Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước vào trường mới

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Có lẽ vì cậu ấy đã dùng hết sức mình để giúp tôi ôn bài. Ừm... cũng có thể nói là vì có động lực là cậu ấy nên tôi đã bức phá bản thân mình để thi vào chung trường với cậu ấy. Cả gia đình tôi đã có bất ngờ lớn vì điểm thi của tôi. Cũng phải thôi, một đứa điểm lúc nào cũng chỉ nằm ở mức trung bình làm sao có thể khiến cho ba mẹ yên tâm khi mà tôi quyết định thì vào trường trọng điểm của thành phố chứ.

Nhưng thôi không nhắc lại nhiều về chuyện trước đây nữa, dù sao những chuyện đã qua rồi thì nên bỏ qua. Hì hì, vào được trường như vậy có nhiều người bạn nói chắc hẳn động lực của tôi chính là để gia đình nở mày nở mặt, hay là hàng ngàn các lý do cực kì hoàn mỹ.

Nhưng với tôi, động lực chỉ cần có cậu ấy là đủ.

Một ngày cực kì tuyệt vời, hôm nay tôi sẽ được vào lớp mới. Có thể tiếp tục gặp cậu ấy trong trường học, cùng cậu ấy đi ăn, nghĩ đến tôi đã cảm thấy vui vẻ rồi.

Tắt chuông báo thức, tôi thay bộ đồ đồng phục mới với niềm hi vọng lớn lao về những năm cấp 3 thật tuyệt vời như trong phim thanh xuân. Ăn vội bữa sáng rồi tôi bắt đầu bước đi đến trường mới. Cảm giác đi nhập học này có lẽ là lần đầu tiên tôi vui như vậy.

Với một đứa lười như tôi thì, những năm trước tới ngày nhập học đều bũn nhũn đi vào trường với gương mặt cam chịu vì chưa nghỉ hè đủ. Nhưng năm nay đã khác hẳn rồi, nó là một niềm hi vọng mới, thay đổi cuộc đời tôi sang trang mới.

Bước đến cổng trường, tôi dừng chân lại ngắm nhìn ngôi trường to lớn hùng vĩ đối với mình trước mặt, nhìn biển người áo trắng đi vào. Tôi đang tìm kiếm một bóng người. Còn đang nhìn vào dòng người tấp nập thì cậu ấy đã chạy đến:

- Tớ ở đây nè, đi vào chung đi.

- Cậu có nghĩ là tớ và cậu có thể học cùng lớp không?

- Tớ chắc chắn muốn học với cậu rồi, hì hì.

Tôi lúc đó dang suy nghĩ theo chiều hướng khác, mặt đỏ dần. Không hiểu tại sao tôi lại suy nghĩ một cách nguy hiểm như vậy. Chỉ là bạn bè bình thường nói với nhau như vậy thôi mà. Cũng tại bản thân xem phim nhiều quá rồi, não cũng ngốc ngếch dần.

- Vậy... đi thôi.

- Cậu có cảm thấy với học lực của cậu vào được trường này là một kì tích không? Nên cậu phải cảm thấy cực kì vui vẻ khi vào được đây. Đừng nghĩ về những ngày tháng sau này. Đã có tớ ở đây, tớ sẽ giúp cậu vượt qua những môn địa ngục đó.

- Biết cậu là đại thần rồi, haha. Nhớ là không được bỏ mặt tớ lúc tớ tạch nhá.

- Tất nhiên là phải giúp cậu rồi, 3 năm cấp 3 này người anh em này sẽ luôn kéo cậu lên.

Đúng là trên đời này có nhiều thứ trùng hợp thật. Tôi chỉ nghĩ là tôi không thể nào học cùng lớp với những người nằm ở cấp bậc đại thần như cậu ta. Nhưng không biết trời xui đất khiến ra làm sao cậu ấy lại học cùng lớp thường với tôi. Đúng là kì quái thật, đáng ra cậu ấy phải học lớp chuyên mới đúng chứ.

Lớp năm nay của chúng tôi là 10C4. Từng người bước vào lớp. Tôi vẫn còn đang ngơ ngác đứng ngay cửa vào. Thiên Ngạo Tước bước vào khiến tôi ngây ngốc nhìn cậu ta.

Cảm giác gặp cậu ấy trong lớp thật là... tôi thấy mình như đang mơ. Mọi thứ cứ không chân thật thế nào, nhưng như vậy là điều tôi mong ước bấy lâu nay. Cậu ấy vẫy tay với tôi cười, rồi cũng đi vào một chỗ ngồi ở bàn cuối. Tôi vội vàng ngồi vào một chỗ trống ở góc bàn 3.

Sau đó có một bạn nữ tóc ngắn dễ thương ngồi vào kế bên tôi. Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau một hồi. Cậu ấy tên là Trương Đình Phương. Cậu ấy học cấp 2 ở thành phố khác, chuyển vào trường Khánh Lâm vì ba mẹ chuyển công tác. Nói chuyện với Đình Phương rất thoải mái, cậu ấy thân thiện và dễ gần nên chúng tôi rất nhanh liền thành bạn bè.

Cả lớp làm quen nhau được một hồi thì có giáo viên bước vào lớp.

Giáo viên chủ nhiệm năm nay của chúng tôi là một thầy giáo trẻ tuổi, trông rất hiền hậu và dễ gần. Thầy giới thiệu bản thân một chút rồi bắt đầu ổn định lớp:

- Tôi cũng không khó khăn về phần chỗ ngồi của các em, nên các em có thể lựa chọn ngồi cùng ai cũng được. Nhưng nếu người các em muốn ngồi cùng cao thì phải xuống cuối lớp ngồi. Các em có thể tự lựa chỗ ngồi bây giờ.

Ngạo Tước đứng lên, nhìn tôi:

- Thưa thầy, em muốn ngồi cùng Thương Nguyệt

- Học trò Thương Nguyệt, nếu em đồng ý thì có thể xuống bàn cuối ngồi cùng trò ấy.

Tôi vẫn còn đây ngơ ngác chuyện được học cùng cậu ấy. Sau khi cậu ấy nói câu đó xong thì tôi ngốc luôn. Cảm giác bất ngờ liên tục ấp đến. Trái tim thiếu nữ của tôi aaaaa.

Ngay sau đó tôi ôm cặp xuống bàn cuối của cậu ấy. Cậu ấy bước ra cho tôi vào trong. Sau đó cả lớp bắt đầu ồn ào chuyển chỗ. Cậu ấy nhìn tôi nói:

- Sau này mình cứ mãi ngồi chung như vậy tới tốt nghiệp luôn nhé.

Bạn đang đọc Gió cuốn lấy thanh xuân sáng tác bởi bunny2712
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bunny2712
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.