Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 966 chữ

Phải biết rằng, lúc hắn bắt đầu luyện công phu nội gia, Diệp gia vẫn còn, các loại thuốc tắm bổ dưỡng thân thể, dược thiện đều tùy hắn lấy dùng, điều kiện hậu đãi như vậy, mới khiến hắn trong thời gian ngắn đả thông các huyệt vị.

Theo hắn biết, rất nhiều người luyện cả đời cũng chưa chắc có thể đả thông kỳ kinh bát mạch.

Còn nữa, bất kể là nội gia công phu, hay ngoại gia công phu, muốn được tiến sâu vào nhất định phải có một thân thể khỏe mạnh, chỉ có điều kiện của Lý gia...

Thôi, tâm pháp đã nói cho bọn họ biết, bọn họ có thể học được trình độ gì, liền xem chính bọn họ.

Diệp Mặc lại ngồi xuống sau bếp lò, nhìn thấy tro tàn trên mặt đất, ánh mắt lấp lóe.

Trí nhớ nha đầu kia thật tốt, chỉ nhìn một lần, liền nhớ kỹ tâm pháp.

Có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được này, nếu sinh ra ở nhà giàu sang, bồi dưỡng một phen, nhất định có tiền đồ không tệ.

Đáng tiếc, sinh ra ở nơi biên quan này.

Thiên phú tốt như vậy, thật lãng phí !

Lúc Lý Ngũ Nha mang theo Lý Thất Lang trở lại Lý gia, Lý Trường Sâm và Lý Tam Lang đã trở lại.

Trong sương phòng phía đông, Kim Nguyệt Nga nằm sấp trên giường gạch, thân thể lại co rút, Lý Trường Sâm xoa xoa tay đứng trước giường gạch, một bộ dáng không biết nên an ủi như thế nào.

Trong góc, Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha đứng sóng vai nhau, Lý Tam Lan thần sắc nặng nề, Lý Nhị Nha thì lặng lẽ rơi lệ.

Hiển nhiên, chuyện Lý Trường Sâm muốn đi Điệp Lĩnh Quan tiền phong doanh bọn họ đều biết.

"Ngũ Nha, Thất Lang, các ngươi đã trở về!"

Lý Lục Lang chạy tới, có chút hả hê nhìn hai người: "Các ngươi còn không biết sao, ta nói cho các ngươi biết, đại bá sắp chết, các ngươi sau này không còn phụ thân nữa."

"Nhị thúc mới sắp chết đấy!"

"Ngươi mới sắp không có cha!"

Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang mỗi người trả lời một câu, cũng hung tợn nhìn Lý Lục Lang, Lý Lục Lang sợ tới mức liền chạy về phòng trên.

"Phụ thân, Ngũ Nha, Thất Lang nói ngươi sắp chết rồi."

Lý Trường Lâm nghe xong, lập tức đằng đằng vọt ra, chỉ vào Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang mắng:

"Hai thằng nhãi con các ngươi trù ẻo ta, xem ta có xử lý các ngươi không."

Không đợi hắn tới gần, cửa sương phòng mở ra, Lý Trường Sâm từ bên trong đi ra.

Nhìn Lý Trường Sâm mặt không biểu cảm, Lý Trường Lâm lập tức ỉu xìu: "Đại ca, ta đang đùa với bọn nhỏ đó."

Lý Trường Sâm sắc mặt lạnh đến dọa người, nhìn thoáng qua phòng chính yên tĩnh không tiếng động, cười nhạo nhìn Lý Trường Lâm: "Nhị đệ, nếu ta là đệ, sẽ khẩn cầu ông trời phù hộ đại ca đệ sống thật tốt, nếu ta chết, đệ nói xem, kế tiếp nhà chúng ta sẽ là ai đi phục dịch ?"

Lời này quả thực như sấm sét giữa trời quang bổ vào đầu Lý Trường Lâm, đánh cho gã ngây ra như phỗng.

Lúc này bà Lý chạy ra: "Lão đại, ngươi đừng nghe gió là mưa, người nhà chúng ta đều mong ngươi sống tốt."

Lý Trường Sâm cười như không cười, từ chối cho ý kiến: "Nương, con đi Điệp Lĩnh quan, các người phải giúp con chăm sóc tốt cho đám người Tam Lang, con trở về nếu biết bọn họ bị khi dễ..."

Nói xong, cầm lấy gậy gỗ to bằng cánh tay bên tường, "ba" một cái, trực tiếp bẻ thành hai đoạn.

Lý lão nương sắc mặt cứng đờ, rốt cuộc không nói gì.

Lý Trường Sâm không để ý tới bọn họ nữa, vẫy vẫy tay với Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.

Hai người vội vàng chạy tới.

"Phụ thân, người nhất định phải sống thật tốt, bằng không bọn họ đều sẽ khi dễ chúng ta." Lý Thất Lang chu mỏ cáo trạng.

Lý Trường Sâm sắc mặt có chút ngưng trọng, nhìn thấy lo lắng trong mắt tiểu nhi tử, cố nặn ra vẻ tươi cười: "Yên tâm, phụ thân sẽ không có việc gì."

Hắn có thể sống sót trở về hay không, trong lòng hắn thật sự là một chút cũng không có lòng tin.

Mỗi một lần chiến sự bùng nổ, thương vong nhiều nhất, chính là tướng sĩ tiên phong doanh xung phong vào trận.

Nếu có thể, hắn cũng không muốn chết, hắn cũng muốn nhìn nhi nữ lớn lên, thành hôn sinh con.

"Phụ thân"

Cảm nhận được sự tiêu cực phát ra từ trên người Lý Trường Sâm, Lý Ngũ Nha vội vàng kéo hắn.

Lý Trường Sâm hoàn hồn, nhìn tiểu nữ nhi đang lo lắng không thôi, vội vàng nói:

"Đừng lo lắng, phụ thân không sao đâu."

Lý Ngũ Nha: "Phụ Thân cam đoan!"

Lý Trường Sâm cười gật đầu: "Phụ Thân cam đoan."

Sau khi trở về phòng, bốn người Lý Ngũ Nha không quấy rầy Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga, bốn người tụ tập trong phòng Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha.

"Ca, huynh đi trại nuôi ngựa làm việc đã nói với Đồn Trưởng chưa?" Lý Ngũ Nha hỏi.

Lý Tam Lang gật đầu: "Ừ, qua mười lăm tháng giêng, ta sẽ cùng Trường Thắng ca đến trại nuôi ngựa."

Bạn đang đọc Hàn Môn Đại Tục Nhân (dịch) của Họa Bút Xao Xao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 10874

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.