Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Galxicus [2]

Phiên bản Dịch · 2014 chữ

Đi xuống thang máy, tôi nhanh chóng đi về phía phòng thay đồ. Đột nhiên, ngay khi tôi chuẩn bị bước vào phòng thay đồ, một thành viên chính thức của bang hội với bộ vest đen đã ngăn tôi lại.

Cau mày, chỉ tay về phía bảng tên của mình, tôi nói với giọng có phần khó chịu.

"Tôi sẽ tham gia vào trận đấu, anh không thấy à?"

"Haha, không phải vậy đâu. Muốn thay đồ thì cậu cần phải qua phòng khác đi."

Chỉ sang bên phải tôi, người đàn ông chỉ vào một con đường cạnh lối vào chính.

"Ồ, cám ơn."

Cảm ơn người đàn ông, tôi đi theo hướng anh ta chỉ và nhanh chóng đến phòng chờ được chỉ định cho tôi.

[Phòng chờ 3]

Bước vào phòng thay đồ, tôi bước vào và ngồi xuống một chiếc ghế ngẫu nhiên.

"Phùuu.. ."

Thở ra một hơi dài, tôi chuẩn bị tinh thần cho chuyện sắp tới.

Từ thông tin tôi thu thập được, đối thủ của tôi, Alex Cloudburm là một thương sĩ cấp , thấp hơn tôi một bậc.

Có nghĩa là tôi mạnh hơn gã ta. Ít nhất nếu tính theo hệ thống thì vậy.

Tôi quyết định rằng ngoài việc sử dụng [Kiếm Kĩ Keiki], tôi sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Điều này nghĩa là tôi sắp để lộ cấp bậc thật sự của mình.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, tôi quyết định rằng việc giả vờ yếu đuối không phải là chuyện có lợi cho tôi. Dù gì thì giờ tôi cũng không ở trong học viện Lock.

Tôi không còn cần phải lo về việc lộ sức mạnh thật sự của mình. Để lộ một chút cũng chẳng sao cả.

...và đó chính xác là những gì tôi đã lên kế hoạch.

Nhớ lại khuôn mặt kiêu ngạo của Alex khi gã ta nhìn tôi với ánh mắt ghê tởm, tôi tự nhủ rằng mình sẽ không tung ra bất kỳ cú đấm nào trong cuộc đấu của chúng tôi ngày hôm nay.

Tôi quyết định sẽ huỷ diệt lòng tự tôn của hắn hoàn toàn, và khiến hắn phải chịu sự nhục nhã cả đời này.

Tôi sẽ phá tan kế hoạch của Martin và bỏ bớt gánh nặng cho cha tôi một chút. Và cách duy nhất để đạt được điều này là hạ bệ Alex xuống thật sâu.

Một nỗi ô nhục sẽ đeo bám hắn ta cho đến ngày hắn lìa đời.

May mắn thay, trước khi trận đấu bắt đầu, tôi đã nói với bố tôi rằng hãy chặn không phép quay video hoặc chụp ảnh, để gã không bị bẽ mặt trong tương lai gần.

Khi tôi nói bố tôi, ban đầu ông ấy nghĩ rằng đó là vì tôi sợ nó sẽ lan truyền trên mạng, nhưng thôi thì cũng đúng. Tôi muốn an toàn xíu, đề phòng trường hợp tôi buộc phải sử dụng [Kiếm Kỹ Keiki].

Nếu những video về cuộc đấu của chúng tôi lộ ra ngoài, mặc dù khó xảy ra, nhưng chắc chắn sẽ có ai đó ngoài kia có thể nhận ra kiếm thuật mà tôi đang luyện tập.

Rất có thể một khi mọi chuyện bại lộ, gia đình tôi chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Mặc dù tôi không nghĩ sẽ đến mức tôi sẽ cần phải sử dụng [Kiếm Kỹ Keiki] cho trận đấu này, nhưng tôi chỉ muốn giảm rủi ro trong tương lai.

...

Galxicus, Đấu trường

Đấu trường chính thức của bang hội được thiết kế như một phiên bản hiện đại hơn của Đấu trường La Mã. Đấu trường trung tâm được chia thành ba bệ hình vuông, trong khi khán đài sẽ cao hơn 10 mét so với bệ và có thể chứa hơn 2000 người.

Thiết kế này cực kỳ phổ biến đối vì các thành viên bang hội sẽ luôn có thể theo dõi những trận đấu trên đấu trường.

Có màn hình TV lớn ở phía trên cùng của sân vận động để truyền hình ảnh rõ ràng về những gì đang diễn ra trên đấu trường cho khán giả xem. Bởi vì các màn hình được điều khiển bởi chủ bang hội, Ronald Dover, nên ông ấy không cần phải lo lắng về việc đoạn phim sẽ bị rò rỉ.

Mười phút trước khi trận đấu bắt đầu, hàng ghế dành cho khách mời đã chật kín người. Theo yêu cầu của chủ bang hội, nghiêm cấm chụp hình ảnh và quay video trong trận đấu.

Một số cho rằng đó là vì ông không muốn video con trai mình thua Alex một cách thảm hại lan truyền, trong khi những người khác cho rằng đó là vì ông không muốn mọi người biết về những lục đục nội bộ đang diễn ra trong hội.

Dù gì đi nữa, không ai thực sự phản đối việc này, vì họ cũng không mong đợi một trận đấu tử tế hay ra hồn.

"Ren sẽ ổn chứ?"

Quan sát đấu trường từ trên cao, bên trong khối thủy tinh, có vài người ngồi trên chiếc ghế sô pha lớn màu đỏ.

Lo lắng nhìn về phía đấu trường, Samantha Dover liếc nhìn chồng và siết chặt tay anh.

"Anh tin thằng bé..."

Ronald Dover cũng gật đầu nhìn vào đấu trường.

Tuy không thể hiện ra bên ngoài, nhưng ông ấy cũng vô cùng lo lắng. Việc này nhanh chóng được vợ ông nhận ra, và bà ấy càng siết chặt tay ông hơn.

Nhớ lại cuộc gặp gỡ với Alex ba mươi phút trước, Ronald không khỏi có chút lo lắng.

'Đây sẽ là một trận đấu khó nhằn cho Ren đây...'

"Hừm."

Ngồi sau Ronald vài hàng ghế, Martin kiêu ngạo nhìn đấu trường bên dưới và nhấp một ngụm rượu.

Xoay xoay ly rượu trong tay, Martin nhìn Ronald trước khi chậm rãi nói.

"Tôi hy vọng con trai của anh có thể trụ được đủ lâu để đây được xem như một trận đấu thực thụ..."

"..."

Lờ đi những lời khiêu khích của Martin, Ronald vẫn dán mắt vào đấu trường khiến Martin nghiến răng tức giận.

‘Cứ đợi đi thằng khốn... cứ đợi cho đến khi Alex tiêu diệt hoàn toàn con trai ngươi trước mặt cả hội. Để xem lúc đó liệu ngươi có thể phớt lờ ta nữa không!'

"Bắt đầu rồi."

"…Chậc."

Thấy đèn xung quanh sân vận động đã tắt, Martin khoanh tay dựa vào lưng ghế. Qua cách gã cười, rõ ràng là gã hoàn toàn tin tưởng vào cơ hội chiến thắng của Alex.

Cuộc đấu không chính thức giữa Phó bang và bang chủ bắt đầu...

Đứng giữa đấu trường, một người đàn ông trung niên mang tai nghe và micrô nhìn chằm chằm vào khán giả với nụ cười tươi trên khuôn mặt.

—Thưa quý vị khán giả hôm nay, đây sẽ là trận đấu tay đôi giữa người đại diện của Phó bang, Alex Cloudburm, và người đại diện của bang chủ và cũng là con trai của ngài ấy, Ren Dover!

Ngừng lại một chút, để giữ cho đám đông hồi hộp, MC nói

—Liệu Ren Dover, người có đánh giá tài năng hạng D có thể đánh bại Alex Cloudburm, người có đánh giá tài năng hạng B không? Hai thế giới khác biệt, không phải kết quả đã quá rõ ràng rồi sao?

Nhìn vào đám đông, MC có chút bối rối khi nói xong những lời cuối cùng. Tuy nhiên, biểu hiện của anh ta nhanh chóng thay đổi khi anh ta nói nhiệt tình hơn.

—Tuy nhiên, đừng mất tinh thần thế, đám đông. Mọi người có biết rằng Ren Dover ở đây cũng là một học sinh ở học viện Lock không? Đúng vậy, học viện uy tín nhất nhân loại ấy?

Với tất cả những thông tin ít ỏi, MC cố gắng hết sức để thổi phồng trận đấu hết mức có thể. Và có lẽ anh ta đã thành công, khi những tiếng cổ vũ xung quanh sân vận động ngày càng lớn.

Ngay sau đó, một hàng rào màu xanh mờ bao phủ toàn bộ đấu trường. Lớp màng màu xanh lam được tạo ra từ mana được tạo ra để ngăn xung kích từ trận chiến lan ra ngoài. Bằng cách này, dù có đánh nhau dữ dội đi chăng nữa thì khán giả sẽ không bị ảnh hưởng.

"Ồ, anh nai kìa!"

Chỉ về phía đấu trường, Nola hét lên ngay khi nhìn thấy bóng dáng của Ren từ từ bước vào đấu trường.

" Nola, cổ vũ cho anh trai con đi."

Lo lắng nhìn Ren bước ra từ hành lang bên phải, Samantha Dover ôm chặt Nola trong vòng tay và lo lắng cắn môi.

'Xin hãy bình an nhé con...'

...

"Cậu đã sẵn sàng chưa?"

"Rồi."

Được nhân viên dẫn đường, tôi bước lên đấu trường chính.

Ngay khi tôi bước chân vào đấu trường, tiếng reo hò ầm ĩ từ đám đông ngay lập tức át đi mọi âm thanh khác.

-Waaaaaaaaaaaaaaa!

Ngay khi tôi chuẩn bị thích nghi với tiếng cổ vũ, một tràng cổ vũ thậm chí còn náo nhiệt hơn bao trùm toàn bộ đấu trường khiến tôi gần như điếc tai.

Bước vào đấu trường sau tôi, Alex vẫy tay chào đám đông khi gã tạo dáng với cây thương trên tay. Mọi tư thế và hành động của gã càng khơi dậy nhiều tiếng cổ vũ và vỗ tay hơn từ đám đông.

Phớt lờ gã ta, tôi quyết định nhìn xung quanh mình

Càng chú ý đến xung quanh, tôi càng cảm thấy áp lực và sự phấn khích khó tả này lấn át tôi.

Bằng cách nào đó, trong người tôi ngày càng tràn trề năng lượng...

Trong khi tôi đang run người lên vì cảm giác kỳ lạ này, Alex bước tới từ phía bên kia. Bước vào chỗ, gã nhìn tôi và nói

"Chú mày may mắn đấy."

"...hửm?"

"Với cái tài năng thấp hèn kia, mày lại có thể vào được học viện Lock, trong khi tao phải vào học viện hạng hai thôi à. Sao một tên phế vật như mày lại có thể vào học viện còn tao thì không?"

...không nói lời nào, tôi nhìn thẳng vào mắt gã.

Mặc dù gã có phần đúng, nhưng hiện tại anh ấy chỉ đang thao túng tâm lý của tôi.

Đây là chiến thuật khá phổ biến.

Bất kể đối thủ của ta là ai, một yếu tố quan trọng trong việc tăng cơ hội chiến thắng là hiểu được đối thủ của ta.

Nếu ta có thể đánh tâm lý của đối thủ, khả năng ta thắng sẽ tăng đáng kể.

Tâm lý là một trong những điều quan trọng nhất mà các võ sĩ cần giữ vững trước khi chiến đấu.

Một người có tâm lý yếu sẽ khó giành chiến thắng hơn nhiều so với một người lý trí trong suốt cuộc chiến.

-Chuẩn bị! Ba!

Liếc nhìn tôi và Alex vài lần, MC bắt đầu đếm ngược.

Shing!— Shing!— Cào cây giáo trên mặt đất, Alex nhếch mép cười về phía tôi.

-Hai!

Đốt cháy mana, một màu đỏ từ từ bắt đầu bao phủ xung quanh cơ thể của Alex và ngọn giáo của gã. Ngược lại, một ánh sáng trắng bao trùm lấy tôi.

-Một!

Nghiêng người về phía trước, Alex chuyển trọng tâm về phía bàn chân phải.

Hiện tại, khoảng cách giữa tôi và Alex là khoảng 10 mét. Đó là khoảng cách mà Alex có thể thu hẹp chỉ trong vài giây.

Điều này có nghĩa là ngay khi trận đấu bắt đầu, tôi chỉ có ba giây để phòng thủ hoặc phản công.

Nắm chặt lấy thanh kiếm của mình, tôi nở một nụ cười trên môi.

May mắn thay, tôi đã có kế hoạch.

Tôi biết mình phải làm gì.

-Bắt đầu!

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.