Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mọi thứ đã đâu vào đấy [5]

Phiên bản Dịch · 2323 chữ

[Caïssa - Trụ sở chính]

"Phìiiuu.”

Ngồi trên bàn làm việc, tôi thổi tóc mái của mình. Trong lúc đó, thỉnh thoảng, tôi sẽ kiểm tra điện thoại của mình.

"...Chưa có gì hả ta?"

Sau 10 phút liên tục kiểm tra điện thoại, tôi thở dài.

'...có vẻ như mọi thứ đang tiến triển chậm hơn mình dự đoán rồi.'

"Cậu đang làm gì đấy?"

"Hửm? Smallsnake?"

Liếc về phía Smallsnake, tôi dựa lưng vào ghế và tiếp tục thổi phần tóc mái của mình.

Nhận thấy thái độ của tôi, Smallsnake thậm chí không buồn hỏi tôi đang làm gì.

"Chuyện với bang hội Luxious đã được sắp xếp ổn thỏa chưa?"

Kiểm tra đồng hồ của tôi, không liếc nhìn Smallsnake, tôi nói.

"...chưa, nhưng chắc sẽ sớm thôi"

"Sớm là sớm thế nào?"

Suy nghĩ một chút, tôi nói "Chắc trong khoảng một giờ nữa?"

Nhướng mày, Smallsnake liền hỏi "Một giờ?... Vậy toàn bộ bên ngoài kia đều là do cậu cả sao?"

Với đôi mắt hé mở, tôi thoáng liếc nhìn Smallsnake.

"Tôi đoán cậu có thể nói như vậy."

Cau mày, Smallsnake ngập ngừng.

"Cậu vừa làm cái quái gì vậy?"

"Chuyện có hơi dài..."

-Vút!

Nhấn vào điện thoại, một bàn cờ khổng lồ xuất hiện trước mặt tôi và Smallsnake.

"Muốn chơi một ván cờ trong khi nghe tôi kể lại không? Thành thật mà nói, tôi sắp chết vì chán rồi."

Liếc nhìn bàn cờ, Smallsnake thở dài và ngồi xuống trước mặt tôi.

"Cờ vua nữa hả? Luật như thường hả?"

"Chuẩn rồi."

"Ok."

Gật đầu, Smallsnake nhìn chằm chằm vào bàn cờ trước mặt. Cậu ấy sử dụng quân đen, vậy nên cậu ấy sẽ phải đi sau tôi.

"Vậy, nói cho tôi biết cậu đã làm gì?"

"Tôi đã làm gì á?"

Nhìn chằm chằm vào bàn cờ một lúc, tôi nhìn Smallsnake và mỉm cười.

"Tôi chỉ di chuyển từng quân một thôi..."

Nhíu mày, Smallsnake không khỏi lắc đầu.

“Tôi không biết ý của cậu là gì, nhưng hình như cậu bị phức cảm cờ vua (chess complex) nặng đấy à?"

"Vậy á?... hmm, tôi đoán là cậu nói cũng không sai?"

Lúng túng trong giây lát, tôi không tìm được lời nào để phản bác lại cậu ta.

Bây giờ nghĩ lại thì, đúng thật là như vậy nhỉ?

Từ tên bang hội và cấu trúc thành viên, cho đến cách tôi nói chuyện...Có rất nhiều reference về cờ vua.

Tôi đoán đúng là mình thực sự có phức cảm cờ vua, chắc vậy...

-Tách!

Thở dài, di chuyển con tốt của tôi về phía trước, tôi mỉm cười.

"Bắt đầu trò chơi nào."

...

Đứng xếp hàng bên ngoài một chiếc ô tô màu đen đậu bên dưới một tòa nhà chọc trời cao, năm người mặc vest đen và đeo kính râm đứng thẳng ngang hàng nhau.

Từng người cảnh giác nhìn chung quanh, không ai nói với nhau một lời.

Quá rõ ràng cho thấy họ là những người chuyên nghiệp.

-Lạch cạch!

Bước ra từ lối vào tòa nhà chọc trời, một thanh niên mặc áo phông hàng hiệu đã ủi phẳng phiu và quần đen tiến thẳng về phía chiếc sedan màu đen. Khi anh bước xuống cầu thang về phía chiếc sedan, một phong thái tao nhã nhưng kiêu hãnh toát ra từ người thanh niên.

Cứ như thể anh ta là một con phượng hoàng đơn độc không ai có thể chạm tới.

Gật đầu với các vệ sĩ, thanh niên mở cửa xe bước vào. Và theo sau anh ta, từ mọi phía, những người vệ sĩ cũng bước vào xe.

Ngồi ở phía trước, đeo găng tay màu trắng, người lái xe quay lại và mỉm cười lịch sự với Nolan.

"Thiếu gia, ngài muốn đi đâu?"

Nghịch điện thoại, Nolan thờ ơ nói.

"Không biết, ông có đề xuất gì không?"

Mỉm cười, người lái xe nói.

"Cậu chủ Nolan, theo một số nguồn tin tình báo cho hay, thì có vẻ như Jacob từ hội Luxious hiện đang ở trong quán bar Olar trên đường Paltor cách đây không xa..."

Nghe thông tin, rời mắt khỏi điện thoại, Nolan nở một nụ cười nhếch mép.

"Jacob ở đó à, hmm... Thú vị đấy, được rồi, chúng ta hãy đến đó đi."

Gật gật đầu, Nolan nhếch mép trong thích thú.

‘Mình sẽ cho tên khốn đó thấy tại sao hắn không nên gây sự với mình...'

Mỉm cười, người lái xe gật đầu và quay lại tập trung vào tay lái.

-Vroom

Chẳng mấy chốc, chiếc xe lặng lẽ tăng tốc về phía xa.

...

-Tách!

Di chuyển một con tốt về phía trước, Smallsnake liếc nhìn tôi và hỏi.

"Vậy là cậu hóa trang thành tài xế hả? Vậy ra cậu nhờ tôi đặt làm mặt nạ vì lý do đó hả?"

-Tách!

Di chuyển một quân tốt khác, tôi gật đầu.

"Chính xác."

-Tách!

Nhìn chằm chằm vào bàn cờ, và cân nhắc trong một giây, Smallsnake di chuyển một con tốt lên và gật đầu.

"...Tôi gần như hiểu được tình hình rồi."

-Tách!

Không liếc nhìn anh ta và cũng không tỏ ra bất ngờ, tôi nhướn mày và hỏi.

"Ồ? Cậu hiểu được cái gì rồi?"

-Tách!

Đặt một con tốt khác xuống, Smallsnake nhìn tôi trước khi nói.

"Kế hoạch của cậu là đẩy cao xung đột giữa hai bang hội bằng cách tạo ra xung đột giữa hai người thừa kế bang. Bằng cách này, cả hai bang hội sẽ có cớ để đánh với nhau... Nhưng mặc dù kế hoạch này nghe ok đấy, nhưng nó thực sự đầy lỗ hổng ra."

-Tách!

Đặt quân tốt xuống, tôi mỉm cười với Smallsnake.

"Chà, cũng không hoàn toàn sai khi nói rằng tôi đang cố gắng đổ thêm dầu vào xung đột giữa hai người họ, nhưng đó không phải là mục tiêu chính của tôi..."

Ngừng lại, Smallsnake liếc nhìn tôi và cau mày.

"Vậy à? Vậy chứ sao..."

Mỉm cười, tôi không đáp.

-Tách!

Lấy quân mã lên, tôi di chuyển nó lên trên theo hình chữ L.

"Rồi ta sẽ thấy thôi."

...

Sau hai mươi phút lái xe đến địa điểm, Nolan cùng với năm vệ sĩ của mình ra khỏi xe.

Người lái xe cũng vậy.

Khi họ nhích lại gần hơn, tiếng nhạc ầm ỉ phát ra từ hộp đêm vang khắp toàn bộ khu vực xung quanh, làm rung chuyển nhẹ mặt đất.

"Xin thứ lỗi."

Ngay khi họ chuẩn bị bước vào hộp đêm, một người vệ sĩ to con đã chặn họ ở lối vào.

"Vui lòng cho xem ID."

"Anh-"

Ngay khi một trong những vệ sĩ định giơ tay phản đối, Nolan lắc đầu và lấy ra một tấm thẻ căn cước từ trong túi của anh ta ra.

"Đây."

Đưa nó cho người bảo vệ, Nolan lịch sự mỉm cười. Vài giây sau, quay lại sau khi kiểm tra thẻ, người bảo vệ bối rối đưa lại cho Nolan.

"À, ngài Nolan, tôi xin lỗi vì đã không nhận ra anh liền."

"haha, không sao đâu, đừng lo."

Cười lớn, Nolan lấy lại tấm thẻ và đi về phía câu lạc bộ.

Bước vào hộp đêm, Nolan nhìn trái nhìn phải cho đến khi sau vài giây, anh phát hiện ra một thanh niên đang ngồi ở góc nơi này.

Bước đến gần chàng trai trẻ, Nolan nhếch mép coi thường anh chàng kia.

"Thật tuyệt khi thấy chú mày ở đây, Jacob."

Nhìn lên, một thanh niên khá đẹp trai với làn da trắng và đôi lông mày sắc nét đang nhìn về phía Nolan. Nhận ra người vừa lên tiếng, anh ta nghiến răng nghiến lợi phỉ báng.

"Nolan!"

"Hehe, lâu rồi không gặp chú mày!"

Khi cả hai nhìn chằm chằm vào nhau, tia lửa xẹt xẹt giữa hai mắt họ. Chẳng mấy chốc, không khí xung quanh hộp đêm bắt đầu trở nên căng thẳng.

Nolan và Jacob mới quen biết nhau được khoảng một năm.

Tuy nhiên, trong năm đó, họ đã liên tục nhắm vào nhau, luôn tìm cách gây rắc rối cho nhau.

Xung đột của họ cũng không đặc biệt lớn đâu. Trên thực tế, lý do tại sao họ đối đầu với nhau ngay từ đầu đã không có gì thú vị cả.

Sở dĩ họ không ưa nhau đơn giản là vì lúc gặp nhau, họ đều đi cùng một người bạn, và bạn của họ thì có hiềm khích với bạn của người kia.

Đương nhiên, vì kẻ thù của bạn mình cũng là kẻ thù của mình.

Cùng với đó, đứng lên vì bạn bè của họ, cả hai đứng ở phía đối lập của nhau. Và thế là họ trở thành kẻ thù.

...và kể từ đó, mâu thuẫn của họ không bao giờ kết thúc.

Bởi vì cả hai đều là người thừa kế của một bang hội cấp vàng, nên lòng tự tôn của cả hai người bọn họ cũng to như cái bang hội của mình.

Và thế, chỉ cho đến khi có một người chiến thắng rõ ràng, còn không thì họ luôn kiếm chuyện để đánh nhau.

Vì vậy, kể từ lần gặp đầu tiên, họ đã luôn tìm cách gây rắc rối cho đến khi đối phương bỏ cuộc hoặc thừa nhận thất bại mới thôi.

Đứng dậy, thân hình vạm vỡ và cao lớn hơn của Jacob nhìn xuống anh ta.

"Chú mày đến đây để để bị đánh cho tơi bời xuống ruộng như hôm trước à?"

Nolan nhướng mày, ngước nhìn Jacob. Mỉm cười anh nói

"Ai đánh ai cơ? Tao nhớ rất rõ là tao mới là người đã đánh mày tơi bời xuống ruộng. Cái mũi gãy đó chưa đủ à, hay muốn gãy thêm cái khác?"

Khi Jacob và Nolan đứng đối mặt nhau, sát khí của họ dần dần mạnh lên.

"Bớt xạo l giùm tao."

"Ồ tao xạo à? Tao nhớ đã chụp hình trông mày thảm hại ra sao đấy. Muốn thì tý tao gửi cho mà xem này."

"Mày dám!"

"Mày tưởng tao sợ mày chắc?"

-Vút!

- Vút!

Ngay sau đó, hai sát khí cấp bao trùm cả hộp đêm.

Ngay lập tức, bầu không khí xung quanh quán bar trở nên căng thẳng. Cả hai bên hiện đang cương nhau, nhưng không ai động thủ trước.

Mọi người trong quán bar đều cảm nhận được bầu không khí căng thẳng nên tất cả đều rời đi hoặc tránh xa Nolan và Jacob.

Xung quanh họ, những vệ sĩ đứng vững vàng sẵn sàng xông pha.

Ngay khi cả hai bên chuẩn bị di chuyển, một âm thanh tách nhẹ nhàng vang lên. Sau đó, toàn bộ căn phòng nhuộm trắng trong tích tắc, như thể một tia sét vừa giáng xuống gần đó vậy.

-Click!

Theo tiếng click nhỏ, một cánh tay người bay lên không trung.

Ngay sau đó, cả căn phòng như bị đóng băng.

Không ai nói một lời nào.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh đến nỗi không ai kịp nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra, và ai đã làm việc đó. Quá nhanh quá nguy hiểm...

"Kuuuuuuuuuuaaa!"

Ngay sau đó, một tiếng hét kinh hoàng phá vỡ sự im lặng khi Jacob giữ chặt phần cánh tay đã bị đứt lìa.

"Thiếu gia Jacob!"

Hoảng sợ, những vệ sĩ xung quanh Jacob ngay lập tức bu vào. Lấy ra một vài lọ thuốc, họ lập tức đút cho anh ta với hy vọng cầm máu lại.

"M-Mày dám!"

Với đôi mắt đỏ ngầu, tay kia nắm lấy cánh tay đứt lìa, Jacob trừng mắt nhìn Nolan đằng đằng sát khí. Đôi mắt của anh ta chất chứa lòng căm hận vô biên.

Sát khí tràn đầy căn phòng.

"Kh-Khoan, k-không phải tại tụi này!”

Bị sốc, Nolan lùi lại vài bước.

Anh thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra.

Một khoảnh khắc trước, Jacob đang đứng trước mặt anh ta, và chỉ trong tích tắc ngay sau đó thì cánh tay của anh ta đã bay lên trong không trung.

"Sao mày dám!"

Liếc về phía vệ sĩ của mình, Jacob dùng bàn tay duy nhất của mình chỉ về phía Nolan và hét lên.

"Tấn công tất cả bọn nó, đây là mệnh lệnh! Ta mặc kệ tụi bây là ai, tụi bây nhất định phải chết ở đây!"

"Đúng vậy."

Tuân theo mệnh lệnh của Jacob, vệ sĩ lập tức tấn công.

-Bùm!

Ngay sau đó, một vụ nổ vang dội khắp câu lạc bộ khi bụi và bụi mù bay khắp nơi.

...

-Cạch!

Khi tiếng nổ vang khắp hộp đêm và hai bên đánh nhau long trời lở đất, bước ra khỏi hộp đêm là một người mặc vest đen và đeo găng tay trắng. Người đó chính là tài xế của Nolan đang ra khỏi hộp đêm từ cửa sau.

Mỉm cười, cậu ta lẩm bẩm.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành."

Đưa tay lên đầu, mặt nạ của cậu ta từ từ lột ra.

-Claaa

Dưới ánh trăng, bộ mặt thật của cậu ta lộ rõ.

Mỉm cười, 'tài xế của Nolan' đi đến một khu vực vắng vẻ của bãi đậu xe và rút một tấm vải trắng lớn để lộ một chiếc xe màu đen bóng loáng.

Nhảy lên xe, cậu ta phóng đi thật xa.

-Vooom!

...Tuy nhiên, khi cậu ấy phóng chiếc xe của mình đi xa, điều mà cậu ấy không chú ý là một chiếc camera nhỏ được bí mật giấu trong góc của hộp đêm.

Nó đã ghi lại mọi thứ. Từ thời điểm cậu ta ra khỏi tòa nhà, cho đến thời điểm cậu ta tháo mặt nạ ra và để lộ khuôn mặt bên dưới lớp mặt nạ.

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.