Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo Hoa phản kích

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Nói xong, hắn trừng mắt nhìn Nhan Di Song, nháy mắt với nàng ta: "Còn thất thần cái gì, còn không mau tới đây xin lỗi đại tỷ tỷ của mình?"

Lâm di nương đẩy Nhan Di Song không nhúc nhích, Nhan Di Song lúc này mới bất đắc dĩ đứng dậy đi về phía Đạo Hoa: "Đại tỷ tỷ, Di Song biết sai rồi."

Nàng không tình nguyện, Đạo Hoa làm sao có thể tình nguyện.

Loại cách làm bị người ta đặt trên bàn phải tha thứ này, khiến nàng cực kỳ phản cảm.

Nhan lão thái thái thấy Đạo Hoa nhíu mày, không có bất kỳ động tác gì, liền biết cháu gái không vui, nhìn thoáng qua Đại Nhi đã trầm mặt, không thể không đưa tay kéo nàng một chút.

Nhìn thấy ánh mắt của lão thái thái, đột nhiên Đạo Hoa cảm thấy có chút không thú vị, nhàn nhạt trả lời một câu: "Không sao."

Nói xong, người trong phòng và đám người Lý phu nhân ngoài phòng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Từ sau khi Nhan lão thái thái đến, mỗi tối người Nhan gia đều sẽ tụ tập ăn cơm.

Chạng vạng tối hôm nay, chuyện Lâm di nương dẫn theo Nhan Di Song tới thỉnh tội, các nàng vừa ra khỏi cửa, các phòng đã biết.

Sớm đã tụ lại đây, quan sát sự tình phát triển.

Ngay khi mọi người cảm thấy mọi chuyện đã kết thúc, Đạo Hoa đi đến trước mặt Nhan Trí Cao, hành lễ nói: "Phụ thân, chuyện hôm nay xét đến cùng đều là do nữ nhi đưa thức ăn tới, vì để tránh cho ngày sau lại phát sinh chuyện như vậy, sau này nữ nhi sẽ không đưa nữa."

Nghe vậy, Nhan Trí Cao khựng lại, định nói có thể tiếp tục tặng, chỉ cần nàng không đến tiền viện là được.

Hôm nay, sau khi đồng nghiệp huyện nha ăn canh do trưởng nữ đưa đến, đều liên tục nói tốt, ngay cả Tiêu sư gia thanh cao, hôm nay nói chuyện cũng nhiều hơn thường ngày một chút, rất là làm cho hắn nở mày nở mặt.

Đáng tiếc, Đạo Hoa không cho hắn cơ hội mở miệng.

"Còn nữa, phụ thân, nữ nhi từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, không so được với đám người Tam muội muội có kiến thức, những thứ biết làm đều là thức ăn mà một số người nông thôn biết, rất không ra gì."

"Nhưng nữ nhi thì sao, bình thường cũng không có sở thích khác, chỉ thích làm chút đồ ăn uống, vì tránh cho xuất hiện chuyện như hôm nay, ngày sau đồ ăn con làm sẽ không đưa cho những người khác."

"Nhưng mà phụ thân, việc này chúng ta cần phải nói trước, ngày sau nếu như bởi vì con làm đồ ăn, có người bởi vì không ăn được, chạy tới chỗ của người gây chuyện, người cũng không thể nói là nữ nhi sai rồi."

Nói một đoạn, Đạo Hoa nói rất bình tĩnh, nhưng người nghe lại không bình tĩnh.

Nhìn trưởng nữ quay người không nhìn mình, Nhan Trí Cao hơi tức giận, lại có chút buồn bực, hắn không nói chuyện hôm nay là trưởng nữ sai.

Được rồi, hắn quả thật có chút thiên vị tiểu nữ nhi, đây không phải là nhìn tiểu nữ nhi đã bị mẫu thân phạt quỳ sao.

Chuyện hôm nay cũng không phải chuyện lớn gì, hắn ở giữa hòa giải vài câu, việc này cũng qua đi.

Trưởng nữ nắm không thả, để hắn rất là không hài lòng.

Trưởng nữ này, khí tính được mẫu thân nuôi có chút lớn.

Lão tử nói một câu, nàng ngược lại là liên tiếp nói mấy câu cho trở về, đây nào phải là dáng vẻ một tiểu thư khuê các nên có?

Lý phu nhân ngoài phòng cũng không nhịn được nữa, vén rèm lên đi vào, nhìn thoáng qua người trong phòng, miễn cưỡng nở nụ cười:

"Lão thái thái, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, có thể ăn cơm rồi."

Nhan lão thái thái nhìn thoáng qua vẻ mặt không vui, lại nhìn cháu gái đang buồn bực không nói, lạnh lùng nhìn về phía Lâm di nương đang quỳ trên mặt đất: "Lão bà tử nghe nói, di nương nhà người ta đều phải hầu hạ chủ tử ăn cơm, bữa cơm tối hôm nay, để Lâm di nương hầu hạ đi."

Lời này vừa ra, Nhan Trí Cao trong phòng và nhị phòng, tam phòng vừa đi vào đều lộ vẻ mặt chấn kinh.

Tuy Lâm di nương là tiểu thiếp, nhưng vì là con gái của tú tài, lại sinh cho Nhan Trí Cao một đôi song sinh, hơn nữa đệ đệ của bà cũng đỗ tú tài vào ba năm trước, còn trở thành sư gia của Nhan Trí Cao, ở Nhan phủ, không ai thật sự xem bà ta như tiểu thiếp, ngay cả Lý phu nhân, có đôi lúc cũng không thể không tránh đi sự sắc bén của bà ta.

Lâm di nương quỳ trên mặt đất cũng ngẩng đầu lên, khó tin nhìn lão thái thái đang nằm trên giường.

Lão thái thái đây là muốn dùng nàng trút giận cho đại cô nương!

"Sao vậy, lão thái thái ở nông thôn này của ta không xứng để ngươi hầu hạ à?" Nhan lão thái thái lạnh lùng nhìn Lâm di nương.

Lâm di nương vội vàng lắc đầu: "Có thể hầu hạ lão thái thái là phúc khí của thiếp."

Lúc này Nhan lão thái thái mới nhìn về phía Lý phu nhân: "Dọn cơm đi."

Nhan gia không phải danh môn vọng tộc, lúc ăn cơm không có quy củ ăn không nói ngủ không nói.

Trước kia, trên bàn cơm, có Đạo Hoa và Nhan Văn Khải nói châm chọc cười, luôn tràn ngập tiếng cười nói.

Bạn đang đọc Hàn môn đích nữ có không gian của Hoạ Bút Xao Xao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.