Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Black Hole Gun

Tiểu thuyết gốc · 1026 chữ

Bạn đang có 720 điểm, vì đang trong giai đoạn ưu đãi dành cho tân binh nên có thể sử dụng để mua vũ khí đã được giảm giá.

'Mua súng thì không thể rồi, biết dùng súng đếch đâu.' Phong thầm suy tính, nhưng dường như màn hình trước mắt hiểu cậu đang nghĩ gì nên nó lại hiện lên dòng chữ.

Vì để người thủ hộ thế giới gương có thể chiến đấu đơn giản hơn trong trường hợp chưa từng sử dụng qua bất kỳ vũ khí nào, một số vũ khí tiên tiến trong cửa hàng đều đã được cải tiến và có thể sử dụng mà không bị hạn chế bởi thể lực hay kỹ năng, vừa vặn có một kiện vũ khí tiên tiến phù hợp với số điểm hiện tại của bạn.

Trên màn hình có tất cả ba mục, kỳ thực phía dưới còn có một vài mục khác nhưng đều chưa được mở khóa.

Ba mục được mở khóa bao gồm một số loại súng bình thường hay thấy trong quân đội và các thứ lựu đạn thuốc nổ, mục hai bán các loại súng hình dạng kỳ quái và vũ khí cận chiến, mục thứ ba là một số bộ đồ mặc có đủ màu sắc, ngoài ra còn có một số thứ có hình dạng giống như tấm khiên.

"Mấy cái súng kỳ quái phía dưới là gì vậy?"

Màn hình lại hiện lên chữ.

Vũ khí tiên tiến vượt qua sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật hiện tại, uy lực mạnh gấp đôi hơn nữa có thể tự hồi lại đạn trong một khoảng thời gian nhất định, giá gốc hơn ngàn điểm, vì giảm giá nên món rẻ nhất hiện tại là 500 điểm.

Black Hole Gun trị giá 500 điểm, có mua không?

"Có!" Phong đáp nhanh gọn lẹ. Không phải là cậu thấy thích khẩu súng này, nguyên nhân là bởi vì trên màn hình chỉ có khẩu này thuộc vào danh sách súng tiên tiến có giá rẻ nhất, trong khi khẩu súng có giá rẻ đứng thứ hai đã là 800 điểm, đó còn là đã giảm một nửa giá.

Tại sao Phong không chọn mua vũ khí cận chiến ư? Đơn giản thôi, cậu chưa có đủ mạng để đem đi đánh nhau tầm gần đâu, còn về súng trong quân đội thì cậu chắc chắn không biết dùng, độ giật súng và đạn dược các thứ quá mức phiền phức.

Cầm súng trên tay, Phong có chút không biết nên làm gì. May mắn thay màn hình báo cho cậu có thể thu lại súng vào trong gương giới, khi nào cần có thể gọi ra.

Sau một hồi cố gắng thực hiện cuối cùng cậu cũng làm được, Phong vui vẻ đi ra khỏi phòng kín của mình.

Thấy hai người kia cũng đã sớm đứng ở đó thì cậu cúi đầu đi vào góc, sau đó cả ba người nhìn vào màn hình vừa xuất hiện lần nữa.

Hiện tại chưa có nhiệm vụ, các gương vệ có thể nghỉ ngơi cho đến khi có thêm nhiệm vụ mới.

Phong ngơ ngác nhìn căn phòng nhỏ của mình, cậu đi ra bên ngoài hành lang chung cư, xác định đã thật sự trở về nhà thì cậu thở phào.

Phong thử triệu hồi khẩu súng của mình, trong nháy mắt nó thực sự xuất hiện trên tay, cậu thà rằng nó không xuất hiện thì hơn, ít nhất như vậy có thể chứng minh chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

Từ khi tiêm thuốc biến đổi gen, cậu cảm thấy tốc độ phản xạ của mình dường như tăng lên một đẳng cấp khác, chỉ một con muỗi cậu cũng có thể nhìn thấy rõ ràng chuyển động của nó.

Tốc độ xe chạy ngoài đường trong mắt cậu cũng chẳng nhanh hơn đi bộ, thế nhưng cậu phát hiện bản thân có khả năng tự kiểm soát loại năng lực mới này, cậu vẫn có thể nhìn mọi sự vật xung quanh bằng ánh mắt bình thường nếu muốn.

Tốc độ phản xạ thần kinh của cậu tăng lên đột ngột khiến cậu vẫn còn chút chưa thích ứng, thế nên cậu quyết định về phòng ngủ một giấc.

Từ nhỏ Phong đã sống với cậu hai của cậu, nguyên nhân là vì cha mẹ mất sớm, kể ra thì chuyện cha mẹ mất cũng từ cậu mà ra.

Năm Phong tám tuổi, trong một lần đi qua tiệm tạp hóa của cô hàng xóm, cậu từng dùng dao đâm khiến một người đàn ông béo mất mạng, thật ra lúc đó cậu chỉ suy nghĩ muốn cứu cô hàng xóm, thế nhưng hành động của cậu lại khiến gã kia mất mạng.

Về sau ai nấy đều xa lánh cậu vì đã giết người, kể cả cô hàng xóm kia. Người nhà cậu từng người một xa lánh cậu, mãi cho đến một ngày, đàn em của gã béo kia đến và trả thù lên người cha mẹ cậu. Và rồi cha mẹ mất, từ đó cậu luôn sống trong sự áy náy của mình, vậy nên trước đó cậu mới bị cái màn hình kỳ quái trong căn phòng gương kia gọi là tội nhân rồi lôi vô bắt làm nhiệm vụ.

Từ khoảnh khắc Phong suýt bị chết dưới tay tên quái vật có xúc tu nhọn kia, cậu đã sớm không còn là con người yếu đuối chỉ biết chìm nghỉm trong tội lỗi.

Bản thân cậu quyết định từ giây phút này phải bước ra khỏi cơn ác mộng ngày ấy, kể cả khi cậu từng là kẻ giết người đi nữa thì đó cũng chỉ là một tai nạn, cậu sẽ không vì vậy mà chìm đắm vào loại nỗi đau này và tự khiến bản thân trở nên yếu kém trong mắt người khác, nhất là trong tình cảnh nguy hiểm hiện tại của cậu, thời thời khắc khắc đều đều sẽ bị gọi vào cái căn phòng quỷ quái kia lần nữa.

Bạn đang đọc Gương Vệ sáng tác bởi Hong03003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hong03003
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.