Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6 : Võ giả ? Tàn sát.

Tiểu thuyết gốc · 2487 chữ

Kia lũ bên trong nhà kho vừa chạy ra thì thấy tay trái Đại Long đang rụt về, 1 tay dính đầy máu. Đại Long ném thẳng cây gậy đã dính máu tới, làm đầu tên cầm đầu kêu cái bốp, máu bắn tung tóe.Rồi Đại Long phi tới lũ kia. Bàn tay vung ra, đâm thẳng vào cổ 1 tên, tay còn lại đâm thẳng vào tim tên còn lại. Hai tên kia thấy màu còn giật mình, chưa kịp vung vũ khí đã cảm thấy ở và bụng đau nhói, lấy tay ôm lấy vết thương, màu chảy ra liên tục, 2 mắt mở to, khủng hoảng mà chết. Chúng làm sao có thể tưởng được mình lại sẽ chết dưới tay 1 thằng nhóc cấp 3 chứ.

Đại Long tiếp tục phóng tới, né những nhát đao, nhát gậy. Tay vung ra là chúng điểm yếu hại : tim, cổ, mắt. Chân đá ra không phải cổ thì là đầu, eo, thậm chí là đoạn tử tuyệt tôn mấy tên kia, làm chúng chỉ biết ôm thằng em mà la, sau đó bị thêm 1 đòn đi chầu ông bà.

Chỉ trong chốc lát, 8 tên xấu số đã chầu Diêm Vương. Mấy tên còn lại bên trong bất ngờ, hoảng sợ. Hai tên cầm đầu đứng dậy. Hải Chiến quát :

- Cường Mặt Sẹo ! Đây là thế nào ? Chúng ta làm ăn bao lâu ! Mày dám phản bội tao sao ? - Hải Chiến rút từ bên hông ra 1 khẩu súng, chĩa thẳng vào Cường Mặt Sẹo.

- Tao biết thằng nhóc đó là ai đâu chứ ! - Cường Mặt Sẹo nói, hắn rút 1 khẩu súng ra chỉ về phía Đại Long, quát :

- Thằng nhóc kia, mày là ai ? Là ai phái mày tới ? Nói ! Nếu không tao bắn !

- Dạ ! Cháu tên là Long ạ ! Cháu tự tìm đến đây ạ ! Cháu đến mượn ít đồ thôi ! Sao chú nóng thế ! - Đại Long nhẹ nhàng trả lời.

- Mày ! Mày mượn gì ! - Hải Chiến quay súng về phía Đại Long hỏi.

- À ! Cháu mượn ít vàng với vài “kill” thôi ! Không nhiều lắm tầm 1,2 thỏi với 50 “kill” !

Hải Chiến giận tím mặt, 50 mạng, tính tất cả những người ở đây với lũ ngoài cửa cũng khoảng 50 người. Con mẹ nó ! Thằng nhóc này định giết hết những người ở đây sao.

- Đại ca ! Thằng nhóc này để tôi ! - Một người đàn ông trung niên đứng cạnh Hải Chiến lên tiếng. Hắn có dáng người to con, cơ bắp, khuôn mặt hung dữ.

- Được ! Lão Lực ! Lên đi !

Người đàn ông to con kia liền phi lên, miệng hét :

- Thằng nhóc ngông cuồng kia ! Mày đến số rồi !

Đại Long sắc mặt không đổi . Phi thân lên. Tên Lực kia 1 tay đấm tới. Đại Long cũng đấm tới đối lại.

Rắc ! Tên Lực nở nụ cười :

- Nhóc con ! Ngươi còn non lắ…! A…!

Lực cảm thấy tay mình truyền lên 1 sự đau đớn. Chỉ thấy tay gấp thành từng khúc, xương trắng đâm ra ngoài, máu chảy đầm đìa. Hắn ôm lấy tay mình la lên.

Đại Long bước tới. Tay giơ lên 1 trảo đánh xuống. Ngón tay của cậu cắm vào mặt tên kia. Ngón trỏ đâm thẳng vào huyệt thái dương của hắn.. Máu chảy ra, tên Lực ngã lăn ra đất, đi bán muối.

Cả đám nhất thời im lặng. Bọn hắn biết tên Lực này. Biệt danh của hắn trong hắc đạo chính là Lực Thiết. Lực đấm của hắn đủ để đấm lủng 1 tấm sắt. Trước đây từng có người đắc tội với hắn, hắn 1 đấm là kẻ kia vỡ sọ nghẻo luôn. Vậy mà Lực Thiết này không chịu nổi 1 đấm của thằng nhóc kia mà gãy tay. Thằng nhóc kia là quái vật sao !

- Đoàng ! Đoàng ! Đoàng ! Hai tiếng súng vang lên. Cường Mặt Sẹo cùng Hải Chiến đồng thời nổ súng. Liên tiếp 6 viên đạn.

Đại Long vẫn mỉm cười, toàn thân toát 1 luồng khí màu trắng mờ ảo bao quanh,bàn tay quơ nhanh trong không trung. Cậu xòe bàn tay ra thì thấy 6 viên đạn. Rồi cậu nắm đạn trong tay phải. Bàn tay phải giơ lên, hai ngón trỏ và giữa chỉ ra, ngón cái kẹp viên đạn cho thân đạn song song với 2 ngón kia. Rồi miệng Đại Long lẩm bẩm 1 thứ ngôn ngữ khó hiểu.

Bụp ! Viên đạn trên tay biến mất. Rồi 1 tên thuộc hạ đứng bống ôm lấy cổ, máu từ đó chảy ra, hắn lăn ra đất chết. Bụp ! Bụp ! Bụp ! Bụp ! Bụp ! Liên tiếp 5 tiếng, lại có 5 tên thuộc hạ ngã xuống, mà số đạn trên tay Đại Long đã hết. Điều này làm cho hai tên cầm đầu càng hoảng sợ.

- Đại… đại… sư à ! Đại sư ! - Cường Mặt Sẹo giọng run run.

- Cường Đại ca không cần lo ! Chỉ cần đủ tiền, thằng nhóc này sẽ đi đời! - Một người đàn ông đứng sau Cường Mặt Sẹo lên tiếng. Hắn ăn mặc chỉnh tề, áo com lê, cà vạt, nở nụ cười nói.

- Được ! 700 ! Được chưa ! - Cường Mặt Sẹo lên tiếng.

- Mạng của tên to con kia còn hơn thế nhiều !

- 1 tỷ thế nào.

- Thêm.

- 1,7. Được chưa !

- Chốt đơn ! Vậy còn đại ca Hải Chiến thì sao ? - Tên kia quay lại hỏi Hải Chiến.

Hải Chiến trầm ngâm, nhìn vị kia, rồi hắn nói :

- 1,9.

- Không! Thuộc hạ hiện tại của ngài giờ chỉ còn 3 tên ! Nên gấp đôi chứ.

- 3,6 . - Hải Chiến cắn răng nói. - Đại sư Tôn như vậy đủ chưa !

- Vậy đủ rồi ! - Tên đại sư Tôn kia nói. Hắn nhìn Đại Long mà mỉm cười, nhưng trong mắt lại tỏa ra sát khí lạnh lẽ. Bất ngờ hắn nhảy lên, 1 cú nhảy cao gần 2m, đạp lên chiếc sô pha mà Cường Mặt Sẹo làm chiếc ghế suýt ngã ra sau, phi thân tới trước Đại Long 4m, đáp xuống.

Đại Long mỉm cười. Từ khi bước vào, cậu đã phát hiện ra kẻ này, hắn vậy mà là 1 Linh giả Linh Sĩ cảnh. Từ nãy tới giờ lúc đánh nhau, Đại Long không hề dùng linh lực - các loại năng lượng sinh ra từ linh khí gọi chung trong cơ thể sinh vật - trừ lúc đấm gãy tay Lực Thiết và lúc đỡ đạn cùng lúc bắn đạn. Kẻ kia khi thấy Đại Long dùng linh lực chắc chắn đã rất tò mò nhưng mà hắn còn đang đánh giá và chờ hai tên cầm đầu kia mở miệng để đòi tiền.

- Nè ! Cháu chỉ mượn đồ thôi mà ! Cần gì làm căng vậy ! Làm vậy là cháu thành giết người cướp của đấy ! Cháu là công dân lương thiện mà.

Cả bọn kia nghe câu nói của Đại Long mà tức hộc máu, máy đến cướp đồ của người tay, giết hơn 15 người mà còn nói là công dân lương thiện.

- Nhóc con! Không ngờ ngươi cũng là võ giả đấy ! Sư môn của mày là ai ? Khai ra đi ! Ai sai mày đến đây ! Nói ra tao cho mày được chết thống khoái ! Nếu không ! Mày biết rồi đấy !

- Sư môn sao ? Uhm… Chắc là Dumvertric hay là Liston. Uhm… Chắc

chắn là vậy ?

Đại sư Tôn vắt óc lục lọi trong trí nhớ nhưng không hề có ấn tượng gì về hai cái tên này, hắn nổi giận quát.

- Dumvertric, Liston ! Là hai tên ất ơ nào đây ! Nhóc con, mày đùa tao sao ? Muốn chết hả ?

Hai cái tên nếu mà 12.000 năm trước trên Cửu Thiên Giới chắc chắn sẽ làm nhiều người giật mình. Không ai là không biết đến 2 đại chí tôn này. Một là pháp sư đứng đầu thế giới, vạn pháp đều thông, 1 là dược sư vang danh vạn cổ, khởi tử hồi sinh. Nhưng trong miệng con nòng nọc dưới lòng Trái Đất này lại trở thành 2 tên ất ơ, nếu như để cho các vị Chí Tôn biết chắc chắn sẽ cho hắn xuống chín tầng Địa Ngục.

- Không ! Thật ra còn vài người có thể gọi là thầy nhưng mà hai người họ dạy ta nhiều nhất ! Để ta nhớ coi ! Hephiat, Donio, Redust, … còn có thầy Bắc, cô Hiền, cô Hà, thầy Minh,... Khá nhiều đấy !

- Mày muốn chết sao ! - Tên kia giận giữ nói. - Đừng có mà nói lung tung. Một thằng nhóc chưa tới 18 tuổi đã là Võ Tướng, tiếc là mày không biết điều ! Mày phải chết trẻ rồi !

- Võ Tướng?... Chú cảnh giới gì ?

- Hừ ! Ta đã là Võ Quân ! Nhóc con biết điều thì quỳ xuống xin tha ! Ta còn có thể nhẹ tay !

- Oh ! - Dứt lời, Đại Long phi thân tới. Tên đại sư kia cũng lao tới.

Bịch ! Hai nắm đấm va chạm nhau, tạo lên 1 luồng gió . Một quyền rồi 1 quyền, Đại Long và tên đại sư quyền đối quyền , cước đối cước, 1 ngươi đánh ta né. Các luồng sóng khí không ngừng phát ra. Như càng đánh tên đại sư kia càng hoảng hốt :

- Mày ! Mày là Võ Quân cảnh giới ! .

- Hử ! Võ Quân ? Chắc vậy - Đại Long nói.

Xẹt ! Một tiếng điện giật từ tay tên đại sư kia phát ra 1 luồng điện, 1 trảo đánh tới Đại Long.

“ Là Linh pháp sao ! - Đại Long mỉm cười.

Linh Pháp là tên gọi chung của Phép thuật, ma thuật,... là việc linh lục hóa thành các trạng thái tồn tại để sử dụng.

Đại Long 1 trảo bắt lấy bàn tay kia. Luồng điện kia phát ra những tiếng rẹt rẹt đẹt đẹt rồi chói sáng. Tên đại sư kia mỉm cười nói :

- Thấy sao nhóc con ! Thiên Lôi Trảo. Đó chính là bí thuật độc môn của Thánh Lôi Minh đấy.

- Vậy sao ? Haizz… ! Thuần túy là võ tu sao ?

Rắc ! Tên đại sư kia chưa kịp phản ứng thì hắn đã cảm bàn tay trở nên đau đớn khi bị thứ gì đó bóp chặt. Lôi điện nhanh chóng yếu đi. Tên đại sư thấy 1 luồng hắc khí từ tay Đại Long phát ra rồi lôi điện bị hắc khí điên cuồng hấp thụ, ngay cả linh lực trong cơ thể cũng bị hút lấy.

- Mày là ma tu ! - Tên đại sư hét lên.

- Có lẽ vậy ! - Đại Long nói. Cậu thả tay hắn ra. Tên kia cấp tốc lùi về phía sau, hoảng hốt nhìn cậu.

Đại Long mỉm cười nhìn hắn. Hai bàn tay cậu chập lại. Miệng cậu lại lẩm bẩm 1 loại ngôn ngữ nào đó. Hai bàn tay từ từ tách ra. Ở giữa đó, 1 luồng lôi điện cùng hỏa diễm hình thành, chúng cuồn cuộn xoay tròn, tạo thành 1 quả cầu lửa có điện, theo khoảng cách hai tay càng rộng mà lớn dần. Khi quả cầu có đường kính khoảng 10cm, tay phải Đại Long đưa ra, quả cầu theo bàn tay mà di chuyển. Tên đại sư khi nhìn mà hoảng sợ. Đại Long phi mình tới, tên đại sư tung quyền đón đỡ nhưng bị Đại Long nhẹ nhàng dùng tay trái gạt ra. Tay phải thật nhanh áp quả cầu vào lồng ngực hắn.

Đùng ! Một tiếng nổ thật lớn ! Khói bụi mịt mù ! Mùi khét bốc lên ! Cả người đại sư cháy sém, lồng ngực của hắn giờ có thêm 1 lỗ cực to, có thể nhìn rõ khuôn mặt Đại Long ở phía sau. Khuôn mặt tên đại sư hoảng hốt, hắn xuống, đến lúc chết hắn cũng không nhắm mắt được.

Toàn trường im lặng, rồi những tiếng kinh hãi vang lên, có kẻ ngã cả ra đất.

Bịch ! Bịch ! Bịch ! Mọi người quay nhìn nơi phát ra tiếng động, đó là 2 cái xác, 1 cái có 1 lỗ ở dưới trái tim, 1 cái lồng ngực đã bị cháy, lộ ra xương sườn cháy sém, bên trong có thể thất rã trái tim. Thì ra là do lực lượng quả cầu quá lớn, bị bắn thêm 1 đoạn, xuyên qua 2 tên xấu số này.

Quá đáng sợ mà ! Hai tên trùm run run nhìn lên thì bất ngờ thấy Đại Long đang thở hồng hộc, xem ra đòn vừa rồi đã tiêu hao lượng lớn năng lượng của cậu. thấy vậy hai tên cùng hô lên :

- Giết nó ! Mau ! Đừng cho nó hồi sức.

Lũ đàn em nghe vậy liền nhất tề xông lên. Không đánh thì cũng chết, mà đánh thì cũng vậy, đằng nào chả chết. Thà lên may ra còn giết được thằng nhóc này.

Đòn vừa rồi thật sự tiêu hao hơn 1 nửa linh lục của Đại Long. Cậu liền cấp tốc vận công để hồi phục. Lúc này có 1 tên phi lên, cầm đao chém 1 nhát lên người Đại Long. Cậu giơ tay ra đỡ. Thanh đao làm rách ống tay áo cậu nhưng… tay cậu không 1 vết xước. Tên kia sững sờ, Đại Long nhanh tay, ngón tay đâm thẳng yết hầu tên kia, tay đoạt lấy thanh đao, hướng người chém tới những tên đang lao đến.

Thân pháp Đại Long nhanh nhẹn, đao pháp tinh xảo mà sắc bén, từng đao chém về phía lũ kia. Chẳng mấy chốc đã hơn 5,6 tên ra đi, vài tên thì đứt tay, đứt chân. Mấy tên còn lại thất vậy liền bỏ chạy. Khi quay người lại thì chúng thất 2 ông trùm cùng bồ nhỏ đang chạy ra phía cửa sau.

Đại Long phi người mà lên, đạp lên đầu 1 tên làm đầu hắn lệch sang 1 bên. Đại Long quơ tay ra. Từ trong tay cậu bắn ra 6 cây phi châm, 2 cây cắm thẳng vào tim của 2 cô gái, 4 cây thì cắm vào bốn chân của hai tên kia làm chúng ngã xuống. Đại Long xoay người lại, thanh đao trên tay lại hạ xuống, mà từ tay trái lại xuất ra mấy cây phi châm, đoạt mạng nhưng tên lưu manh xấu số

Chẳng mấy chốc, trong nhà kho chỉ còn 3 người sống.

Bạn đang đọc Hắc Ám Và Quang Minh sáng tác bởi yy13531954
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13531954
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.