Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở đầu: Ba phương thức sinh tồn ở thế giới đổ nát.

Phiên bản Dịch · 1343 chữ

“Có ba phương thức sinh tồn ở thế giới đổ nát. Tuy ta đã quên mất đi cơ số, song ta chắc chắn rằng. Vị độc giả đang dõi theo từng chữ này sẽ sống sót”.

- Ba phương thức sinh tồn ở thế giới đổ nát.

Trên chiếc điện thoại cũ kĩ của tôi là những trang tiểu thuyết mạng. Tôi kéo xuống, rồi lại vuốt lên. Cũng chẳng biết là mình đã làm vậy được bao lần rồi nữa?

  • Thật à? Vậy là hết rồi sao?

Tôi nhìn lại, đảm bảo dòng chữ “hoàn thành” là không sai. Là câu truyện kết thúc rồi.

+

“Ba phương thức sinh tồn ở thế giới đổ nát”

Tác giả: tls123

3149 chương.

+

“Ba phương thức sinh tồn ở thế giới đổ nát” là một cuốn tiểu thuyết mạng thuộc thể loại kì ảo với độ dài 3149 chương. Hay còn được gọi tắt với tên “Phương thức sinh tồn”.

Kể từ năm cuối trung học, tôi đã luôn đọc cuốn tiểu thuyết này đều đặn. Tôi đọc nó khi bị lũ đầu gấu bắt nạt, khi tôi thi trượt đại học và phải cắm đầu vào trường dân lập, khi cái máy bốc số chết dẫm đưa tôi vào tiền tuyến của đơn vị nhập ngũ, khi tôi phải đổi việc làm liên tục và giờ là nhân viên hợp đồng cho một công ty con nhỏ bé... Thôi, đừng dong dài về việc này nữa...

Tác giả tái bút: Cảm ơn bạn vì đã đồng hành cùng “Phương thức sinh tồn”. Hẹn gặp lại ở hồi kết nhé!

  • À... vẫn còn hồi kết nữa. Vậy thì chương kế tiếp mới là kết thúc thật sự nhỉ.

Cuốn tiểu thuyết này đã được viết kể từ khi tôi còn mới lớn, mà đến nay đã trưởng thành – tức là hơn 10 năm ròng rã. Một phần trong tôi thỏa mãn, cũng như thất vọng phần nào vì phải thấy hồi kết cho một thế giới. Tôi mở mục bình luận gần đây và viết đi viết lại tin nhắn trong đó hàng tá lần:

Kim Dokja: Cảm ơn tác giả vì tất cả mọi thứ trong nhiều năm qua. Tôi rất mong chờ đến chương kết.

Đó là những lời thật lòng. “Phương thức sinh tồn” là cuốn tiểu thuyết đời tôi. Dù cho không bán chạy số một, đối với tôi nó vẫn xứng đáng hạng nhất. Còn nhiều điều mà tôi muốn bày tỏ lắm, nhưng tay lại không tài nào viết ra được. Tôi sợ rằng những lời bồng bột mà mình nhắn lại vô tình làm tổn thương đến tác giả.

Trung bình có 1.9 lượt xem mỗi chương.

Trung bình có 1.08 bình luận.

Đó là đánh giá trung bình của “Phương thức sinh tồn”. Chương đầu tiên của nó có tới 1.2000 lượt xem; nhưng chương thứ 10, lại vỏn vẹn 120 lượt xem; đến chương thứ 50, chỉ còn 12 lượt xem. Chương thứ 100, con số chạy về 1.

1 lượt xem.

Tôi đã cực kì bàng hoàng khi nhìn thấy con số 1 nằm kế bên danh sách từng chương. Cũng có khi nó là 2, nhưng chỉ là người ta vô tình nhấn nhầm mà thôi.

“Cảm ơn rất nhiều”.

Tác giả - người đã đăng tải cuốn tiểu thuyết hơn 3000 chương, mà chỉ có đúng 1 lượt xem trong suốt mười năm ròng rã. Thật sự là chỉ có mình tôi xem nó. Tôi liền nhấn vào “Bảng đề cử” và gõ phím ngay tức khắc:

  • Cuốn tiểu thuyết mà tôi đang đọc cực kì thú vị.

Tác giả đã viết hoàn chỉnh một tựa truyện cho tôi miễn phí, thì tôi cũng phải đáp lại bằng vài lời đề cử chứ. Tôi nhấn vào nút gửi, từng lời bình luận ồ ạt tràn vào:

  • Chắc là leecher mới đây. Tôi thử tra ID của người này rồi, lúc nào cũng đề cử đúng một cuốn tiểu thuyết hàng tá lần.

  • Ủa tưởng truyện này bị ban rồi mà? Ông mà là tác giả thì đừng có chơi cái trò này nha.

Tôi chợt nhớ ra mình cũng từng viết bài đề cử mấy tháng trước. Ngay lập tức có cả đống bình luận yêu cầu xác minh từ “người kiểm duyệt”. Tôi bỗng thấy mất mặt cực kì. Sợ là việc này cũng sẽ đến tai tác giả mất. Tôi vội vàng xóa bài viết đi nhưng không thành, vì đã có dòng chữ hiện lên: “Bài viết này đã bị báo cáo”.

  • Trời ạ...

Ai mà ngờ được rằng bài đề cử tâm huyết của tôi lại thành ra thế này cơ chứ, tức chết đi được.

Nếu như họ đã nán lại đây, dù chỉ một tí tẹo thôi, thì sao không cố gắng đọc thử nó một cách hẳn hoi luôn đi? Tôi cũng muốn tài trợ cho tác giả lắm, nhưng với người làm công ăn lương như tôi - đến nguồn thu nhập còn chẳng dám nói là đủ sống nữa là. Bỗng nhiên, tôi nhận được thông báo: “Có tin nhắn gửi đến”.

tls123: “Cảm ơn cậu”.

Một tin nhắn từ trên trời rơi xuống. Tôi đã phải bàng hoàng một lúc mới bắt kịp được tình huống này.

Kim Dokja: “Là tác giả sao?”.

tls123 – vị tác giả của “Phương thức sinh tồn”.

tls123: “Tôi đi đến được chặng cuối ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ có cậu. Thậm chí tôi còn thắng được một giải thưởng nữa”.

Không thể tin được. “Phương thức sinh tồn” đoạt giải ư?

Kim Dokja: “Xin chúc mừng! Tôi có thể biết đó là giải thưởng gì được không?”.

tls123: “Tôi có nói cậu cũng không biết đâu, đó là một giải thưởng vô danh”.

Tôi tự hỏi có phải anh ấy nói dối vì xấu hổ không, dù tôi thầm mong đó là sự thật. Chắc là tôi chỉ thật sự không biết thôi. Có khi nó lại nổi tiếng trên những trang mạng khác ấy chứ. Một tựa truyện hay mà được truyền bá rộng rãi thì tốt quá rồi, tuy là tôi có hơi chạnh lòng chút đấy.

tls123: “Tôi muốn gửi cho cậu một món quà đặc biệt, thay cho lời cảm ơn”.

Kim Dokja: “Quà ư?”.

tls123: “Nhờ có vị độc giả đáng kính của tôi mà câu truyện này mới có thể đến được với thế giới”.

Sau đó tôi gửi cho tác giả địa chỉ email mà anh ta cần.

tls123: “À phải rồi. Tôi sắp được trao quyền tính phí rồi đấy”.

Kim Dokja: “Thật sao? Bao giờ thì bắt đầu? Đáng lẽ kiệt tác này đã phải được trả phí ngay từ thuở đầu rồi chứ...”.

Nói dối đấy. “Phương thức sinh tồn” là tiểu thuyết định kì, nếu đúng thật thì tôi đã phải chi trả cho nó 3,000 won mỗi tháng. Đối với tôi 3,000 won cũng tương đương phí ăn trưa ở cửa hàng tiện ích đấy.

tls123: “Nó sẽ bắt đầu vào ngày mai”.

Kim Dokja: “Vậy là chương cuối sẽ tính phí nhỉ?”.

tls123: “Đúng vậy, tôi e rằng cậu phải trả phí cho nó thôi”.

Kim Dokja: “Đương nhiên là tôi phải trả rồi! Tôi sẽ mua chương cuối!”.

Sau đó ngài tác giả liền im hơi bặt tiếng. Tôi đăng xuất khỏi trang mạng. Chỉ vài giây sau, tôi lại chìm vào nỗi bi quan. Tác giả rời đi ngay, không một câu chào khi vừa trở nên thành công ư...? Sự ngưỡng mộ của tôi tức thì hóa thành nỗi đố kị hèn mọn. Tôi đã mong chờ điều gì chứ? Dù sao thì, đó có phải là tiểu thuyết của tôi đâu.

  • Có khi nào anh ấy sẽ gửi cho mình phiếu quà tặng không nhỉ? Được 50.000 won thì tốt quá.

Khi đó, tôi đã suy nghĩ quá ngây thơ. Tôi không tài nào tưởng tượng được thế giới sẽ ra sao vào ngày kế tiếp.

Bạn đang đọc Góc nhìn của độc giả toàn tri của Sing Shong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trumcuoi.owo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.