Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 972 chữ

“Tiểu ca!"

Đạo Hoa đi đến trước mặt Nhan Văn Khải, còn chưa chào hỏi thì Nhan Văn Khải đã cười tủm tỉm vươn móng vuốt ra, nhéo nhéo đôi má có chút mập mạp trẻ con của Đạo Hoa: "Cuối cùng cũng bóp được rồi."

Từ lúc đại muội muội vừa vào cửa, hắn đã muốn làm như vậy.

Mặt của đại muội muội thật là non thật trơn tru.

Cuối cùng hắn cũng có muội muội để bóp mặt, nhìn những tiểu đồng bọn có muội muội kia còn khoe khoang thế nào ở trước mặt hắn.

"Chát!"

Cán quạt trong tay Nhan Văn Tu đập vào ma trảo của Nhan Văn Khải, nghiêm mặt nói: "Ngươi là ca ca, chú ý lời nói và việc làm."

Nhan Văn Khải bĩu môi, lẩm bẩm: "Nghiêm túc như vậy làm gì? Ta không phải cao hứng sao?" Nói xong, trên mặt lại nở nụ cười ha hả, rất là tự mình kéo tay Đạo Hoa.

"Quả nhiên là muội muội ruột của ta, lớn lên thật đẹp."

Vừa nói xong, Nhan Văn Kiệt lập tức tiếp lời: "Tứ đệ, ngươi nói không đúng, trong phòng có người nào không phải muội muội ruột của ngươi?"

"Tất cả mọi người đều là thân muội muội, nhưng chỉ có Đạo Hoa là ruột thịt." Nhan Văn Khải nói không chút che giấu, cũng là chuyện đương nhiên.

Tiếp theo, Nhan Văn Khải cũng không để ý tới Nhan Văn Kiệt, sờ soạng trên người một hồi, sau đó móc ra một đóa hoa lụa màu xanh:

"Biết muội tới, ca ca ta cố ý đi chọn hoa lụa cho muội." Nói xong, liền nhét vào trong tay Đạo Hoa.

Nhìn hoa lụa đã bị ép tới không thành hình trong tay, tuy Đạo Hoa có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng vẫn hơi ấm áp.

"Thế nào? Có thích hay không?" Nhan Văn Khải nhìn Đạo Hoa hỏi.

Đạo Hoa cười gật đầu: "Thích, muội rất thích, cảm ơn tiểu ca."

Nhan Văn Khải có chút không hài lòng với cách gọi của Đạo Hoa, vội vàng sửa lại: "Nếu gọi phải là Tứ ca, vừa rồi không phải muội gọi bọn họ là đại ca, nhị ca, tam ca sao? Sao giờ ta lại thành tiểu ca rồi?"

Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc, Đạo Hoa cũng không gây chuyện với hắn, nhu thuận gật đầu.

"Thật ngoan!"

Nói xong, lại nhéo nhéo gương mặt Đạo Hoa.

Đối với việc này, vẻ mặt của Đạo Hoa xám xịt.

Nhưng mà, lại không phản cảm.

Sau khi chào hỏi bốn ca ca, Đạo Hoa quay lại bên cạnh Nhan lão thái thái một cách tự nhiên.

Lớn hơn nàng, nàng chủ động tiến lên chào

Nhưng nhỏ hơn nàng, sẽ đến lượt bọn họ chủ động chào nàng.

Quy củ này trước khi đến nàng đã cố ý đi thỉnh giáo Tam thúc công trong tộc.

Thật ra thì, nàng cũng không phải là cứ nhất quyết phải xoắn xuýt chuyện này, thật sự là nàng không dám xem thường đứa trẻ cổ đại này, nhất là đứa trẻ lớn lên trong đại viện nhà cao cửa rộng, cái vòng vo trong bụng kia, nàng không nhất định có thể so sánh được.

Nàng chủ động tiến lên thân cận bọn họ, mặt ngoài bọn họ có lẽ sẽ nói nàng hiền lành gì đó, nhưng bí mật lại sẽ cảm thấy nàng không hiểu quy củ, dễ khi dễ.

Vì để tránh cho phiền toái ngày sau, lần đầu tiên gặp mặt, mọi người vẫn nên theo quy củ thì tốt hơn.

Những người khác trong phòng thấy Đạo Hoa lại ngồi trở lại bên cạnh lão thái thái, cũng không thân cận với đám đệ đệ muội muội, vẻ mặt đều có chút không giống nhau.

Tôn thị đảo mắt, cười nói: "Đạo hoa, ngươi còn chưa thấy qua đệ đệ muội muội đâu."

Đạo hoa dựa vào người Nhan lão thái thái, cười nhìn Tôn thị: "Nhị thẩm, thánh nhân có nói, lớn nhỏ có trật tự, không phải ta chưa từng thấy các đệ đệ muội muội, mà là các đệ đệ muội muội chưa từng tới gặp ta. Sao vậy, chẳng lẽ nhà chúng ta không phải quy củ này?"

Nói xong, vẻ mặt cầu chứng nhìn về phía Nhan Trí Cao và Lý phu nhân.

Hai người cũng không ngờ tới trưởng nữ sẽ nói ra những lời này, đều sửng sốt một chút.

Nhan gia bắt đầu từ Nhan Trí Cao, quy củ trong nhà tuy nhiều hơn nhà bình thường một chút, nhưng cũng chỉ có dáng vẻ, rất nhiều phương diện đều không thực hiện được.

Nếu không, đệ đệ của Lâm di nương cũng sẽ không chạy tới hậu viện huyện nha.

Lúc này, lão thái thái mở miệng: "Đạo Hoa nói không sai, từ xưa đến nay, đều là đệ muội chào huynh tỷ trước."

Tôn thị có chút lúng túng: "Mọi người đều là người một nhà, đâu cần chú ý như vậy?"

Đạo Hoa lại cười nói: "Nhị thẩm, Tam thúc công trong tộc đã nói với cháu, tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, quy củ trong nhà là không được loạn nhất, chỉ có trong nhà sắp xếp ổn thỏa, mới có thể thịnh vượng phát đạt."

Nhan Trí Cao kinh ngạc nhìn về phía Đạo Hoa: "Những thứ này đều là Tam thúc công dạy con?"

Đạo Hoa gật đầu: "Phụ thân, người nói Tam thúc công nói có đúng không?"

Nhan Trí Cao đáp: "Đương nhiên, Tam thúc công nói rất đúng. Nhớ năm đó, học thức của Tam thúc công ở mười dặm tám thôn cũng được nhiều người biết tới."

Bạn đang đọc Hàn môn đích nữ có không gian của Hoạ Bút Xao Xao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.