Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là mơ?

Phiên bản Dịch · 1205 chữ

Chương 29

“Uh, một ít tên biến thái luôn thích vô duyên vô cớ bắt người làm thí nghiệm giống như phim thang máy sát nhân, chẳng phải là giống như trường hợp chúng ta gặp phải sao? Bắt mọi người lại với nhau, quan sát ghi chép xem họ làm như thế nào để sống sót?”.

Lý Trình Di không còn gì để nói.

Nếu như không phải hắn thật sự gặp phải quái vật, nói không chừng cũng sẽ suy đoán giống như đối phương.

Lúc này nhìn thấy cảm xúc của Mạnh Đông Đông ổn định lại, hắn bắt đầu nói về một số chuyện linh tinh, về thành phố Toại Dương.

Những thông tin kiểu này khiến tâm tình Mạnh Đông Đông càng thêm trấn tĩnh, không còn hoảng hốt hay sợ hãi đối với hắn nữa.

Trên thực tế, bên ngoài Lý Trình Di tỏ ra ổn định, nhưng ánh mắt hắn vẫn thỉnh thoảng quét về cánh cửa nhỏ phòng kỹ thuật.

Phía sau cánh cửa nhỏ kia, có quái vật không biết là gì bị hắn dùng năng lực hoa ngữ khống chế.

Một khi năng lực mất đi, bất cứ lúc nào quái vật cũng có thể xông ra cửa, tập kích người sống.

Cho nên hắn lúc này chỉ là bề ngoài ổn định, nhưng trong lòng lại căng thẳng không thể thả lỏng.

Hàn huyên một hồi, hắn cảm thấy tâm tình Mạnh Đông Đông ổn định lại nhưng trạng thái tinh thần của mình lại càng ngày càng kém.

Rốt cục cũng đề xuất.

“Cô giúp tôi một chút được không? Tôi muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi, cô giúp tôi canh gác xung quanh, đề phòng quái vật tới gần”.

“Đúng là sắc mặt anh không được tốt lắm”, Mạnh Đông Đông nhíu mày, cô cũng nhìn ra người đàn ông trẻ tuổi tên Trình Ý này rất mệt mỏi.

“Muốn nghỉ ngơi bao lâu?”. Lời này của cô xem như biến tướng đáp ứng, sẽ hỗ trợ quan sát xung quanh.

“Mười phút. Tôi nhắm mắt nghỉ ngơ một chút, sau đó chúng ta cùng nhau tìm lối ra!”, Lý Trình Di quả quyết trả lời.

Lúc này cơ thể hắn tiêu hao rất nghiêm trọng.

Mặc Hoa Lân Y dường như đối với cơ thể cũng có tiêu hao, là tiêu hao hai tầng thể lực cùng tinh thần.

Sau đó luôn rơi vào trạng thái căng thẳng tinh thần, tìm kiếm lối ra, cũng tiêu hao không ít thể lực. Đấu sức cùng quái vật qua cánh cửa, cuối cùng sử dụng năng lực hoa ngữ để giữ cho cánh cửa không mở ra khiến hắn sức cùng lực kiệt.

Có thể chống đỡ không ngủ đến bây giờ, đã coi như ý chí không tệ rồi.

Hắn phỏng chừng với trạng thái này, nếu như lại xuất hiện tình huống như trước đó, năng lực hoa ngữ còn có thể dùng hay không đều là cái ẩn số.

“Được!”, Mạnh Đông Đông nghe vậy, nghiêm túc gật đầu.

Vừa rồi trao đổi, hai người còn là người cùng thành phố, khiến cô cảm thấy yên tâm.

Nếu như chỉ hỗ trợ nhìn xung quanh, chờ mười phút, không cần làm chuyện khác, cô vẫn đồng ý.

“Anh tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, nơi này quá lớn, chỉ dựa vào một mình tôi, sợ là không dễ dàng tìm được lối ra. Chờ anh nghỉ ngơi xong, chúng ta cùng nhau chia nhau hành động”, cô nghiêm túc nói.

“Được!”, Lý Trình Di nghiêm túc gật đầu.

Hắn mang theo đồ, quét mắt nhìn xung quanh, rất nhanh tìm được một chỗ góc tường, đi qua đó, sau đó khoanh chân ngồi xuống đất, lưng tựa vào mặt tường.

"Đúng rồi, trong cánh cửa đối diện kia, nếu như cô nghe được bất kỳ âm thanh gì, thì cũng đừng để ý đến nó, không được mở cửa, nhớ kỹ là không được mở cửa, chờ tôi nghỉ ngơi xong rồi tính sau, hiểu chưa?". Hắn dặn dò để tránh cô gái mở cửa cho quái vật ra.

“Được!”, Mạnh Đông Đông nghiêm túc đáp ứng.

Sau khi dặn dò xong, Lý Trình Di đội mũ trùm lên, hít thở thật sâu, mắt hơi nheo nhưng không hoàn toàn nhắm lại, bắt đầu nghỉ ngơi.

Lần này có thêm người trông chừng, so với lúc trước chỉ có một mình hắn, có thể hơi chút thả lỏng đôi chút. Nhắm mắt lại, hắn vốn vẫn muốn chú ý một chút tình hình xung quanh. Dù sao Mạnh Đông Đông chỉ là một người xa lạ, không thể ký thác toàn bộ sự an toàn lên một người ngoài.

Nhưng hắn thật sự quá mệt mỏi.

Trước hôm nay, hắn cũng chỉ là một sinh viên tốt nghiệp đại học thường xuyên chạy bộ, chạy bộ thôi chứ chưa phải chạy đường dài.

Tính ra, sức bền cũng chỉ hơn những người khác một chút. Phần còn lại thể chất cũng chỉ là trung bình.

Có thể sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, còn phải ổn định tâm tình, không mất đi bình tĩnh. Coi như là người xuyên không, hắn cũng cảm thấy mình đã rất mạnh rồi.

Híp híp, trước mắt hắn dần dần một mảnh sương mù.

Lạch cạch.

Đột nhiên bên tai hắn truyền đến những tiếng động tĩnh rất nhỏ.

Dường như là tiếng túi nilon rơi xuống, đập trên mặt đất.

Một trận gió nhẹ mát mẻ, mang theo hương hoa thổi tới khuôn mặt hắn.

Hoa thơm?

Đột nhiên Lý Trình Di bừng tỉnh, mở to hai mắt nhìn về phía trước.

Phía trước là một công viên nhỏ được bao phủ dưới ánh trăng.

Đường chạy màu đỏ sậm, cành lá cây lay động theo gió, đèn đường năng lượng mặt trời lờ mờ.

Tất cả đều rõ ràng.

Anh nghỉ xong rồi à?

“Tôi...”. Lý Trình Di đứng im tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Rõ ràng vừa rồi còn đang nói chuyện với Mạnh Đông Đông, bảo cô ấy trông cho mình nhắm mắt nghỉ ngơi một chút

Chớp mắt đã lại đi ra?

Không đúng!

Hắn đột nhiên phát hiện đường chạy rải nhựa trên mặt đất vô cùng mới, tựa như chưa từng có ai chạy lên đó.

Cảnh sắc xa xa xung quanh cũng mơ hồ, không thấy rõ vật gì.

Là mơ à? Mình ngủ rồi sao?

Không được! Không thể ngủ, ngủ sẽ mất cảnh giác đối với xung quanh, nhỡ đâu xảy ra chuyện..."

Lý Trình Di cố gắng khống chế bản thân, cố gắng tỉnh táo lại từ trong giấc mơ.

Nhưng hắn vừa mới ngủ, căn bản không tỉnh lại nhanh như vậy.

Ngay khi hắn thử cố gắng tỉnh táo lại, Mạnh Đông Đông dựa vào cột đá, nhìn Lý Trình Di từ từ nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng trên mặt đất, dựa lưng vào vách tường, hơi thở dần ổn định.

Cô nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, nhìn xung quanh, sau đó ánh mắt tập trung vào cánh cửa nhỏ phòng kỹ thuật phía đối diện.

Bạn đang đọc Góc Chết Bí Mật (Bản dịch) của Cổn Khai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.