, ba thân ảnh chân đạp cự kiếm rơi xuống...

Ngự Kiếm Phi Hành...

Tạ Minh ánh mắt khóa chặt ba kẻ này, bọn hắn gồm hai nam một nữ, tuổi tác tầm trên dưới 30, thân mặc y phục như nhau, hiển nhiên là cùng một thế lực...

Nữ Nguyên Anh sơ kỳ, hai nam đều Nguyên Anh trung kỳ...

Nữ diện mạo bình thường, tuy nhiên ánh mắt xảo quyệt như độc xà, đang mang theo hận ý nhìn chằm chằm Lý Mai Ngân...

"Nam Cung gia?" Lý Mai Ngân mày liễu cau lại, hiển nhiên nhận ra lai lịch của đám người này...

"Chà chà, không nghĩ tới đệ nhất mỹ nhân Thiên Mộc Tông đang bị đồn là mất tích kia, lại ở nơi này vụn trộm yêu đương cùng một tiểu bạch kiểm a" Nữ nhân kia chế giễu chép miệng...

Mà hai nam nhân đi cùng nàng một mặt ghen ghét nhìn Tạ Minh...

Bọn hắn vốn dĩ bị hiện tượng linh khí cấp tốc tiến về phía hướng này nên tiến đến dò xét, không ngờ chứng kiến đôi nam nữ đang mặn nồng tình cảm...

"Ta không còn là người của Thiên Mộc Tông" Lý Mai Ngân kéo tay Tạ Minh đường hoàng nói...

"Ha ha, không biết đám chó Thiên Mộc Tông nghe ngươi nói vậy có tức đến phun máu không?" Nữ nhân giọng chanh chua liếm môi...

Chợt nàng thay đổi thái độ, giọng căm hận: "Hừ, muốn ta tin tưởng ngươi? Xem ta là con nít 3 tuổi dễ gạt sao?"

Nữ nhân này hiển nhiên cho rằng Lý Mai Ngân sợ hãi nên mới nói thế...

Dù sao ân oán giữa Nam Cung gia và Thiên Mộc Tông như nước với lửa, ở gian hồ gặp nhau hầu như không chết không thôi

BỐP

Bất ngờ, một thân ảnh lóe lên, gương mặt nữ nhân kia lập tức xuất hiện dấu ân năm ngón tay sưng tấy, lực đạo không một chút chừa lại một cái răng đã rơi ra...

Mà Tạ Minh lại trở về bên cạnh Lý Mai Ngân từ tốn nói: "Mắng bảo bối của ta, đáng để ta đánh"

Lý Mai Ngân trong lòng ngọt ngào như mật ngọt...

Không khí đột ngột ngưng trọng, nữ nhân chanh chua kia khó tin sờ mặt, cơn đau rát khiến nàng giật mình...

Mà hai nam nhân Nam Cung gia kia sắc mặt trở nên biến sắc, Tạ Minh tốc độ quá nhanh, đổi lại bọn hắn nếu đối phương muốn giết mình thì đến lúc chết vẫn chưa hiểu tại sao lại chết...

Tạ Minh hiện tại là tam tu, trong đó thể tu cơ thể cứng cáp vô cùng, kết hợp với Thuấn Ảnh Tiêu Dao Bộ bọn chúng bắt kịp chuyển động mới là chuyện là...

"Ngươi là ai?"

Đè nến phẫn nộ trong lòng, nữ nhân khàn khàn hỏi...

Nàng nghiêm nghị nhì Tạ Minh, thực lực của bản thân cho nàng biết, dù là Nguyên Anh Kỳ muốn đánh lén nàng thành công cũng nằm mơ, vậy mà hắn lại làm được...

Quả nhiên có thể lọt vào mắt Lý Mai Ngân không phải người bình thường...

"Người chết thì đừng có lên tiếng chứ" Tạ Minh mỉm cười thong dong khiến ba người Nam Cung sắc mặt đại biến...

"Ngươi điên rồi sao, chỉ mới nói vài câu ngươi đã muốn giết người?" Nam tử bên trái hét lên...

"Nếu thực lực của ta không có chỉ sợ Mai Ngân của ta đã bị các ngươi sỉ nhục một cách oan ức rồi, chưa kể các ngươi cũng đâu có ý định bỏ qua cho chúng ta đúng không?" Tạ Minh cười nhạt hỏi:

"Cho nên là thực lực ta đang có, chả lẽ lại không lấy mạng các ngươi, xem ta nói có đúng không?"

Tạ Minh ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng giết người vẫn là ý chính, để đám người này rời đi chính là phiền phức cho Mai Ngân và Lý gia... Thiên Mộc Tông nếu như biết Lý Mai Ngân đi cùng hắn cho nên bọn hắn nhất định phải chết...

"Hừ, đừng tưởng có chút thực lực thì coi trời bằng vung, bọn ta cũng chẳng sợ ngươi" Nam tử bên phải nói

"Ta không rảnh đôi co với người chết đâu" Tạ Minh ung dung nói....

RỐNG

Hư ảnh Thổ Dương oai vệ khoanh tay hiện ra...

"Huynh cẩn thận một chút, người Nam Cung gia tinh thông kiếm pháp, muội sẽ ở phía sau hỗ trợ huynh"

Lý Mai Ngân truyền âm nhắc nhở, hiển nhiên đến thời điểm chiến đấu, nàng sẽ không nhân từ với kẻ địch...

Thông minh như nàng sao có thể không hiểu ý của Tạ Minh đang gián tiếp bảo vệ nàng cùng Lý gia?

"Hừ, giả thần giả quỷ mà thôi" Nữ tử nhìn hư ảnh không lồ của Thổ Dương, gầm lên một tiếng như muốn khích lệ bản thân...

Vận chuyển thân pháp, hai tay nắm lấy trường kiếm trảm tới..

"Keng"

Thổ Dương thô bạo hai tay chộp lấy trường kiếm...

Nữ nhân sắc mặt hơi đổi, liều mạng rút kiếm nhưng không được lạnh lùng nói:

"Còn không mau tới giúp?"

Hai nam tử liếc nhìn nhau, cắn răng đồng thanh hét:

"Nam Cung Kiếm Pháp"

Từng làn dày đặc kiếm ảnh phô ra, hai nam nhân lần này mục tiêu là Tạ Minh đang đứng gần Thổ Dương...

"Vạn Mộc Trói Buộc" Lý Mai Ngân hai tay thon dài kết ấn, các sợi dây leo theo mặt đất xuất hiện nhanh chóng bám lây hai nam nhân Nam Cung...

"Cút ra" Một tên nam tử hét, trường kiếm vung tay làm dây leo đứt gãy...

Tạ Minh tranh thủ thời gian, Chiến Địa Ngoa gia trì, đạp lấy Thuấn Ảnh biến mất...

Khi vừa xuất hiện đã đứng bên cạnh nam tử còn lại

"Đại Thủy Cước"

Vô tận Tố Thủy gia trì, thủy cước lực lượng bá đạo như sóng thần va đập vào lồng ngực,...

Răng rắc...

Âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên

Rống

Thổ Dương một tay thô bạo nắm lấy trường kiếm, một tay hướng thân thể mảnh mai của nữ nhân kia vứt mạnh...

Bịch

Nữ tử như món hàng quăng xuống đất, hai mắt gắt gao e ngại Thổ Dương...

Trong lòng hoảng sợ thầm nghĩ: "Rốt cuộc là vũ kỹ gì? Người này rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

Thật ra Thổ Dương hay vệ thú khác trong Tứ Thần Vệ Hồn không mạnh lắm, vì tu sĩ bình thường thi triển nó phải tiêu hao ít nhất 1/3 Linh lực cơ thể, nên miễn cưỡng thực hiện vài lần là kiệt sức...

Nhưng Tạ Minh là loại tồn tại biến thái, có các tôn đỉnh không ngừng cung cấp linh lực...

Thổ Dương có thể nói là bất diệt, trừ khi Tạ Minh thu hồi hoặc chết đi...

Uy lực gia tăng điên cuồng

Nam tử Nam Cung gia vừa giải quyết đám dây leo của Lý Mai Ngân, đột nhiên cảm giác một tia nguy hiểm đang nhìn chằm chằm về phía mình...

Làm hắn sởn cả da gà...

...

Bạn đang đọc Hành Trình Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.