Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửa hàng kỳ dị [3]

Phiên bản Dịch · 2921 chữ

Sau khi rời khỏi hiệu sách, đi theo Amanda vào những con phố sầm uất trong khu vực chúng tôi đang ở, chúng tôi nhanh chóng rẽ vào một vài con hẻm. Khi chúng tôi đi vào các con hẻm, với mỗi bước tôi đi, tôi nhận thấy rằng ngày càng có ít người hơn.

Nhíu mày, liếc nhìn Amanda đang đi phía trước, tôi hỏi.

“Cậu có chắc là chúng ta đang đi đúng hướng không?”

Nhìn chằm chằm xung quanh, tôi không thể không nghĩ rằng chúng tôi đã đi sai hướng khi mọi thứ xung quanh tôi dần trở nên bẩn hơn và cũ kỹ hơn. Graffiti xuất hiện trên khắp các bức tường của các tòa nhà bên cạnh tôi, và ngày càng có nhiều rác được tìm thấy trên mặt đất.

Nơi này có vẻ giống khu ổ chuột hơn là một nơi cao cấp bán các cổ vật mạnh mẽ.

“Mhm.”

Không liếc nhìn tôi, đi quanh vài con hẻm, Amanda gật đầu.

Quan sát cô ấy từ phía sau, từ cách cô ấy tự tin di chuyển quanh các con hẻm, tôi thấy rõ đây không phải là lần đầu tiên cô ấy đến đây.

"Được rồi."

Vì vậy, khi thấy Amanda gật đầu, tôi nhún vai và đi theo cô ấy. Không có lý do gì để hối tiếc bây giờ cả.

May mắn thay, tôi không phải lo lắng về sự an toàn của chúng tôi. Mặc dù tôi không biết chúng tôi sẽ đến nơi nào, nhưng tôi khá chắc chắn rằng chúng tôi hiện đang bị một vài vệ sĩ của Amanda theo dõi trong bóng tối.

Mặc dù tôi không thể cảm nhận hay nhìn thấy họ, nhưng tôi biết sự hiện diện như lẽ dĩ nhiên của họ bởi thân phận của Amanda là công chúa của hội [Demon Hunter].

Vì cô ấy không ở trong học viện, nên đương nhiên lúc nào cô ấy cũng có vệ sĩ đi theo. Điều này đặc biệt đúng sau những gì đã xảy ra với cô ấy vài tháng trước với Elijah.

Khi đó, bởi vì cô ấy đang ở Lock, nên cô ấy không có vệ sĩ theo sau. Nhưng bây giờ, sau những gì đã xảy ra, đám vệ sĩ dính lấy cô như keo. Ngay cả khi cô ấy ở Lock.

Mặc dù cha cô không ở bên cạnh cô thường xuyên, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không quý giá đối với ông.

Thật ra, ông cũng yêu cô rất nhiều, nhưng với tất cả mọi thứ đang diễn ra ở bang hội, ông hiếm khi có thời gian ở bên cô và cô đương nhiên hiểu rằng mọi hành động và quyết định của ông đều có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của hàng vạn người.

… trở thành chủ bang hội đều có những mặt lợi và mặt hại.

"Chúng ta đến rồi."

Một lúc sau, chúng tôi đến trước một cánh cửa kim loại lớn. Di chuyển đến trước cánh cửa lớn bằng kim loại, Amanda giơ tay lên và gõ cửa hai lần.

-Knock knock

Sau tiếng gõ cửa, sự im lặng bao trùm xung quanh. Ngay sau đó, vài phút sau khi cô gõ cửa, một giọng nói khàn khàn vang lên từ phía bên kia cánh cửa.

"Hôm nay là ngày gì?"

Không chớp mắt, Amanda thờ ơ nói.

“Là ngày nơi ánh trăng chiếu sáng và là nơi tro tàn quét qua.”

Nghiêng đầu lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, tôi tự nghĩ.

'Đây là một loại mật khẩu gì à? Thật vô nghĩa…'

Kiểu này khiến tôi nhớ đến thị trường chợ đen, ở đó tôi cũng sẽ phải cho họ biết mật khẩu để vào. Chà, đó là trước đây… bây giờ tôi đã có thẻ VIP, tôi có thể tự nhiên vào mà không cần nói mật khẩu.

-Clank!

Sau khi Amanda đọc lại mật khẩu, sau một lúc dừng lại, một ngăn nhỏ xuất hiện ở bên cạnh và giọng nói khàn khàn lại vang lên.

"Thẻ nhận dạng."

Gật đầu, Amanda đặt một tấm thiệp nhỏ màu tím vào trong ngăn. Sau đó, vài giây sau khi đặt thẻ vào ngăn, ngăn nhỏ đó sáng lên và một luồng ánh sáng màu đỏ bao trùm thẻ.

-Ding!

Một lúc sau, luồng ánh sáng chuyển sang màu xanh lá cây và một tiếng kêu lớn vang vọng khắp khu vực.

-Clank!

Ngay sau khi đèn chuyển sang màu xanh lục, cánh cửa kim loại từ từ mở ra để lộ một hành lang dài và tối.

"Mời vào."

Với dáng người còng lưng, một cụ già với mái tóc bạc màu vịnh tay vào một thanh gỗ để chống đỡ đón chúng tôi ở cổng vào. Sau đó, quay lại, ông ta đi vào đường hầm kia.

Liếc nhanh qua khóe mắt tôi, Amanda gật đầu với tôi và đi theo ông già vào.

…Nơi này thực sự trông rất sơ sài. Nhưng tốt thôi, có lẽ tôi không nên đánh giá một cuốn sách qua trang bìa của nó.

Rốt cuộc, ngay cả khi tòa nhà bên ngoài xấu xí, điều đó không có nghĩa là bên trong cũng xấu xí, phải không?

Vâng, tôi đã nhanh chóng biết là mình đã sai.

Sau khi đi dọc theo hành lang dài tối tăm, chúng tôi nhanh chóng đến bên trong một căn phòng cũ kỹ có mùi mốc, gợi nhớ đến nhà của ông bà – kiểu nhà khiến bạn cảm thấy an toàn và ấm cúng nhưng đồng thời cũng ngột ngạt ấy.

Trong góc phòng có một ngọn đèn cũ kỹ chiếu sáng lờ mờ căn phòng, ở trung tâm phòng là hai chiếc ghế sô pha màu trắng đặt cạnh nhau với một chiếc bàn vuông bằng gỗ ở giữa. Những bức tường được dán giấy dán tường màu lục nhạt và phía bên phải căn phòng là cầu thang gỗ dẫn lên tầng trên.

Nhìn tình trạng căn phòng trước mắt, tôi nhíu mày, không khỏi nhìn chằm chằm vào Amanda.

…đây thực sự là một cửa hàng vũ khí sao?

Tôi đã thành thật mong đợi rằng nơi này sẽ cực kỳ sang trọng ở bên trong. Tuy nhiên, có vẻ như nơi này xấu cả bên trong lẫn bên ngoài.

"Mời ngồi."

Ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống, người đàn ông lớn tuổi liếc nhìn về phía cầu thang và hét lên.

“Richard chúng ta có hai khách hàng này, mang xuống hai danh mục nhanh đi.”

“Đến đây, đến dây, cho tôi một phút.”

Theo sau giọng nói của ông già, một thanh niên tràn đầy sức sống trả lời từ tầng hai của căn hộ.

"Nhanh lên."

Khi tôi ngồi xuống, liếc nhìn về phía Amanda, với một chút nghi ngờ trong giọng nói, tôi khẽ thì thầm.

"Đây là cửa hàng vũ khí hả?"

"Đúng vậy."

Gật đầu, đôi mắt của Amanda hướng về phía Angelica, người đã bình tĩnh lại và giờ đang dựa vào vai tôi. Khi cô ấy nhìn Angelica, khuôn mặt cô bỗng trở nên khao khát rõ ràng hơn.

'...có vẻ như Amanda thực sự muốn được nựng cô ta.'

Nhìn thấy điều này, trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào phía trước, tôi nghĩ thầm trong đầu.

'Này Angelica, nếu cậu ấy nựng cô thì cô có bị phát hiện không?'

Ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào tôi, giọng nói của Angelica truyền đến trong tâm trí tôi.

[Không, trừ khi họ truyền mana vào bên trong cơ thể ta để kiểm tra, tại sao ngươi lại hỏi vậy?]

Do dự, tôi liếc nhanh sang Amanda bên cạnh và nói.

'Cô nghĩ sao nếu cô có thể để cậu ấy nựng?'

[Nhân loại, đừng có thử giới hạn kiên nhẫn của ta]

'Dù chỉ một lần cũng không được hả?'

Giơ chân lên một cách đe dọa, Angelica tức giận nói.

[Nhân loại, ngươi có muốn bị cào lần nữa không?]

Nhìn thấy Angelica giơ chân lên một lần nữa, tôi lập tức im lặng và đợi danh mục vũ khí xuống và chỉ thầm nguyền rủa.

'…khi tôi quay lại Lock, mình chắc chắn sẽ phải giải quyết chuyện này.’

Nếu không phải tôi sợ sẽ bị coi là kẻ ngược đãi động vật, thì tôi đã cho Angelica biết thân biết phận rồi.

“Hai danh mục vũ khí đến đây.”

Sau vài phút, bước xuống cầu thang là một chàng trai trẻ với mái tóc và đôi mắt màu nâu, khuôn mặt tương đối đẹp trai và nếu không có vẻ lười biếng trên khuôn mặt cùng với mái tóc bù xù thì trông anh ta giống như một công tử từ gia tộc giàu có nào đó.

Khi anh bước xuống cầu thang, mắt anh hướng về phía khu vực ghế sofa. Sau đó, phát hiện ra Amanda đang lặng lẽ nghỉ ngơi trên một trong những chiếc ghế sofa, đôi mắt của Richards sáng lên khi anh đứng thẳng dậy và bắt đầu chỉnh sửa đầu tóc và quần áo của mình.

Tiến về phía Amanda với nụ cười rạng rỡ, đưa cho cô một chiếc máy tính bảng, anh lịch sự chào cô.

“Không phải là cô Stern đây sao, tôi có vinh dự gì để được cô đến thăm đây?”

Liếc nhìn Richard không đến một giây, Amanda cầm lấy chiếc máy tính bảng, thản nhiên nói.

“Tôi đến đây để mua vũ khí.”

Không để tâm đến thái độ của cô, Richard mỉm cười. Tuy nhiên, nụ cười của anh ấy nhanh chóng vụt tắt sau khi anh ấy nhìn thấy tôi ngồi cạnh cô ấy. Cảnh giác nhìn tôi, anh ấy hỏi Amanda.

“Tôi có thể hỏi quý ông này là ai không?”

Vẫn nhìn vào chiếc máy tính bảng của mình, Amanda thờ ơ nói

“Cậu ấy là bạn cùng lớp.”

Nghe được hai chữ 'bạn học', Richard âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhịn không được hỏi lại một lần.

“Chỉ là bạn cùng lớp thôi nhỉ?”

Cau mày đặt máy tính bảng xuống, Amanda chỉ nhìn Richard chằm chằm.

Ngay lập tức, cả căn phòng đóng băng.

Nhận ra sai lầm của mình, Richard cúi đầu xin lỗi.

“À…tôi xin lỗi vì lỡ lời.”

Sau đó, lấy ra một chiếc máy khác, Richard lạnh lùng nhìn tôi đưa cho tôi.

“…Đây, lấy chiếc máy tính bảng và chọn bất kỳ vũ khí nào cậu muốn. Sau khi cậu chọn xong, nói với tôi và tôi sẽ đặt hàng cho cậu.”

Lấy chiếc máy tính bảng và bỏ qua sự khác biệt rõ ràng trong cách đối xử, tôi thầm lắc đầu ngao ngán trong lòng.

Với Amanda xinh đẹp đến vậy thì kịch bản như vậy chắc chắn sẽ xảy ra. Tuy nhiên, tôi không nghĩ nhiều về nó và xem qua danh mục vũ khí.

Chẳng mấy chốc, trước mắt tôi là một danh mục dài các loại vũ khí, từ kiếm đến rìu và tất cả các loại vũ khí khác. Thậm chí còn có một số vũ khí mà tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ dùng được ngoài đời, như vũ khí dạng dây và boomerang.

Nhìn chằm chằm vào danh mục vũ khí dài dằng dặc, tôi sớm nhận ra tại sao Amanda lại kiên quyết đến đây.

Vũ khí ở đây không hề có thương hiệu cũng như không được sản xuất hàng loạt. Mỗi loại vũ khí ở đây đều là hàng duy nhất khiến tôi nhận ra một điều.

Đây không phải là một cửa hàng vũ khí, mà thật ra là một lò rèn… nơi trực tiếp tạo ra vũ khí.

Nhận ra điều này, cuộn qua bảng, sử dụng chức năng bộ lọc, tôi thu hẹp tìm kiếm của mình thành kiếm và đặt giới hạn giá.

Vì vũ khí không được sản xuất hàng loạt nên chúng chắc chắn có chất lượng cao hơn nhiều so với những thứ có ở các cửa hàng thông thường.

Vì vậy, ngay sau đó, ba thanh kiếm phù hợp với tiêu chí của tôi xuất hiện trước mặt tôi.

====

Tên vật phẩm: Roaming Star

Xếp hạng :D

Giá : 11.999.999 U

Mô tả : Một loại kiếm dài, mảnh và hơi cong, hai bên đều sắc bén, một đầu nhọn và đầu kia cố định vào chuôi. Roaming Star là một thanh kiếm cực kỳ nhẹ và bền, rất phù hợp cho những người dùng chuyên về tốc độ.

Hiệu ứng :

[Không có]

====

Tên vật phẩm: Death Kiss

Xếp hạng :D

Giá : 16.999.999 U

Mô tả : Một lưỡi kiếm mỏng và bóng loáng. Tay cầm được làm từ hỗn hợp các kim loại đặc biệt được lựa chọn cẩn thận và nấu chảy cùng nhau sau khi phân tích đặc tính. Thanh kiếm này là một kiệt tác tuyệt vời được tạo ra với mục đích gặt hái mạng sống của những kẻ thù của nó.

Hiệu ứng :

[Ánh sáng bình minh] – Bằng cách sử dụng các psyons ánh sáng, thanh kiếm có thể thắp sáng mọi thứ xung quanh trong tích tắc và làm chói mắt đối thủ để tạo ra sơ hở.

====

Tên vật phẩm: Bleak Star

Xếp hạng :D

Giá : 19.999.999 U

Mô tả : Một thanh kiếm đen bóng được làm từ hợp kim giữa kim loại Tristar và kim loại Kolak, đúc lại với nhau và tạo ra một hợp kim kim loại cứng và nhẹ, cứng và sắc bén hơn cả titan hay bất kỳ kim loại nào được nhân loại biết đến trước trận đại tận thế lần thứ hai. Được chế tác bởi một người thợ rèn lành nghề.

Hiệu ứng :

[Vận Psyon] – Cho phép vận psyons nguyên tố bất kỳ lên thanh kiếm, và do đó tăng cường sức mạnh của thanh kiếm dựa trên psyons nguyên tố đã vận lên nó.

===

Nhìn những thanh kiếm bày ra trước mắt, tôi không khỏi lẩm bẩm một mình.

"Oh? Một số thanh kiếm cũng có hiệu ứng luôn này.”

Điều khiến các vật phẩm khác biệt với nhau không chỉ mỗi thứ hạng của chúng, mà còn có thêm liệu chúng có hiệu ứng gì hay không.

Hiệu ứng giống như kỹ năng, nhưng nó chỉ xuất hiện trong vật phẩm, và đặc biệt là chúng vĩnh viễn không thể thay đổi.

Khi rèn một vật phẩm mới, có một tỷ lệ nhỏ vũ khí đạt được hiệu ứng đặc biệt nào đó, và một khi nó xuất hiện hiệu ứng đặc biệt thì giá trị của nó sẽ tăng lên đáng kể.

Đương nhiên, để hiệu ứng xuất hiện thì người thợ rèn phải có tay nghề cao, và nhìn thấy có hai thanh kiếm có hiệu ứng, tôi có thể hiểu ngay rằng bất kể người thợ rèn của nơi này là ai, người đó chắc chắn có tay nghề cao đến khó tin.

Roaming star, Death Kiss, và thanh Bleak star.

…đó là tên của ba thanh kiếm mà tôi tìm thấy sau khi đặt tiêu chí của mình.

Thành thật mà nói, nếu tôi đợi thêm một chút nữa, tôi chắc chắn đã kiếm được một thanh kiếm tốt hơn vì tôi đã có sẵn một thanh kiếm mà tôi muốn có được bằng mọi giá…nhưng thật không may, thời điểm để thu thập nó vẫn chưa chín muồi.

Nó là một thanh kiếm ban đầu thuộc về một trong những nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, kẻ mà cuối cùng sẽ thua trước Kevin. Trong cuộc chiến đó, thanh kiếm đã bị phá hủy trong cuộc chiến với Kevin nên nó chưa có cơ hội toả sáng gì nhiều.

Nghĩ về thanh kiếm 'đó', nếu tôi phải ước tính hạng gần đúng của thanh kiếm thì nó sẽ vào khoảng hạng , tuy nhiên, mặc dù hạng của nó không phải là cao, nhưng ta có thể dễ dàng nâng cấp thanh kiếm bằng cách tìm đến một thợ rèn giỏi.

Hơn nữa, lý do thực sự khiến tôi quan tâm đến thanh kiếm không phải vì xếp hàng của thanh kiếm mà là hiệu ứng của nó… thứ thực sự sẽ giúp ích cho tôi trong tương lai.

“Huuu…”

Hít một hơi thật sâu, tôi ngừng nghĩ về thanh kiếm đó. Tôi không nên cầm đèn chạy trước ô tô.

Ngay bây giờ tôi cần tập trung vào những thanh kiếm trước mặt mình.Nhìn vào bảng giá của những thanh kiếm trước mặt, tôi lập tức cảm thấy nhói trong tim, nhưng nghĩ về chuyến đi đến Immorra trong hai tháng nữa, tôi chỉ có thể bất lực kiềm chế bản thân và mua một trong những thanh kiếm.

“…Tôi đoán tôi sẽ chọn cái này.”

Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ, tôi đã chọn thanh Bleak Star.

Mặc dù nó đắt nhất trong lô, nhưng nó cũng mạnh nhất vì kỹ năng của nó khá tốt. Hơn nữa, xét đến thực tế là tôi cần phải tăng sức mạnh của mình càng nhiều càng tốt, tôi chỉ có thể tự trấn an mình và dốc sạch ví.

Vì vậy, khi tôi quyết định, chuyển sự chú ý của mình về phía Richard, tôi chỉ vào tấm bảng và nói.

“Tôi sẽ mua cái này.”

Zi
Lời Nhắn Chương 156
Cảm ơn bạn vì đã đọc nhé. Đừng quên, nếu trải nghiệm đọc có vấn đề gì thì lập tức comment, mình sẽ khắc phục sớm nhất có thể để mọi người đều có một trải nghiệm đọc thật tốt nhé!
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.