Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22 : Chuyển chỗ ở

Tiểu thuyết gốc · 2224 chữ

Ta lại nói về bọn Lý Trọng Tấn, sau khi bị Thủy Tiên bón hành cho. Tất nhiên là bọn chúng rất cay. Bọn chúng đi về biệt thự của gia tộc Lý Trọng để chữa trị.

- A ! - Lý Trọng Tấn rên lên và ôm lấy miệng. Cú đấm của Thủy Tiên đã đưa tiến hai cái răng của hắn. - Hàn Thủy Tiên ! Con nhóc đó ! Nó dám đánh mình ! A…!

- Đại ca ! Chúng ta có nên báo thù con nhóc đó không ? - Kevin Trần hỏi.

- Báo thù ? Không được ! Con nhóc đó là người của Hàn gia, hiện lại là đối tượng của Lang thiếu gia. Chúng ta không động vào được ! - Lý Trọng Tấn nói.

- Chúng ta không đụng vào được nhưng mà thằng nhóc bên cạnh nó thì sao ? Nếu không phải tại nó thì chúng ta đã không bị đánh rồi ! - Bùi Đức nói.

- Phải đó ! Tất cả là tại thằng đó ! - Kevin Trần nói.

- Em nghĩ làm nên dạy cho nó một bài học. Thằng đó dám khinh thường chúng ta, lúc đó em thấy nó dám nhìn đều ba anh em mình. Phải đánh cho nó răng rơi đầy đất. - Bùi Đức nói.

Hai tên Bùi Đức và Kevin Trần kẻ tung người hứng đổ mọi tội lỗi lên đầu Đại Long, quy cho Đại Long là đầu sỏ gây nên việc chúng bị Thủy Thiên đánh, mặc dù thực chất là do chúng cố y gây sự trước.

- Không đơn giản như vậy đâu ! - Lý Trọng Tấn nói. - Thằng đó là Võ Giả.

- Cái gì ? - Cả Bùi Đức và Kevin Trần đều giật mình nói.

- Tại sao đại ca chắc chắn được ? - Kevin Trần hỏi.

- Lúc tao bắt tay nó, nó đã bóp tay tao trật khớp. Nếu nó không phải là Võ Giả thì làm sao nói làm được ? - Lý Trọng Tấn giơ bàn tay lên nắn, nó còn đau quá.

- Vậy thì phải làm sao ? - Bùi Đức hỏi.

- Không ! Nó chắc cũng chỉ là Võ Sư thôi. Chắc cũng tầm hai đứa chúng mày ! - Lý Trọng Tấn trả lời. - Nó bóp cũng không đau lắm.

- Phủ ! - Cả hai tên kia cùng thở dài. Sao đó ba tên này xúm lại xem kia bắt được Đại Long sẽ làm gì. Tên thì bảo là đánh cho Đại Long một trận, tên thì bảo đánh gãy chân Đại Long. Tên thì muốn đoạn tử tuyệt tôn nhà Đại Long,.. Bọn chúng bàn luận rất hăng say, chúng càng bàn, hình phạt cho Đại Long lại càng thêm nặng.

- Nhưng... Tên kia luôn đi cùng con nhóc kia, chúng ta làm sao đụng vào nó được ? - Trần Thị Mai đặt vấn đề.

Cả ba tên kia giờ mới nhớ ra, Đại Long sống ở nhà của Thủy Tiên, làm sao mà chúng đụng được vào cậu. Thế làm cả ba lại xúm lại tính kế Đại Long.

- Cái này thì dễ thôi ! Công tử, tôi có một cách - Phan Tự Trung lên tiếng.

- Cách gì ? - Lý Trọng Tấn hỏi.

- Dạ ! Không phải là Hàn tiểu thư đã có hôn ước với Lang thiếu gia sao ? Bây giờ cô ta lại dám cặp kè với một tên khác, tất nhiên là nếu Lang thiếu gia sẽ rất giận rồi. Chỉ cần chúng ta thông báo cho ngài ấy để ngài ấy bắt Hàn gia đuổi cổ tên kia đi. Sau đó chúng tin ngoài ấy đi xử lý tên kia. Thế không phải là chúng ta vừa hả được giận mà còn lấy lòng được Lang thiếu gia sao ?

- Phải ha ! Phan Tự Trung, ngươi giỏi lắm ! Haha ! Hợp đồng kia ta sẽ nói với cha ta. Còn bây giờ thì làm theo kế hoạch thôi ! - Lý Trọng Tấn reo lên.

- Cảm ơn công tử ! Phan Tự Trung nói.

- Haha ! Hàn Thủy Tiên, cô cứ chờ đi ! Chờ ta hành hạ người yêu của cô !...

Chiều hôm đó, kia Đại Long và Thủy Tiên đi đón Bảo Quân, Hàn Trương đang làm trong phòng làm việc thì ông nhận được một cuộc gọi từ gia tộc…

- Cái gì ? Tại sao phải làm vậy chứ ? Nó cũng chỉ là bạn của con bé thôi mà ! Tại sao phải làm vậy ? - Hàn Trương nói như hét vào điện thoại.

- Bên Lang Văn gia yêu cầu. Cậu có nói vậy thì anh biết làm sao ? Chúng ta không thể đắc tội chúng. Chỉ làm chuyển ra thôi mà, cậu có cần làm lớn chuyện lên không vậy ? - Giọng nói từ điện thoại phát ra.

- Cá người đã ép con bé như vậy rồi ! Bây giờ lại còn bắt nó cách ly khỏi bạn của nó. Các người định gây áp lực cho con bé đến mức nào hả ? Với lại, Bảo làm người em mang ơn, em phải ăn thế nào đây !

- Cậu chỉ cần mua cho nó một căn hộ, thỉnh thoảng giúp đỡ là được ! Chứ nó có thể làm phiền cậu khi cậu phải bắt buộc nó sao ?

- Nhưng nó mới 15 tuổi, nó còn chưa tới tuổi trưởng thành nữa !

- Vậy sao ? Vậy nếu như con bé thích thằng nhóc kia... Lang Văn gia sẽ tha cho nó sao ? Lúc đó, cậu hối hận cũng không kịp đâu ! Làm thật nhanh, tốt nhất là cắt đứt quan hệ của hai đứa nó. Nếu không, có thể là không chỉ làm một mạng người đâu, có thể là ba... hoặc... cả họ…

- Cái này... - Hàn Trương chần chừ một lát rồi quyết định. - Haizz... ! Được rồi ! Vậy thì em sẽ lập tức chuẩn bị, ngày mai sẽ cho nó ra ở riêng.

- Được rồi ! Anh biết là chú cũng rất khó xử. Nhưng mà chúng ta cũng không còn cách nào ! Phải rồi ! Tiên có học chung trường với nó thì phải ! Cậu tốt nhất làm nên cho nó chuyển đi ! Gia tộc Lang Văn có thể không ép chúng ta quá được. Nhưng mà một gia đình bình thường thì lại khác đấy !

- A ! Thôi ! Được rồi !

Thế rồi Hàn Trương cúp mắt. Ông thở dài.

- Tiên à ! Cha xin lỗi ! Là tại ta quá yếu đuối ! - Hàn Trương nói, trên đôi mắt của ông đột nhiên chảy ra hai giọt lệ.

Sáng hôm sau, Đại Long dậy sớm. Cậu rủ Bảo Quân đi chạy bộ buổi sáng. Cả hai lấy con đường trước biệt thự làm nơi tập. Chạy được hai vòng thì Bảo Quân đã không chịu nổi. Con đường này thật dài a, cũng phải gần 300 mét. Bảo Quân đi bộ để cơ thể thích ứng, mô hôi đã chảy khắp áo cậu, mùa hè đúng thật nóng ! Chạy như thế này đúng là chảy mỡ ra luôn !

Đại Long nhìn Bảo Quân mà lòng hơi phục tên này. Tính cách của Bảo Quân vốn là một tên mọt sách. Nếu nhưng không phải vì hoàn cảnh gia đình thì cậu ta đúng là một tên thư sinh thật sự. Để có sức khỏe như vậy thì cuộc sống cậu ta phải khó khăn thế nào để cơ thể phải rèn luyện nên sức khỏe dẻo dai như vậy cũng đoán được. Cực khổ sở. Hết bốc vác thì đẩy xe, Bảo Quân đều làm cả ngày, rất ít khi được nghỉ, vậy nên cậu rất ít bạn. Cũng chỉ có Đại Long và Thủy Tiên là thân nhất thôi. Cả hai vẫn thường xuyên cho cậu mượn sách để học.

Nhưng mà Đại Long vẫn chạy, hai vòng là gần 600 mét, nhưng mà vẫn chưa chạm đến cực hạn của cậu. Cậu cảm thấy mình còn rất xung sức. Đại Long không hề dùng một chút linh lực hay ma lực nào, cậu hoàn toàn là dựa vào sức cơ thể mà chạy. Sau gần 2000 mét chạy không ngừng nghỉ với tốc độ gần 1 m/s, Đại Long cũng cảm thấy hơn mệt, lại thêm gần 2000 mét nữa thì Đại Long cũng sắp chạm đến cực hạn. Cậu đành chạy chậm lại và điều hòa cơ chân.

Đại Long mất hơn một tiếng chạy bộ. Thấy Đại Long bước vào nhà, Bảo Quân nhìn thấy Đại Long đi vào thì rất bất ngờ, Đại Long chạy nhanh hơn cậu rất nhiều, vậy mà đến bây giờ mới đi vào, vậy thì cậu ta đã chạy bao nhiêu vòng chứa.

- Rốt cuộc là anh đã chạy bao nhiêu vòng chứ ? - Bảo Quân hỏi.

- Tầm 5, 6 gì đó ? Anh chạy một lúc thì lại chạy chậm lấy sức rồi chạy tiếp ! - Đại Long trả lời.

Đúng lúc này, vợ chồng Hàn Trương đi tới, Hàn Trương lên tiếng gọi :

- Đại Long, Bảo Quân à ! Bác có chuyện muốn nói với hai đứa !

- Có chuyện gì à bác ? - Đại Long và Bảo Quân cùng hỏi.

Cả bốn người cùng ngồi xuống ghế.

- À ! Thì... là... - Hàn Trương ngập ngừng.

- À ! Và là nhà bác có việc bận không thể cho người ngoài ở đây được nên là... hai bác định cho hai đứa ra ở riêng. - Hồ Tuyết thấy chồng còn ngập ngừng thì đành nói.

- À ! Dạ ! Thì ra là vậy ! Nếu mà hai bác có việc thì chúng cũng không làm khó ! - Đại Long nói, trong lòng thì mừng thầm, đúng là ông trời giúp ta mà. Sắp được tự do rồi ! Sẽ không phải lo về việc tu luyện nữa.

- Hai bác đã sắp xếp nơi ở cho hai đứa rồi. Đó là một căn hộ ở gần trường. Hai bác xin lỗi vì phải làm việc này ! - Hàn Trương nói.

- Dạ không sao ạ ! Hai bác phải làm việc này thì chứng tỏ là hai bác có chuyện rất khó xử ! Chúng cũng không làm khó hai bác ! Từ nhỏ cháu đã phải đi cùng cha kiếm tiền rồi nên chắc là chúng cháu sẽ quen nhanh thôi ! Nếu mà anh Lon có gì cần giúp thì cháu sẽ lo cho ! Hai bác không phải lo ! - Bảo Quân nói.

Đại Long miêng hơn giật giật. Cái gì mà giúp cậu chứa, một thằng oắt con mới 15 tuổi đi lo cho một kẻ hơn 1000 năm lịch lãm giang hồ, đùa sao !

- Cảm ơn hai đứa ! Cái này bác cũng thật sự rất khó xử. - Hàn Trương nói.

- Chúng cháu biết mà ! Thế lúc nào chuyển đi ạ ? - Đại Long nói.

- Cái này ? Chắc là bây giờ luôn !

- Dạ ! Để chúng cháu thu xếp hành lý ! - Đại Long nói.

Sau đó, Đại Long và Bảo Quân đi thu dọn đồ đạc hành lý của minh, đưa lên xe và được vợ chồng Hàn Trương đưa đi. Vì Thủy Tiên còn đang ngủ nên cả bốn người cũng không đánh thức nàng dậy. Đại Long đoán chắc là do nàng buồn ngủ sau khi luyện công.

Gần trung tâm thành phố Fank, nơi này có những căn chung cư, những cửa hàng, siêu thị sát cạnh nhau.

- Nè ! Hai đứa, trường Sume ở kia kìa ! - Hồ Tuyết chỉ tay ra ngoài cửa sổ kia bốn người đang đi trên xe.

- Wow ! - Bảo Quân thốt lên. Ngoài cửa sổ xe là một ngôi trường rất lớn. Khuôn viên trường rất rộng, mặt ngoài giáp đường cũng phải dài tầm 200 mét. Hai người Đại Long, Bảo Quân có thể nhìn thấy những khu nhà cao 4, 5 tầng bên trong trường, đó là khu trường học và ký túc xá của học sinh.

- Em nghe nói, trường Sume là ngôi trường rất lớn, có cả hệ thống cấp tiểu học, trung học cơ sở, phổ thông và cả đại học ! Rất nhiều danh nhân đã tốt nghiệp ở đây ra đấy. - Bảo Quân nói.

- Oh ! Xem ra ngôi trường này cũng rất có tiếng tăm nhỉ ! - Đại Long nói…

Cốp ! Đại Long đóng của tủ quần áo lại.

- Xong ! - Đại Long nói.

Hai người Đại Long và Bảo Quân được hai vợ chồng Hàn Trương mua cho một căn hộ cách trường Sume tầm một cây số ( 1,6 km ). Nó ở tầng ba của một căn chung cư. Căn hộ rát rộng, thoáng mát, bốn phòng trống trải rộng rãi, mang theo phong cách hiện đại.

- Hai đứa có tự nhiên nhé ! Hai bác có việc nên phải về sớm. Đồ ăn bác đã mua đầy đủ trong tủ lạnh rồi. Hằng tháng bác sẽ gửi tiền cho hai đứa, nhớ là không được la cà, chơi bời nghe chưa…

Rồi sau đó là một dòng dài nhắc nhở của Hồ Tuyết, khiến cho Đại Long nghe mà thấy nản.

Sau đó thì vợ chồng Hàn Trương rời đi. Hiện tại đã là trưa rồi, Đại Long vào bếp làm đồ ăn cho hai anh em.

Bạn đang đọc Hắc Ám Và Quang Minh sáng tác bởi yy13531954
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13531954
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.