Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

78:

1538 chữ

Mọi người cùng tiến ra thao trường, nơi sẽ diễn ra cuộc so tài giữa Khôi cùng Trình Hoàn. Trong chiến tranh bất cứ địa điểm nào cũng có thể trở thành chiến trường, chính vì vậy thao trường được tạo ra, với tất cả các dạng địa hình, sông, hồ, ao, núi nhằm nâng cao khả năng chiến đấu của đại quân. Không phải ngẫu nhiên mà quân đội có thể chiến đấu dũng mãnh được, mà họ phải được trải qua sự rèn luyện, phối hợp tác chiến ở tất cả các chiến trường với các dạng địa hình khác nhau. Lịch sử Đại Việt ta, vô số các trận đánh lớn có thể tận dụng tốt được lợi thế địa hình, mà dành được thắng lợi chấm dứt 1000 năm đô hộ của giặc phương Bắc.

Thao trường nơi diễn ra cuộc so tài nằm giữa 2 cánh rừng, 1 nghìn binh mã sẽ được chia thành 2 phe, bao gồm bộ binh , kỵ binh và cung binh. Binh sĩ xử dụng đao gỗ, gậy thay cho thương cùng trường kích, xạ thủ sẽ sử dụng tên có mũi được bọc lại để giảm tối thiểu sát thương gây ra. Trên đầu vũ khí sẽ được bôi lên 1 lớp bột trắng, nếu binh sĩ nào có dấu trắng trên người thì xem như tử trận và loại khỏi cuộc chiến. Mỗi bên sẽ chiếm giữ 1 cứ địa cho riêng mình và tổ chức các cuộc tấn công, phòng thủ hay dùng bất cứ thủ đoạn kế sách miễn sao đánh bại được phe địch hoặc chiếm được cứ địa của đối phương. Điều lệ trong cuộc tỷ thí rất đơn giản và ngắn gọn, “ không gây chết người mà thôi.” Còn lại được dùng tất cả, thủ đoạn mà dành được chiến thắng cũng là 1 loại kế sách, trong chiến tranh không hề tồn tại cái gì gọi là chính nhân quân tử với đối thủ cả, thắng làm vua thua thì làm giặc, chỉ có người dành chiến thắng mới được lưu danh vào sử sách mà thôi.

Cứ địa 2 bên là một dãy các mô đất nhô lên, tạo thành các điểm chắn tầm nhìn của phe đối phương, nối giữa 2 cứ địa là một con đường duy nhất, xung quanh được bao phủ bởi các cánh rừng. Khôi cùng Trần Hoàn dẫn binh mã về cứ địa của mình, 2 bên có 1 giờ để chuẩn bị.

Đang quân sát trận địa 2 bên Hữu Chung lên tiếng.

- Lý tướng quân theo ngươi thì ai sẽ là người chiến thắng.

- Ta tin Khôi tướng quân sẽ là người dành chiến thắng.

Lý Chiêu Thành không cần suy nghĩ liền khẳng định, hắn rất có niềm tin vào nhị đệ của mình, đừng nói mỗi bên 500 quân cho dù bên Khôi chỉ 50 quân hắn cũng vẫn sẽ đặt niềm tin vào Khôi. - Ta thấy cũng chưa chắc, Trình Hoàn rất có tài năng lãnh đạo đại quân, tổ chức đại trận tấn công cùng phòng thủ rất tốt.

Hữu Chung biết năng lực của Trình Hoàn, đừng nhìn hắn còn trẻ tuổi như vậy nhưng cách tổ chức phối hợp binh mã lại vô cùng suất sắc, nếu cho hắn thay thế Khôi, hắn cũng không quá 60% cơ hội chiến thắng.

Lúc này bên phía Trình Hoàn hắn đang sắp xếp binh mã, bố trí trận địa tấn công, với tính cách của hắn, tấn công mới thể hiện được đẳng cấp. Hắn cho bộ binh tiến lên đầu tiên để ngăn chặn xạ thủ đối phương, khi gần áp sát trận địa bộ binh sẽ tách sang 2 hướng để kỵ binh tấn công, tạo nên sức càn lướt tốt, lấy lợi thế cho bộ binh phía sau, đồng thời xạ thủ sẽ hổ trợ phía sau. Cách bày bình này của hắn rất tốt, tận dụng được tối đa lợi thế của các chủng loại quân cũng như dấu đi nhược điểm khắc chế của chúng. Đoàn quân 500 người được Trình Hoàn ra lệnh xuất phát, 2 cứ địa cách nhau 400m cũng cần phải 1 khoảng thời gian a.

Tại cứ địa bên kia, Khôi đang ung dung đợi quân địch tới, chẳng biết hắn bày binh bố trận kiểu gì, cuộc đụng độ vẫn chưa xảy ra, mà không hiểu sao binh lính ai cũng đang toát mồ hôi, hay có phải là do sợ quá không a.

Binh mã Trình Hoàn tiếp cận cứ địa, Khôi liền ra lệnh, 100 xạ thủ liên tục thay phiên nhau bắn tên, hàng loại mũi tên bay tới bị bộ binh dùng khiên đón đỡ. Trình Hoàn một bên thấy thế khẽ nhếch miệng cười. - Hừ đúng là loại ấu chữ, 1 chút binh pháp cũng không biết, xem ra cũng chỉ là ăn may mà thôi.

Hắn giơ cờ hiệu lên, bộ binh liền tách thành 2 hướng kỵ binh phía sau lập tức tiến lên như vũ bảo. Thấy cảnh này Hữu Chung cũng thầm lắc đầu.

- Xem ra Khôi tướng quân phải thất bại a, một khi kỵ binh tiếp cận, bộ binh nhanh chóng tan dã mà thôi.

- Mọi chuyện đều có thể xảy ra.

Lý Chiêu Thành vẫn mù quáng tin vào Khôi sẽ làm nên kì tích, hắn đã từng được Khôi đem hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, hắn không tin Khôi có thể dễ dàng thất bại như vậy.

Kỵ binh phe Trình Hoàn nhanh chóng tiếp cận cứ địa đối phương, nhưng lúc nào bất ngờ xảy ra, trước mặt 200 kỵ binh 1 sợi dây được căng lên, những kỵ binh tiến lên đầu tiên liền ngã xuống, kéo theo hàng loạt kỵ binh phía sau ngã theo. Chưa dừng lại ở đó, hoàng loạt các thân gỗ tròn được lăn từ trên mô đất xuống, số kỵ binh còn lại đang trong thế tiến công liền vấp phải gỗ lăn mà ngã xuống, người ngựa dẫm đạp lên nhau, chẳng mấy chốc kỵ binh tan dã. Khôi đã sắp xếp tất cả kế hoạch của mình, hắn biết Trình Hoàn là người huấn luyện kỵ binh, chắc chắn chiến đấu kỵ binh là thế mạnh của hắn và hắn sẽ đưa kỵ binh lên làm quân tiên phong. Khôi đã nắm bắt được điều này và cho binh sĩ vào rừng chuẩn bị tất cả, và không ngoài suy tính của hắn, Trình Hoàn đã bị trúng kế a.

Thời cơ đã tới, Khôi liền giờ cờ hiệu tấn công. 200 bộ binh lao lên phía trước, cùng 200 kỵ binh vòng ra 2 đầu. Cuộc chiến nhanh chóng đổi chiều, phe Trình Hoàn thất thủ, binh lính buông bỏ vũ khí đầu hàng, vòng đấu đầu tiên Khôi đã dành chiến thắng hoàn toàn thuyết phục tuy nhiên.

Trong doanh trại tướng quân.

- Khôi tướng quân dành chiến thắng hoàn toàn đúng tuy nhiên đây chỉ là so tài mà thôi, không cần phải làm như vậy, số quân lính bị thương rất nhiều a.

Hữu Chung liền lên tiếng, sau cuôc chạm chán đầu tiên, có tới 250 binh sĩ bị thương nặng nhẹ khác nhau, 100 thớt mã bị thương, trong đó 60 thớt mã không còn khã năng tiếp tục phục vụ chiến đấu, đó là tổn thất không đang có trong 1 trận diễn tập. - Ta không tán thành ý kiến của tướng quân.

Khôi lên tiếng phản đối, hắn lại không cho là như vậy, trong cuộc chiến này số binh lính bị thương có nhiều 1 chút nhưng hoàn toàn là cần thiết, nó sẽ là 1 bài học kinh nghiệm quý giá mà toàn quân có thể thu được, đặc biệt là tướng chỉ huy. - Tướng quân người sẽ nghĩ sao nếu bên phe ta là quân địch, lúc ấy sẽ không phải là 250 binh sĩ bị thương không đâu.

Hữu Chung trầm tư suy nghĩ, đúng vậy, nếu trận chiến này không phải là cuộc so tài đơn thuần mà là 1 cuộc chiến sinh tử thì có lẽ toàn quân đã bị tiêu diệt rồi. Đổi 250 binh sĩ bị thương cùng 60 thớt mã lấy tính mạng 500 người xem ra còn rất lời.

Trình Hoàn 1 bên khó chịu, chỉ là do hớn sơ xuất nên mới bị trúng kế sách của Khôi mà thôi, cho hắn thêm 1 cơ hội nửa, hắn tin chắc mình có thể dành chiến thắng. - Lần này chỉ là do ta sơ xuất mà thôi, chúng ta so tài thêm 1 lần nửa, nếu ta thua cuộc thì sẽ trở thành thuộc hạ của ngươi.

Khôi nhìn hắn mỉn cười, tuy hơi khó chịu với Trình Hoàn nhưng chỉ là ngựa non háu đá mà thôi, nếu có thể đào tạo thì sẽ trở thành mảnh tướng của Đại Việt.

- Được, ta đồng ý. Tuy nhiên lần này ta chỉ cần 50 bộ binh mà thôi.

…….

Mình sẽ cố gắng bù chương cho các bác nhé.

Bạn đang đọc Giang Sơn Đại Việt của hanhsoc1080
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.