Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

3 : Thủy Thần Kinh

1604 chữ

Vạn La Đảo lúc này Hải Thần đang ngồi trên mỏm đá mắt nhìn về xa xăm trước mắt trong biển cả mệnh mộng lúc này bỗng nhiên mặt nước chấn động Kình Thúc lại xuất hiện nhưng không phải như mọi lần Hải Thần gọi , mà hôm nay hắn bổng thấy Hải Thần ngồi buồn trên mỏm đá hắn muốn tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra .

“ Thiếu chủ người sao thế .” Kình Thúc ân cần hỏi thăm .

“Thúc biết không cái cảm giác sinh tử bị nắm trong tay nó rất là khó chịu .” Hải Thần đôi mắt đỏ hoe nhìn về xa xăm , hắn gắng gượng không được khóc tại vì nam nhi Vạn La dũng mãnh vô song , thà chết trên chiến trường chứ không đổ lệ .

Nhìn thấy đứa trẻ ba tuổi phải chịu áp lực lớn như vậy Kình Thúc không khỏi thở dài , nhìn ánh mắt đầy bất khuất và kiệt ngạo ấy nhưng giờ đây bị một huyết sắc bao phủ , hắn không khỏi thương cảm .

“Thiếu chủ ta biết người rất khó chịu nên ta có một quyển cổ đại pháp quyết có thể giúp thiếu chủ tu luyện ngay bây giờ nhưng Kình Thúc cũng khuyên bảo thiếu chủ công pháp này rất cực đoan không biết thiếu chủ chịu được không .?” Kình Thúc suy nghỉ hồi lâu rồi nói vừa nói hai cái sừng cũng theo lời nói mà phát sáng một quyển da dê cuộn tròn đang lơ lửng chính giữa hai cái sừng của Kình Thúc .

“ Thúc đưa cho ta đi , cực khổ thế nào ta cũng chịu được vì gia tộc một chút cực khổ này có là gì .” Hải Thần nhìn vào quyển trục da dê hai mắt kiên quyết nói ra ngữ khí cực kỳ nghiêm túc thật sự khó có thể tin đây là một đứa trẻ ba tưởi nói chuyện .

Mà nghỉ lại cũng phải từ lúc bắt đầu biết đi biết nói , hắn phải chịu đựng sự nguy hiểm tứ phía từ kẻ thù bên ngoài rồi cả nhị thúc của hắn , mới khiến hắn trở nên càng thêm độc , càng hiểm , trở nên tàn nhẫn với cả bản thân .

Thấy cái sự kiên quyết trong hai con ngươi màu xanh lục bảo của Hải Thần , Kình Thúc thở dài rồi cuối cùng cũng đưa cho hắn . Một đoạn ánh sáng bao bọc quyển da dê bay thẳng về phía Hải Thần .

Hai tay nhỏ bé của hắn chụp lấy hai đầu hai bên của quyển da dê .

Hải Thần cầm quyển trục da dê trong tay kích động vạn phần cáo từ Kình Thúc chạy trở về phòng mình .

Nhìn cái bóng lưng nhỏ xíu về sau sẽ gánh vác cả Hải Tộc , Kình Thúc không khỏi lo lắng thầm nghỉ : “ Không biết đưa hắn cái pháp quyết đó là đúng hay sai , mà thôi đã có cái thể chất đấy thì chắc chắn hắn sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng .”

Rồi từ từ Kình Thúc lặn mất trong làn biển cả mênh mông .

Chạy thật nhanh về căn phòng của hắn trong lòng mang theo vô tận chờ mong , bước vào phòng rồi đóng cửa thật nhanh lại rồi nhảy phốc lên giường , hai tay tư thế chuẩn bị mở quyển trục ra nhưng vô vọng rồi Hải Thần dùng sức cỡ nào cũng không thể coi được .

Mà hắn nghỉ cũng lạ tại sao Kình Thúc không nói với hắn về việc này nhỉ ? Thật ra quá oan cho Kình Thúc , chính hắn cũng chưa từng coi qua cái bản công pháp này , bản công pháp này chỉ là trong lúc vô tình hắn thám hiểm mà được mà cho dù tìm mọi cách củng mở không ra.nên mới để lại về sau hắn nghỉ lại thì mới phát hiện ra vấn đề tại vì hắn không phải người được chọn , thường công pháp tới một độ cao nhất định sẽ sinh ra linh tính , lúc đó sẽ chính do công pháp chọn chủ nhân mà không phải chủ nhân chọn công pháp mà công pháp càng có linh độ khó tu luyện sẽ càng cao nên Kình Thúc cũng lo sợ Hải Thần không đủ sức tu luyện .

Bỗng nhiên trong lúc hắn đang loay hoay mở bản công pháp đo ra thì ngay trong quyển da dê từng đợt thủy văn hiện lên , hóa thành một vệt kim quang bắn thẳng vào đầu hắn .

“ A đầu của ta !! , biến ra khỏi đầu của ta A a Đau quá !! .” Hải Thần điên cuồng lăn lộn trên sàn đá dưới đất , miệng không ngừng kêu lên một lúc sau cơn đau đình chỉ còn hắn thì mồ hôi đầm đìa , hai con mắt như sụp suống vì mệt mỏi , tứ chi như muốn đứt đoạn .Đây là sự tình thống khổ nhất mà hắn phải chịu từ khi hắn sinh ra đến bây giờ .

Từ đâu trong đầu hắn nhiều ra thêm một phần trí nhớ : “ Thủy Thần Kinh . Chương 1 : Ngự Thủy .”

Hắn vội vàng sốc lại trí nhớ thì một phần công pháp hiện ra trong đầu hắn , thì ra công pháp này có tên Thủy Thần Kinh .

Mà khi hắn trải nghiệm phương pháp của chương 1 : Ngự Thủy thì hắn kinh hãi rồi , quá là hà khắc , cái này phải tu luyện dưới độ sâu ngàn mét quả thực với hắn như vậy là cực kỳ khó khăn .

Chương 1 : Ngự Thủy tu luyện dưới độ sâu ngàn mét để thân thể tự động hấp thu thủy nguyên lực cùng với cảm ứng thủy nguyên lực để cho lực khống chế càng lúc càng mạnh mà công pháp này không cần cảm ứng nguyên lực mình thuộc nguyên tố nào mà tu luyện , công pháp này sẽ tự động cung cấp cho chủ nhân của nó thủy nguyên tố .

Hai con mắt kiên định của Hải Thần như cháy lên một ngọn lửa của sự bất tuân và không chùn bước , là nam nhi của Vạn La phải mạnh mẽ từ trong máu , không lùi bước không sợ hãi mới xứng đáng là nam nhi Vạn La điều đó hắn đã được dạy từ lúc hắn còn một tuổi . Và đó là điều hắn cả đời cũng không quên , cũng là đạo lý sống của hắn.

... Ngày hôm sau trên bàn ăn phủ đảo chủ , năm người ngồi ăn cùng nhau vui vẻ , nhưng đó chỉ là cái nhìn của người ngoài mà thôi .

Năm người trên bàn ăn gôm có Hải Thần ngồi chính giữa cha mẹ , đối diện là đôi phụ tử Hải Thụy và Hải Mộc , Hải Soái luôn hỏi thăm tình hình của con mình , hỏi hắn ở nhà có vui không ? Không có hắn có buồn không ?

Hải Thần ấm áp nhìn cha mình , một người đàn ông chinh chiến sa trường nhưng khi về với gia đình ông lại là một người tuyệt vời .

Nhưng khi hắn nhìn vào phụ tử Hải Thụy và Hải Mộc thật sự cả cơm hắn cũng nuốt không trôi , nhưng hắn phải gắng gượng cười vui vẻ để không lộ ra một sơ hở nào .

Mười phút sau lấy cớ đi chơi , hắn xin phép ba mẹ ra ngoài .

“ Cẩn thận nha con .” Hải Soái nghiêm túc dặn con .

“ Con biết rồi ba .” Hải Thần vui vẻ cười đáp lại sự thân tình của cha hắn .

Khi đi được mười bước , một cỗ khí lạnh như bão táp phóng tới hắn nhưng sau đó rồi biến mất tích , hắn đã nhận ra rồi đó là Hải Thụy nhị thúc của hắn đang quan sát hắn . Vờ như không có gì hắn tiếp tục bước đi . Nhưng trong lòng thầm nghỉ “ Ngươi đợi đấy sinh nhật năm tuổi của ta củng là ngày dỗ của ngươi .”

“Chắc ta quá đa nghi rồi , dù gì hắn củng chỉ là một tên nhóc .” Hải Thụy nhìn bóng lưng nhỏ nhoi của Hải Thần , hắn cười nhếch mép rồi hắn quay lại cười nói tiếp tục ăn cơm nhưng trong khi ăn, hắn thậm chí đang mơ về cái viễn cảnh mà hắn trở thảnh đảo chủ của Vạn La Đảo huy hoàng ra sao , hắn sẽ cho cha hắn biết chọn đại ca của hắn là cỡ nào sai lầm , đảo chủ phải là của hắn .

Nghĩ tới đây một cổ lữa giận công tâm , như hắn có gì ủy khuất lắm khiến cho đầu của hắn gân xanh nổi lên .

“ Thụy đệ ngươi có sao không ?.” Hải Soái quan tâm hỏi .

“ À đại ca ta không sao đâu chỉ nghỉ vài truyện thôi mà .” Hải Thụy vội vả cười đáp , nhưng trong lòng luôn luộn hận ý muốn giết Hải Soái nhưng hắn không dám biểu lộ ra vì thực lực của Hải Soái quá mạnh khiến hắn luôn e dè .

Bạn đang đọc Hải Thần của BigDick
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.